Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bingo

Tiểu thuyết gốc · 1508 chữ

Chương 17: Bingo

Tác: Sói Cuồng Mì Gói

...

Kiếm Dã kiếm thế như rồng, cuồn cuộn không dứt khiên Phan An liên tục tiêu hao Linh khí chống đỡ thế công. Phan An dần bị ép lui về mép lôi đài, Kiếm Dã thấy cơ hội liền huy kiếm ra đại chiêu, kiếm quang lướt nhanh về cổ Phan An. Kiếm Dã nghĩ Phan An sẽ cố sức đỡ chiêu này, không thể né được nữa, tạo cho hắn cơ hội phế đi Phan An.

Nhưng Kiếm Dã bỗng chút thất thố, đực mặt ra nhìn Phan An mỉm cười tiêu sái lui một bước bay ra khỏi lôi đài. Khi đáp xuống dưới lôi đài Phan An còn tặng hắn một nụ cười rất tươi như trêu tức hắn.

Kiếm Dã cảm giác hít thở không thông chỉ vào Phan An: “ Ngươi ngươi.. sao lại vô sỉ như vậy, chưa chiến đã đầu hàng”.

“ Kiếm huynh nói vậy không đúng, tại hạ cảm thấy kiếm pháp Kiếm huynh phi phàm khiến tai hạ không thể đỡ được nên đành lui bước, hổ thẹn hổ thẹn”

Phan An ngọc thụ lâm phong tiêu sai thở dài một hơi, còn không quên khách khí với Kiếm Dã khiến Kiếm Dã câm nín không biết nói gì cho phải. Kiếm Dã hừ một tiếng rồi xuống lôi đài, một trận Kiếm Dã thắng, thắng vẻ vang.

Sau khi trận chiến giữa Kiếm Dã cùng Phan An kết thúc, Vân Hùng công bố ngày mốt là trận bán kết. Vì trận chiến giữa Trương gia cùng Trương Văn Nhược khiến Trương gia không còn mặt mũi nên bỏ quyền rồi rời đi, Trương Văn Nhược cũng rời đi ngay sau đó cùng trưởng lão của Âm Nguyệt tông.

Nguyễn Hưng hắn vẫn tiếp tục khổ luyện, hắn quá thiếu thời gian. Ngày tiếp theo Vân gia bắt đầu đấu gia đan dược cùng quảng bá “Trà” , đúng như dự đoán của Nguyễn Hưng, Linh Trà Tĩnh Tâm chỉ trong một tiếng sau khi các đại gia đều thử dùng kết hợp phong cách thưởng trà nghệ thuật mà Nguyễn Hưng đã bày ra khiến Tĩnh Tâm Trà trở thành cơn sốt, mỗi nhà đều tranh nhau mua.

Trà làm từ Tĩnh Tâm Thảo công dụng tuy không đến mức bá đạo như đan dược nhưng lại phụ trợ tu chân giả trong quá trình tu luyện rất tốt và điều tiên quyết nhất là nó khá rẻ, đến cả tán tu cũng có thể mua vài lạng trà để dùng. Theo Nguyễn Hưng suy đoán chỉ trong vòng một năm “Trà” sẽ rộng rãi tiêu thụ trên toàn đại lục.

Đến ngày tái đấu, hôm nay lượng võ giả đến xem còn đông hơn trước rất nhiều, đơn giản là vì “Trà” quá hấp dẫn. Bọn họ cấp tốc đến vì sợ “Trà” năm nay của Vân gia sẽ hết, sẽ giống như các loại đan dược phải vài tháng mới ra được một lô.

Ngay cả một vị thân vương Hồ thị hoàng tộc phái quản gia đến để giao dịch lấy một ít “Trà”.

Trận đầu tiên giữa Nguyễn Hưng và Đỗ Lam Phiêu Miểu tông, hai người cùng lên đài đứng nhìn đối phương. Một trận chiến giữa hai nữ tử khiến khán giả càng mong chờ, một người đẹp như tranh vẽ, ăn mặc nam nhân trang phục, đầu đội mão lan tỏa khí khái hào phóng , thao tác giơ tay nhấc chân khí phách không chút giả trân, nhìn còn đẹp mắt hơn nam nhân.

Một người mặt đồ đen bó sát để lộ đường cong yểu điệu , khuôn mặt che kín để lộ đôi mắt lam sát bén ẩn chứa vô vàn sát cơ.

Nguyễn Hưng ve vẩy rồi gập quạt giấy, mỉm cười đánh giá Đỗ Lam:

“Đỗ cô nương quả nhiên là một trong những đệ tử kiệt suất Phiêu Miểu tông đào tạo, cách xa mười mét mà ta vẫn cảm nhận được sát cơ lạnh lẽo, Đỗ cô nương và ta có thù oán sao?”.

“Không có, Vân tiểu thư nghĩ nhiều rồi, do ta tu luyện Phiêu Miểu tông công pháp nên luôn tỏa ra khí tức lạnh lẽo, tiểu thư chớ bận tâm”. Đỗ Lam lắc đầu đáp

“ Tốt, vậy chúng ta sẽ đấu một trận sảng khoái , đánh hết để thiên hạ thấy chúng ta không hề thua kém bậc nam tử hảo hán”.

