Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hồng Nhan Minh

Tiểu thuyết gốc · 1556 chữ

Chương 21 : Hồng Nhan Minh

Tác: Sói Cuồng Mì Gói

...

Hai năm trôi qua,Hồ quốc Hắc Bạch thành, hôm nay trong thành cực kỳ nhộn nhịp, dân chúng cùng vô số cường giả hội tụ tham gia hôn lễ kết thân giữa hai gia tộc mạnh nhất thành. Trước đó hai gia tộc luôn ở thế đối nghịch bởi họ cùng nhau khai thác Hắc thạch cùng Bạch thạch nên xảy ra khá nhiều tranh chấp xích mích.

Tháng trước bỗng nhiên Dạ gia đến Bùi gia đưa ra lời đề nghị kết thân, hai nhà sẽ gắn kết cùng nhau chia sẻ kim ngạch hai loại đá này. Kết quả Dạ gia Dạ Thâm Dạ đại công tử sẽ lấy Bùi gia tiểu thư Bùi Minh Châu, cùng với đó Dạ gia sẽ nhường Bùi gia toàn bộ núi Bạch Thạch cho Bùi gia, còn bọn họ nhận về toàn quyền Hắc Thạch núi.

Cuộc giao dịch này Bùi gia có lợi lớn nên họ không từ chối, bởi Bạch thạch hay còn được gọi là Lưu Ảnh thạch có giá trị hơn nhiều so với Hắc thạch. Chuyện họ hơi phân vân là đời này thiên tài Bùi gia khá kém cỏi mà nữ tử Bùi Minh Châu lại là người có thiên phú nhất, mười tám tuổi nàng đã đạt Trúc Cơ.

Nhưng nữ tử vẫn là nữ tử, vẫn có một ngày phải gả ra ngoài nên họ chấp nhận Dạ gia hôn ước. Người trong thành khi biết tin nhiều người than tiếc cho Bùi Minh Châu, tuy thân Bùi gia nhưng vị Bùi tiểu thư này rất hay giúp người, thường xuyên cứu tế cùng trợ giúp dân chúng. Bùi Minh Châu là hòn ngọc quý được lòng toàn thành, vô số công tử hào kiệt để ý, không nghĩ tới lại gả cho tên bại hoại toàn thành chán ghét Dạ Thâm Dạ đại công tử, một tên ăn chơi chác táng nổi tiếng nhất thành.

Hôm nay đại hỉ toàn thành tuy không vui khi thấy “Hoa nhài cắm bãi phân trâu” nhưng họ vẫn nhớ ơn Bùi tiểu thư nên giăng lồng đèn đỏ cắm hoa rực rỡ khắp đường cầu chúc Bùi tiểu thư. Trong đại đường hôn lễ, hai gia tộc Dạ Bùi đang tiếp đón khách khứa đến chúc phúc, không khí từng bừng nhộn nhịp.

Bùi Hiền gia chủ cùng Dạ Niên gia chủ đứng ra chủ hôn đại diện cho hai nhà từ đây gắn kết cùng chung lợi ích. Giờ lành đến, tân lang tân nương lên đại sảnh, Dạ Thâm hưng phấn cười sảng khoái ngày này hắn mơ đến không biết bao nhiêu lần, cuối cùng cũng ôm mỹ nhân về nhà, hắn là con độc nhất của Dạ Niên lão gia chủ lúc già yếu khó lắm mới có, từ nhỏ được cưng chiều khiến hắn luôn hư hỏng phá phách chọc phiền toái nhiều đếm không xuể, nhưng do hắn là đứa con duy nhất nên Dạ Niên chỉ đành “Chùi đít” dùm hắn.

Dạ Thâm không phải ngu, hắn rõ mình tu luyện yếu kém, dù dùng nhiều đan dược cùng trân thảo đến giờ vẫn chỉ Luyễn Khí trung kỳ, bởi thế hắn chẳng hứng thú gì tu luyện. Từ nhỏ cưng chiều sinh hư khiến hắn rõ một điều, toàn thành này chỉ cần hắn không chọc phải đại họa ngập đầu như giết người thì cha hắn sẽ có cách giải quyết.

Bùi Minh Châu thì ngược lại, nàng chỉ là chi thứ gia tộc sinh ra, cha nàng chết đã lâu, nàng cố gắng tu luyện tỏa sáng để được gia tộc chú ý khiến mẹ con nàng được sống tốt hơn. Bởi từ nhỏ đã hiểu cảm giác cơ cực nên nàng thường xuyên giúp người nghèo khó, bá tánh phàm nhân trong thành cùng các vùng lân cận.

Giờ đây tân nương Bùi Minh Châu khuôn mặt chết lặng, như người vô hồn bước vào lễ đường. Toàn bộ sự ồn ào xung quanh như không ảnh hưởng đến nàng, nàng nhìn chằm chằm lão gia chủ Bùi Hiền, người mà nàng luôn tôn kính, sùng bái đưa Bùi gia lên đỉnh vinh quang. Hiện tại lại là người đẩy nàng xuống muôn trượng địa ngục, phải lấy kẻ mà nàng căm ghét nhất, tên vô sỉ Dạ Thâm trăng hoa có tiếng lại bất tài vô dụng, nàng không biết cuộc đời nàng sẽ ra sao, chỉ biết sẽ rất thảm.

