Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

đi tìm dị hỏa

Tiểu thuyết gốc · 1843 chữ

Chương 3: đi tìm dị hỏa

Sau khi uống đan dược và ổn định thương thế xong, hăn dùng linh hồn câu thông ý niệm với cái cây trong đan điền Thần Cơ lên tiếng: ‘ê cái cây ngươi còn sống không đấy?’. nghe vậy cái cây có chút tức giận, nó nói bằng giọng khinh thường: ‘tiểu tử, ngươi có chuyện gì nhờ ta sao? Chưa cho ta được đồ tốt gì mà đã muốn nhờ vả rồi!’. Nghe vậy Thần Cơ định bao nộ chửi nó, nhưng nghĩ lại mình đang nhờ nó thế nên không thể đắc tội. Hắn nói; ‘thụ tiền bố à, ta và ngươi cùng một thể, ngươi trú trong thân thể ta để che dấu và khôi phục lực lượng, vậy ngươi cũng phải giúp ta tu luyện chứ!’.

Cây con nghe vậy thấy tên tiểu tử này nói cũng có lý, nó lại lên tiếng: ‘coi như tiểu tử ngươi biết điều, vậy ngươi cần ta giúp gì?’. Nghe thế Thần Cơ thâm vui vẻ, sau đó hắn mở mồm: ‘ta biết tiền bối không phải nhân vật tâm thường, tinh thông thiên cổ vạn vật! không biết tiền bối có thể giúp tiểu tử do xét thiên cơ không?’. Nghe thấy lời khen của hắn hai cái lá rung lên vì sung sướng, bất quá nghe thấy câu sau cái cây tức giận mắng: ‘tiểu tử ngươi muốn ta chết sao?, tuy ta có thể thông hiểu kim cổ, nhưng rò xét thiên cơ là hanh vi trái thiên đao với đạo tu hành của ta, nếu ta rò sét thiên cơ giúp ngươi ta sẽ mất hết tu vi hoặc tệ hơn là hình thần câu giệt! trừ Thần Thụ đặc biệt tinh thông luân hồi chi lực như “Luân Hồi Thụ ” thì không bị ảnh hưởng’. Nghe vâỵ Thần Cơ cũng hít một nghụm khí lạnh, kem theo là sự thất vọng.

Thấy hắn như vậy cái cây lại nói tiếp: ‘tuy nhiên ngươi thì được, con người các ngươi sinh ra đã yếu đuối về mặt thể chất nhưng cũng được thiên địa tạo hóa ưu ái cho tố chất tu luyện và cái giá phải trả trong tu luyện là thấp nhất. Ví dụ như thực vật bọn ta hay yêu thú nhục thân rất mạnh nhưng linh hồn và tu hồn rất kém, vật nên tu thiên cơ đạo là rất khó. Với con người có linh hồn mạnh hơn, cái giá phải trả cũng nhẹ hơn chỉ mất vài năm tuổi thọ, chỉ khi nào thiên cơ bị một thứ gì đó che đậy thì nhẹ nhất là mất hết tu vi, nặng thì thần hình câu giệt. Tuy ta không thể bói thiên cơ cho ngươi nhưng ta sẽ chuyền cho ngươi một bộ pháp môn rò sét thiên cơ.’ Vừa định mở mồm nói tiếp thì thân thể của cây con run lên bân bật, tiếng nói hoảng hồn của nó la lên trong đầu của Thần Cơ.

‘ngươi… ngươi… ngươi đã làm gì với linh hồn của ngươi!!!’, nghe vậy sắc mặt của Thần Cơ mộng bức nhìn lấy cây con trong đan điền rồi nói: ‘ta làm gì?’. Nghe thế cây con lại lên tiếng ‘tạp chất của linh hồn ngươi ban đầu đâu?, nhũng văn tự trên linh hồn đó là cái gì?, tại sao ta lại cảm thấy linh hồn của ta rất e sợ những văn tự kia?’. Thấy cái cây hoảng sợ và kinh nghạc hắn kể lại quá trình của mình khi tiếp nhận cấm kị, nghe Thần Cơ kể xong cây con rơi vào châm tư và ẩn ẩn nó đã doán ra chút gì, nhưng nó cũng không chắc chắn.

