Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bói toán

Tiểu thuyết gốc · 1283 chữ

Không dễ gì mới làm sạch được đống c*t dưới chân, lúc này Thế Minh mới quay người lại, cậu chỉ thấy cô bé nhỏ kia đã đi đến bên cạnh ông lão, khẽ nhỏ to nói điều gì đó với ông, ông lão nghe thấy thì gật đầu, khóe môi hơi nhếch lên.

Sắc mặt Thế Minh hằn đỏ, không biết có phải hai người họ đang nói về cậu hay không, do dự một lúc, cậu vẫn bước qua, nói:

“Ông ơi, cho cháu hỏi là ban nãy ông nói tướng cháu đại hung, là có ý gì thế ạ?”

Ông lão kia híp mắt lại nhìn cậu, mỉm cười nói: “Tuy trán cậu đầy đặn, nhưng hai gò má hơi gầy, chắc không phải bản mệnh đại cát đúng chứ?”

Thế Minh có chút nghi hoặc trong lòng, tuy bây giờ cậu có tiền, nhưng lại làm xã hội đen, sống ngày nào hay ngày nấy, đương nhiên không thể xem là người có bản mệnh đại cát, nghĩ đến đây cậu không khỏi tin đối phương thêm ba phần, gật đầu nói:

“Ông nói đúng lắm...”

Ông lão cười, khẽ vỗ vỗ áo, ung dung nói: “Tôi thấy lông mày của cậu rậm rạp, thẳng tắp, hai mắt hẹp dài, ở cuối còn có một cái nốt ruồi nhỏ, cậu không có anh chị em gì đúng chứ?”

Thế Minh ngạc nhiên, lại tin thêm ba phần nữa, vội gật đầu nói: “Ông giỏi thật đấy, quả thực cháu là con một.”

Ông lão cười nói: “Cậu có thể giơ tay ra cho tôi xem được chứ?”

Lúc này Thế Minh đã khá tin tưởng ông ta rồi, nghe vậy thì liền đưa tay ra, ông ta đang định xem thì không ngờ cô bé ở bên cạnh đột nhiên lao tới, nắm lấy tay Thế Minh, cậu giật mình, lại thấy cô bắt chước ông nội nhìn tay cậu một lát. Cô bé lại cười rồi lại chạy đi, chỉ thấy trên tay Thế Minh có thêm vài viên kẹo dính dính, rất là khó chịu.

Lúc này ông lão đưa khăn tay tới, cười nói: “Cháu gái nghịch ngợm, cậu đừng trách.”

Thế Minh cười tỏ ý không sao, lấy khăn tay lau tay sạch sẽ, ngẩng đầu lên lại thấy ông lão và cô bé đứng cùng nhau, cười cười nói nói, không biết lại đang nói những chuyện gì.

Ông lão thấy Thế Minh nhìn qua thì cười nói: “Được rồi chứ, vậy để tôi xem tướng tay cho cậu nhé?”

Thế Minh đưa tay ra, nhưng ánh mắt lại nhìn chằm chằm cô bé, sợ cô nhóc lại gây chuyện, nhưng lúc này cô bé lại rất ngoan ngoãn, chỉ đứng đó nhìn Thế Minh mỉm cười, cũng không biết là cười cái gì nữa?

Ông lão nhìn một lúc, sắc mặt chợt tay đổi, kêu một tiếng “ay da”.

Thế Minh giật mình, nói: “Sao thế ạ?”

Ông lão cũng không nói nhiều, ngón tay chỉ vào lòng bàn tay của Thế Minh, nói: “Cậu nhìn thấy đường đời của mình chứ?”

Thế Minh nhìn qua, nhưng không hiểu, lúng túng nói: “Sao ạ?”

Sắc mặt ông lão nghiêm trọng, nói: “Tôi nhìn đường đời này của cậu rất khác với người bình thường, đường chỉ tay vốn dĩ thẳng giờ lại có một đường ngang ở giữa, điều này có nghĩa là cậu đã gặp phải điều gì đó khi còn trẻ, mà chuyện này đã thay đổi cuộc đời cậu, sau đó đường chỉ tay từ trắng chuyển sang đen rồi xám, đường nét mảnh trải dài khắp lòng bàn tay, dường như trên đường đi sẽ không thể tránh khỏi va chạm, đánh đánh giết giết. Nếu tôi đoán không nhầm, cậu chính là người của giới xã hội đen.”

