Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 974 chữ

khu ma lục

chương 3

Tên quỷ cứ nhìn thẳng Lý Hạo.

Một luồn khí lạnh chạy dọc sống lưng của Lý Hạo, lúc này hắn không thể cử động dù chỉ một ít.

Bắt chợt Lý Hạo cảm thấy bộ hạ có vẻ ướt, hắn bị dọa sợ tới nỗi tiểu ra quần, nhưng hắn không để ý điều này, hắn chỉ dám nhìn thẳng vào con quái vật trước mặt, không dám rời mắt.

Không còn vẻ điềm đạm thường ngày, giờ đây hắn chỉ còn nỗi sợ hãi.

Thấy bộ dạng trật vật của Lý Hạo ánh mắt con quái vật toát vẻ khinh thường.

Một sợi lông mao trên người của nó quất thẳng vào Lý Hạo làm cho hắn văng ra xa, lao vào vách tường, dù thường ngày có luyện võ, nhưng, trong trường hợp này cũng vô dụng, hắn rảy mất 7 cây xương sườn, xương tay và chân toàn những vết rạng.

Tuy nói là sợi lông mao nhưng nó to như một sợi dây thừng có thể buộc chặt một con trâu trưởng thành.

Thi mao tiến lại gần Lý Hạo quấn quanh chân hắn, dở lên cao và đập mạnh xuống đất.

"gầm"

Tiếng va cham rất lớn, van vọng khắp lý gia, mọi người cảm thấy hoản sợ và đề cao cảnh giác, vì sự việc đêm nay rất quỷ dị, hết mùi hôi thối rồi đến những tiến động lớn.

Lúc này Lý Hạo khắp người đều là máu, những tiếng mẻ và vỡ của xương liên tục vang lên.

"Tí tách"

máu không ngừng chảy, cả người hắn gần như biến dạng, một số nơi trên cơ thể bị mảnh vụn của xương đâm rách, nhìn toàn thân có thể thấy một số đốm trắng.

"Khà khà khà... "

tiếng cười man rợn của tên quỷ không ngừng.

Hơi thở yếu ớt, ánh mắt ảm đạm nếu không cứu chữa kiệp thời thì Lý Hạo sẽ chết không thể nghi ngờ.

còn lại ý chí cuối cùng Lý Hạo chỉ có thế nghe được tiến cười man rợ không ngừng của tên quỷ và tiến bước chân dồn dập chạy đến, nếu còn nói được hắn chắc chắn sẽ hô kêu mọi người chạy đi, nhưng, hắn không còn hơi sức nữa, Lý Hạo đần chìm vào hôn mê.

"Ta là ai đây là đâu"

"Ta là ai.. "

Những từ ngữ không ngừng lập lại trong đầu của lý hạo, ý thức của hắn ở trong một mảnh không gian tối đen, không có bất cứ sự vật gì, không có thời gian cũng không có không gian, ánh sáng cũng vậy , đôi khi Lý Hạo cố gắng cử động dù chỉ một ít nhưng thất bại, hắn ở đó trờ đợi rất lâu, khoảng thời gian ấy dài gần như vô tận.

"Hạo nhi, Hạo nhi,... mau tỉnh lại"

nghe tiếng nói như vậy Lý Hạo chầm chậm mở mắt ra, mới đầu thì tầm nhìn của hắn còn hơi mờ, đợi một lúc thì sự vật dần rõ nét.

Trước mặt Lý Hạo là một mỹ phụ dù đã ngoài bốn mươi nhưng vẫn xin đẹp như thiếu nữ đôi mươi, cùng, một lão già râu tóc bạc trắng, trên mặt toàn nhũng nếp nhăn, nhưng, có một đôi mắt hiền hòa đang nhìn về phía hắn, là cha và mẹ của Lý Hạo.

Mẹ ruột của hắn thì không ai biết, còn người mà hắn đang gọi mẫu thân này là thanh may trúc mã của phụ thân hắn, dù không có quan hệ máu mủ gì nhưng đối sử với Lý Hạo rất tốt.

Phụ thân hắn dù mới năm mươi tuổi nhưng râu tóc bạc phơ nguyên do thì không ai biết hắn chỉ nghe là năm hai mươi tuổi phụ thân hắn đi ngao du bốn bể lúc trở về thì bộ dạng như vậy còn ôm theo hắn, nếu không có lệnh bày của lão tổ ban cho chắc không ai trong gia tộc nhận ra lão.

"Con hôn mê đi bao lâu rồi"

Lý Hạo hỏi vơi giọng mờ mịt vì khi hắn ngất đi mọi thứ không còn liên quan đến hắn nữa.

Nhìn thấy bộ dạng này của hài nhi nói như vậy Mạc Khuynh cảm thấy đau lòng, rưng rưng nước mắt đứng ở một bên không nói nên lời.

Lý thế vân từ từ nói:

"con hôn mê được bốn tháng rồi"

Lý Hạo cao mày lại:

"Lâu như vậy"

Lý Thế Văn liếc xéo hắn nói:

"không biết nhìn thương thế của bản thân, đại phu nói con giữ được mạng là may rồi"

Nghe nói như vậy, cơn đau nhứt truyền khắp toàn thân Lý Hạo đành phải nằm xuống lần nữa thở hổn hển nói:

"Đau nhức, đau nhức... '

"cót két"

một nha hoàn bưng chén thuốc đi vào bưng lại đưa cho Mặc khuynh rồi vội vàng đi ra.

căn phòng tràn ngập mùi thuốc trước khi đút cho Lý Hạo uống Mạc khuynh không quên liếc Lý Thế Vân.

"Lý đại ca thuốc huynh có thật uống được không"

Lý Thế Vân mặt bắc đắc dĩ nhưng trong lòng không biết gấp thành dạng nào nói:

"Uống được mà, muội yên tâm, muôi không muốn đút thì đưa ta"

Lý Thế Vân nói xong dựt lấy trén thuốc trong tay Mặc Khuynh đi đến bên người Lý Hạo đưa muôn lại gần Lý Hạo rồi nói:

"Hài nhi ngoan, nằm im ta bón thuốc cho"

Lúc đó tâm trí đang mõi mệt Lý Hạo không có khí lực để ý khuôn mặt bỉ ổi của phụ thân hắn, khi uống thuốc song Lý Hạo lại hôn mê thêm một tuần, còn Lý Thế Văn bị Mặc Khuynh thuyết pháp tam thiên.

Bạn đang đọc Khu Ma Lục sáng tác bởi cửuđươnggia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi cửuđươnggia
Thời gian
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.