Thần Cơ cảm nhận được giao động linh hồn của cây con, hắn hỏi: ‘tiền bối có biết cấp bậc của “Sáng Tạo Kinh” là cấp bâc gì không? Thiên hay là địa cấp vậy?’. Hắn hỏi với khuôn mặt tham tài, chỉ thiếu điều mắt hiện đồng tiền và miêng chảy nước rãi ra mà thôi.

Nghe thấy câu hỏi và khuôn mặt ham tài của hắn, cây con khinh bỉ ra mặt và nói: ‘hừ… đúng là kẻ thấp kém, ngươi chỉ nghĩ được đến đấy thôi sao! Thứ mà người tiếp nhận không phải thứ mà ngươi muốn có là có, thứ đó chỉ có nó chon ngươi chứ không phải ngươi chọn nó, thứ mà ta ở thời đỉnh phong cũng ao ước được nó chọn. Vốn dĩ ngươi là kẻ từ thế giới khác qua đây, vốn dĩ ngươi là người nằm ngoài khí vận, bây giờ ngươi còn được nó nhận chủ, không biết ngươi là vận số vận số cút chó gì vậy chứ!!!’ Cái cây vùa nói vừa tức giận chửi rủa, Thần Cơ lại hỏi: ‘thế rốt cuộc nó là công pháp cấp gì?’.

Chỉ nghe cây con thốt lên hai từ cấm kị, cây con nói tiếp: ‘theo kiến thức của ta còn lại sau khi tự phong ấn tu vi của chính mình thì tinh cầu này được xem là hạ giới, ở đây các cấp bậc tu luyện là luyện khí, trúc cơ, kim đan, nguyên anh, hóa thần, luyện hư, hợp thể, độ kiếp… mỗi cấp lại có sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ, viên mãn. Các loại pháp bảo, đan dược, công pháp được chia theo hoàng cấp, huyền cấp, địa cấp, thiên cấp… môi cấp được chia theo hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, cực phẩm. mà cấm kị mạnh hơn tất cả nó được tạo hóa tạo ra để chọn chủ nhân để gánh vác một sứ mệnh nào đó. Tóm lại là công pháp mạnh nhất.’càng nói càng thấy mùi vị ghen tức của cây con với Thần cơ, hăn không muốn tiếp tục cái chủ đề này nữa, Thần Cơ lên tiếng: ‘tiền bối bảo có cách giúp ta thăm dò thiên cơ mà, có đồ tốt lôi ra cho tiểu tử!’, vừa nói vùa phô ra cái bộ mặt sấu xa.

Nhìn cái bộ mặt của Thần Cơ cây con giọng điệu ghét bỏ nói: ‘vốn dĩ ta lo ngươi không dủ ngộ tính và sức mạnh linh hồn không đủ để học môn hồn pháp này nhưng thấy ngươi có cấm kị hộ thân thì ta nghĩ ngươi không ngốc khi tiếp nhận một môn công pháp kếm hơn cấm kị đâu nhỉ!’. Nói xong một giọt nước trong suốt từ lá của cây con bay vào linh hồn của Thần Cơ hắn chỉ nhói đau một chút rồi thôi, một dòng chữ hiện lên giữa không gian của linh hồn, “Chấp Chưởng Thiên cơ” đế cấp cực phẩm công pháp, một giọng nói vang lên:

‘Thấu thị cổ kim

Linh hồn thánh khiết

Trước nhìn mệnh ta

Sau trộm thiên cơ’

