Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bar Xóm mới họp

Tiểu thuyết gốc · 1633 chữ

Tối đó, Thế Minh và mấy người đám Trung Vương họp ở tầng hai của Bar Xóm Mới. Thế Minh hỏi: "Trung Vương, ngày mai có một số anh em từ nhà tới đây, mày đi sắp xếp chỗ ở trước đi! Với cả, bây giờ không thể chỉ tập trung vào mỗi bang Thu Hồn được, bang Hổ Trắng lúc nào cũng có thể ra tay với chúng ta, sai người canh chừng kĩ vào!"

Trung Vương không biết chuyện đã xảy ra lúc sáng, nghi hoặc nói: "Sao bang Hổ Trắng biết chúng ta ở đất J này?"

Long đứng bên cạnh nói qua về những chuyện đã xảy ra.

Trung Vương giẫm chân nói: "Cái tên Bàng Kiến này đúng là một tai họa. Lúc đó hắn làm viện chúng ta nên mạo hiểm giải quyết luôn cho rồi. Sát thủ trong chiếc xe đó em đoán chắc rằng là người của bang Hổ Trắng!"

Thế Minh trầm tư nói: "Cũng có thể. Nên chúng ta phải cẩn thận đề phong bang Hổ Trắng tấn công! Bây giờ hai quán bar này là địa bàn và chỗ đứng của chúng ta ở phố J, nếu mà mất đi thì rất khó tìm địa bàn khác để thay chân. Nhất là Bar Xóm Mới, không thể nào bị bọn Hổ Trắng phá hoại được!"

Thế Minh định để Bar Xóm Mới làm địa bàn của bang phái.

Long và Trung Vương liên tục gật đầu.

Trung Vương nhìn Thế Minh do dự nói: "Anh Minh, em điều tra rõ và về địa chỉ và tình hình địa bàn của bang Thu Hồn rồi, anh xem chúng ta có đánh nữa hay không?"

Thế Minh lấy tay gõ gõ đầu mình, nghĩ một lúc rồi nói: "Sớm muộn gì cũng phải giải tán bang Thu Hồn, chỉ là bây giờ chúng ta còn có kẻ địch lớn hơn nữa. Qua một thời gian nữa xem tình hình thế nào rồi tính tiếp!"

Thế Minh là một người thù dai, chỉ là bây giờ cậu không có thời gian rảnh để đối phó với bang Thu Hồn, trong mắt Thế Minh, sự uy hiếp của bang Hổ Trắng còn lớn hơn nhiều.

Thế Minh nhìn đồng hồ, nói với hai người: "Được rồi, hôm nay đến đây thôi. Mai anh em đến đủ rồi thì chúng ta tính tiếp!"

Thế Minh đứng dậy rồi đi.

Trên đường đến trường học, Thế Minh hỏi Ngọc Thư: "Khoảng thời gian này ở trong trường thấy quen chứ?"

Ngọc Thư ngơ ra. Cô cũng ở bên cạnh Thế Minh một khoảng thời gian rồi, cảm thấy người này tuy còn trẻ tuổi nhưng lại rất mưu mô, làm việc không từ thủ đoạn. Không ngờ lại nói ra những lời quan tâm đến mình như vậy, cô nhỏ giọng đáp:

"Cũng được! Chỉ là không hợp với mấy người trong phòng lắm."

Thế Minh gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, cười nói: "Không sao, tiếp xúc một khoảng thời gian sẽ quen thôi!"

Hai người vừa đi vừa nói chuyện, đến dưới kí túc xá của Thế Minh thì tạm biệt nhau. Thấy Ngọc Thư đã đi xa, Thế Minh định quay người lên tầng thì chợt nghe thấy có ai đó gọi mình.

"Lê Thế Minh!"

Thế Minh nghe thấy giọng nói đã biết được là ai, thầm than phiền phức! Cậu quay đầu lại mỉm cười với Hoàng Tuyết.

"Cậu đi chơi với bạn gái về à?" Hoàng Tuyết nghi hoặc hỏi.

Thế Minh đang định nói Ngọc Thư không phải bạn gái của cậu nhưng lại chợt đổi ý định, gật đầu nói:

"Đúng thế! Có chuyện gì sao?"

Sắc mặt Hoàng Tuyết hơi nhợt đi, nhưng vẫn miễn cưỡng mỉm cười:

"Tớ thấy hôm nay cậu không đi học nên tớ mang vở ghi đến cho cậu ôn tập."

Thế Minh thầm cảm động, nhận lấy cuốn vở ghi của Hoàng Tuyết, nói:

"Cảm ơn cậu, muốn tớ cảm ơn thế nào đây!"

Thật ra Thế Minh có đọc vở ghi của Hoàng Tuyết hay không thì cũng vậy, nhưng thấy sắc mặt khó coi của cô, cậu không nhẫn tâm từ chối, khách sáo nói vài câu.

Hoàng Tuyết nghĩ một lúc, tươi cười nói: "Vậy cậu mời tôi uống nước đi!"

Thế Minh do dự một lúc, gật đầu đồng ý: "Cậu kiếm chỗ đi, tôi không phải dân ở đây, không quen đường lắm!”

"Cậu chưa từng đưa bạn gái đi sao?" Hoàng Tuyết tò mò hỏi.

Thế Minh đỏ mặt, cậu và Ngọc Thư nào có thời gian rảnh mà đi uống nước, khẽ lắc đầu.

Hoàng Tuyết thấy vậy thì rất vui, cảm thấy Thế Minh và cô gái kia không phát triển quá nhanh, trong lòng cũng bắt đầu có tính toán.