Dứt lời Nguyễn Hưng bắt đầu di chuyển cũng không cần Đỗ Lâm hồi đáp. Đỗ Lam cũng bắt đầu thi triển thân pháp, hai bên nhanh chóng áp sát nhau , Đỗ Lam rút hai lưỡi hái xoay tròn trên không nhắm về Nguyễn Hưng.

Nguyễn Hưng xoạc chân ép người xuống né sát chiêu rồi nhanh chóng xoay chân phải đá chéo về eo Đỗ lam. Đỗ Lam dùng mũi chân nhẹ nhàng đứng trên mu bàn chân Nguyễn Hưng như không có thể trọng cùng trọng lực kéo xuống, nàng lướt nhanh liềm phải muốn cắt bắp chân Nguyễn Hưng.

Nguyễn Hưng bất ngờ dùng chân trái đá mạnh chiếc liềm khiến Đỗ Lam bay lên không trung. Đỗ Lam không lập tức rơi xuống mà như chiếc lá đong đưa trên không.

“Là Phiêu Miểu thân pháp” có người hét lên.

Hai tay phóng liên tục những cuộn vải đen bắn ra tứ phía, trên vải đen có một tia Phong thuộc tính khiến vải đen phiêu nhiên trên không rất chậm rãi rơi xuống. Dùng vải đen che mắt Đỗ Lam cũng hòa vào biến mất, hơn chục cuộn vải phủ kín bán kính mười mét chậm rãi rơi xuống Nguyễn Hưng.

Nguyễn Hưng lặng lẽ chờ đợi, sát cơ chợt hiện, ba thanh phi đao len lỏi trong lớp vải đen bắn tới. Nguyễn Hưng dùng Thổ Hành Địa Chuyển lắc người né tránh, bất chợt cảm giá không ổn, ba thanh phi đao phát nổ. Sóng xung kích đẩy Nguyễn Hưng bay ra hai mét, chưa kịp định thần một đường liềm quét đến, hắn hiện đang trên không không thể sử dụng Thổ Hành Địa Chuyển, tay phải phóng đoạn tơ cắm sâu xuống đất, dùng lực kéo mạnh làm lệch quỹ tích né được đường liềm lạnh lẽo.

Nguyễn Hưng tiếp đất, ánh mắt ngưng trọng, nơi cổ hắn đã có vết máu chảy xuống, là Phong thuộc tính ẩn dấu trong đường liềm vừa nãy, nhìn như hắn né được nhưng lại không thể né phong khí sắc bén đi cùng lưỡi liềm.

Ẩn trong vải đen đang bay lượn đầy trời âm thanh Đỗ Lam vang vọng: “Vân tiểu thư, có lẽ nên kết thúc rồi, nếu tiểu thư không có biện pháp thì nên lui bước”.

Nguyễn Hưng mỉm cười, nhìn lên đám màn đen đang bao trùm, lúc nãy hắn quá chủ quan, đây cũng là bài học cho hắn, không phải mọi thứ chỉ dùng tính toàn là xong, phải bắt tay vào mới biết lỗi lầm. Chiến ý trong người hắn sôi sục:

“Đỗ cô nương... tiếp tục, không cần nương tay”.

Nguyễn Hưng nhìn chằm chằm trên không. Màn đen tạo thành từ những cuộn vải đang không ngừng hạ độ thấp, từ trong lớp màn đen một loạt phi dao bay ra.

Hắn cũng không né tránh mà ánh mắt chăm chú đánh bay từng cái một, trong số những phi đao đó có cái phát nổ, nhưng dư chấn không ảnh hưởng đến Nguyễn Hưng bởi chúng đều bị hắn đánh bay ra xa, có cái còn nổ ngay trên tấm màn đen tạo ra lỗ hổng.

Lỗ hổng bằng mắt thường đang được cuộn vải đen khác đến bù đắp. Bao tay phàm cấp của Nguyễn Hưng dần lộ ra vết rách, nó dường như không chịu nổi cường độ công kích này.

Khi hắn bắt được một phi đao chuẩn bị ném lên không trung thì Nguyễn Hưng cảm nhận được nó sắp nổ, hắn xuất tơ nhện đầu ngón tay bao bọc phi đao nhanh chóng búng nó lên không.

Do tơ nhện quấn chặt giảm thiểu súc nổ nhưng Nguyễn Hưng vẫn dính chút dư chấn. Đỗ Lam lại xuất hiện sau lưng, lần này hai lưỡi liềm tạo thế cắt cổ phong mang sắc bến rít gào lao về Nguyễn Hưng.

“Bingo” Nguyễn Hưng nhoẻn miệng, mười ngón xòe, vô số tơ nhện trong suốt kéo căng, làm động tác Đỗ Lam chậm lại.

“Là tơ đan xen cùng ám khí khi phản đòn phi đao”. Khi Đỗ Lam nhận ra đã quá muộn.

Nguyễn Hưng dùng Thổ Hành Địa Chuyển gia tốc pháp quyết, một chuỗi tàn ảnh lóe lên đã né đi đường liềm, dạt ra sang ngang Đỗ Lam, tay phải hóa trảo chụp cánh khớp cánh tay Đỗ Lam nhắm thẳng huyệt “ Thiếu hải”, tay trái hóa chỉ pháp nhanh chóng đâm dưới nách nàng nhắm huyệt “Cực tuyền”.

Bạn đang đọc Kiêu Hùng Vấn Đạo sáng tác bởi SóiCuồngMìGói
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi SóiCuồngMìGói
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.