Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chó điên

Tiểu thuyết gốc · 1541 chữ

Chương 31: Chó điên

Tác: Sói Cuồng Mì Gói

...

“Minh chủ nói vậy là không được, chúng ta lao lực phát triển Hồng Nhan Minh, dù không có công lao cũng có khổ lao, chỉ vì một chút lỗi lầm liền lôi ra trừng phạt như vậy không thỏa đáng, vậy còn ai dám gia nhập Hồng Nhan Minh nữa”.

Nguyễn Hưng nhìn về người lên tiếng , hắn là Phạm Công Dũng, một bàng chi của Phạm gia đại tộc, hắn đảm nhiệm lâu chủ chi nhánh Hồng Nhan Lâu gần Phạm gia thế lực.

Phạm Công Dũng đứng ra lên tiếng, nhiều người cũng dũng cảm ủng hộ hắn.

“Phạm huynh nói đúng, chỉ vì lỗi nhỏ mà trách phạt nặng vậy là không ổn”.

“Ta cũng nghĩ như vậy sẽ làm lòng người bàng hoàng, sinh ra nội loạn”.

Nguyễn Hưng nhìn về phía Phạm Công Dũng cười gằn.

“ Tốt tốt... ngươi nghĩ ta trách phạt nặng? Lôi Nham”.

Lôi Nham bước ra cung kính chờ lệnh.

“ Lấy Nhân Quả thạch trinh sát đường của vị Phạm Công Dũng ra đọc”.

“Rõ”.

Lôi Nham nhận lệnh đi lấy, một hồi sau trở lại cầm một Hắc thạch có ghi Phạm Công Dũng, Linh khí nhập thạch, Lôi Nhan đứng đọc trước toàn trường.

“Phạm Công Dũng chi thứ tám Phạm gia đại tộc, niên kỉ sáu mươi ba, tu vi Kim Đan trung kỳ, gia nhập Hồng Nhan Minh vào năm ngoái và được đảm nhiệm lâu chủ Hồng Nhan lâu Phạm Dung thành.

Ngày hai tháng tư năm một ngàn năm trăm hai tám Hồ Lịch, đưa người thân là Phạm Công Huân chen ngang đề cử lên phó lâu chủ. Ngày mười sáu tháng năm tham ô công quỹ ba ngàn Linh thạch...

Ngày tám tháng chín, lấy cớ mở tiệc ăn mừng lôi hết người phụ trách Hồng Nhan lâu Phạm Dung thành tham gia tiệc, rồi phái Phạm gia hạ nhân bịt mặt xông vào ngân khố Hồng Nhan lâu cướp đi một vạn hai trăm Linh thạch cùng hai trăm Cao Linh thạch...

Đến mới tuần trước Phạn Dung thành Hồng Nhan lâu hỏa hoạn một góc, tuy lửa không gần ngân khố nhưng hai mươi Máy Quay cùng Hắc thạch công pháp khai báo cháy hủy. Thám báo đã tra ra buổi cháy hôm đó cũng là Phạm lâu chủ mời tiệc...

Lôi Nham nói đến đây bị Phạm Công Dũng ngắt lời.

“Quả thực ngậm máu phun người, ngươi biết ngươi đang nói gì hay không” Phạm Công Dũng xua tay, khuôn mặt hắn tái nhợt.

Như để đáp lời hắn, Lôi Nham nhẹ nhàng gắn một Hắc thạch vào Tivi.

Trên hình ảnh xuất hiện đám bịt mặt lợi dụng đám cháy lẩn chạy, theo một đoạn đường lòng vòng, thấy bọn hắc y nhân đến cửa sau có ghi biển vàng “Phạm gia”.

Phạm Công Dũng biến sắc hắn lui nhanh muốn ra khỏi đại sảnh thì Nguyễn Hưng đã động, hắn nhảy lên không trung lao tới Phạm Công Dũng tay liên tục giao thoa điểm chỉ. Phạm Công Dũng rút kiếm, băng khí lan tràn, vận lực xuất ra một trảm về Nguyễn Hưng.

“Bán Nguyệt Băng Nguyên” Phạm Công Dũng dùng một kích toàn lực đánh thẳng về Nguyễn Hưng, hắn muốn lợi dụng một chiêu mạnh mẽ ép lùi Nguyễn Hưng, hắn đoán bốn vị trưởng lão sẽ vài phần kiêng kị Phạm gia mà không ra tay bắt hắn.

Chỉ nữ nhân điên này động phát ra ra tay khiến hắn sợ hãi, chỉ cần hắn về được phạm vi Phạm gia thì Vân Dung nữ tặc không làm gì được hắn.

Nhưng làm hắn không ngờ tới là đường kiếm khí bán nguyệt quét ra hai mét thì như gặp lực cản trở, khó khăn di chuyển.

“Leng keng leng keng”.

Vùng đang chặn đứng bán nguyệt kiếm khí bất giác bị đóng băng, hiện ra vô vàn sợi tơ đông cứng rơi trên mặt đất.

“Thiên La Địa Võng Vô Hình Tiên Chu” Nguyễn Hưng khép hai tay lại vô vàn sợi tơ vô hình từ trần nhà cùng dưới thảm lót lao về Phạm Công Dũng.

Khi hầu hết mọi người không hiểu chuyện gì xảy ra thì Phạm Công Dũng hét thảm một tiếng, cả người bị kéo lên không trung dang rộng tứ chi, sắc mặt thập phần đau khổ. Bán nguyệt kiếm khí vì không còn hắn tiếp thêm Linh khí cũng dần tan rã.

