Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giao phong

Tiểu thuyết gốc · 1886 chữ

Chương 6 Giao phong

Thái độ chuyển từ lười biếng sang nghiêm túc, cảm giác khó chịu và khí tức mày có ngon thì tới bộc lộ rõ rệt

Từ một đứa mờ nhạt và bất cần đời, bây giờ Thiên Tâm như một con thú dữ đang bị kích thích lên cơn điên cuồng, chắc hẳn là cậu ta thật sự rất muốn giết hai tên khốn trước mặt mình lắm rồi a

“ Tốt thôi, đến đây đi”

Dù không thật sự có thể mạnh như anh trai và ba mình, thể lực và tu vi kiếm kỹ cũng hơi yếu hơn người bình thường, nhưng bù đắp lại cậu có khả năng nhận thức và thấu hiểu cao, hơn nữa còn có nguyên tố lực luôn luôn sẵn sàng phụ trợ có thể thay thế cho các phần thiếu sót, nghĩ rằng có thể dễ dàng đánh bại cậu sao ?

Tuổi tôm nhé !!!

“ Vậy thì, kiếm thứ nhất”

Đột ngột tăng tốc lên một cách bất ngờ, như một cơn gió tự do không rõ quỷ đạo, Văn Nam lao tới nhanh hơn tốc độ của Hữu Hùng lúc này gấp bội lần, một kiếm chém ra xé rách cả gió trời

Cậu ta không hề lợi dụng lực chân để di chuyển, phần chân chạm đất rất là ít, chủ yếu là mượn lực từ trên không mà di chuyển, nhắm mắt lại một chút mà cảm nhận hướng gió

Cảm thấy nguy hiểm ập đến với tộc độ cực đại, Thiên Tâm mỉm cười nhẹ nhàng, so sánh khả năng tận dụng cơn gió với một tinh linh, bộ muốn múa rìu qua mắt thợ sao tên ngốc kia ?

“ Kengggggggggggggg”

Tiếng hai thanh kiếm va chạm vào nhau, không biết từ khi nào thì Thiên Tâm đã né sang phía bên trái một cách im lặng, tuy nhiên như vậy chưa đủ để cản đi kiếm phong từ đòn đánh của cậu

Đưa thanh kiếm của mình lên mượn gió chém thẳng lên trời, cứa vào chính giữa thân kiếm của đối phương một cách trực diện, hai luồng hào quang va vào nhau tạo ra âm vang như kim loại ma xát

Toàn bộ học viên khác đứng ở phía xa vẫn bị cơn gió tạo ra từ cơn xung kích ảnh hưởng, bọn chúng nhanh chóng ngồi xuống bịt tai mình lại để thoát khỏi thứ âm thanh khó chịu kia, chỉ riêng vị lão sư thì vẫn hứng thú ngồi xem

Có thể sử dụng thành thục võ kỹ cơ bản khi mới bảy tuổi, xem ra ông nhặt được hai tiểu bảo bối rồi đây

“ Keng ,keng, keng, keng”

Dùng lực bật người ra phía bên trái, quỷ đạo của Văn Nam lập tức bị ảnh hưởng, nhưng cậu nhanh chóng dùng chân mình làm trụ chống, thay đổi hướng đi của cơn gió, hòa mình vào nó rồi tiếp tục xuất chiêu

Thiếu sót về mặt thể lực làm cho Thiên Tâm bị rơi vào thế hạ phong, liên tục phải đưa kiếm lên chóng đỡ , lực chấn đủ để làm tay cậu run lên bần bật

“ Gió, giúp ta”

Niệm lên trong đầu một câu thần chú đơn giản, đôi chân như gắn thêm một đôi cánh nhỏ đầy sức mạnh và độ bật, lộn người về phía sau, Thiên Tâm kéo ra một khoảng cách với đối phương

Để tránh cho việc mình rơi vào thế bị động lần nữa, Thiên Tâm liền chủ động tấn công, nhân lúc Văn Nam còn hơi bất ngờ việc anh có thể trốn thoát

