Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Người mẹ Tiêu Tuyết gợi cảm

Tiểu thuyết gốc · 2360 chữ

Tiêu Vũ học rất nhanh, hắn bỏ ra 2 tiếng để học, cho tới xong bài tập, Tiêu Vũ mới đứng ưỡn eo của mình, ngày mai mình sẽ tốt hơn.

Đi ra ngoài cửa, mẹ hắn đã đi chợ, nhìn trên tờ giấy, mẹ đi chợ một lát sẽ về, con học bài xong thì nhớ ăn đồ ăn vặt mẹ bỏ vào tủ lạnh đấy, nhớ phải học xong mới được ăn.

Tiêu Vũ thấy thể mỉn cười, mẹ hắn cực khổ nuôi hắn, căn nhà này mục nát vô cùng, có lúc trời mưa xuống, hai mẹ con điều lấy xô ra hứng chỗ lủng.

Hắn lấy đồ ăn vặt ăn xong, đi lên trên phòng, Tiêu Vũ nhắm mắt lại, hắn nghĩ tới cửu châu giới.

Chủ nhân ngài tới rồi sao, tiểu loli Tiêu Cửu chạy tới ôm lấy Tiêu Vũ.

À ta tới rồi đây, sao hả Tiêu Cửu nhớ chủ nhân chứ.

Hì hì, rất nhớ chủ nhân, thế là nói chuyện vui vẻ xong hai người bay đi chỗ xa, nơi này Tiêu Vũ làm chủ nhân, nên hắn có vô địch điều khiển, làm cho Tiêu Vũ cảm thấy sảng khoái, nơi này hắn là bá chủ, hắn có thể bay, nếu về thực tế hắn chỉ là phàm nhân, không thể làm gì cả.

Đi tới một nơi long điện lộng lẫy nguy nga, đây là nơi Tiêu Cửu dẫn hắn tới.

Bước vào bên trong, nơi này thật sự làm hắn trầm trồ, thật to thật lớn y như hoàng cung vậy, hắn nhìn nơi này còn huy hoàng hơn trong phim hắn coi nữa, nhưng nơi này chỉ có hắn cùng với Tiêu Cửu.

Đi vào thôi chủ nhân, nơi đây là công pháp điện, có những công pháp cho chủ nhân học.

Đây là từ phàm nhân như chủ nhân học, Tiêu Cửu dẫn Tiêu Vũ đi tới một chỗ bệ sách dưới chót chỉ nói.

Tiêu Vũ vừa đưa sách lên, mở ra bìa sách, đột nhiên có luồng ký ức bay vào đầu hắn, đây là công pháp tu luyện, làm sao tu luyện Tiêu Vũ rất nhanh nắm giữ.

Tiêu Vũ vận chuyển công pháp, một chu thiên tầng hoàng, hai chu thiên, ba chu thiên.

Ngồi tới 5 canh giờ sau, Tiêu Vũ mới mở mắt, hắn cảm thấy mình mạnh lên.

Một bên Tiêu Cửu nhìn hắn cười, chúc mừng chủ nhân bước vào luyện khí.

Đây là luyện khí sao, Tiêu Vũ nắm chặt tay mình, cảm thấy sức mạnh tuôn trào trong cơ thể.

Thật là mạnh mẻ, Tiêu Vũ thì thầm nói.

Hì hì, chủ nhân có muốn học tiếp không, Tiêu Cửu nhìn hắn hỏi.

Tất nhiên rồi, ta muốn học hết tất cả, sau đó tuyệt kỹ chiêu thức, ẩm thực, y thuật, trận pháp, kỳ tài võ học điều bị hắn học hết.

Luyện thêm vài canh giờ nữa, hắn cảm thấy rất hài lòng, tuy vậy, hắn vẫn ở chơi với Tiêu Cửu một lát làm nàng vui vẻ, Tiêu Cửu dẫn hắn đi khắp cửu châu giới trong giới chỉ.

Thời gian trôi qua 20 tiếng, hắn phải về thế giới thật, Tiêu Cửu rưng rưng nước mắt.

Yên tâm ta còn sẽ trở lại, Tiêu Cửu ngoan ta sẽ đưa đồ ăn ngon cho em, nói xong Tiêu Vũ sờ đầu Tiêu Cửu nói.

Tiêu Cửu vui vẻ gật đầu, nàng hiểu Tiêu Vũ phải về, nhưng nàng vẫn ở đó, vì chủ nhân của nàng....