“Ông trời ơi, con đã làm gì sai sao, sao số phận con lại khổ như vậy, từ nhỏ mất cha chỉ còn con với mẹ luôn bệnh tật sống nương tựa nhau, con không ngừng nỗ lực cố gắn thay đổi mọi thứ để được tốt hơn nhưng người sao lại bất công với con vậy”.

Khi tân lang cùng tân nương đứng song song cùng hai vị gia chủ, người chủ trì chuẩn bị tuyên bố chính thức hai nhà kết thành thông gia.

“Khoan....”

Tại cổng chính một giọng hùng hậu âm vang khắp lễ đường, một nữ tử mặc nam trang anh khí bừng bừng cất giọng lên:

“Thật náo nhiệt à, hôm nay ngày vui của Bùi cô nương, bổn đại gia cũng tới mang tin vui đến cho Bùi cô nương”.

Nguyễn Hưng đi vào lễ đường nự cười yêu dị nở trên môi, Linh khí trong người bộc phát tỏa ra. Đỗ Lam theo sau hắn cùng vào lễ đường, nàng mặc một thân tuyết trắng y phục, cũng không che mặt nữa, vết sẹo trên mặt gần như không còn, chỉ còn một đường mờ như kẻ chỉ gần mắt.

Bùi Minh Châu ánh mắt sáng rực nhìn về Nguyễn Hưng, giờ đây Nguyễn Hưng như một tia hi vọng le lói trong lòng nhưng lại nhìn về hai vị gia chủ nàng lòng lạnh lẽo.

Bùi gia chủ chấp tay:

“Phù Dung tiên tử đại giá đến đây, thứ lỗi Bùi gia không kịp tiếp đón”.

Trong hai năm qua, từ sự kiện Tế Đan Vân gia theo sự lan tràn của “Trà” thì Nguyễn Hưng hắn danh tiếng cũng vang vọng khắp Hồ quốc. Dưới sự tích cực “Tuyên truyền” của Vân gia khiến danh tiếng cùng tư tưởng nữ nhân tự cường của hắn lan rộng. Tuy ảnh hưởng không lớn vì đơn giản nữ nhân vẫn chỉ là phái yếu trong bất kì gia đình, tông phái, bộ tộc nên ngươi muốn có tiếng nói, có quyền thì ngươi phải mạnh.

Hai năm Nguyễn Hưng không ngừng đi khắp Hồ quốc, hắn cứu giúp dân chúng hành hiệp trượng nghĩa, dạy công pháp nền móng bước vào tu chân cho vô số phàm nhân. Thế giới này một phàm nhân muốn có được công pháp tu chân chỉ có hai trường hợp: một là gia nhập thế lực, hai là ngẫu nhiên thu được. Sẽ không ai cho ngươi miễn phí cả, bởi bí quyết tu chân chính là “Quyền lực”, không ai đi chia sẻ nó với người ngoài cả dù chỉ là Phàm quyết tu chân chớ nói gì đến Huyền quyết.

Mà Nguyễn Hưng hắn trong hai năm không ngừng truyền dạy pháp quyết tu chân cho phàm nhân, truyền bá tư tưởng nữ nhân quyền “Nữ tử sinh ra có quyền tự do, được hạnh phúc, được định đoạt số phận của mình”, cùng với tư tưởng “Luân Hồi” được hắn lồng ghép vào trong.

Nguyễn Hưng hiện tại chưa đạt cảnh giới Địa Tiên nữa chứ nói gì đến Chân Thần, bởi vậy hắn không dám truyền bá quảng đại về Luân Hồi Đạo, bởi hắn lo sợ có cường giả độ kiếp tiến cảnh Địa Tiên bắt đầu tìm hiểu pháp tắc đại đạo lại hấp thu tư tưởng Luân Hồi độ thành Chân Thần có thần cách Luân Hồi Đại Đạo hấp thu tín ngưỡng thì lúc đó hắn khóc không ra nước mắt. Không khác gì may áo cho người mặc, bởi giờ hắn chỉ có Thần Thể chứ không hề cô đọng Thần Cách nên hắn chỉ truyền bá tư tưởng sinh tử luân hồi, có kiếp này kiếp sau, con người khi chết đi không phải sẽ kết thúc mà có thể tái sinh đầu thai làm một kiếp khác.

Hắn cũng tạo ra một thế lực riêng gọi là Hồng Nhan Minh, tập hợp các nữ tử tu vi từ Luyện Khí đến Trúc Cơ kỳ từ mọi hoàn cảnh đến tham gia hoặc được chính các nữ tử trong Hông Nhan Minh cứu vớt.

Toàn bộ Hồ quốc bao gồm các thành trấn đều có sản nghiệp của Hồng Nhan Minh cùng Vân gia hiệu thuốc. Các thế lực đều rõ ràng tuy Vân gia ngoài mặt cắt đứt quan hệ nhưng vẫn âm thầm giúp Nguyễn Hưng, nếu không hắn không đủ tài lực trong vòng hai năm có hơn trăm lâu phòng, hiện cứ một hiệu thuốc Vân gia thì gần đó chắc chắn sẽ có một Hồng Nhan lâu.

Hồng Nhan lâu kinh doanh quán ăn gồm thực đường nơi ăn cơm uống rượu phục vụ tu sĩ. Nhã đường nơi đàm đạo tin tức cùng thưởng trà ngâm thơ.

Bạn đang đọc Kiêu Hùng Vấn Đạo sáng tác bởi SóiCuồngMìGói
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi SóiCuồngMìGói
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.