Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Em trai của ta, Thiên Băng

Tiểu thuyết gốc · 2226 chữ

Chương 68 Em trai ra đời, Thiên Băng

Ba tầm nhìn đều đang cùng quan sát vào một vị trí, tại trong ngọn lửa màu hồng đang thổi cháy bừng bừng, động tác linh hoạt của tộc người lùn làm cho Thiên Tâm cảm thấy thoải mái và an tâm đi nhường nào

Bởi vì đây chính là chuyên nghề của họ, tộc người lùn từ trước đến giờ luôn có danh là tài giỏi trong việc rèn đúc, nay được cận cảnh nhìn bọn họ đang rèn một thanh kiếm cho anh mới thấy, sự thạo việc này không hề đơn giản

Quá trình chế tạo một thanh kiếm phức tạp hơn nhiều so với anh tường, từng giây một, từng chút linh lực được truyền thâu vào đều cần phải tính toán kỹ lưỡng

“ Ra lò”

Gắp lấy thanh kiếm còn nóng đỏ từ trong lò rèn ra, thanh kiếm này hình dạng vẫn chưa được thành hình, điều này là thế nào ? tại sao thanh kiếm này lại vẫn giữ nguyên tình trạng màu đỏ lửa

Không thể nào đi, với những nguyên liệu mà anh cũng cấp không tài nào có thể luyện chế ra nó được … đó không phải là thứ có thể chế ra chỉ bằng một vài nguyên liệu hiếm cấp ba cấp bốn, nhưng mà

Đây rõ ràng là

“ Tuyệt quá ba ơi, thiếu gia ơi, đây chính xác là vũ khí hoàng kim rồi, tuy chỉ là hàng hạ phẩm, tuy nhiên nó đã vượt qua ngưỡng cửa của vũ khí bạc”

“ Đúng vậy, chúng ta thành công rồi, chế tạo ra một vũ khí hoàng kim, đây có lẽ không phải là thanh kiếm tốt nhất ta từng rèn, nhưng đây chắc chắn là thanh kiếm mà ta tự hào vì đã rèn ra nó nhất

Thiếu gia, ngài hãy mau chạm lấy nó và đặt cho nó một cái, thâu truyền nguyên tố vào cho nó để thức tỉnh hình dạng thật của thanh kiếm

Vì đây chỉ là vũ khí hạ phẩm vậy nên nó sẽ không thể chứa tải quá nhiều nguyên tố lực vào bên trong, nên ngài chỉ nên thâu vào một loại nguyên tố thôi nhé, tôi biết ngài thuộc về tộc tinh linh nên chuyện này khá đơn giản với ngài mà ..”

Mẫn Mẫn và Minh Dục kích động không thôi, cả hai dù đã cố hết sức nhưng khi thật sự thấy một thanh vũ khí hoàng kim được luyện ra từ bàn tay mình, bọn họ vẫn mừng hết muốn lớn

Thanh vũ khí đang lơ lửng trên không nhờ vào các linh lực đang không ngừng toát ra, nó đang chờ đợi một cái tên cho mình và một chủ nhân mới cho bản thân, cuộc đời của nó có vang lên được những tiếng chuông huy hoàng hay đều phụ thuộc vào người sẽ cầm nó đầu tiên và gọi tên nó

Cảm thấy hơi khó tin, nhưng thật sự hai người lùn này đã thành công chế tạo ra vũ khí hoàng kim, thanh vũ khí vàng trên đời của anh, biết về nó và sở hữu nó là hai chuyện hoàn toàn khác nhau

Thiên Tâm nhìn về phía hai người Mẫn Mẫn và Minh Dục gật đầu rồi tiến lên phía trước từng bước, tới ngay bên cạnh thanh kiếm đang tỏa sáng không ngừng, anh đưa bàn tay lên trên và nói

“ Tỏa sáng nào, thanh kiếm của ta, chủ nhân của ngươi, Thiên Tâm ta sẽ mang ngươi đi chu du khắp nơi

Từ bây giờ, ngươi sẽ giúp ta trên những con đường về sau, hóa thành ánh sáng dẫn lỗi cho bản thân, tên của ngươi sẽ là Thiên Băng Kiếm

Lấy họ của ta, lấy thuộc tính mà ngươi sở hữu, ta coi ngươi như là một thành viên trong gia đình, lại đây đi, em trai của ta”

Một luồng ánh sáng màu xanh biếc đang tỏa sáng không ngừng, ánh sáng ấy tuy lạnh lẽo nhưng lại rất ấm áp, đây chính là Băng nguyên tố, nguyên tố mà anh thâu truyền vào trong thanh kiếm này

Hình dáng thanh kiếm dần dần thành hình, với lưỡi kiếm nhọn và mỏng manh, nó mang sự tinh tế và nét đẹp của những đóa hoa ngày tuyết hạ, toàn thân thanh kiếm đang không ngừng toát ra những bông hoa nhỏ như đang nói rằng mình rất vui

