Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tắm tiên

Tiểu thuyết gốc · 2376 chữ

Hoàng cung Hoa Lư,

Đinh Liễn rời Phòng giã gạo về lại tẩm cung. Hắn muốn tắm rửa bởi cả buổi chiều ủ người trong phòng đầy bụi bặm và vỏ trấu đã khiến cả người hắn ngứa ngáy khó chịu. Đợi cho cung nữ và thái giám chuẩn bị xong nước ấm, hắn mới động thân bước vào phòng tắm.

Phòng tắm của Hoàng Đế rộng khoảng 30 m2 chia làm hai phần ngăn cách bởi tấm bình phong 9 mảnh. Đây là tấm bình phong bằng gỗ quý đời Đường, hắn khi đi sứ sang Đại Tống triều cống được Triệu Khuông Dận Thái Tổ nhà Tống tặng riêng.

Đinh Liễn dang hai tay ra, hai vị cung nữ tiểu Lan, tiểu Huệ tuổi mới 15, 16, nhẹ nhàng thoát y cho hắn. Tiểu Lan, tiểu Huệ vốn là hai chị em ruột trong một gia đình nhà nghèo, đông con nên cha mẹ họ không thể nuôi nổi.

Một ngày, Đinh Liễn đi đến làng đó kiểm tra việc trồng cấy, cha mẹ của hai cung nữ đã mang con ra bán cho Đinh Liễn. Đinh Liễn vốn không muốn nhận vì gia nhân trong phủ cũng đã quá nhiều, mang mấy bé gái mới 7, 8 tuổi về nhà thì có làm được việc gì đâu, lại phải mất công nuôi dưỡng.

Nhưng bố mẹ chúng năn nỉ quá, Vương phi Ngô Nhật Hoa bên cạnh liền cảm thấy thương xót nên đã cầu xin hắn thu nhận. Vì nghĩ mình là Vương gia, Vương phủ cũng chỉ thêm hai miệng ăn không đáng bao nhiêu, chiều vợ nên thôi đành đồng ý.

Không nghĩ ra, mới đó đã 8 năm trời. Hai bé gái cũng đã dậy thì, phổng phao. Được nuôi dưỡng cẩn thận, ăn uống đầy đủ, lại đang tuổi mới lớn nên da dẻ chúng trở nên trắng trẻo, bộ ngực cũng phát triển, nhô lên cao ngất, hai hạt lac độn chiếc yếm hồng rất rõ. Còn bờ mông thì tròn lẳn, căng đét.

Nguyên tắc khi tắm cho Hoàng Đế thì phải có ít nhất hai cung nữ hầu hạ. Trang phục hầu hạ cũng phải ít vải nhất có thể. Chủ yếu là mặc bên trên một cái áo yếm và bên dưới một cái quần lót mỏng thêu hoa, thêu bướm. Theo giải thích của nội quan cho rằng khi tắm cần khí huyết lưu thông mạnh để tránh cái lạnh xâm chiếm nội phủ.

Cung nữ ăn mặc gợi cảm một phần là phải chui vào thùng tắm để kỳ cọ massage cho Vua, mặt khác là giúp vua hứng khởi giúp máu huyết lưu thông nhanh hơn để chống hàn khí. Nếu vua có nhu cầu thì cũng có thể giúp Vua được thỏa mãn.

Khi thoát y hết cho Đinh Liễn, khuôn mặt của hai nàng cung nữ đã đỏ bừng bừng, trái tim rộn ràng như hươu nai chạy. Mùi thơm trinh nữ theo sự gấp gáp, khẩn trương của cơ thể mà thoát ra các lỗ chân lông lan tỏa khắp không gian. Các nàng rất muốn cúi xuống tránh né để chữa thẹn nhưng công việc không cho phép sai lầm nên vẫn ráng phải nhìn kỹ.

Thân thể Đinh Liễn sau khi phạt mao tẩy tủy thì vốn đã hoàn mỹ như một nam thần. Từng khối cơ bắp thon dài, từng đường cong của các bộ phận phối hợp thiên y vô phùng. Mùi thơm của hóc môn nam tính hòa trộn vào mùi thơm của hoa sen và hương trầm tạo thành một thứ nước hoa thật đặc biệt.

