Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ái tình

Phiên bản Dịch · 2539 chữ

Chương 23: Ái tình

Yên tâm, tôi mặc dù có chút thích cô, nhưng còn không đến mức vì của hồi môn mà lừa gạt cô.

Trương Thiến tức giận trừng mắt nhìn hắn một cái, cũng không phản đối nữa.

Nàng là nữ hài thông minh, trong lòng rõ ràng, Tần Dương là đang giúp mình.

Chuyến đi này chẳng những phải đi chữa trị cho chú Ba, còn định giúp mình thoát khỏi trói buộc của hôn nhân gia tộc, hoàn toàn là một lòng hảo tâm.

“Hừ! Ta đáp ứng, bất quá chỉ là tạm thời, ngươi đừng nghĩ tới chuyện lợi dùng chuyện này mà động tay động chân với ta.”

Im lặng a, Tần Dương nháy mắt cho Trương Thiến một cái ánh mắt xem thường.

Chiếm tiện nghi của nàng, cho dù chính mình có tâm sắc lang, cũng không có bản lĩnh này, phân cân thác cốt thủ của nàng hình như vô cùng hữu dụng với mình, mỗi lần đều khiến cho mình dục tiên, dục tử.

“Mmm! Có thể nói là khoái đến chết, ặc, hay là, đau đến mức không muốn sống mới đúng!

Tần Dương không xoắn xuýt nữa, chiếc xe màu lam rốt cục lái vào Loa Thành, thẳng đến nhà cũ Thích gia.

“Tiểu thư đã trở lại, tiểu thư đã trở lại.”

Khi xe dừng ở cửa nhà cũ, người hầu nhanh chóng thông báo, rất nhanh, các thiếu gia Thích gia trẻ tuổi chen chúc mà ra.

Trương Thiến tuy rằng có thể nói là tuyệt sắc mỹ nữ, nhưng trong mắt đám nam hài xốc nổi này, nàng tuyệt đối không phải phụ nữ, mà là một chồng tiền mặt, là con số trên trời, đại biểu cho tài phú.

“Thiến nhi, cuối cùng con cũng về, chú Ba rất nhớ con.”

Một người nam tử khôi ngô nhưng xinh đẹp như nữ nhân đi tới, Tần Dương không thể không thừa nhận, hắn rất đẹp trai, là hình mẫu nữ hài đương thời thích nhất, loại hình âm nhu.

Nhưng hắn quá âm nhu đi, mười phần nữ tính, Trương Thiến tuyệt đối sẽ không thích loại đàn ông này.

Mở cửa xe, Tần Dương đầu tiên đi ra ngoài.

Khi người nhà họ Thích nhìn thấy Tần Dương, đầu tiên là hơi sửng sốt, sau đó thì có người âm thầm cười trộm.

Sau đó người thanh niên âm nhu kia đi qua, vỗ nhẹ bả vai Tần Dương.

“Ngươi chính là Tần Dương?”

“Không sai, không sai, giả nữ nhân đánh nhau có chút khó coi, nhưng dù sao cũng tốt hơn bị đánh.”

Sau đó Trương Thiến đi ra khỏi xe sắc mặt khẽ biến, bất mãn hỏi: "Nhị ca, cái gì giả nữ nhân, hắn là khách của ta, cũng là ta cố ý mời tới chữa bệnh cho tam thúc."

Nam tử âm nhu được xưng là nhị ca cười ha hả lấy điện thoại di động ra, sau đó phát video Tần Dương đối chiến Thích Thiếu Đông.

Trương Thiến thấy vậy, cũng nhịn không được nở nụ cười, hình ảnh giả nữ nhân của Tần Dương đích xác không dám khen tặng.

Nhưng rất nhanh cố nhịn cười, sau đó lấy ví tiền ra, hết sức trịnh trọng nói: "Em vẫn thích dáng vẻ đàn ông của anh ấy.”

"Bức ảnh này đẹp hơn nhiều so với trong video."

Két!

Mọi người ở đây đều hoảng sợ.

Tại sao ảnh của Tần Dương lại xuất hiện trong ví tiền của Trương Thiến?

Nếu một cô gái để ảnh của một người đàn ông trong ví tiền của mình, điều đó chỉ có thể nói lên một vấn đề, mối quan hệ của họ đã vượt qua ranh giới nam nữ bình thường.