Thế Minh chấn động, lúc này cậu đã thật sự hoàn toàn tin tưởng ông lão này, cung kính nói: “Ông, ông đúng là tiên sống, nói quả không hề sai chút nào.”

Ông lão thở dài rồi liền nói: “Vốn đây là một con đường vô cùng gian nan, cậu rất khó có thể sống sót thoát mạng, nhưng cậu số cao, mệnh ban phước, trong khoảng trống lớn này có hình chữ M tức là số "mệnh vua”, thế mới khiến cậu mới có cơ hội sống sót tiếp, cũng xem như là trong họa có phúc.”

Lúc này trong đầu Thế Minh chợt hiện lên gương mặt của Kim Bằng, cậu im lặng một lúc, cắn răng nói: “Vậy hôm nay ông nói cháu có tướng đại hung, không biết là có phúc gì họa gì!”

Ông lão mỉm cười, chợt ho hai tiếng, nói: “Cái này, cái này...”

Thế Minh thắc mắc hỏi: “Sao thế ông?”

Ông lão cười, nói: “Không giấu gì cậu, năm đó lúc tôi xuất đạo đã từng lập ra quy tắc xem tướng buộc phải thu tiền, vì vậy...”

Thế Minh tỉnh ngộ, vội nói: “Ông cứ nói đi, cần bao nhiêu tiền?”

Ông lão mỉm cười nói: “Một lần hai trăm ngàn.”

Thế Minh vốn đang đút tay vào túi, nghe vậy thì ngơ ra, nói: “Đắt thế ạ, nhưng cháu chỉ có một trăn ngàn ở đây.”

Hóa ra ban nãy lúc xử lí vết thương ở phòng khám, để bác sĩ kia không tiết lộ thông tin về cậu, Thế Minh đã cho không ít “phí bịt miệng”, mà cảnh tượng đó lại bị ông lão này nhìn thấy... Nên đương nhiên ông ta biết Thế Minh đã bị thương. Ông ta thấy thanh niên này còn trẻ mà lại ra tay hào phóng nên đã đi theo định để lừa cậu một khoản.

Ông lão vờ nhíu mày, rồi liền nói: “Thôi vậy, thôi vậy, một trăm ngàn thì một trăm ngàn, hôm nay tôi với cậu cũng xem như là có duyên, cứ coi như là làm việc tốt vậy.”

Thế Minh nghe vậy thì rất cảm kích, dù sao cậu để tiền trong người cũng không có tác dụng gì, liền đưa một trăm ngàn cho ông lão.

Ông lão cất tiền đi, vẻ mặt tỏ ra chính trực, lại nhìn kĩ dung mạo của Thế Minh, nói: “Tôi thấy sắc mặt cậu nhợt nhạt (vì cậu mất máu nên sắc mặt đương nhiên nhợt nhạt), ấn đường tối đen (Thế Minh chưa rửa mặt còn vừa đánh nhau xong đầy bụi trên mặt), hiển nhiên là không được may mắn, hôm nay chắc chắn sẽ gặp điềm chẳng lành, nguy hiểm cận kề ngay gang tấc, tốt hơn hết là hãy quay đầu, tự khắc mọi thứ sẽ bình an vô sự.”

Thế Minh ngạc nhiên nói: “Chỉ vậy thôi sao?”

Ông lão gật đầu nói: “Đúng thế.”

Thế Minh chần chừ nói: “Nhưng mà...”

Còn chưa nói xong, ông lão đã khuyên: “Chàng trai à, có chuyện gì quan trọng hơn tính mạng nữa đâu, quay đầu đi.”

Nói xong, ông ta chắp hai tay, nói: “Gặp nhau trên giang hồ đã là có duyên, sau này sẽ có ngày gặp lại, chúng ta từ biệt tại đây đi.”

Thế Minh nhíu mày rồi gật đầu, nhìn một già một trẻ đi về phía xa, lúc này cậu đang đứng giữa biển người, như là mất phương hướng, không biết đang ở đâu.

Rẽ vào góc đường, ông lão và cô bé đồng thời trốn đi, quay đầu lại thò ra ngoài nhìn về phía Thế Minh, chỉ thấy chàng thiếu niên đứng giữa dòng xe cộ, vẻ mặt có chút thất thần, một lúc sau mới quay người đi về phía trước.

Bạn đang đọc Khởi đầu của bóng đêm sáng tác bởi Damangtieng24
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Damangtieng24
Thời gian
Lượt thích 9
Lượt đọc 65

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.