Vì tiếp xúc quá gần, lâu lâu lại phạm lỡ " sai lầm" đụng chạm phải da thịt đàn ông, hai cô gái mới lớn lại càng khẩn trương và run rẩy. Cảm giác hầu hạ một vị mỹ nam tử, lại có địa vị siêu nhiên, mùi thơm nam tính hấp dẫn, hai nàng cung nữ như rơi vào trạng thái ý loạn tình mê.

Hai ngọn núi trước thân trở nên căng mẩy, từng ngọn cao phong nở rộ như muốn đâm thủng trời xanh. Tiếng thở của các nàng càng trở nên gấp gáp, dồn dập, hai đùi thon cũng đã khép chặt từ bao giờ. Cảm giác như có một dòng suối ấm đã mất kiểm soát chảy xuống phía chân đồi.

Bỗng chốc, tiếng nói của Đinh Liễn vang lên:

“Là Hoàng Hậu sai các ngươi đến hầu hạ cho Trẫm à?”

Tiểu Lan, tiểu Huệ tỉnh hồn, vẻ mặt xấu hổ, vội vàng lí nhí đáp:

“Tâu bệ hạ. Phải ạ”.

Đinh Liễn gật đầu. Sau ngày đảo chính, Ngô Nhật Hoa đã đưa ngay những người trong Vương phủ ở thành Ngoại vào thành Nội để thay thế cho nhóm cung nữ và thái giám cũ. Điều này là để tránh rủi ro bởi không thể tin tưởng nhóm người cũ nữa rồi.

Đang trong những ngày tang lễ nên chuyện vợ chồng của các Hoàng Đế và phi tần phải kiêng cữ nhưng giữa Hoàng Đế và các cung nữ thì có thể chấp nhận bỏ qua. Ngô Nhật Hoa đưa hai bé gái thân tín này đến hầu hạ Đinh Liễn chắc là muốn hắn không phải chịu quá nhiều áp lực và để giải tỏa bức bối. Mục đích giám sát và không để cho người khác thế chân vào chỗ trống chắc cũng có phần.

“Ừ. Cùng trẫm vào bồn tắm”.

Tiểu Lan, tiểu Huệ nhìn nhau rồi gật đầu xưng Dạ. Sau đó đi theo Đinh Liễn vào bồn tắm đang nghi ngút khói.

Trước đây, Đinh Bộ Lĩnh tắm trong một cái thùng gỗ to, nhưng Đinh Liễn đã thay đổi bằng một cái bồn tắm bằng ...đá quý với kiểu dáng hiện đại. Bồn tắm to gấp hai cái giường đôi, có đủ chiều cao từ nông đến sâu. Chỗ nông thì tới mắt cá, chỗ sâu thì tới ngực, lại có chỗ nằm dựa và ngả đầu, bên cạnh có cái tay vịn đầu rồng.

Bồn tắm chứa đầy nước ấm, trên mặt nước nổi lên các loại hoa tươi và các loại lá thơm. Mùi dược thảo và khí nóng chui vào mũi, khiến cho Đinh Liễn cảm thấy nhẹ nhàng, khoan khoái. Hắn nhắm hai mắt lại để tận hưởng sự hưng phấn của các giác quan.

Từng lỗ chân lông Hoàng Đế như hưng phấn, thi nhau mở ra cánh cổng thiên đàng. Sự dao động của làn nước nóng như vuốt ve mơn trớn da thịt. Tiếng róc rách trong trẻo ngân lên như tiếng suối chảy đến từ cao không. Âm thanh của nước như bản giao hưởng mùa hạ trên thảo nguyên đầy nắng.

Mùi thơm của thảo mộc như tiếng thì thầm của đấng tự nhiên. Hắn như một đứa con của trời đất, đắm mình trong tình yêu thương vô hạn. Mặt trời, ánh dương, cánh rừng, dòng suối, làn gió thơm...chúng như đang nỗ lực phô diễn tất cả thiên phú ở vườn Địa Đàng...