Cho đến khi nghi thức nhận tên hoàn thành, Thiên Tâm không hề biết rằng bản thân đã đưa vào bên trong lưỡi kiếm bé nhỏ này bao nhiêu băng nguyên tố, tuy nhiên anh biết chắc rằng anh đã truyền vào rất nhiều

Các băng nguyên tố không hề có chút ngần ngại nào thực hiện nguyện vọng của anh, và kể cả thanh kiếm này cũng không một chút kén chọn mà hấp thu hết, nó có vẻ rất thích người chủ nhân mới của mình

“ Thiên Băng sao ? cái tên nghe thật hay, thiếu gia, xin ngài hãy mang thanh kiếm của chúng tôi phát huy quang mang của nó trên con đường về sau”

Mẫn Mẫn cảm thấy cái tên mới của thanh kiếm rất là đẹp, hơn nữa hình dạng của nó cũng cực kỳ thích hợp với sự tinh xảo của thiếu gia

Gọi một thanh kiếm như là em trai mình, quả đúng là Thiên Tâm thiếu gia, thật là đáng ngưỡng mộ, tình yêu dành cho kiếm này đủ để khiến anh khâm phục từ đầu tới chân ngài ấy rồi

“ Thiếu gia, hành lý chúng thần đã sắp xếp, không biết khi nào thì rời đi …”

Minh Dục có chút thắc mắc không biết rằng nơi ở mới của bọn họ đã được xử lý chưa, vốn dĩ việc mua một mảnh đất hoặc sắp xếp chỗ dừng chân không phải là thứ ngày một ngày hai là có thể làm

Tuy nhiên trong thiếu gia có vẻ rất là khẩn cấp, hơn nữa bọn họ cũng không quá muốn ở lại nơi này lâu, bọn họ cũng chỉ là bị ép nên mới phải sinh sống tại một nơi khắc nghiệt như vậy

“ A…. Nếu như ngài vẫn chưa sắp xếp xong thì cũng …”

“ Xong rồi, đây chính là bản đồ tới nơi đấy, ta đã đăng ký cho hai người vào hồ sơ đất đai của ta với tư cách là người đồng sở hữu, đây là số tiền 300000 đồng vàng, nhiêu đây hẳn là đủ mua một số dụng cụ cần thiết rồi

Nếu như thiếu thì ta sẽ bổ sung thêm vào tuần sau, còn không có việc gì thì chúng ta có thể di chuyển ngay bây giờ”

Không có chút do dự nào khi xác nhận bọn họ với tư cách là đồng bạn, anh đưa ra mảnh giấy hồ sơ cho bọn họ giữ, với lời thề dưới chủng tộc, bọn họ sẽ vĩnh viễn không phản bội anh

Nhưng mà anh cũng không muốn những người này phục vụ anh chỉ vì đáp ơn, nếu như vậy thì anh không cần bọn họ đâu, bởi vì anh muốn hai người Mẫn Mẫn và Minh Dục phải là nơi anh có thể an tâm dựa vào, giúp đỡ anh vì anh chính anh mà thôi

“ Thiếu gia , làm sao mà ngài có thể có nhiều tiền như vậy ?”

Mẫn Mẫn ngạc nhiên trước tờ giấy chứng nhận có dấu ấn của hoàng gia và hiệp hội, thật đáng ngạc nhiên, mảnh đấy này phải tốn cả triệu đồng tiền vàng đấy, là con số mà cả đời bọn họ cũng không thể nghĩ tới

Một đánh vào đầu của đứa con trai ngu ngốc của mình, Minh Dục thở dài tự hỏi vì sao con mình lại ngốc đến vậy cơ chứ

“ Tiểu Mẫn, thiếu gia là ai, là đan dược sư đó, là người có thể dễ dàng luyện ra đan dược cấp ba, thử hỏi ngài ấy làm sao có thể thiếu tiền được”

Nói thẳng ra trọng tâm, tâm tư của Minh Dục tuy rõ ràng nhưng lại rất nhanh nhạy, ông ấy nắm bắt tình hình rất nhanh, là một người rất có tiềm năng quản lý

Mở miệng cười dẫn dắt bọn họ rời đi tới nơi mà bọn anh đã đặt mua, anh chỉ tiễn bọ họ tới chỗ bắt xe ngựa tới đấy thôi, anh còn có bài khảo hạch vào ngày mai, muốn làm gì thì làm, nhưng không nên làm phiền tới nhóm Lâm Vũ

“ Hai người bảo trọng, tuần sau tôi sẽ đến và mang tới nhiều kim loại hiếm hơn, trong thời gian đó thì hai người hãy làm quen với nơi ở mới”

Vẫy tay tạm biệt nhóm hai người lùn, hai người Mẫn Mẫn cùng Minh Dục đều rất là muốn tới nơi ở mới cùng anh, tuy nhiên việc này là không thể, anh quay đầu lại rời đi nhanh chóng

Lẻn qua các con hẻm nhỏ, anh đoán chắc rằng giờ này thì Tần Dương hẳn đã về rồi, đang tính tăng tốc thì anh bổng nhiên gặp người quen

“ Tiểu Lan phải không ? sao lại đi ở con đường này ?”