Nghe xong bốn câu hàng loạt khẩu quyết từ giọt nước thẩm thấu vào linh hồn Thần Cơ. Nhận được công pháp, Thần Cơ tu luyện ngay trong không gian trú ngụ của linh hồn, sau nửa ngày tu luyện hắn đã tu đến tiểu thành của tầng một rồi. Cái cây thấy tốc độ tu luyên của tên này trong long kêu gào; ‘mẹ kiếp tạo hóa thiên vị, nằm ngoài khí vận, cấm kị nhận chủ, tiên phú tu luyện kinh khủng nếu không muốn nói là yêu nghiệt.’, phải biết rằng nếu một tên tiên đế lĩnh ngộ và tu luyên công pháp này trong vòng trăm năm chua chắc đã luyện đươc tiểu thành tầng một. Thần cơ mở mắt ra, hắn thầm nghĩ tầng một đã đủ rồi, tầng một của “Chấp Chưởng Thiên cơ” tên “Chỉ Vật” tầng này đung để tìm kiếm các vật thể đã có linh tính như thiên địa dị vật luyên đến đại thành thì có thể tìm kiếm khắp vũ trụ, thậm chí mơ hồ cảm ứng được một số thứ cao cấp có trong vũ trụ.

Mở mắt ra nhìn căn phong đầy máu, hắn bước tới chiếc giường vơ lại đống cỏ dính máu khi cấm kị nhận chủ thì bất chợt có một cuốn trục hoang cổ màu đồng rơi ra từ đầu giương. Hắn lục lại kí ức của linh hồn cũ thì biết cuốn trục này được tên chủ cũ lấy từ một só của công pháp các Quân gia khi hắn đang quét dọn, cứ tưởng thần công ai ngờ về phòng mở ra không thấy gì cả, rồi hắn vất luôn ở đầu giường làm gối, mà từ đầu nó có màu đen của tinh không chứ không phải la màu đồng cổ này. Không nghĩ nhiều nữa hắn đi tắm ở con suối sau phòng, phòng của hắn là ở trên một ngọn núi, đây là ngọn núi của đệ tứ ngoại tộc và tạp dịch của Quân gia.

Nước suối mát lạnh làm đầu óc Thần Cơ thanh tỉnh không ít cùng với nó là nhũng vết máu cũng trôi theo dòng nước, lúc này dựa vào ánh trăng hắn nhìn thấy khuôn mặt của mình à không phải gọi là khuôn mặt của cơ thể này thật đẹp, mũi cao, mắt cân đối, long mày lưỡi kiếm khi nhìn xuống cơ thể thì thật là đáng thương, bộ xương sườn lồi ra chân tay thì toàn da bọc xương nhìn chán không thể tả nổi, xin lỗi không nói đến phần bên dưới tiếp nhé, phản cảm lắm để đúc xong thể chất rồi tác tả nốt nhé.

Nhìn quanh con suối một vòng, hắn cẩn thận bảo cây con quét qua một lần thần thức, đã an toàn hai tay hắn kết ấn, hồn lực chuyên qua tay, ngưng tụ thành một cái ấn nhỏ bằng một bàn tay, sau đó có một tia quy tắc rất nhỏ chui vào ấn, tia quy tắc đó chui vào, thủ ấn tiếp tục chui vào mi tâm Thần Cơ, lúc đó một luồng tin tức được lưu lại trong mi tâm hắn, cuối cùng tia quy tắc kia lại từ mi tâm của Thân Cơ chui ra và trả lại cho thiên địa.

Tin tức đã có, hắn rời khỏi chỗ ở ra khỏi thành Bạch Mại, tiến vào Bạch Mai sơn mạch. Trong Bạch Mai sơn mạch này có chứa linh khi hệ mộc rất nồng đậm vì thế các yêu thú, ma thú tu luyện hệ mộc là rất nhiều, nhưng theo tin tức thiên cơ mà Thần Cơ có được thì bên trong cùng của sơn mạch có một loại dị hỏa. Dị hỏa này lại không thiên về tấn công mà nó thiên về trị liệu, nó tên “Sinh Mệnh Hỏa Mai” hình dạng của nó mang hình dạng một đóa hoa mai màu xanh lục. Dị hỏa này được hình thành do một ngọn núi lủa được ôn dưỡng của mộc hệ linh khí của Bạch Mai sơn mạch ngàn năm thành hình, hai ngàn năm sinh linh.

Bạn đang đọc Kẻ Thứ Hai Vĩ Đại Nhất sáng tác bởi yy57056676
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy57056676
Thời gian
Lượt đọc 23

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.