Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phù Du Hồ Điệp Vũ

Tiểu thuyết gốc · 1452 chữ

Chương 8: Phù Du Hồ Điệp Vũ

Tác: Sói Cuồng Mì Gói

...

Bốn gia tộc thuở chiến loạn đã phò trợ Hồ thị hoàng tộc thống nhất đại đảo nên mỗi gia tộc đều được Hồ Quý Linh hoàng đế phong tước hiệu cùng thống lãnh một đạo quân riêng biệt trấn giữ bốn hướng biên cương.

Vân Hùng lãnh đạm gật đầu, Phạm gia thẳng thừng hối hôn làm Vân gia xấu hổ, tuy nói Phạm gia không có lỗi do cháu gái hắn Vân Dung thất tiết nhưng với kẻ già đời như Vân Hùng hiểu rõ hắc ám trong việc này.

Cháu gái hắn bị dâm tặc tấn công ngay trong địa bàn Vân gia, có kẻ dâm tặc nào chán sống như vây, không khác gì tự sát mà vụ việc không hiểu sao lại lan truyền khắp chốn. Nếu nói Phạm gia không can hệ hắn không tin, Vân Hùng hắn hối hận năm xưa trong lúc say đã chỉ phúc vi hôn cho Vân Dung, hại đời đứa cháu gái hắn.

Mà Phạm Thành Đạt chính là hôn phu, thanh mai trúc mã chỉ phúc vi hôn với Vân Dung, sau vụ việc hối hôn nghe đồn Phạm gia hắn đang muốn cho vị này tiếp cận với cửu công chúa Hồ Linh Lung. Vậy mà năm nay vẫn dám đến Vân gia quả đúng độ dày khuôn mặt kế thừa Phạm thị tốt cỡ nào.

“Hừ... Phạm công tử quả nhiên công phu tăng tiên à, nhất là khoản mặt dày như tường luyện đến lô hỏa thuần thanh, Trương mỗ khâm phục khâm phục” Trương Văn Nhược hừ lạnh châm chọc, năm ngoái nếu không phải Phạm Thành Đạt hắn đã đoạt quán quân, năm nay hắn tự tin phục thù.

Vân Hùng không để ý đám hậu bối tranh đấu, hắn lần lượt chào hỏi đại diện các đại phái đi theo bảo vệ lớp thiên tài tuổi trẻ. Năm nay ngoại trừ hai đại gia tộc Chu Trần thì các đại thế lực đều cử người đến tham dự, Phiêu Miểu phái Đỗ Lam, Huyền Kiếm tông Kiếm Dã, Trương gia Trương Văn Phong.

Nhưng có vẻ Trương Văn Nhược tên điên này vẫn bám chủ đề hối hôn giữa hai nhà không tha, liên tục châm chọc Phạm Thành Đạt nhắc lên ân oán hai nhà:

“Ai da, thật tiếc thay cho Vân muội bạc phận, gặp phải biến cố đã đành còn bị thanh mai trúc mã hối hôn như tát vào mặt, aiz không biết Vân muội hiện giờ thế nào, nếu biết Phạm đại ca ở đây chắc nàng lòng đau như cắt nước mắt đầm đìa...”

Khi Vân Hùng cùng Phạm Thành Đạt nhíu mày khó chịu thì giọng nữ thanh thoát vang lên:

“Ta vẫn khỏe, cảm ơn Trương đại ca quan tâm”.

Nguyễn Hưng bước vào, toàn võ trường rung động, Vân Dung có tiếng tiểu mỹ nhân dung mạo thanh thuần xinh đẹp giờ Nguyễn Hưng lại tiếp quản, hắn cũng muốn thử nghiệm cuộc sống nữ nhi.

Không phải tính cách hắn quái gở mà hắn muốn tìm hiểu Luân Hồi vậy chi bằng hắn trải nghiệm một kiếp nữ nhi tìm kiếm chân lý Luân Hồi Đại Đạo. Nguyễn Hưng tuy muốn thể nghiệm kiếp nữ nhưng hắn chân thật đấng nam nhi không thể yêu nam giới hay để phân thân Vân Dung thật sự lấy chồng đẻ con được.

Cứ mỗi khi Nguyễn Hưng nghĩ đến một ngày hắn bị người đè xuống dã cối dồn dập là lại lạnh toát hạ thân. Gu mặm như vậy tâm hồn bé bỏng của hắn chịu không nổi, hắn không quái dị như vị thần Loki Bắc Âu, vậy nên hắn muốn làm một đời “Bách Hợp”.

“Vân Dung” đứng trước mặt toàn thể nhân sĩ, ăn mặc đồ nam trang trắng lại thêu lá Tĩnh Tâm xen lẫn đóa hoa màu hồng yêu dị mà nếu người Trái Đất nhìn thấy sẽ biết đó là Phù Dung.

Bước đi uyển chuyển, ưỡn ngực ngạo nghễ kết hợp khuôn mặt trang điểm nhẹ nhàng, trên trán một ấn chu sa hình đóa sen, ánh mắt sáng ngời miệng nở nụ cười tự tin, tay khẽ phe phẩy quạt giấy có ghi chữ: Phù Dung Sớm Nở Tối Tàn.

