Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hậu Tích Bạc Phát

Phiên bản Dịch · 1409 chữ

Lâm Hi thản nhiên nói: "Tôi làm như vậy cũng không có ý gì khác. Chỉ là muốn cho anh ta biết, không có chỗ này thì có chỗ khác. Và tôi còn muốn thuận tiện để cho anh ta hiểu rằng, lựa chọn của anh ta sẽ dẫn đến hậu quả như thế nào."

Giáo sư Ngạn nghe vậy liền không khỏi cười cười, ông cũng không có vạch trần cô ấy.

Mặc dù ông không biết giữa hai người đã xảy ra chuyện gì.

Nhưng người già đều giống như thành tinh, cho nên Giáo sư Ngạn đã biết rõ, trong lòng Tiểu thư Hi vẫn còn rất hi vọng vị bạn học kia sẽ tìm đến sự hỗ trợ của cô.

Cho nên hôm nay ông ta mới có thể nói nhiều như vậy đối với Vương Triệt.

Nhưng ông ấy cảm thấy khá đáng tiếc, nếu như Vương Triệt không nói tiếng nào mà trực tiếp rời đi, như vậy vẫn còn mấy phần khả năng Vương Triệt sẽ tìm đến sự hỗ trợ của Tiểu thư Hi.

Tuy nhiên, khi Vương Triệt rời đi, anh ngược lại còn tạ ơn Lâm Hi.

Điều này cũng đã nói rõ, Vương Triệt đã biết hết tất cả.

Vì thế, Giáo sư Ngạn liền biết anh tuyệt đối sẽ không tới tìm Tiểu thư Hi để nhận hỗ trợ.

Sau khi rời đi căn cứ bồi dưỡng hồn sủng, Vương Triệt về thẳng nhà mình.

Chuyến đi này rất đáng đối với anh.

Vì anh gặp được rất nhiều loại hồn sủng, và còn thấy được một góc băng sơn của thế giới này.

Trong mười tám năm ký ức trước kia của Vương Triệt, phần lớn đều là những kiến thức bình thường.

Bởi vì kiến thức mà trường học có thể dạy, thực sự là rất có hạn. Chớ nói chi anh vẫn chỉ là cấp bậc cao trung.

Tăng thêm gia đình của anh cũng rất bình thường, nên lượng kiến thức mà anh có thể biết được cũng mười phần có hạn.

Cũng may là bản thân Vương Triệt rất cố gắng học tập.

Mà thế giới này cũng có mạng internet, và khoa học kỹ thuật cũng tương đối phát triển.

Nhờ mạng internet, anh cũng có thể thẩm tra ra không ít kiến thức, nhưng chung quy vẫn chỉ là kiến thức dễ hiểu bề nổi mà thôi.

Về vấn đề biến dị tiến hóa của hồn sủng Lục Mao Trùng và Võ Hồn Ngôn Linh Thụ mà Giáo sư Ngạn đã nói.

Loại biến dị tiến hóa này phát sinh ở Minh Đô chiến khu.

Nhưng nguyên nhân rõ ràng của việc biến dị tiến hóa này lại không được để lộ ra ngoài.

Thậm chí trên internet cũng rất khó tra được một chút tin tức.

Điểm này thì vị Giáo sư Ngạn kia cũng không nói, nhưng Vương Triệt cũng đã đoán ra được.

Bởi vì con đường biến dị tiến hóa có ảnh hưởng quá lớn.

Mặc dù Liên Bang Võ Hồn đều đã thống nhất, nhưng bảy đại chiến khu đều có sự đặc thù và thực lực của riêng phần mình.

Đồng thời bảy đại chiến khu cũng có sự tranh đấu với nhau.

Cho nên không có khả năng, bảy đại chiến khu sẽ công bố trực tiếp tin tức về biến dị tiến hóa hoàn chỉnh.

Bởi vì bản thân Lục Mao Trùng là một loại hồn sủng ấu sinh rất nhỏ yếu.

Nhưng vì nhỏ yếu nên liền mang ý nghĩa, chúng cần sinh sôi với số lượng rất nhiều. Tại khắp nơi trong khu vực dã ngoại đều có thể tìm thấy được chúng, nên giá cả sẽ rất rẻ.

Nếu như có một con đường tiến hóa mới, sẽ có thể thay đổi toàn bộ tiềm chất chủng tộc của Lục Mao Trùng, giúp chúng trở thành một loại hồn sủng cường đại hơn.

Điều này sẽ có ý nghĩa gì?

Đối với các đại chiến khu mà nói, không cần nhiều lời, làm sao bọn họ có thể tùy tiện để lộ ra được?

Nhiều lắm chỉ là hé lộ ra một chút phong phanh mà thôi.

