Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cánh hoa dạo bước

Tiểu thuyết gốc · 1889 chữ

Chương 36 Cánh hoa dạo bước

Bị những quả cầu lửa dội ngược vào tấn công bản thân, đang lở lửng trên trời dùng lực đẩy để tránh né, Thiên Tâm dường như không hề có bất cứ cách nào để trốn thoát khỏi đòn đánh của đối phương

Nếu như bây giờ anh dùng định luật phản trọng lượng để đổi hướng di chuyển trên không thì hoàn toàn có thể trốn thoát một cách dễ dàng, hoặc giả như anh điều khiển hỏa nguyên tố để đẩy chúng đi cũng vô cùng đơn giản, nhưng mà như vậy liệu có phải điều mà anh mong muốn không ?

“ Nóng quá”

Cảm giác nhiệt độ ngày càng tăng lên, đòn đánh của Lưu Vi Vi càng lúc càng áp sát vào sau lưng anh, sẽ trúng đòn mất

“ Ầm, ầm, ầm”

Các quả cầu lửa va chạm vào lẫn nhau nhét Thiên Tâm vào trong một vụ bộc phát kinh khủng, chắc chắn không thể nào có người nào bình thường với tu vi cỡ cậu ta có thể trốn thoát

Chết chắc rồi, Thiên Tâm, nhận lấy sự lợi hại của tôi …..

“ Quá lơ là rồi đấy …”

Những cánh hoa đột ngột xuất hiện khắp toàn bộ sân khấu, chúng tuy thưa nhưng mà không hiểu sao, bằng cách nào đó mà tầm mắt của Lưu Vi Vi không thể thoát khỏi những cánh hoa nhỏ bé đó được

Màu xanh dương nhạt của loài hoa tinh khiết, sát khí và cảm giác nguy hiểm ập đến một cách đột ngột từ sau lưng, cổ họng của cô như bị bóp nghẹt

Từ khi nào mà đối phương lại có thể xuất ở đằng sau lưng của cô được ? Không thể nào ? Không thể nào mà cậu ta có …..

“ Rắc rắc …”

Âm thanh gãy bể của thanh kiếm gỗ được phát ra đằng trước, một ngọn gió được tạo ra dồn nén và xoáy tất cả các cầu lửa lại gần xung quanh mình, lấy cái giả là vũ khí đang cầm trên tay

Thiên Tâm đã tạo ra một lực bộc phá và nhận tổn thương nhẹ ở sau, nhưng đồng thời đó cũng là trụ đứng để cậu thực hiện một lần bậc nhảy khác

“ Tinh linh bộ pháp, Cánh hoa dạo bước, đột tiến”

Dẫm lấy lực xung kích của vụ nỗ sau lưng, nhanh chóng lẽn ra sau người của đối phương, cầm lấy thanh kiếm đã mất lưỡi của mình, xoay ngược nó lại

Nắm lấy phần chuôi kiếm, cho đối phương một đâm từ sau ra trước, hướng thẳng tới phần cổ là nơi có thể gây tổn thương nhiều nhất, sau đó lại một chưởng đấm ra

“ Oành”

Đập văng Lưu Vi Vi về phía trước bằng toàn bộ sức lực của mình, đối với tư cách của một kiếm sĩ, mất đi thanh kiếm của mình đồng nghĩa với việc là anh đã thua, tuy nhiên ở trên một chiến trường

Chỉ cần loại bỏ đối phương đi, vậy người thắng chính là anh, không cần phải tôn trọng nhiều loại luật lệ đến vậy, có thể làm sao để đánh thắng cô ta là ổn rồi

Một chưởng và một đâm từ chuôi kiếm của anh tuy rất mạnh nhưng chắc chắn không thể làm cho Lưu Vi Vi phải gục ngã lập tức, đối phương tuy cũng nhận thiệt hại từ chính pháp thuật của mình, nhưng mà thiên phú của thiên thần tộc tuyệt đối không là điều gì dễ đùa