Một lúc chém ra 12 kiếm Trảm vân hoàn hảo, bỏ đi sự yêu cầu về lực tấn công, dồn hết sự tập trung vào trong tốc độ và độ bộc phát

“ Keng keng keng xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt …”

Đòn đánh chém ra nhanh như tia chớp, đối phương nhanh chóng lấy lại ý thức và muốn đưa kiếm lên đỡ đòn, bất quá mọi chuyện đã trở nên quá muộn, chỉ đỡ được ba đòn duy nhất, còn lại chín kiếm thành công đánh lên người anh

Cảm giác đau đớn truyền tới một cách đột ngột khiến cho Văn Nam muốn gào ra, nhưng cậu lại cắn răng chịu đựng vươn người tới phía trước, khuôn mặt nhỏ mỉm cười như trẻ con chiếm được quà

“ Bắt được rồi !!!”

“ Thôi chết”

“ OÀNH !!!!”

Xoay thanh kiếm của mình một vòng, dùng lực từ bàn tay, thuận theo chiều gió, giống như là chưởng và lợi dụng cơn gió mà đâm ra một kiếm thật mạnh

Vì thuận thế theo đòn chém vừa rồi, Thiên Tâm không thể né đòn này như lúc nãy, coi như có cố thì anh cũng sẽ bị thương, đối phương đây là sử dụng chiêu tự tổn hại bản thân để nắm thóp đối thủ mà

Bị dồn vào thế ép buộc, Thiên Tâm vội vàng dùng một kiếm chém ra để đỡ đòn, toàn bộ căn phòng học lập tức bị phủ bởi hai nguồn gió ngược chiều, đây chính là sự tinh thông võ kỹ thật sự

Trảm vân – mượn gió

“ Mộc , giúp ta”

Lại một lần nữa phải nhờ tới ma lực trong không khí giúp đỡ, cậu không muốn phải sử dụng quá mức lộ liễu nên chỉ dùng một lượng nhỏ

Đối thủ rõ ràng là cùng tuổi với cậu, nhưng tu vi giữa hai người chênh lệch quá xa, nếu đơn thuần đón đỡ một đòn này, Thiên Tâm tuyệt đối sẽ bị đánh cho liệt giường vài ngày không nhấc mông ra nổi

Thanh kiếm được nguyên tố phụ trợ trở nên cứng rắn hơn, bất quá chấp nhận một đòn kiếm mạnh từ đối thủ đã làm anh văng ra ngoài, cơ thể bị chấn đau đớn phun ra một ngụm máu nhỏ

“ Két kéttt”

Chém thanh kiếm của mình xuống đất để cản lại lực đẩy, bật người đáp đất một cách hoàn hảo, nhưng rõ ràng trận đấu này cậu đã bị đánh bại hoàn toàn, hơi thở trở nên dồn dập

Tuy nhiên không vì vậy mà cậu lại từ bỏ đề phòng trong khi chiến đấu cả, đây là một kinh nghiệm thiết yếu được truyền lại trong truyền thừa, dùng tay chạm đất, giơ kiếm lên sẵn sàng để tiếp tục lao tới

Văn Nam từ phía xa rõ ràng cũng không muốn dừng lại, lâu lắm rồi anh ta mới gặp được một đối thủ cùng tuổi với mình mà mạnh đến vậy, rõ ràng là tu vi thua anh nhưng lại có thể làm bản thân tổn thương nặng nề

“ Dừng lại, trận chiến kết thúc ở đây, người chiến thắng là Văn Nam, mà khoan khoan đã, đây chỉ là một trận đấu để mọi người thấy rõ Trảm Vân là võ kỹ như thế nào

Mọi người đã nhìn thấy sự khác biệt giữa những kiến thức sách vỡ và sự thấu hiểu kiếm thuật thật sự hay chưa ?”

Lập tức dừng hai đứa nhóc lại, nếu còn để cho bọn chúng tiếp tục chiến đấu thì sẽ làm hư hết căn phòng học của ông mất, nếu như thật sự muốn đấu thì ra đấu trường đài hoặc khu vực huấn luyện mà đánh, phòng này được xây dựng đơn sơ lắm, chém vài phát và đi đời a

“ Cái này .. cái này …”

Đám học viên đến tận bây giờ vẫn còn chưa thể hồi hồn, đây là võ kỹ cơ bản ? đây là năng lực chiến đấu của những người cùng tuổi với bản thân ? đùa nhau chắc ?