Chi tiết của tình huống đều trực tiếp bị phong tỏa.

Chờ đến khi Minh Đô chiến khu bên kia có thể bồi dưỡng ra số lượng lớn chủng loại Ngôn Linh trùng vương này, lúc đó cách cục giữa bảy đại chiến khu cũng sẽ thay đổi.

"Nếu ta muốn thông qua mạng internet để hiểu rõ tầng kiến thức ẩn sâu trong thế giới này, thì sẽ không có khả năng. Xác thực vị Giáo sư Ngạn kia biết được không ít."

Sau khi trở về, Vương Triệt lại lên mạng internet để lục soát không ít vấn đề.

Ví dụ như những tài liệu liên quan tới các biện pháp tăng lên tuổi thọ của hồn sủng, mà cô gái Lâm Hi kia đã nói tới.

Anh chỉ có thể tra ra một hai loại biện pháp, còn lại anh đều không tra ra được.

Nhưng Vương Triệt đã xác định rõ ràng mấy chuyện.

Anh nằm ở trên giường, toàn bộ căn nhà đều là một mảnh yên tĩnh, vì chỉ có một mình anh trong nhà.

Cha mẹ anh đều đã đi làm, bình thường sẽ không về nhà vào buổi trưa.

Anh đem bé Lục Mao Trùng kia ra khỏi túi áo, rồi đặt nó vào trong ổ trứng tại đầu giường.

Đứa bé này vẫn còn đang ngủ, bên khóe miệng của nó thi thoảng sẽ chảy ra từng sợi tơ, giống như nước bọt của nhân loại.

Vương Triệt nhắm mắt lại để cẩn thận cảm thụ.

Linh hồn anh và bé Lục Mao Trùng này có một tia liên hệ.

Vương Triệt tự nói một mình:

"Võ Hồn, là cách tu luyện căn bản của nhân loại trên thế giới này. Nói cách khác, nếu như ta muốn hấp thu hồn lực giữa thiên địa, thì điều thiết yếu nhất là ta phải có Võ Hồn mới được. Nếu không, hồn lực sẽ không bị thân thể của nhân loại hấp thu."

"Nhân loại và Hồn thú có sự khác biệt. Tuy Hồn thú không có Võ Hồn, nhưng hồn lực giữa thiên địa lại có thể bị chúng hút vào thể nội. Chỉ bởi vì không có lực lượng Võ Hồn, cho nên Hồn thú rất khó chủ động hấp thu hồn lực giữa thiên địa, mà chúng chỉ có thể bị động hấp thu, vì vậy tốc độ sẽ rất chậm."

"Trừ phi tuổi thọ của Hồn thú đạt tới trình độ nhất định, hoặc là Hồn thú có linh trí cực cao, như vậy chúng mới có thể tìm tới một phương pháp tu luyện thích hợp cho bản thân, để gia tăng tốc độ hấp thu hồn lực giữa thiên địa."

Nhân loại có lực lượng Võ Hồn đang tiềm ẩn.

Nhưng nếu muốn thức tỉnh Võ Hồn, thì nhân loại cần dựa vào sự kích thích hồn lực từ bên ngoài.

Nhân loại tại thời cổ đại, phần lớn đều thức tỉnh Võ Hồn từ rất sớm.

Thế nhưng vào thời hiện đại, bởi vì hồn sủng cực kỳ cường đại, cho nên nếu nhân loại thức tỉnh Võ Hồn quá sớm, sẽ tương đương với việc sớm nắm giữ lực lượng cường đại.

Mà đối với trẻ vị thành niên mà nói, quan niệm về thế giới của bọn họ vẫn còn chưa đầy đủ, vì vậy không thể để bọn họ nắm giữ lực lượng Võ Hồn và hồn sủng quá sớm.

Thế nên, Liên Bang Võ Hồn đã tạo ra quy định, tại mười tám tuổi mới được thức tỉnh Võ Hồn.

Đồng thời, việc lắng đọng để dần dần thức tỉnh Võ Hồn, và có thể thông qua sinh mệnh hồn ước để bồi dưỡng hồn sủng, sẽ giúp nhân loại tăng lên tư chất tiên thiên của bản thân.

Như vậy, khi nhân loại đạt tới trình độ nhất định, thậm chí sẽ không cần sự kích thích hồn lực từ bên ngoài.

Họ có thể trực tiếp chủ động thức tỉnh Võ Hồn, từ đó việc tu luyện hậu thiên cũng sẽ càng nhanh và mạnh hơn.

Gọi là hậu tích bạc phát, thành tựu trong tương lai sẽ rất lớn.

Bạn đang đọc Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng (Dịch) của Hạ Thụ Cầm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Trinhthám369
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 21
Lượt đọc 1191

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.