Giống như các tộc khác, Tinh linh tộc cũng có thiên phú của bản thân, và thiên phú của anh sở hữu là phi hành và thanh lọc, bằng vào đôi cánh của tinh linh anh gần như đạt được tốc độ nhanh nhất trong các loài chim

Bất quá điều đó không có nghĩa là anh có thể thực hiện được bây giờ, thiên phú sở hữu càng mạnh thì cần càng lâu để kích hoạt được nó, muốn có thể phi hành thì anh cần phải đạt tới tu vi Pháp vương thì may ra còn có khả năng

Nhưng ngược lại, đối phương Lưu Vi Vi có thể gia tăng năng lực pháp thuật của mình lên khoảng hai đến ba phần khi ở dưới mặt trời, một loại năng lực khá là hạn chế nhưng mà lại rất hữu hiệu vào lúc này

“ Khốn nạn, Bộc lưu hỏa !!!”

Bị đánh ra xa cảm thấy cực kỳ khó chịu, dù cho cô chỉ có tu vi là Pháp sư tập sự, nhưng mà nhờ thiên phú nên năng lực của Lưu Vi Vi bây giờ không khác gì một Pháp sư chính thức cả, chênh lệch một đại đẳng cấp quả là thứ khó nhằn

“ Nghĩ vậy là xong sao ? dù cậu có thể ra bao nhiêu đòn đi nữa, thì vẫn không thể làm được gì nếu không thể bắt kịp tôi …”

Nhẹ nhàng bước lên từng bước, anh nhận ra rằng phương pháp đối chiến với đối phương thực ra rất đơn giản, các đòn đánh của Lưu Vi Vi hầu như chỉ là đánh đòn tầm xa và bẫy tự sát

Nhìn thì như cô ta không hề có một điểm yếu nào, nhưng thực ra có một cách có thể để hoàn toàn hóa giải được cả hai loại khả năng trên nếu bản thân sở hữu một tốc độ đủ nhanh và tầm quan sát rộng

Lập tức biến mất dưới ánh nhìn của Lưu Vi Vi, cô hoảng hốt một chút nhưng sau đó lại cười lạnh, cho dù tôi không bắt kịp tốc độ của cậu nhưng mà cậu cũng không thể nào thoát khỏi pháp trận của tôi

“ Vô dụng thôi !!!!”

Phần đầu của gậy trượng lập tức phát sáng một cách dữ đội, bàn tay run rẫy và cặp mắt đang căng tròn hết sức để chờ đợi Thiên Tâm lao đến

Quả nhiên như dự đoán, hoàn toàn có thể né tránh được những quả hỏa cầu khổng lồ của bản thân, tuy nhiên đối phương lại không có bất cứ kiếm thuật cao siêu cũng như tu vi vượt trội nào cả

Ngoại trừ cái tốc độ xuất thần và bộ pháp di chuyển kỳ quái mà đối phương sử dụng, đối phương cũng chả làm được gì ngoài việc tấn công cô nhanh hơn phản ứng của bản thân, tuy nhiên điều như vậy có thể sao ?

“ Đã nói rồi, Pháp trận, bộc phát !”

Dùng lấy ngọn lửa để bảo vệ mình và dồn sức công phá về mọi phía xung quanh bản thân, bởi vì tốc độ của Thiên Tâm là điểm mấu chốt mà cô kiêng kỵ, có trời mới biết là đối phương sẽ nhắm lấy cô ở khu vực nào ?

Còn nếu đối phương dám lùi lại, vậy thì một lần nữa hãy chờ đợi những quả hỏa cầu của cô đi, Thiên Tâm, cậu không có đường thoát cũng như cơ hội chóng lại tôi … đâu

“ OÀNH”

“ C … cái … gì … ma pháp trận … không … hoạt động ?”