“ Được rồi, mọi người hôm nay chỉ cần nhớ rõ hai chữ mà thôi : Mượn gió, đó chính là cốt lõi của kỹ năng này, từ giờ đến lúc đó hãy thử tìm hiểu kỹ hơn về người bạn luôn ở quanh chúng ta này, thử nói chuyện và hòa mình vào nó

Chỉ có thế thôi, những ngày học tiếp theo thì chỉ cần lên nói cho ta cảm tưởng về loại võ kỹ này, xem các ngươi có thể thấu hiểu được đến đâu, giờ thì giải tán”

Cầm cuốn sổ ở sau vai nói nói vài câu, quay đầu sang nhìn về phía hai người bọn anh, Thế Vinh cười đểu một phát rồi để cả lớp ở lại đằng sau

Lúc này không một ai dám cải lại hay phàn nàn về ông cả, bọn họ nhận thấy được sự khác biệt giữa hiểu và chưa hiểu võ kỹ, thứ kiếm thuật của Hữu Hùng vừa mới thi triển khiến bọn họ trầm trồ không khác gì là võ mèo võ chó cả, thật là nhục nhã

Trong khi đám trẻ còn đang lo sợ và phân vân, hai nhân vật chính của chúng ta đã sớm rời khỏi lớp từ khi nào, Thiên Tâm nhanh chóng rời đi trước, còn Văn Nam thì vội vả đuổi theo ở đằng sau, mặc dù chạy hấp tấp nhưng vẫn luôn biểu hiện được phong thái lạnh lùng cool ngầu của mình

“ Ôi, lúc nãy kiếm thuật của cậu cũng được đấy, thế nào, muốn ra khu vực huấn luyện làm thêm trận nữa không ?”

Đập đập lên vai của anh, Thiên Tâm cảm giác muốn xoay người lại đáp cho đối phương một cước thật mạnh, nhưng vì giữ hình tượng, cậu chỉ nhẫn nhịn mà gằn ra vài chữ

“ Không có hứng thú”

Trả lời xong, anh nhanh chóng tăng tốc trở về phòng của mình, à không, phòng của bọn anh mới đúng, quên mất là tên này là thằng cùng phòng của bản thân, sơ suất a

“ Đấu !”

“ Không !”

“ Đấu !”

“ Không!”

Liên tục bị làm phiền đến nổi không đọc được một cuốn sách, anh lập tức đá ra một cước thật mạnh có chứa võ kỹ bên trong, đối phương thấy vậy liền nhanh chóng bắt được

“ Binh binh binh bốp bốp bốp”

Một cuộc ẩu chiến tay chân không dùng tu vi diễn ra, kết quả là yếu thế mất đi, Thiên Tâm thành công đánh cho đối phương một trận tơi bời, và tất nhiên là cậu cũng chịu thiệt thòi không hề nhỏ

“ Phụt, ha ha ha ha, cậu đúng thật là thú vị”

“ Cười cười cái đệch , ngậm miệng lại về giường nằm đi”

Thấy đối phương ôm bụng cười, anh cho Văn Nam thêm một cước bay về trên giường của hắn, đau đớn quằn quại nhưng cơn buồn cười vẫn không ngừng

Kiếm hai cái bông bịt tai nhét vào, cố gắng coi đối phương như vô hình, Thiên Tâm tiếp tục đọc sách giết thời gian , tuy hai người còn chưa thật sự cởi lòng với nhau, nhưng tình bạn giữa họ đã có một chút tốt hơn, cả cậu và Văn Nam, ai cũng đều nhận được khẳng định của đối phương

Vậy nên người ta mới nói, có đánh có đau thì mới làm bạn được.

Bạn đang đọc Khảo Cổ Sư sáng tác bởi VioletFlower98
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VioletFlower98
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 66

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.