Tiêu Vũ về thế giới thực tại, giờ nơi này đã qua 20 phút, hắn đi ra bên ngoài mẹ hắn Tiêu Tuyết cũng bên ngoài.

Tiêu Vũ chạy ra đưa đồ vào nhà, hắn rất nhanh cầm hết đồ đem vô nhà, hắn cảm thấy không chút mệt mỏi nào, mà cảm thấy những đồ này nhẹ vô cùng.

Mẹ mệt chứ, Tiêu Vũ quan tâm hỏi Tiêu Tuyết.

Hì hì, con quan tâm mẹ sao, hôm nay Tiêu Vũ nhà ta ngoan quá ta, Tiêu Tuyết trêu chọc nói.

Mẹ à, con và mẹ nương tựa với nhau, con không muốn mẹ phải mệt mỏi, yên tâm có một ngày con sẽ cho mẹ hạnh phúc nhất cuộc đời này.

Tiêu Tuyết nghe sững sờ, nhìn đứa con khôn lớn của mình nàng ôn nhu nói, được thôi, mẹ sẽ chờ ngày con làm mẹ hạnh phúc, giờ để mẹ vào nấu cơm.

Tiêu Vũ thấy thế nhớ tới mình có học ầm thực trong giới chỉ cửu châu, hắn đứng lên đè Tiêu Tuyết ngồi xuống.

Mẹ à, con không muốn mẹ phải cực khổ, hôm nay để con nấu nướng cho mẹ xem.

Tiêu Tuyết nghe vậy phì cười, nhưng cũng để Tiêu Vũ vào bếp, nàng muốn xem con trai nàng nấu như thế nào, chắc là một mớ lộn xộn nữa đây.

1 giờ trôi qua, Tiêu Vũ cũng nấu xong, hắn đưa lên cho mẹ hắn xem.

Tiêu Tuyết cầm đũa lên, ăn một ngụm vào trong bụng, miệng anh đào nàng nhai từng ngụm.

Ngon! Ngon quá. Con trai sao con lại nấu ngon vậy, Tiêu Tuyết bất ngờ nói.

Tiêu Vũ gãi đầu, hì hì, mẹ à con cũng học nấu ăn đấy, mẹ yên tâm mỗi ngày con sẽ phụ mẹ nấu ăn.

Tiêu Tuyết nghe xong cảm động, nhưng nàng không thể để Tiêu Vũ vì mình mà việc học xa suất được.

Thôi con lo học đi, để mẹ nấu được rồi, còn chỉ cần học và đậu tốt nghiệp là mẹ vui rồi.

Mẹ . .Tiêu Vũ ôm lấy Tiêu Tuyết, mẹ hắn thương yêu hắn quá, mà hắn vô dụng như vậy.

Vừa ôm lấy cơ thể Tiêu Tuyết hắn cảm nhận ấm áp, cùng với mùi hương dễ chịu trên người nàng.

Mẹ . . .yên tâm đi con học sẽ tốt hơn, không làm mẹ thất vọng đâu, nói xong Tiêu Vũ lại nằm trong ngực mẹ hắn.

Tiêu Tuyết thấy thế ôm con trong lòng, sờ lấy đầu hắn, Tiêu Vũ của mẹ đã lớn khôn rồi, mẹ thật là vui, Tiêu Tuyết nghĩ trong lòng.

Mấy ngày hôm sau, Tiêu Vũ cùng Tần Khải đi học chung, hai đứa vẫn cà khịa nhau, ganh đua xem ai học giỏi hơn.

Tiêu Vũ thấy thế thì so, Tiêu Vũ cũng không sợ, hắn được trong không gian giới chỉ cải tạo, đầu óc hắn luôn nghĩ rất nhanh ra đáp án, nói về những bài thi hắn không lo.

Đi tới trường học, hai người bước chân vào lớp, Tần Khải thì cũng đùa bỡn với những cô gái, làm cho các nàng đỏ mặt, Tiêu Vũ cũng đem tập ra ôn lại.

Giờ vào học, hắn học rất nhanh, những đề này quá đơn giãn, hắn chỉ cần nhìn là biết ngay, nếu là lúc trước rất khó.

Lúc này bên ngoài, có một cô nữ sinh hẹn hắn ra ngoài.

Nàng tên Lâm Nguyệt, học chung trường với Tiêu Vũ, hai người hẹn hò nhau lúc mới học năm hai tới giờ.

