Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lý Tứ

Tiểu thuyết gốc · 1541 chữ

Chương 11 : Lý Tứ

Tác: Sói Cuồng Mì Gói

...

Chiêu thức khá giống Lăng Ba Vi Bộ trong Thiên Long Bát Bộ Đoàn Dự học được, nhưng Thổ Hành Địa Chuyển đẳng cấp cao hơn nhiều, có thể tu luyện đến Hóa Thần cảnh đạt mức Dịch chuyển tức thời trong nháy mắt, chỉ là nhược điểm không thể sử dụng trên không, nhất quyết phải bám đất.

Nguyễn Hưng đang dần thành thục Thổ Hành Địa Chuyển khi giao đấu Lý Tứ, vừa tránh né vừa dùng tay, chân đỡ kiếm cùng kiếm quang Lý Tứ thi triển. Chân tay Nguyễn Hưng đều bọc găng cùng ủng làm từ tơ tăm và tơ nhện linh thú cảnh giới Kim Đan tạo ra có thể so với binh khí Phàm cấp.

Trải qua mười phút không đánh trúng được Nguyễn Hưng, Lý Tứ bắt đầu ra đòn sát thủ, hắn muốn chiến thắng, hắn muốn vang danh:

“Vân cô nương cẩn thận... Hỏa Quang Liên Hoàn Kiếm”. Lý Tứ thanh kiếm tách ra làm đôi một trái một phải Linh khí dũng động, Lý Tứ thi triển công pháp , kiếm khí bám trên kiếm xuất hiện lửa cháy cùng ánh sáng dữ dội không xoay quanh Lý Tứ.

Hắn lao nhanh về phía Nguyễn Hưng hỏa thế mạnh mẽ, sức nóng lan tràn.

Nguyễn Hưng lãnh đạm chân đạp mạnh lao lên, xoay tròn trên không trung.

Ba mươi giây, một phút, hai phút...

“Không thể nào?”. Lý Tứ kinh ngạc suýt chút phá hủy chiêu thức hắn thi triển bởi hắn nghĩ Nguyễn Hưng lao lên không trung hoặc né hoặc dùng chiêu thức tấn công cứng đối cứng với hắn.

Không nghĩ tới nhìn như Nguyễn Hưng đang từ từ rớt xuống, Lý Tứ không hiểu sao Nguyễn Hưng lại rớt từ trên xuống khá chậm, có thể là dùng công pháp gì đó hoặc thân thể nhẹ rớt chậm, hắn cũng không nghĩ nhiều.

Nhưng khi Nguyễn Hưng trên không trung xuống cách hắn bốn mét thì chuyện xảy ra khiến hắn lối mắt ngoác mồm. Nguyễn Hưng đưa chân đạp không đi lên lại giãn cách với hắn, điều này không chỉ hắn mà toàn trường cùng rung động.

“Vân Dung cô nương là Nguyên Anh cường giả?”.

Chỉ Nguyên Anh cường giả mới có thể đạp không mà đi, đứng trên không trung làm chủ không khí, đây là đặc trưng của Nguyên Anh kỳ, không phải là bay hay dùng thủ pháp công pháp đứng trên không trung.

“Không phải các ngươi nhìn kĩ dưới chân Vân Dung cô nương có vết lằn, a... Là cô ấy đang đứng trên dây hay tơ gì đó”. Một vị võ giả có nhãn quang phong phú tìm ra dấu vết, tuy ở đây có Nguyên Anh, Kim Đan cũng nhìn ra nhưng họ không nói nhiều, bảo trì phong thái cường giả.

Lý Tứ cũng dần nhìn ra điểm bất thường, khuôn mặt tái nhợt.

“Cô nương tiếp chiêu”.

Nguyễn Hưng hời hợp cười.

“Lý đại ca cứ tiến lên, không cần lo cho ta, mạnh mẽ nhắm bắn thẳng ta”.

Lý Tứ trong lòng chửi thầm, chiêu của hắn không phải Huyền cấp, không phóng ngoại được.

Tình thế hiện giờ hắn như một thằng hâm đứng múa lửa còn vị cô nương kia thì đứng trên cao cười thưởng thức màn múa lửa của hắn. Lòng hắn muốn phun ngụm máu cho đỡ nhục.

Hắn hiện vẻ không cam tâm dừng chiêu thức Hỏa Quang Liên Hoàn Kiếm, dù cho hắn cố cũng không cầm cự chiêu thức được lâu nữa, Linh khí đã gần cạn kiệt.

Quang hỏa quanh thân Lý tứ dần tản ra biến mất, hắn thu công ngước đầu nhìn vị Vân cô nương vẫn đang đứng trên không trung mỉm cười nhìn hắn: “ Tại hạ nhận thua”.

“Lý đại ca lợi hại, chiêu thức bá đạo chỉ khiến muội né tránh mũi nhọn không giám tranh phong, đa tạ Lý đại ca” Nguyễn Hưng vẫn điềm nhiên đứng trên không trung chấp tay hướng về Lý Tứ khi độ phi phàm.

“Vân cô nương khách sáo” Dứt lời Lý Tứ bước xuông lôi đài.

Đoạn náo nhiệt kết thúc, tiếp tới từng cặp lên lôi đài tỉ thí, tuy không hoa mĩ đặc sắc nhưng Nguyễn Hưng cũng tham khảo được rất nhiều, thiên biến vạn hóa công pháp vô vàn sáng tạo vô biên.