Đáp lấy một cái kệ phía trên, anh nhìn xuống người con gái với mái tóc trắng dài xinh đẹp này, đối phương có vẻ như đang đi dạo, tuy nhiên lại lựa chọn một con đường ít người mà đi

“ Tiểu Tâm, không ngờ lại gặp cậu ở đây, ngày mai bọn mình chuẩn bị đi khám phá hang động tầng mười ba rồi, sau ngày đấy, tớ sẽ cùng Hạ tỷ trở về gia tộc

Sẽ không thể ra ngoài đi chơi ở bên ngoài như vậy nữa, vậy nên tớ đang cố gắng để đi chơi hết mình, chí ít thì tớ muốn lưu lại kỷ niệm nào đó”

Thái độ cô độc và lẻ loi của Bạch Lan làm cho anh có chút đau lòng, cô ấy như đứa em gái yếu ớt cần sự che chở vậy, không hiểu vì sao mà anh lại quan tâm đến cô gái này nhiều như vậy, nhưng mà cảm giác bị cả thế giới phân biệt với một mình bản thân, đúng là đáng sợ

Ngay lúc này đây anh muốn tiến lên xoa đầu đối phương và nói không sao đâu, nhưng anh biết rằng bản thân vẫn chưa đủ mạnh để có thể kháng hoàn toàn độc tố của Bạch Lan, vậy nên anh do dự

Cúi đầu lại gần, cầm lấy nhánh cây của tinh linh thụ đưa ra cho đối phương rồi nói

“ Cầm lấy đi, chúng ta sẽ đi dạo một chút, tớ dẫn cậu đi, nếu như là nhánh cây này, cậu sẽ không chạm vào tớ”

Đưa ra cho đối phương chạm vào cành cây của tinh linh thụ, anh muốn thử tìm hiểu nguyên tố của đối phương đang suy nghĩ điều gì

Dù gặp nhau không bao lâu, nhưng anh nghĩ rằng đối phương là một cô gái tốt, và Bạch Lan xứng đáng để nhận những thứ tuyệt vời hơn, vậy thì thay vì làm một con chim nhỏ bị nhốt trong l-ng, ngày hôm nay anh sẽ dẫn cô ấy đi chơi một lúc, chỉ một lúc thôi

“ Cậu không sợ sao ? Cái chết …”

“ Thôi đi, bằng vào cậu còn chưa giết được tớ đâu, nhanh lên, trước khi thời gian kết thúc, lưu lại một vài kỷ niệm cũng tốt, cũng không biết khi nào mới gặp lại nhau

Nhưng mà thời gian trôi đi, cả hai ta trưởng thành, nếu mục tiêu mạnh lên vẫn không biến mất thì chắc chắn chúng ta sẽ gặp lại nhau thôi, đến lúc đó tớ sẽ đủ mạnh để có thể không sợ hãi độc của cậu, và có thể xoa mái tóc trắng mềm mại xinh đẹp này”

Ngạc nhiên trước thái độ hiển nhiên của Thiên Tâm, cô vô thức nắm lấy cành cây nhỏ bé của Thiên Tâm đưa cho, thật kỳ lạ, cảm giác mang lại cho cô lúc này là một thứ gì đó rất là ấm áp

Cậu ta chạy thật nhanh, dẫn cô đi qua những con đường dài, có người nói chuyện với mình một cách vô tư lự, cảm giác này, thật sự, thật sự rất là lạ, cô chưa từng cảm nhận thứ gì giống như vậy

“ Nè, kẹo hồ lô, hơi ngọt, nhưng đây chắc là lần đầu tiên cậu ăn đúng không, Aaaaa đi ! Ha ha”

“ Ừm, Aaaaa”

Há cái miệng thơm tho của mình ăn lấy viên kẹo nhỏ ngọt ngào, cho đến khi trời thật sự rất tối, cả hai vẫn còn đi bên nhau kề sát

Anh dẫn Bạch Lan tới khu trọ của cô rồi nói lời tạm biệt, Thiên Tâm về tới chỗ trọ của mình rất là muộn khiến cho Lâm Vũ lo lắng và quát mắng một trận, bất quá anh cảm thấy tối hôm nay ít nhất cũng khá là vui rồi.

Bạn đang đọc Khảo Cổ Sư sáng tác bởi VioletFlower98
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VioletFlower98
Thời gian
Lượt đọc 26

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.