Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nguyễn Hưng

Tiểu thuyết gốc · 1494 chữ

Chương 5: Nguyễn Hưng

Tác: Sói Cuồng Mì Gói

...

Nguyễn Hưng nhớ đến Tiểu Nhã, hình ảnh người con gái bênh vực hắn khi bị lũ trẻ đánh lúc mới vào viện mồ cô, xức thuốc cho hắn, nụ cười tỏa nắng luôn nở trên môi nàng làm tâm hồn lạnh lẽo Nguyễn Hưng ấm áp. Người mà dù có chuyện gì xảy ra vẫn bên hắn, yêu hắn , lau đi đôi tay đẫm máu của hắn để hắn có một nơi gọi là “nhà” , một người vợ, một đưa con trong bụng mẹ 3 tháng.

Nguyễn Hưng nhớ lại ngày Tiểu Nhã đỡ cho hắn phát đạn, nàng đã không còn cười, khuôn mặt nàng hối tiếc:

“ Thật tiếc..k.khi em không sống được đến lúc con chào đời... Thật tiếc khi em không còn được nắm tay anh đi thăm các em ở viện mồ côi được nữa..Thật tiếc ..khi em không còn yêu anh được nữa...”

Đây là lần đầu tiên hắn thấy nàng khóc, cũng là lần đầu tiên hắn khóc, gào khóc như ngày đâu tiên hắn đến viện mồ côi.

“Anh sẽ không để em nói câu thật tiếc, cũng sẽ không để em khóc, con chúng ta... nó sẽ lại sống cùng với em”

Nguyễn Hưng thì thầm...hắn đã động tâm, Thiên Việt Linh cũng đã rõ:

“Ta sẽ giải phong ấn khiến pháp tắc tín ngưỡng lại hiện hữu, ngươi có thời gian 5 ngàn năm , trong thời gian này ta sẽ kiềm chế toàn bộ tư tưởng các sinh linh để không xuất hiện tín ngưỡng cùng pháp tắc Diệt Vong ,nếu ngươi lĩnh ngộ đại đạo chân ý Thời Không cùng Luân Hồi, ngươi sẽ là Chân Thân phụ trách giám sát Thiên Việt Giới thay ta chưởng quản Luân hồi.

Cỗ Thần thể cùng kí ức của Huyết Vô Song là món quà ta cho ngươi...”

Dứt lời, linh hồn Nguyễn Hưng không tự chủ được thoát ra tiểu kiếm lao xuống Thần Thể, một cỗ thần lực không ngừng bao quanh Thần Thể giúp Nguyễn Hưng dung nhập chặt chẽ với thân xác, cỗ linh hồn tan nát của Huyết Vô Song cũng bất giác bị Nguyễn Hưng hấp thụ.

Sau 1 canh giờ, thân thể cháy đen trên bàn đá bỗng ngồi dậy, thật chuẩn một người da đen châu phi. Nguyễn Hưng làm quen với thân thể mới, cử động linh hoạt, hắn đứng dậy lắc mình, lớp vảy đen rớt xuống từng mảng để lộ làn da trắng ngọc hoàn toàn không tì vết sau trận Lôi kiếp. Nguyễn Hưng cũng không vội vàng di chuyển, hắn ngồi tiếp thu kí ức mà Huyết Vô Song để lại.

Lượng lớn thông tin đầy áp đại não khiến hắn đau đầu, hắn cần thời gian để phân tách chắt lỏng thông tin có ích. Phải nói lão quái 6 ngàn năm tồn tại có lượng tri thức cùng cảm ngộ quá khinh khủng, hắn cũng không muốn ngộ Huyết pháp tắc nên gần như cảm ngộ về đạo của Huyết Vô Song Nguyễn Hưng bỏ qua. Thứ hắn cần là tình hình Thiên Việt Đại Lục trăm năm vừa qua cùng hệ thống tu luyện , cảm ngộ võ đạo , công pháp bí kĩ.

Nguyễn Hưng ngồi xếp bằng trong tâm trận hơn một năm qua đi...

...

Thiên Việt đại lục trải qua trăm vạn năm tồn tại, các sinh linh tồn tại phát triển mạnh mẽ , qua nhiều lần chiến loạn, tranh giành... đến vạn năm gần đây đạt được thế cân bằng .

Nhân tộc từ dưới chót vực lên mạnh mẽ với vô số cường giả giành lấy lãnh thổ rộng lớn để nhân tộc phát triển:

Trung Thổ là cuội nguồn nhân tộc từ xa xưa cái nôi của vô số cường giả sinh ra, tông môn gia tộc mạnh mẽ và đại diện đỉnh tiêm sức mạnh là Huyết Thánh Tông.

Từ Trung Thổ đánh về phía đông nhân tộc chiếm giữ các quần đảo xua đuổi Hải tộc về biển rộng lấy Vô Tận Hải làm tên cùng phân chia với Hải tộc.

Xuống phía Nam rừng rậm Sâm Lâm kí kết hòa bình cùng Tinh Linh tộc.

Trên hướng Bắc đối chọi với các chủng tộc sống dựa vào núi non hùng vĩ, khí hậu lạnh giá.

Hướng Tây nhân tộc chiếm trọn cao nguyên Đại Ngàn ép sát các chủng tộc sinh sống gần Hoang Mạc Tử Thần.