Tiểu Lan, tiểu Huệ một trước một sau tiến đến. Hai nàng nhấc lên đôi bàn tay thiếu nữ mềm mại của mình massage khắp nơi trên cơ thể Đinh Liễn. Có bàn tay bóp nhẹ đôi vai, có bàn tay nhấn nhấn bờ ngực, có bàn tay xoa xoa cánh tay, có bàn tay tung bay trên từng khối da. Bốn cánh tay như nhảy múa một điệu thiên nữ tán hóa.

Trong nội tâm hai nàng hưng phấn, lại sợ hãi , lại chờ mong. Đây chính là Hoàng Hậu nương nương bật đèn xanh cho họ. Đây là cơ hội để bọn hốc thể nhất bộ thanh vân. Trong đầu hai nàng hiện lên tiếng dặn dò của Ngô Nhật Hoa :

“Hoàng thượng mệt mỏi và áp lực cần phải giải tỏa. Hai ngươi là người thân cận nhất với bổn cung. Tình cảm giữa bổn cung với các ngươi tình như tỷ muội. Hãy thay ta phục vụ, chăm sóc bệ hạ lúc tắm rửa. Nếu bệ hạ cần, đây chính là cơ hội và phúc khí của các ngươi. Hãy tận lực, tận tâm nhé”.

Đinh Liễn không phải mù, hắn cũng chẳng điếc. Dây thần kinh cảm giác của hắn không có mất đi mà ngược lại càng nhạy cảm hơn trước. Hắn cảm nhận được hết mọi thứ xung quanh, từ những thứ nhỏ nhất. Hắn cảm nhận được hơi thở thanh xuân tỏa ra từ hai cô gái trẻ. Hắn cảm nhận được sự hưng phấn lại rụt rè của nội tâm thiếu nữ. Hắn nhận ra từng tiếng lòng rung động của hai nụ hoa. Cũng thấy hết sự vụng về, e thẹn của đóa tường vi ướt át.

Hai con meo meo trước và sau lưng Đinh Liễn lên xuống nhấp nhô theo từng hơi thở. Lâu lâu lại như vô tình, lâu lâu lại như cố ý lướt qua da thịt hắn. Cảm giác như điện giật khiến hai thân thể nõn nà run rẩy, đung đưa.

Không quá vồn vã không phải bởi không ham muốn mà bởi sự ham muốn nhưng lại kèm theo sự sợ hãi với những thứ chưa biết. Sự tò mò, hiếu kỳ, hấp dẫn lại pha chút lo lắng, sờ sệt khiến cho tâm tình hai thiếu nữ bất an như mèo cào.

Đinh Liễn biết hết nhưng hắn vẫn nhắm mắt tận hưởng. Khóe miệng của hắn hơi nhếch lên, suy nghĩ trong đầu cũng trở nên xuất thần.

Thân thể hắn như tuổi thanh niên thế nhưng linh hồn lại là của một người trung niên tuổi bốn mươi. Cái tuổi đang ở trên đỉnh cao của một một đời người. Tuổi này đâu còn dễ dàng xúc động như hồi mới lớn, động một tý là lao vào tranh đoạt, xâu xé, xâm nhập như con hổ đói?

Tuổi này biết kiên nhẫn, biết chịu đựng, biết nhẫn lại, biết kiềm chế. Tuổi này trước khi hành động đều phải suy nghĩ, cân nhắc thiệt hơn. Tuổi này khi làm việc thường điềm đạm, mưu trí sâu xa. Tuổi này đã thiếu nhiệt huyết xông pha mà ưa đứng sau màn bố cục.

Đến ngay việc hưởng thụ cũng thế. Tuổi trung niên hưởng thụ khác với các độ tuổi khác. Không còn ưa những thứ kích thích, va đập mạnh mẽ như tuổi trẻ, mà ưa thích chìm đắm trong sự cảm nhận kéo dài của các giác quan. Rõ ràng thân thể đã bán đứng hắn bởi cậu nhỏ đã tỉnh ngủ, dựng đứng ngạo nghễ bên dưới, lâu lâu lại đụng chạm vào nơi nhạy cảm của thân thể đối diện.