Lúc Thế Minh về đến khí túc xá thì cũng gần mười giờ rồi. Thế Minh bận rộn cả một ngày, nói vài câu với mấy người cùng phòng rồi đi ngủ luôn.

Ngày hôm sau, trong giờ nghỉ hết tiết ba, Thế Minh đang định đi vào nhà vệ sinh thì nhận được điện thoại của Long, nói là mấy anh em Đông Thắng đã đến cả rồi, đang ở Bar Xóm Mới đợi cậu.

Thế Minh ra khỏi nhà vệ sinh, vô cùng vui mừng, đã lâu ngày cậu không gặp các anh em, nên rất nhớ họ. Vốn muốn thông báo cho Ngọc Thư một tiếng, nhưng nghĩ lại lại thôi, cậu sốt ruột nên đi trước.

Đến Xóm Mới, cậu lên thẳng tầng hai, hành lang đầy ắp người, khói thuốc lá mù mịt. Thế Minh thấy vậy thì nhíu mày. Những người này thấy Thế Minh đã đến, vội dập điếu thuốc trong tay đi, đồng loạt khom người: "Chào anh Minh ạ!"

Đây đều là nhân tài ở Tân Dân, nhìn những gương mặt tuy không thể nhớ tên nhưng lại rất quen thuộc này, Thế Minh rất kích động, gật đầu mỉm cười với mọi người. Người trong phòng họp nghe thấy tiếng động bên ngoài không cần nghĩ cũng biết là ai tới.

Cửa vừa mở ra, Đông Thắng đã lập tức xuất hiện, hét lớn: "Anh Minh!"

Cậu ta bước nhanh đến trước mặt Thế Minh, ôm chầm cậu vào lòng. Thế Minh cũng ôm Đông Thắng. Một lúc lâu sau, Thế Minh cười nói: "Cậu vẫn chẳng thay đổi gì nhỉ!"

"Đúng thế anh Minh! Nó chỉ được cái béo lên thôi chứ chả khác gì!" Phạm Cường tươi cười bước từ trong ra.

Thế Minh cười lớn. Đông Thắng lẩm bẩm nói: "Mình lại béo rồi sao, sao mình không cảm nhận được nhỉ!"

Cậu ta vừa nói xong, mọi người xung quanh đã không giữ thể diện mà cười lớn. Bình thường Đông Thắng đối xử với các anh em dưới trướng đều như người một nhà, mọi người đều rất gần gũi, cùng nhau nô đùa quen rồi.

Thế Minh và mọi người đi vào phòng họp, tách nhau ra bao lâu như vậy, hôm nay cuối cùng cũng tụ họp lại, mọi người nói chuyện không ngớt. Một lúc sau, Thế Minh vỗ tay nói:

“Được rồi, có gì thì tối nay ăn cơm rồi nói tiếp, bây giờ bàn việc chính đã!"

Phòng họp không lớn, cũng có thể nói làm một cái phòng làm việc. Ngoài cốt cáng hai đảng của bang Thế Minh ra thì những người khác đều tới đủ cả. Lần lượt là Long – đảng Long, Đông Thắng – đảng Hổ, Phạm Cường – đảng Chim Ưng, Trọng Tuấn – đảng chấp pháp và Trung Vương quản lí đội Ám. Mọi người nghe thấy Thế Minh nói vậy thì đều nghiêm túc hơn, căn phòng im ắng như tờ.

Thế Minh gật đầu với Trung Vương, Trung Vương ho một tiếng, khiến mọi người chú ý đến rồi cậu ta nói lại từng chuyện đã xảy ra ở nơi này. Mọi người nghe mà rất kích động, lúc thăng lúc trầm.

Lúc nghe đến đoạn Thế Minh bị ba mươi tên đánh úp, tuy biết cậu đã không sao nhưng mọi người vẫn rất căng thẳng. Khi Trung Vương nói là do bang Thu Hồn làm thì mọi người ấm ức mắng chửi, mỗi người một câu chửi vang lên khắp phòng. Giọng của Đông Thắng to đến mức những người đứng bên ngoài cũng đều nghe rất rõ ràng. Tóm lại, Đông Thắng ngoài việc chửi bậy ra thì cũng không nói được câu nào dễ nghe hơn.

Trung Vương nói xong, Trọng Tuấn nghi hoặc hỏi: "Anh Minh, em thấy chưa chắc Bàng Kiến đã dựa vào bang Hổ Trắng đâu!"

"Hửm?" Thế Minh ngỡ ngàng, hỏi: "Tuấn, sao mày lại nói vậy?"

"Năm đó lúc bang Hổ Trắng và quân Anh em đều ở thành phố H, bọn họ không hề hợp nhau, đánh nhau suốt ngày, chỉ là Bàng Kiến không tham gia Liên minh đánh Hổ khiến mọi người đều có ấn tượng là hắn và bang Hổ Trắng cùng một phe với nhau. Bàng Kiến không tham gia là vì liên minh này do Thanh bang tổ chức, lúc đó tình hình quân Anh em và Thanh bang đang rất căng thẳng, không tham gia cũng hợp lí. Nếu Bàng Kiến thật sự là một đội với bang Hổ Trắng thì e là lúc đó chúng ta rất khó để đuổi bang Hổ Trắng đi! Hơn nữa Bàng Kiến là một kẻ ưa thể diện, hắn không thể nào cúi đầu dựa dẫm vào kẻ địch trước kia được, thế thì chẳng thà giết hắn đi còn dễ chịu hơn!" Trọng Tuấn phân tích từ đầu đến cuối.

Bạn đang đọc Khởi đầu của bóng đêm sáng tác bởi Damangtieng24
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Damangtieng24
Thời gian
Lượt thích 11
Lượt đọc 82

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.