Hành động của Trương Thiến khiến cho Thích gia nổi trận lôi đình.

Đáng giận!

“Thiến Nhi, em giữ ảnh của anh ta làm gì?”

Nhị ca âm nhu nổi trận lôi đình.

Hôm nay hắn cố ý là người đầu tiên đi ra nghênh đón, chính là muốn kéo gần quan hệ với em gái này, nhưng trong ví tiền của Trương Thiến lại để ảnh chụp của người khác, mâu thuẫn giữa hai bên nhất thời trở nên gay gắt.

Đến lúc này, Tần Dương tự nhiên sẽ không tiếp tục khách khí.

Hắn vươn tay, nhẹ nhàng ôm lấy cái eo mê người của Trương Thiến.

Nha đầu này cư nhiên không có phản kháng, còn dùng ánh nhìn hết sức hạnh phúc nhìn Tần Dương, thuận tay giúp hắn sửa sang lại quần áo một chút.

Chúa ơi!

Đây con mẹ nó chính là nam nữ yêu đương cuồng nhiệt điển hình a! Trên dưới người nhà họ Thích nhất thời á khẩu không nói gì được.

“Khụ khụ, quên nói cho mọi người biết, Thiến nhi là bạn gái của em, cho nên ngươi làm nhị ca phải chú ý dùng từ, nói xấu em rể của mình, cũng tạo ra rạn nứt tình anh trai em gái.”

Tần Dương cố ý nói bốn chữ anh trai – em gái này phi thường hữu lực, nếu là anh trai, vậy cũng đừng quấy rầy muội muội của mình, nếu không sẽ có hiềm nghi loạn luân.

Trong nháy mắt, loại từ ngữ huynh muội này, làm đám con cháu Thích gia này vô cùng đau lòng.

Tần Dương nhỏ giọng toe toét : "Đấu với ta, tỉnh lại đi!”

“Vương bát đản! Buông cô ấy ra.”

Nhị ca Âm Nhu giận tím mặt, đưa tay kéo tay Tần Dương ôm Trương Thiến.

Nhưng lúc này, Trương Thiến làm sao có thể cho phép hắn thương tổn Tần Dương đây.

Chỉ thấy thân hình nàng hơi hơi động, không dấu vết che ở trước người Tần Dương, thân thể mềm mại lại thuận thế tựa vào trong lòng Tần Dương.

“Tần Dương, đỡ em, có chút mệt mỏi.”

“Thần ơi, vì sao không nói để ta ôm cô, ta không sợ mệt.”

Tần Dương không có ý tốt thì thầm bên tai Trương Thiến.

“Hừ! Đại sắc lang, còn nói nhảm nữa, đừng trách bổn cô nương ra tay cay nghiệt, bẻ gãy cọng cỏ mềm của anh”

“Người ta là lạt thủ bẻ hoa, nàng cư nhiên tới lạt thủ tồi cỏ, quả nhiên là nữ hán tử a!”

“Phốc xuy!”

Tần Dương nở nụ cười, thấp giọng nói: "Được được, ngàn vạn đừng nhổ cỏ, phá hoại công tác bảo vệ môi trường, ta đỡ cô đi vào nghỉ ngơi."

Cứ như vậy, hai người ân ái, trong ánh mắt thù hận đi vào nhà cũ Thích gia.

Nhị ca âm nhu rốt cuộc vẫn không nhịn được, đuổi theo vào nhà cũ, rống to một tiếng.

“Thiến nhi, ngươi, ngươi nói cho ta biết, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra.”

Thấy sắc mặt người trong nhà này, biểu hiện ra dục vọng đối với của hồi môn của mình, Trương Thiến rốt cục tức giận.

Nàng quay đầu lạnh lùng nói: "Cái gì chuyện gì xảy ra, em có bạn trai, nhị ca không vui sao?"

“Em, em chỉ có thể gả cho người nhà họ Thích, ai cho phép em có bạn trai.”

“Két!”

Lời này rốt cục vẫn nói ra khỏi miệng, sắc mặt Trương Thiến trong nháy mắt trắng bệch.

Tần Dương không nói gì, lại âm thầm đem giày nhỏ mang ở trên chân.

Giả nữ nhân tuy rằng khó coi, nhưng nếu ai chọc giận nữ nhân mình yêu.

Hừ!

Lão tử liền dùng giày cước, đá chết hắn.