“Là tơ công pháp của minh chủ” đến giờ họ mới nhìn rõ tại sao Phạm Công Dũng bị treo, chân tay hắn rỉ máu thấm dọc theo những sợi tơ, lúc này những kẻ tu vi dưới Kim Đan mới thấy rõ đường tơ đỏ chói.

Tầng thứ hai Thiên La Địa Võng Tiên Chu Quyết cảnh giới Kim Đan đạt được cách không điều động cùng “Vô Hình” hai chữ, chỉ cảnh giới Kim Đan trở lên cảm nhận được tơ thông qua dao động không khí khi tơ di chuyển mới nắm bắt được nó.

Nhìn Phạm Công Dũng tứ chi bị xỏ xiên bởi vô vàn sợi tơ, máu chảy ra nhuộm đỏ tơ nhện trần nhiếp toàn trường.

Kẻ hai lòng trong đám người tham gia nghị sự sống lưng lạnh lẽo, nhất là Phạm Công Huân, hắn theo Phạm Công Dũng đến mà giờ nhìn đại ca hắn treo lơ lửng trên không cũng không dám có hành động ngu xuẩn gì.

Đã đạt hiệu ứng chấn nhiếp toàn trường, dù đây là Nguyễn Hưng sắp đặt vô số tơ nhện cạm bẫy trong phòng mới khiến hắn bắt Phạm Công Dũng dễ dàng như vậy, dù sao Phạm Công Dũng ngang tu vi.

Lỡ hắn ra tay không đạt hiệu quả nhất kích tất sát mà còn bị đánh bật thì đúng thành trò cười, với cái “Vận Hạn Quấn Thân” thường đeo bám nên Nguyễn Hưng chọn bố trí trước. Dù là vậy vẫn tạo sự chấn nhiếp cực mạnh với loại tiểu nhân ăn cây táo rào cây sung, tâm thuật bất chính.

Nguyễn Hưng khẽ kéo bốn ngón tay, tơ trói tứ chi Phạm Công Dũng siết chặt khiến hắn đau đến chết đi sống lại.

“A a a a”.

Phạm Công Dũng gầm lên.

“Vân Dung minh chủ, ngươi mà giết ta chắc chắn Phạm gia sẽ không để yên cho ngươi, ta là theo lệnh Phạm gia chủ vào thị sát Hồng Nhan lâu, ngươi dám giết ta thì cả Hồng Nhan lâu lẫn Vân gia sẽ chịu họa diệt... A a a”.

Không đợi Phạm Công Dũng nói xong, tơ quấn quanh siết chặt mạnh mẽ kéo khiến hắn như bị ngũ mã phanh thây, máu tung tóe đại sảnh.

Nguyễn Hưng từ từ bước lên chủ vị, hắn ngồi ghế nhìn toàn trường đang câm như hến.

“Ta đã nói, nếu ai cảm thấy không thể ở lại Hồng Nhan Minh có thể bước khỏi sảnh đường, mọi chuyện quá khứ đều không truy cứu, đường ai nấy đi.

Còn nếu ở lại, mọi lỗi lầm từ trước đến nay đều xóa bỏ, từ nay cùng Hồng Nhan Minh tiến cùng tiến lùi cùng lùi, trở thành một phần của Hồng Nhan Minh”.

Nói đến đây, đã xuất hiện hơn ba mươi người đi ra, trong đó có cả Phạm Công Huân, bọn họ chấp tay cáo tứ rời khỏi. Phạm Công Huân ngay cả xác anh mình cũng không dám lên thu dọn chỉ chấp tay rút chạy thật nhanh.

Có người dẫn đầu, người lòng dạ không thuần cũng cảm thấy Nguyễn Hưng giữ lời nên cũng liên tục đi ra chấp tay cáo từ. Dù sao thì họ cũng ăn quả ngọt rất nhiều, giờ bụng no túi đầy cần gì phải ở lại một nơi sắp gặp đại họa ngập đầu.

Sau ba mươi phút thời gian, đã hai trăm hai mươi sáu người rời khỏi còn lại hơn ba trăm tám mươi vị ở lại.

Nguyễn Hưng hài lòng, số lượng rời đi hơn một phần ba nhưng ở lại hầu hết sẽ không còn dị tâm, Hồng Nhan Minh trải qua lần thay máu này chắc chắn sẽ mạnh mẽ hơn.

“Các vị, ta Phù Dung xin kính các vị, từ đây chúng ta chính thức người một nhà. Như tôn chỉ từ khi thành lập Hồng Nhan Minh, nam nữ bình đẳng đối xử, sống một đời đấu chiến, chúng ta nương tựa lẫn nhau đi lên đỉnh cao tu chân, dù chết cũng chưa phải kết thúc, linh hồn chúng ta trở về Địa Phủ chờ ngày luân hồi tái sinh lại làm một kiếp cường giả tu luyện đến đỉnh cao...

Nguyễn Hưng nhìn toàn bộ những người còn lại, hắn cung kính chắp tay cúi đầu một bái cùng hịch văn hừng hực khí thế.

“Hồng Nhan Minh chúng ta không thiếu tài bảo Linh thạch, hiện giờ chúng ta thiếu...”

Nguyễn Hưng ngừng lại, nhếch mép lạnh lùng nhìn xung quanh.

“Là một thân liều mạng như chó điên”.

Câu này khiến toàn trường nghi hoặc.

Bạn đang đọc Kiêu Hùng Vấn Đạo sáng tác bởi SóiCuồngMìGói
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi SóiCuồngMìGói
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.