Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nộp Hết Điện Thoại Ra Đây

Phiên bản Dịch · 1062 chữ

Chính xác thì nó đã được chuyển đi như thế nào và đi đâu, chuyện cũng không còn liên quan gì đến Ngân hàng Kim Quy nữa rồi.

Anh phải cử người của đội phân tích đến Ngân hàng Kim Quy để điều tra nhưng mấy cái tên đó vẫn chưa về.

“Trước tiên hãy thảo luận về những kết luận điều tra văn phòng quản lý tài khoản VIP.” Mục Sóc chỉ có thể gạt 5 triệu đã biến mất sang một bên.

Điều tra viên của đội hiện trường hắng giọng nói: “Chúng tôi đã điều tra tất cả các cảnh quay camera lối vào, ghi chép an ninh, ghi chép từ hệ thống giám sát sinh hoạt trong văn phòng.

Tôi chắc rằng thầy Mạnh là người duy nhất ở trong văn phòng đêm qua. Không còn bất kỳ ai khác.

Chúng tôi đã lấy dấu vân tay từ tất cả các máy tính trong văn phòng quản lý tài khoản VIP.

Tất cả các dấu vân tay đều có thể đối ứng được với các nhân viên. Ngoại trừ dấu vân tay của thầy Mạnh, không tìm thấy dấu vân tay nào của người ngoài.

Dấu vân tay của thầy Mạnh xuất hiện trên hai máy. Một máy có số hiệu là 0811, là máy mà thầy Mạnh đã sử dụng trong ngày.

Một máy khác là 0812, cũng là máy đã thực hiện chuyển khoản bất hợp pháp đêm qua."

Lúc này, một kiểm toán viên nội bộ của ngân hàng hỏi: "Dấu vân tay của Mạnh Phi lưu lại trên chiếc máy xảy ra vụ chuyển tiền bất hợp pháp ngày hôm qua, có nghĩa là..."

Mục Sóc ngay lập tức phản bác: "Trước đó, chiếc máy kia đã được liệt vào dạng đại tình nghi. Thầy Mạnh chắc chắn sẽ tập trung vào việc kiểm tra nó, có gì lạ khi có vân tay của anh ấy lưu lại chứ?”

"Không đúng." Lưu Cương xen vào.

"Hôm qua, Mạnh Phi nói rằng cậu ta đã kiểm tra tất cả các máy, tổng cộng hơn 300 chiếc. Vừa rồi tôi chỉ nghe nói dấu vân tay của cậu ta chỉ xuất hiện trên hai chiếc máy, phải không?"

“Đúng vậy.” Người của tổ hiện trường đáp.

"Nếu cậu ta thực sự kiểm tra tất cả các máy, tại sao chỉ có máy của Tiêu Hàm là có dấu vân tay của cậu ta, còn những máy khác lại không?

Theo phán đoán của tôi, đêm qua cậu ta đã không kiểm tra bất kỳ máy nào cả và cậu ta cũng không hề có ý định làm như vậy. Tất cả những gì cậu ta làm là chuyển tiền!"

"Đừng nói nhảm nữa." Trần mập hôm qua bị người ta chèn ép thì hôm nay đã bình tĩnh hơn rất nhiều.

“Mạng cục bộ (mạng LAN) có 300 máy, không cần thiết phải kiểm tra từng máy một.

Viết script, đăng nhập vào từng máy thông qua mạng nội bộ và chạy nó, không giống nhau sao?"

Cuộc tranh luận vẫn chưa kết thúc, nhóm phân tích đã vội vã quay về.

"Chúng tôi... đã tìm ra tung tích của số tiền."

Thanh niên trong nhóm phân tích ngồi xuống thở hổn hển nói.

"Đó là một tài khoản khác thuộc Ngân hàng Kim Quy. Tên tài khoản là Lưu Cương. Tôi đã ghi lại tài khoản ở đây và hiện nó đã bị đóng băng."

"Lưu Cương?"

Mọi người đều nhìn chằm chằm vào người có mái tóc xoăn cùng một bộ rau quai nón rậm rạp, Lưu Cương.

Trái tim Lưu Cương chợt thắt lại.

Anh ta chợt nhận ra một vấn đề.

Anh ta và Mạnh Phi đều là nhân viên của Mantis Software và cả hai đều sử dụng cùng một thẻ lương mà công ty đã mở tài khoản ở ngân hàng Kim Quy.

Nếu tổ chức tin tặc có thể chuyển tiền cho Mạnh Phi, thì cũng có thể chuyển tiền cho anh ta.

Lúc vu cáo Mạnh Phi, điều duy nhất anh cảm thấy là vô cùng thoải mái, cũng vô cùng mong mỏi đó không phải là vu cáo, mà là sự thật.

Nhưng khi đến lượt bản thân bị hãm hại, anh ta không cảm thấy thoải mái chút nào.

Cảm giác duy nhất của anh ta là hoảng sợ.

Anh ta run rẩy lấy điện thoại di động trong túi ra, định xem tài khoản của mình.

Lúc này, anh ta nghe thấy Trần mập la lên, "Không cho anh ta dùng điện thoại, cẩn thận anh ta xóa chứng cứ!"

Lấy cách mà người dùng đối đãi ngược lại với người.

Mục Sóc còn chưa tỏ rõ thái độ, Lưu Cương đã rút tay về.

Đối với Mục Sóc, vấn đề này càng trở nên rõ ràng hơn. Đây là điều mà nhóm tin tặc kia đang cố tình thực hiện để thể hiện sự toàn năng của mình.

Ta đưa năm triệu chuyển một vòng vào tất cả tài khoản của thành viên trong lực lượng đặc nhiệm của ngươi, khiến toàn bộ các ngươi hoang mang.

Ngươi không tìm được ta, còn ta thì muốn làm gì thì làm!

Anh ta không quản Lưu Cương, kìm nén cơn tức giận sắp tăng vọt, hỏi tới: "Thời gian hoạt động cụ thể? Địa chỉ IP nguồn? Vân tay máy thì sao?"

"Uhmm, đã lấy được vân tay máy."

Cậu thanh niên trong nhóm phân tích gật đầu.

“Thời gian hoạt động và địa chỉ IP nguồn rất lạ.

Nếu địa chỉ IP chính xác, thao tác này được thực hiện bằng cách sử dụng wifi trong phòng họp này.

Thời gian là khoảng 1 giờ trưa ngày hôm qua, giữa cuộc họp của chúng ta.

Ngoại trừ thầy Mạnh đã giao nộp điện thoại ra thì tất cả những người có mặt trong cuộc họp ở đây vào thời điểm đó đều rất đáng ngờ!"

Mọi người trong phòng họp đều trở nên căng thẳng.

Tổ chức tin tặc này quá kiêu ngạo, chúng còn dám dùng cả wifi trong phòng họp để chuyển tiền trong chính nơi đội đặc nhiệm đang họp?

"Mọi người, ném điện thoại lên bàn." Mục Sóc ra lệnh và là người đầu tiên ném điện thoại lên bàn.

Bạn đang đọc Khuyết Hãm Dị Thế Giới (bản dịch) của Thư Khách Tiếu Tàng Đao
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nonhooman
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 103

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.