Tiếp tới Nguyễn Hưng cũng lần lượt lên rèn luyện thực chiến, bởi Phong lôi đài chủ yếu là người Vân gia cùng các tán tu, môn phái nhỏ hội tụ nên không hề khó khăn vượt qua mà còn để lại sang chấn tâm lý cho đối thủ, phải nói hắn không ra tay nặng nhưng muốn kéo dài chiến đấu khiến đối phương uất ức tổn thương về tinh thần như bị mèo vờn chuột.

Sau mấy buổi đấu Nguyễn Hưng thuận lợi vào top sáu người mạnh nhất Phong lôi đài.

Ngày đầu Tế Đan tỉ thí kết thúc, mọi người về nghỉ ngơi điều dưỡng. Tối đến Vân Hùng nhị trưởng lão âm thầm tiến vào phòng Nguyễn Hưng báo cáo thông tin mà đại ca cùng tam đệ ra ngoài làm việc theo lệnh Nguyễn Hưng.

“Tốt, bảo tam trưởng lão tăng tốc nhanh chóng mở rộng kế hoạch “tam trụ lâu”, nội trong ba tháng tới ít nhất hoàn thiện một nửa Hồ quốc ”.

“Vâng thưa tiểu thư... ngài thật sự định ...”.

Nguyễn Hưng ngắt lời: “Cứ làm theo những gì ta nói, ngoài ra đây là cảm ngộ Hóa Thần, ngươi trong ba anh em là người thiên phú nhất, đã kẹt ở Nguyên Anh viên mãn kỳ gần trăm năm nhưng vẫn còn hi vọng tiến cảnh”.

Nguyễn Hưng vừa nói vừa vứt một quyển sách nhỏ do hắn thông qua kí ức Huyết Vô Song quá trình lên Hóa Thần chép ra. Trong có còn có ý nghĩ riêng giải nghĩa một số huyền ảo tối nghĩa theo góc nhìn hiện đại của Nguyễn Hưng. Vân Hùng tiếp lấy sách mừng rỡ, hắn không vội mở xem mà quỳ xuống dập đầu tạ chủ ban ân, đối với tu chân giới cảm ngộ tu luyện chỉ nội truyền trong gia tộc hay đệ tử thân truyền mới có.

Còn sâm nghiêm hơn bí tịch công pháp rất nhiều.

Nhân sinh vốn ích kỷ, ai muốn người khác sẽ mạnh mẽ hơn mình, sẽ vượt qua mình rồi uy hiếp đến quyền lực danh vọng mình đạt được. Bởi vậy nếu tán tu không có gốc rễ, không có tiền nhân lão giả đời trước tích góp để lại cho hậu nhân của mình con đường tu luyện thì sẽ bắt đầu lần mò từng chút một.

Mà Vân gia mạnh nhất cũng chỉ là Nguyên Anh kỳ, về Hóa Thần chỉ có thể lần mò tự mình cảm ngộ cùng cơ duyên mà tiến cảnh.

Sáng ngày thứ hai Tế Đan hội Vân gia tiếp tục tổ chức tranh tài, mọi người có mặt từ sớm trông đợi trận tranh tài trong nhóm ba mươi sáu thiếu niên anh tài. Dù đã vào ba mươi sáu cường nhưng lần này tỉ thí sẽ loại gần hết các tuổi trẻ thanh niên dựa vào chút may mắn lọt vào.

Cuộc đấu loại diễn ra hết sức suôn sẻ, các thế lực lớn đều vào top mười tám cường. Có một diễn biến đặc biệt, xuất hiện ngựa ô mới đủ sức chiến đấu với các thiên tài đại tộc.

Trương gia lần này đến đại diện chính là Trương Văn Phong, còn có đệ đệ Trương Văn Vũ cũng tới tham gia lịch luyện. Tuy nói là Trương Văn Vũ đến học hỏi nhưng thực lực hắn không phải yếu, tròn mười tám tuổi đã lên Trúc Cơ sơ kỳ, lại là dòng chính Trương gia được bồi dưỡng khá tốt.

Thế mà lại đang chiến đấu ngang cơ với thiếu niên bằng tuổi hắn đến từ một tiểu gia tộc quật khởi ba mươi năm trở lại trong nhà chỉ có một vị Kim Đan viên mãn kỳ.

Lâm Phàm Lâm gia, hắn đến đây muốn học hỏi mở mang tầm mắt. Cũng vui vẻ đăng ký Tế Đan đấu võ hội, không nghĩ tới các thiếu niên thiên tài tỉ thí lại có chút kém cỏi như vậy nên hắn cảm thấy có hi vọng đạt quán quân nhận một viên Tẩy Tủy Đan.

Lâm gia mấy đời làm quân nhân nơi biên ải canh giữ cửa biển, thường xuyên giao chiến với Thủy tộc vô tình xâm lấn. Lâm Phàm theo cha từ nhỏ đã tiếp xúc chém giết cùng kinh nghiệm chiến đấu từ sinh tử mà ra. Lần này hắn về Lâm gia chuẩn bị gia nhập quân đội hoàng gia Hồ thị, còn mấy tháng nữa mới đến kì mộ binh nên hắn theo cha đến xem Tế Đan hội , trước khi đi trưởng bối trong nhà dặn dò Lâm Phàm không nên gây xích mích, nhường nhịn chịu đựng nếu gặp phải sự cố.

Bạn đang đọc Kiêu Hùng Vấn Đạo sáng tác bởi SóiCuồngMìGói
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi SóiCuồngMìGói
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.