Nhân tộc trở thành chủng tộc mạnh mẽ, đông đúc chiếm ba phần năm Thiên Việt Đại Lục khiến các chủng tộc khác kiêng kị, liên hợp chống lại Nhân loại tham lam.

Nguyễn Hưng từ kí ức Huyết Vô Song đã hiểu sơ bộ tình hình hiện tại. Một năm qua đi, hắn đã hoàn toàn chưởng khống cơ thể, tiêu hóa hoàn toàn kiến thức của Huyết Vô Song. Dù mất nhiều thời gian nhưng Nguyễn Hưng cho đó là đáng giá, hắn đã nắm rõ tình thế, hắn nắm rõ sức mạnh của mình, nắm rõ nguồn lực trong tay mình.

“Huyết Vô Song à, quả nhiên kiêu hùng mạnh mẽ nhất Nhân tộc trong vạn năm qua, chỉ là người tính không bằng trời tính, ngươi nằm trong tầm ngắm của “Thiên”... đúng là chạy đâu khỏi nắng”

Nguyễn Hưng hiểu rõ tính toán của Huyết Vô Song, sau kế hoạch “ Tạo Thần” hắn sẽ để toàn bộ nhân tộc lâm vào chiến loạn. Tài nguyên, bảo địa, công pháp từ trên người tất cả cường giả Huyết Thánh Tông hắn dùng làm mồi nhử toàn bộ các thế lực.

Từ xưa đến nay “Loạn thế” tạo anh hùng, Huyết Vô Song bỏ đi một Huyết Thánh Tông gần như là công địch của toàn tu chân giới. Huyết Thánh Tông là ma đạo tà tông trừ việc tốt ra thì việc gì cũng làm, đồ môn diệt thành vô số, cướp đoạt trắng trợn, phải gọi là Huyết Ma Tông mới đúng, chữ thánh chỉ là Huyết Vô Song tự dát vàng lên mặt mình thôi.

Nguyên bản theo kế hoạch Huyết Vô Song sẽ từ loạn thế hình thành thế lực mới dương cao tu tiên chính phái, đội lốp hiệp nghĩa trở thành một đời anh hùng.

Nguyễn Hưng lại không cho đó khả quan, đặc trưng công pháp tu luyện cùng áo nghĩa pháp tắc Huyết Vô Song tu là “Huyết” , không thể giấu người hưu tâm xem xét sẽ lòi lớp nguy trang. Trừ khi Huyết Vô Song muốn để thân phận mới của hắn là tiểu nhân vật vô tình có được truyền thừa Huyết Thánh Tông rồi ra xông xáo tu chân giới.

Dù là vậy thì “Huyết Ma Tông” đã làm toàn giới sợ hãi cùng căm hận, chắc chắn dù hắn tạo dựng anh hung hiệp nghĩa cũng sẽ bị nhiều thế lực vây công bóp chết, họ không muốn thấy Huyết Ma Tông lại xuất hiện trong tu chân giới nữa.

Hai tháng trước Nguyễn Hưng xuất quan ra khỏi trận pháp, dựa theo trí nhớ Huyết Vô Song hắn biết ba tên nô bộc chắc chắn sẽ chờ bên ngoài. Quả nhiên ba người họ đứng ngoài chờ đợi, mặc dù ba tên Nguyên Anh kì ở ngoài tung hoành Hồ quốc hô mưa gọi gió nhưng khi thấy hắn liền vội quỳ xuống cung kính:

“Cung nghênh chủ nhân xuất quan, chúc chủ nhân sớm quy thần vị duy ngã độc tôn”

Ba lão già khuôn mặt hiện nét vui mừng khó giấu, dù sao thì một người đắc đạo chó gà cũng thành tiên. Nhưng họ không biết trước mặt họ không phải Thánh chủ Huyết Vô Song mà là Nguyễn Hưng, một kẻ xuyên không đến.

“Đứng lên, chủ nhân Huyết Vô Song của các ngươi đã chết, từ giờ trở đi Huyết Vô Song cùng Huyết Thánh Tông không còn tồn tại trên đời, các ngươi đã rõ?”

Ba lão già nghi hoặc nhưng cũng không dám cãi lời, dù sao uy áp từ Thần Thể vẫn khiến bọn họ không tự giác run sợ.

“Dạ, chủ nhân”

“Đừng gọi ta là chủ nhân, từ giờ ta là Nguyễn Hưng , các ngươi xưng hô là công tử đừng lảm nhảm duy ngã độc tôn gì đó. Hiện tại tu vi của ta đại giảm, cần thời gian tu luyện củng cố. Mọi việc trong sơn trang cứ như bình thường , ngoài ra các ngươi phái người đi ra ngoài nghe ngóng tình hình tu chân giới một năm nay cùng với biến động ở Hồ quốc này cho ta”.

Dù nhiều nghi vấn nhưng ba lão giả cũng chỉ phục tùng Nguyễn Hưng, Vân Hi đại trưởng lão cung kính mời : “Đã rõ thưa công tử, mời ngài theo ta đến Tĩnh Vân Cư nghỉ ngơi”.

Bạn đang đọc Kiêu Hùng Vấn Đạo sáng tác bởi SóiCuồngMìGói
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi SóiCuồngMìGói
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 25

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.