Tiêu Vũ ngồi góc cây cùng nàng trò chuyện, Lâm Nguyệt ấp úng như không nói được.

Em có chuyện gì sao, Tiêu Vũ nhìn Lâm Nguyệt hỏi.

Tiêu Vũ chắc chúng ta chia tay thôi, Tiêu Vũ vừa nghe như bị sét đánh.

Tại sao? Tiêu Vũ run rẩy hỏi, hắn không ngờ Lâm Nguyệt lại nói chia tay với hắn.

Xin lỗi! Em không thể nói, nhưng chúng ta chia tay đi.

Nói xong nàng chạy đi, để một mình Tiêu Vũ ngơ ngác, tại sao như vậy, chuyện này là sao, Tiêu Vũ cảm giác hụt hẫng.

Lúc này Lâm Nguyệt vừa nói lời chia tay xong, nàng vừa chạy vừa khóc, Tiêu Vũ em xin lỗi, nàng chạy lên chiếc xe.

Tiểu thư chúng ta đi thôi, Lâm Nguyệt nhìn tài xế của mình gật đầu.

Chiếc xe rất nhanh chạy về Lâm gia, mẹ cha của nàng đã đứng đợi từ trước.

Vào tới nhà, có một thanh niên khác, cha của nàng Lâm Quốc lên tiếng.

Trần thiếu đây là con gái ta, Lâm Nguyệt tới đây, Lâm Nguyệt thấy vậy đi tới, mà mặt nàng buồn bã.

Không tệ, Trần Thiếu khen ngợi, nhìn thấy Lâm Nguyệt hắn đã thích rồi.

Con gái tới đây, Dương Mẫn kêu Lâm Nguyệt tới, nàng là mẹ của Lâm Nguyệt.

Đây là Trần Thiếu, con thấy sao Trần Thiếu rất đẹp trai đúng không.

Tới chào Trần Thiếu đi con, Lâm Nguyệt vẫn ngơ ngác đưa tay.

Trần Nghị cũng nắm tay của Lâm Nguyệt vuốt ve.

Lâm Nguyệt tiểu thư, hai bên nhà ta có hôn ước, nên ta cùng nàng sẽ kết hôn đấy.

Không biết nàng có muốn cùng ta kết hôn không, yên tâm nhà Trần gia chúng ta sẽ giúp đỡ nhà Lâm gia Lâm Nguyệt tiểu thư.

Lâm Nguyệt mau nói gì đi chứ, Lâm Quốc thúc dục, Lâm Nguyệt không nói được, nàng chia tay Tiêu Vũ để giúp đỡ gia đình qua cơn nguy này, bằng cách kết hôn.

Nhưng nàng vac Trần Nghị không quen không biết, sao lại kết hôn với hắn.

Lâm Quốc lườm con gái, Lâm Nguyệt thấy vậy cũng cuối đầu.

Trần Thiếu yên tâm, con gái ta xinh đẹp như hoa vậy, nàng sẽ gả cho Trần Thiếu ngài thôi.

Được rồi, nếu vậy ta đi trước, một tháng sau ta sẽ tới cưới hỏi, còn về Lâm gia yên tâm Trần gia ta sẽ giúp.

Lâm Quốc nghe vậy cười tiễn đưa Trần Nghị ra ngoài.

Lúc này Lâm Nguyệt mặt trắng bệch, nàng không muốn gả cho Trần Nghị, nghe đâu tên này rất độc ác, hắn cưới vợ đã 10 người rồi.

Không ngờ hắn lại chấm sắc đẹp nàng, nhưng nàng yêu Tiêu Vũ.

Nghĩ tới Tiêu Vũ mặt nàng lại tuôn nước mắt, anh Tiêu Vũ em xin lỗi.

Dương Mẫn thấy con gái khóc nàng cũng đau lòng, nhưng giờ gia đình đang trong khó khăn.

Nàng ôm lấy con gái, nàng đau lòng không ngớt, tại sao con gái nàng lại khổ như vậy.

Quay qua lại Tiêu Vũ, hắn lúc này như là xé nát tim đau vậy, lời chia tay của Lâm Nguyệt làm hắn như không biết làm sao.

Tại sao nàng lại nói vậy, hắn muốn biết, hắn cùng nàng đang yên đang lành, hắn cũng không lầm lỗi gì.

Tại sao lại vậy chứ?

Suy nghĩ cũng không biết lý do của nàng, nhưng khi nàng chạy, hắn cảm giác nàng vẫn còn rất yêu hắn.