“Ngươi lặp lại lần nữa.”

Tần Dương buông lỏng tay ôm eo thon nhỏ của Trương Thiến, từng bước một đi về phía nhị ca âm nhu.

“Ta nói nàng chỉ có thể gả cho người Thích gia chúng ta, ngươi đây là cóc ghẻ muốn ăn thịt thiên nga.”

Nhị ca âm nhu vênh váo hung hăng, ngẩng đầu hung tợn nói.

“Bốp!”

Đột nhiên Tần Dương thân hình động, mọi người chỉ cảm thấy bóng dáng của hắn, bỗng nhiên trở nên mềm mại như nữ nhân, trước mắt hoa lên, trong nháy mắt đã đến trước mặt nhị ca âm nhu.

Lúc này đây, Tần Dương không có động thủ, cho nên không có làm ra thần thái ưỡn ẹo của phụ nữ.

Hắn chỉ là lợi dụng sự kỳ diệu của Mỹ nhân tuý bộ, nhanh chóng đến trước mặt nhị ca.

Hơn nữa là trán đối trán, chóp mũi đối chóp mũi, hai người gần như dán ở một nơi.

Ánh mắt Tần Dương giống như dao găm nhìn chằm chằm đối phương ở khoảng cách gần, lúc này đây thật sự doạ sợ nhị ca âm nhu rồi.

Tốc độ thật nhanh, hắn cũng luyện qua một ít công phu, lại ngay cả Tần Dương động như thế nào cũng không thấy rõ ràng.

Chỉ nghe trong hơi thở lạnh lùng của Tần Dương toát ra một loại âm thanh khát máu.

“Nhớ kỹ, cô ấy là người phụ nữ của tôi, Trương Thiến có thể lựa chọn rời đi, nhưng tuyệt đối sẽ không bị bất luận kẻ nào cưỡng bức rời đi.”

“Nếu để cho ta tiếp tục nghe được lời vừa rồi, ta sẽ khiến ngươi chết cái ý định này.”

Khi Tần Dương nói ra lời: làm cho nhị ca đoạn tuyệt cái ý niệm này, hơi lui về phía sau một bước, ánh mắt như dao găm nhìn chằm chằm đũng quần nhị ca, bàn tay nhẹ nhàng vung lên, làm động tác cắt.

Đúng là người điên, cảm giác hắn đây là nói muốn thiến nhị ca âm nhu.

Khó trách là nói sẽ khiến cho đối phương hết hy vọng, sau khi bị thiến không phải hết hy vọng sao.

“Đi thôi, tôi dẫn anh đi gặp chú Ba.”

Trương Thiến không nghĩ tới Tần Dương cư nhiên còn có thân thủ như thế, nàng không muốn sự tình nháo lớn, vội vàng lôi kéo Tần Dương rời đi.

Vì thế hai người ở trong những ánh mắt tràn ngập địch ý, xuyên qua đám người thẳng đến sân sau.

Nhà cũ của Thích gia rất mộc mạc, hơi có phong cách nông gia, nhưng trong mộc mạc lại lộ ra khí thế, nghiễm nhiên là một gia tộc giàu có.

Một đường đi tới, Trương Thiến một đường trầm mặc, nhưng vẫn là rất máy móc giới thiệu người trong nhà với Tần Dương.

“Tần Dương, đây là bác em.”

“Cháu chào bác cả!”

“Đây là dì nhỏ của em!”

“Chào tiểu cô!”

“Đây là......”

Ở một đường tiếp đón, Tần Dương bị đưa tới nhà cũ hậu viện.

Một lão giả gầy gò đẩy một chiếc xe lăn, trên xe lăn ngồi một vị nam tử trung niên hai mắt như đuốc.

Nhìn thấy Tần Dương đến, nam tử trung niên bỗng nhiên cuộn tấm thảm lông đắp ở trên hai đầu gối lên, ngón tay hơi hơi xoay tròn, tấm thảm lông liền bay tới phía Tần Dương.

“Chú Ba, chú làm gì vậy?”

Trương Thiến quá sợ hãi, vội vàng lôi kéo Tần Dương tránh qua một bên, sau đó mũi chân điểm đất, nhảy lên, một cước đá văng thảm lông ra.