Bị đánh bay ra ngoài sàn đấu với cơn gió mạnh dữ dội, đây chính là Trảm vân mười hai chưởng được thi triển bằng quyền trái của Thiên Tâm, bằng việc sử dụng tay phải cầm kiếm chà sát vào mặt đất, cậu hoàn toàn có thể chặt đứt được tính liên hoàn của pháp trận

Để kích hoạt một loại pháp trận, điều đầu tiên mà người pháp sư đó cần là một câu thần chú đúng và một vòng tròn hoàn hảo, chỉ cần một trong hai yếu tố trên mất đi thì khả năng cao pháp thuật sẽ không được hình thành

Đặc biệt là những loại pháp thuật cấp thấp như Lưu Vi Vi sử dụng, chúng càng đơn giản thì càng dễ phá, chỉ cần loại bỏ một phần rìa thôi là đủ để gây hỗn loạn rồi, tất nhiên là trong đây cũng cần phải có thời cơ nữa

“ Ngươi phá vỡ pháp trận của ta, tên khốn !!! Nhưng mà ngươi không biết rằng một pháp sư vẫn có thể tự nối lại ma trận của mình sao ? nếu như không phải …”

Nằm ngã xuống đất một cách mất hình tượng, hai tay đạp đất, hai chân chổng lên trời, Lưu Vi Vi đỏ mặt nổi giận bừng bừng la hét

“ Thôi nào thôi nào, Pháp thuật của cậu đúng là mạnh thật, tuy nhiên lúc này cậu đã quá yếu sức để có thể dùng ma lực tự thân nối lại pháp trận của mình, đây là một hai điều mà mình đã đánh cược, nếu không cậu nghĩ nãy giờ bản thân đây mắc cớ gì phải kéo dài trận đấu với cậu

Điều thứ hai mà mình dám làm liều như vậy là bởi vì đây tin tưởng rằng với thái độ cao ngạo của thiên thần tộc, không đời nào mà cậu lại quyết định kéo dài thời gian dây dưa với một người bình thường như bản thân, cũng như không muốn ma lực phải hao tổn quá nhiều, đầy đấy sẽ đưa cậu tới bất lợi

Như cậu thấy đấy, tớ rất là sợ đau, bởi vì vậy trong trận đấu này, ngoại trừ phá hư vũ khí của bản thân và cháy xém một chút quần áo, đây không phải chịu bất cứ thương tổn nào cả, thể lực không hao phí bao nhiêu, và vũ khí thì đợt thi đấu sau sẽ được phát lại

Có thể coi như trận này đây tớ chiến thắng mà không phải tổn hao bất cứ điều gì ha ? Còn nếu như đây mà bất chấp tất cả thì …”

VÙ…… XOẸT…..

Khuôn mặt của Thiên Tâm áp lại gần với uy áp cực đại, cặp mắt vô tình như đang nhìn người chết và bàn tay nhỏ nhắn nhưng tràn đầy sức mạnh của một thanh khoái kiếm sắc nhọn có thể đâm xuyên đối phương

Hơi thở tử vong phà vào mặt làm Lưu Vi Vi không khỏi run lên, cô ứ họng trước sự thay đổi hoàn toàn của người trước mặt, cậu ta, cũng không phải là dạng vừa gì so với Văn Nam, nếu như nói Văn Nam là một tên hiếu chiến, thì cậu ta chính là kẻ khát máu có thể nuốt chửng đối phương

“ Dừng .. dừng lại ở đó, trận đấu đã có kết quả, Thiên Tâm chiến thắng, trận đấu tiếp theo sẽ là giữa Văn Nam và Tôn Hữu Hùng, mọi người nhanh chóng rời sân”

Trọng tài cảm thấy tình cảnh giữa hai người có phần nguy hiểm liền lập tức ra hiệu dừng lại, ngay từ lúc Thiên Tâm có thể đập bay Lưu Vi Vi ra ngoài đã làm ông cảm thấy không bình thường rồi

Vốn dĩ nghĩ rằng Thiên Tâm chỉ là gặp may mà thôi, nhưng mà không ngờ khi nghiêm túc đứng lên, cậu ta quả nhiên cũng cực kỳ đáng sợ.

Bạn đang đọc Khảo Cổ Sư sáng tác bởi VioletFlower98
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VioletFlower98
Thời gian
Lượt đọc 43

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.