Muốn tìm hiểu, muốn biết tại sao nàng lại như vậy.

Tiêu Vũ quyết tâm làm rõ chuyện này, không thể chia tay như vậy, hắn không cho phép.

Tiêu Vũ lúc này đi về cùng với Tần Khải, cảm thấy Tiêu Vũ là lạ hắn tiến lên hỏi, tại sao vậy bạn thân của tao.

Tiêu Vũ thấy thế kể cho hắn, Tần Khải cũng thấy chỗ đáng ngờ, Tiêu Vũ cùng Lâm Nguyệt quen nhau, hai người rất tốt, tại sao lại như vậy.

Được rồi người anh em, tao sẽ giúp mày, hôm nay về nhà trước đi.

Sau đó hai người về nhà náy, Tiêu Vũ nhìn về căn nhà, không lẽ nàng chê ta nghèo rồi chia tay, không được mình phải phấn đấu mới được.

Vỗ vỗ mặt, Tiêu Vũ đi vào trong nhà, thấy Tiêu Tuyết đang lau nhà, cái mông nàng chổng lên gợi cảm vô cùng.

Tiêu Vũ nhìn thấy cảnh này, hắn nuốt nước bọt, mẹ hắn rất gợi cảm, đi tới trên ghế ngồi, Tiêu Tuyết thấy con trai về mừng rỡ, hỏi hắn ăn gì chưa.

Tiêu Vũ nhìn mẹ ngay trước mặt, mồ hôi chảy dài trên làn da xinh đẹp của nàng, cùng tiếng thở gấp, Tiêu Vũ giờ nhìn về mẹ hắn thật đẹp.

Trái tim hắn đập mạnh, mẹ hắn gợi cảm như vậy mà không tiến thêm một bước nữa, vì hắn mà nàng sống như vậy, hắn càng thương nàng nhiều hơn.

Mẹ ơi, nói xong Tiêu Vũ ôm mẹ hắn, chui đầu vào trong ngực nàng, một mùi thơm nhẹ nhàng thoảng qua người.

Sao thế con, Tiêu Tuyết thấy con trai ôm lấy mình như vậy cung. Bối rối.

À . . .con xin lỗi mẹ, hôm nay có chút xúc động thôi.

Này ông tướng, làm vậy làm mẹ bối rối lắm biết không, nói xong nàng ôm đầu Tiêu Vũ vuốt ve.

Tiêu Vũ cũng nằm trong ngực hưởng thụ nàng vuốt ve.

Thôi được rồi đó, vào trong tắm đi ra ăn cơm. Tiêu Vũ nghe vậy cũng gật đầu.

Rất nhanh hắn tắm xong, Tiêu Tuyết cũng vừa lau nhà xong, nàng cũng tắm.

Nàng lấy một bộ đồ màu vàng, có hình doremon nàng bước vào phòng tắm, Tiêu Vũ bên ngoài nghe tiếng nước, hắn thấy bóng dáng mẹ hắn đang tắm, thần hình nàng hiện ra bóng đen.

Sờ ngực, thân nàng ngửa lên trên, hai bầu vú đang hiện lên, vú mẹ hắn rất to, hắn nuốt nước bọt, bên dưới nhục bổng đã căng cứng.

Tiêu Vũ thấy thế tát vào mặt mình, không hiểu mình đang nghĩ gì nữa, Tiêu Vũ giờ tâm loạn như ma vậy, trong lúc này đầu óc hắn nghĩ tới mẹ hắn, thân hình đầy gợi cảm bóng đen đó.

Lúc này mẹ hắn tắm cũng xong, nàng mặt bộ đồ màu vàng có hình doremon ra ngoài, người mẹ hắn hơi nhỏ so với hắn, người mẹ xinh đẹp nuôi hắn 20 năm, lúc trước hắn không nhìn kỹ, này nhìn hắn lại nuốt nước bọt, mẹ hắn vẫn còn gợi cảm xinh đẹp.

Không được không thể nghĩ nữa, sau đó Tiêu Vũ ăn cơm thật nhanh, hắn chạy lên phòng mình, không cho suy nghĩ những thứ với mẹ hắn nữa.

Tiêu Tuyết thì không suy nghĩ nhiều, dù gì nàng và Tiêu Vũ là mẹ con.

Bạn đang đọc Không Gian Giới Chỉ sáng tác bởi phongquan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi phongquan
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 311

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.