Quả thật còn tiêu sái hơn tất cả nam nhân có mặt ở đây...

Nguyễn Hưng chọn cách ra sân này để chân chính dùng thận phận Vân gia bước vào tu chân giới, hắn cũng nhận ra rất nhiều thứ khuyết thiếu ở thế giới này:có rượu nhưng chưa có trà, có cầm nhưng chưa có sáo tiêu, có kì ( cờ tướng) nhưng chưa có cờ bạc, có ca múa nhưng chưa có thơ phú... Nguyễn Hưng muốn lợi dụng hiểu biết này để hoàn thành bá nghiệp.

Nguyễn Hưng chắp tay khí độ:

“Để chư vị quan tâm lo lắng, tiểu muội vô cùng áy náy, Vân Dung ngày xưa đã chết giờ chỉ có Phù Dung của Vân gia hiện tại.

Phù Dung sớm nở tối tàn

Trầm luân nhân thế muôn vàn đau thương.”

Lời thơ day dứt, mang chút bi thương tựa lời trong lòng các nữ tử thế giới này. Ở cái thế giới vũ lực thông thiên này, phận nữ nhân luôn như món hàng trao đổi hoặc bị hiếp đáp, nhỏ yếu là tội, nữ nhân yếu hơn nam nhân cũng là tội. Quả nhiên lời thơ vừa ra , toàn trường lặng thinh ánh mắt dõi theo vị Vân Dung thiếu nữ anh khí bừng bừng:

“ Phù Dung ta nguyện dâng hiến một đời trầm luân độ thế, cứu vớt các nữ tử bất hạnh dù có chết cũng phải tán chân lý nữ lưu hiệp nghĩa”.

Quảng trường Vân Vũ sơn trang, kết thúc đăng kí, bốc thăm số thứ tự mọi người dần ổn định chỗ ngồi, các thiên kiêu cũng định thần ổn định tâm trí điều hòa linh khí sẵn sàng tỉ thí.

Thể thức loại trực tiếp, Vân gia cũng xắp xếp sáu lôi đài chia là sáu nhóm và cố ý tách các thiên kiêu tông môn đại tộc ra để tránh họ gặp nhau sớm trước top ba mươi vị trí đầu. Dù gì danh dự một tông phái Vân gia cũng phải nể mặt xắp xếp họ không bị đánh mặt.

“Kim đài mời Phạm Thành Đạt Phạm gia cùng Trương Tam Phi Hồ môn”.

Dứt lời Phạm Thành Đạt phi thân bay lên Kim võ đài đợi đối thủ, phong thái tiêu diêu thể hiện khí độ đại tộc. Trương Tam thì chọn cách đi bộ lên lôi đài, hắn chỉ xuất thân tiêu môn phái, tu vi Trúc cơ sơ kì cũng kém hơn Phạm Thành Đạt hai tiểu cảnh dù vậy cũng được coi là thiên tài, địa vị tại Phi Hồ môn rất cao được Môn Chủ nhận làm đệ tử.

Trương Tam khá cẩn thận, hắn tiếc kiệm linh khí không thể hiện khinh công lên lôi đài, hắn biết đối thủ mạnh hơn hắn nhiều, hắn muốn đến Tế Đan Vân gia cũng muốn làm một tiếng hót kinh người, chỉ là hắn lại gặp đệ tử mạnh nhất thế hệ tuổi trẻ Phạm gia.

“Mời Trương huynh xuất chiêu”

Phạm Thành Đạt mỉm cười, đưa tay ra hiệu Trương Tam xuất thủ trước thể hiện khí độ đại tộc:

“Vậy tại hạ không khách khí, Phạm công tử xem chiêu”. Dứt lời Trương Tam hít một hơi sâu, tay rút đao thi triển thân pháp lao nhanh lại Phạm Thành Đạt không khí ma sát lưỡi đao mỏng như cánh ve tạo tiếng rít chói tai cùng thân pháp trập trùng zic zac qua lại liên miên áp sát tới.

Trưởng lão Phi Hồ môn mỉm cười: “ Trương Tam không phụ công Chưởng Môn bồi dưỡng, thi triển Phong Âm Tiếu Nguyệt Đao rất có khí thế kết hợp Phù Du Hồ Điệp Vũ triền đấu sẽ không quá thua bất kì thiên kiêu nào”.

Quả nhiên Phạm Thành Đạt thấy Trương Tam thể hiện thực lực lộ vẻ nghiêm túc, hắn rút kiếm vội vàng hô hấp, hít sâu một hơi chân đạp lôi đài bay lên không trung bốn mét né Trương Tam tốc chiến Đao thuật cùng âm phong. Tay trái thành chỉ vuốt lên kiếm, hỏa diễm bùng cháy quanh lưỡi kiếm đỏ rực.

“ Tiếp ta một kiếm”Phạm Thành Đạt hướng người lao về Trương Tam, kiếm trảm vào khoảng không, một đường lửa thoát li thân kiếm bay thăng về Trương Tam.

Bạn đang đọc Kiêu Hùng Vấn Đạo sáng tác bởi SóiCuồngMìGói
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi SóiCuồngMìGói
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.