Nàng ra tay tuy rằng nhanh, nhưng thảm lông vẫn là xẹt ngang qua cánh tay Tần Dương, cư nhiên sinh ra cảm giác đau đớn giống như đao cắt.

“Công phu thật lợi hại.”

Tần Dương kinh hãi, nếu như mình bị thảm lông quệt trúng, cánh tay này chỉ sợ đã bị phế đi.

Chú Ba ngồi trên xe lăn nhìn chằm chằm Tần Dương, lớn tiếng hỏi: "Cậu chính là “người đàn ông” của Thiến Nhi.”

“Thay vì nói từ “bạn trai”, chú ba sử dụng từ đàn ông.”

Trước khi đến, Tần Dương từ trong miệng Trương Thiến biết được, chú ba từng nói, bảo cô không nên tùy tiện yêu bất luận người nào.

Nếu như yêu, người này nhất định chính là người đàn ông cả đời cô không hối hận.

Cho nên lúc này chú ba dùng từ đàn ông, chữ tuy bất nhã, nhưng ý nghĩa lại rất lớn, rất nặng nề.

Tần Dương cảm nhận được áp lực, cảm nhận được sự quan tâm của chú ba đối với Trương Thiến.

Tên bắn ra không thể quay đầu, chuyện đã đến nước này, hắn không quan tâm cái gì khác.

Chú Ba trên xe lăn thấy Trương Thiến ra tay trợ giúp Tần Dương né tránh một kích của mình, nhất thời không vui.

“Thiến nhi, tránh ra.”

“Chú ba, chú không thể làm Tần Dương bị thương, anh ấy đến khám bệnh cho chú.”

“Xem bệnh, hừ, ta thấy là ý đồ khác đi.”

“Nếu không phải hắn cố ý gạt, hắn là đàn ông con mang về, sao ngay cả việc hắn hiểu biết quyền pháp như cổ quyền Tuý bát tiên cũng không nắm được?.”

Nói xong chú ba cầm lấy di động trong tay, chiếu đoạn video Tần Dương đối chiến với Thích Thiếu Đông.

“Thiến nhi, video kia người khác xem không hiểu, chẳng lẽ ta còn xem không hiểu sao?”

“Hừ! Ra vẻ nữ nhân, trên thực tế cũng là vì phân tán lực chú ý của địch nhân, tuý tiên cô khiêu liên đăng kia, không có ba năm năm rèn luyện không thể nhuần nhuyễn như thế.”

Bị chú ba quát lớn, Trương Thiến cũng bắt đầu cảm thấy có gì đó không đúng.

Tần Dương vẫn bị chính mình khi dễ, có thể nói không hề có lực đánh trả, nhưng bộ pháp hắn dùng lúc đối mặt nhị ca, rồi còn trong video một cước đối phó Thích Thiếu Đông kia, rõ ràng chính là một kỹ năng phi thường cao minh của cổ võ.

“Tần Dương, anh biết công phu?”

Trương Thiến nhìn về phía Tần Dương.

“Ha ha, không biết.”

Chú Ba ngồi trên xe lăn sắc mặt khẽ biến, nếu Thiến Nhi yêu một người đàn ông một dạ hai lòng, vậy thì quá thất bại.

Tần Dương không muốn giải thích, cũng giải thích không rõ ràng, nhưng chính mình đích xác không biết công phu.

Để thoát khỏi khốn cảnh, hắn lặng lẽ đi giày tiểu nhân vào.

Đương nhiên, hắn đi ngược lại.

Tần Dương nói: "Thiến nhi, anh không biết công phu, nhưng gần đây học được một bộ bộ pháp, gọi là mỹ nhân túy bộ, nghe nói là chiêu thức trong Túy Bát Tiên.”

"Thứ này anh thi triển không tốt, lúc được, lúc không, tỷ như gặp phải lúc nguy hiểm, anh đại khái có thể thi triển được, nhưng ở thời điểm không có nguy hiểm, lại thi triển không tốt."

“Nếu như không sợ ta chỉ người sai lối, anh rất vui lòng dạy em.”

Tần Dương chỉ có thể giải thích như vậy, nhưng một bên lại truyền đến một tiếng gào thét đinh tai nhức óc.

“Hỗn trướng, còn dám gạt người, lão tử làm thịt ngươi.”

Bạn đang đọc Khách sạn Luân Hồi của Thích Ưng Đích Thỏ Tử
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Nonamezzzz
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.