Thế nhưng, hắn vẫn nhẫn nại hưởng thụ và tâm linh cũng như được thỏa mãn một cách trọn vẹn. Hắn cảm thấy thật thú vị khi nhìn thấy biểu tình của hai cung nữ. Hắn thấy vui vẻ khi nhận ra sự xấu hổ và túng quẫn. Hắn thích thú khi đắm say trong không khí mập mờ...

.....

Một lúc sau, Đinh Liễn thay đổi tư thế. Hắn đi qua bên cạnh của bồn tắm. Thân thể nằm ngửa đầu ra sau, hai mắt lim dim, tay phải đặt lên bờ bồn tắm, tay trái đặt lên eo tiểu Huệ. Tiểu Lan tiến tới sau lưng xoa bóp và gội đầu cho hắn. Còn Tiểu Huệ ở phía trước tiếp tục mát xa thân thể. Tự nhiên, tay trái Đinh Liễn đặt lên eo khiến cho thân thể tiểu Huệ cứng lại. Nội tâm nàng cuồng như nai chạy, hơi bối rối, lại chờ mong. Có lẽ, sắp tới...có lẽ chuẩn bị...có lẽ hoàng thượng muốn...có lẽ sẽ hơi đau...có lẽ...sẽ ra sao nhỉ...

Tất nhiên, sau đó đều không như tiểu Huệ nghĩ bởi Đinh Liễn không làm gì cả. Hắn để tay lên eo tiểu Huệ chỉ là bởi hắn không quen nằm ngửa mà để thõng tay xuống. Hắn cần một điểm tựa vừa phải để đặt tay. Và chẳng có nơi nào thích hợp nhất, tốt nhất như eo của tiểu Huệ cả. Nàng chỉ là đang ảo tưởng mà thôi. Khóe miệng Đinh Liễn khẽ nhếch như mỉm cười.

Đinh Liễn trong tư thế nằm ngửa, thân thể phía dưới cũng trồi lên gần sát mặt nước. Và tất nhiên, vị thiếu nữ phía sau đã nhìn thấy đảo ngầm phía trước đang lên xuống theo từng cơn sóng nước. Thiếu nữ phía trước thì cũng lâu lâu vô tình lái thuyền va phải rặng đá ngầm, tâm linh tê tái...

( xin lỗi, tác không thể tả nữa. Quá kiều diễm. Tác chỉ sợ mình cũng chịu không nổi. Các độc giả tự tưởng tượng lấy nhé)

---

P/s: Chương này tác viết cho chính mình, bởi tác cũng đã đến tuổi trung niên. Các độc giả trẻ hơn xin được lượng thứ nhé.

Viết cho tuổi trung niên

Khi con người bước vào tuổi trung niên

Thứ sợ nhất là thiếu đi sức khoẻ

Tuổi trung niên đã từng qua dâu bể

Cũng từng qua bao cay đắng ngọt bùi.

Trung niên rồi từng vất vả ngược xuôi

Nên thấu hiểu ,,,đâu là yêu là ghét

Họ dần buông những thứ không cần thiết

Bước an nhiên giữa giông tố cuộc đời.

Biết tự mình góp nhặt những niềm vui

Thương bản thân sau mỗi lần vấp ngã

Trung niên rồi đâu còn dư sức khỏe

Nên không còn.. để uổng phí thời gian.

Trung niên rồi đâu còn những đa đoan

Giờ với họ cần ….chân tình tri kỷ

Động viên tinh thần cùng nhau chia sẻ

Những buồn vui khi mệt mỏi ốm đau.

Trung niên rồi cần mỹ vị gì đâu

Chỉ chút canh rau vẫn thấy đời vui vẻ

Trung niên rồi nên bình tâm xem nhẹ

Thắng chẳng làm gì thua xíu chẳng sao.

Trung niên rồi đâu còn lắm khát khao

Chẳng nông nổi giống khi đang còn trẻ

Trung niên rồi nên bình tâm xem nhẹ

Giấu nỗi buồn trong những nụ cười tươi!

– Liên Kim –

Bạn đang đọc Khí Vận Quốc Gia sáng tác bởi kimbang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kimbang
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 95

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.