Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ảo Mộng

Tiểu thuyết gốc · 1472 chữ

Nghe sư phụ mình nói thế Bách Hoa cũng nói thêm.

Thôi chúng ta ăn nào.

Hắn nghe vậy thì cũng bắt đầu xé một miếng thịt để qua một cái dĩa cho Bách Hoa.

Bách Hoa vậy việc hắn làm thì vui vẻ đón nhận.

Nàng dùng đũa gắp miếng thịt lên mà cắn.

Ngay lập tức một cảm giác thoải mái đánh thẳng vào linh hồn nàng.

Hưu!

Nó ngon quá Thiên Tư.

Ừm,tiểu thư cứ ăn đi hết ta làm thêm.

Hắn vừa nói tay vẫn cứ thoăn thoắt lột từng miếng thịt đặt vào dĩa của cả hai.

Dung Liên cũng ăn thử một miếng.

Mùi của các dược liệu ngấm trong từng thớ thịt không những thế linh hồn nàng còn cảm thấy thư thái hơn bao giờ hết.

Nàng dần như biết được đây là hiệu quả mang lại từ các loại thỏa dược có khả năng bổ trợ linh hồn kia.

Nàng nhìn hắn vẫn cứ tách thịt bỏ vào dĩa cho sư đồ nàng thì gắp một miếng thịt mà đút cho hắn.

Thiên Tư há miệng ra ta đút cho ngươi một miếng.

Nàng mỉm cười nhẹ nhàng mà kêu hắn.

Hắn nhìn miếng thịt cũng không nói gì mà chỉ đưa miệng lại gần mà ăn lấy nó.

Ưm,đúng là ngon thật.

Bách Hoa thấy hắn chỉ lo cảm thụ việc sư phụ mình đút mà phớt lờ đi lời khen của mình mà phùng phịu.

Hừ!

Thiên Tư đáng ghét.

Thiên Tư đần đồn.

Thiên Tư chỉ biết có sư phụ mà thôi.

Nàng cứ hồi hậm hực mà cắn lấy cắn để từng miếng thịt.

Trong chốc lát cả 4 con Địa Liệt Trư và những dược liệu bên trong đã bị nàng ăn sạch.

Thiên Tư nhìn nàng ăn dữ dội như vậy trong lòng cũng cảm thấy vui vì nàng lại ăn hết đồ mình nấu.

Hắn đây cũng là lần đầu nấu cho người khác ăn.

Kiếp trước dù có người yêu nhưng cô ta chưa bao giờ ăn món hắn nấu cả nên bây giờ có người ăn và còn khen đồ hắn làm khiến hắn có chút vui.

Dung Liên nhìn hắn mà hắn lại cứ chăm chú và Bách Hoa làm nàng có chút khó chịu nhưng vì để không bị sơ suất trong kế hoạc nàng bèn giữ lại ngọn lửa muốn bùng phát trong cơ thể mình.

Dung Liên không biết bản thân mình đã bị gì chỉ mới gặp hắn có một lần nhưng sao mình lại yêu hắn tới như thế.

Nàng ngồi thẩn thờ mà suy nghĩ thì một đạo sáo truyền vào tai nàng.

Trong lúc nàng đang thẩn thờ thì hắn đã dọn dẹp sạch sẽ những Bách Hoa lại muốn hắn thổi một điệu sáo nên hắn nhảy lên một cành cây trong vườn.

Nhưng hắn nhảy đại lại trúng một góc rất đẹp.

Hắn tựa lưng vào thân cây chân gác chéo mà bắt đẩu thổi.

Hắn nhìn quang cảnh xung quanh mà cảm thán một hồi thì đạo sáo từng đợt vang lên.

Âm thanh du dương truyền tải vào linh hồn của Dung Liên và Bách Hoa.

Linh hồn cả hai thư thái cả hai như lạc vào một vườn hoa nơi đây vô số loại hoa kỳ lạ.

Muôn vàn màu sắc.

Âm thanh của sáo lại tiếp tục vang cả hai lại lạc vào ảo cảnh của bản thân.

Bách Hoa đột nhiên lạc vào ảo cảnh.

Do lần trước đã bị lọt vào một lần nên nàng cũng không bất ngờ mà cảm nhận mọi thứ xung quanh.

Nơi này là một ngọn núi,xung quanh bốn bề là núi.

Nhưng linh khí ở đây dày đặc khiến nàng cảm thấy chỉ hít thở mà đã khiến nàng tăng tiến tu vi.

Nàng rảo mắt nhìn xung quanh ngay lập tức thân ảnh một người con trai đang chơi đùa cùng bé gái dưới một gốc anh đào.

Chàng trai ấy cứ đẩy nhẹ chiếc xích đu đó nói những câu từ nhẹ nhàng.

Bé gái ngồi đó mà cảm nhận lâu lâu lại cười khúc khích.

Đột nhiên bé gái đấy nhảy xuống xích đu chạy lại chổ nàng mà kêu.

Mẫu Thân!

Mẫu thân,bé gái đó gọi nàng là mẫu thân.

Rốt cuộc nàng lại có con với ai cơ chứ.

Mẫu thân sao người thất thần vậy.

Nàng rốt cuộc cũng ổn định lại mà nhìn đứa trẻ.

Bé gái này nhìn kỹ thì có tới 9 phần giống nàng.

Một phần khác nàng chính là đứa bé này tai không dài như nàng mà thôi.

Mẫu thân!

Bé gái này lại tiếp tục gọi nàng.

Hả,con gọi ta.

Mẫu thân người bị sao vậy,Nguyệt Nhi gọi ngươi không nghe.

Xin lỗi con ta đang suy tư một chút truyện thôi.

Nàng nhẹ nhàng bế con bé lên mà xin lỗi.

Hì tha cho mẫu thân đó những tối nay mẫu thân phải cho con ngủ chung với phụ thân đó.

Nàng nghe vậy thì hơi đỏ mặt mà khẽ quát.

Nha đầu này lớn rồi phải ngủ riêng chứ.

Không chịu đâu tối nay hai người phải cho con ngủ chung.

Cô bé dãy ra thoát khỏi tay nàng mà lăn qua lăn lại.

Đột nhiên cô bé được nhấc bổng lên không trung.

Chàng trai nãy giờ đứng nhìn đã dùng linh lực nhấc bổng cô bé lên.

A!

Phụ thân thả Thiên Nguyệt xuống,Nguyệt Nhi sai rồi.

Chàng trai nghe lời xin lỗi thì cũng hạ xuống mà lên tiếng nói.

Thiên Nguyệt con đã 20 tuổi rồi sao còn đòi ngủ chung với bọn ta.

Hừ!

Phụ thân đừng có lảng tránh nha,người thừa biết yêu thú 20 tuổi là còn rất nhỏ.

Con thật là.

Bách Hoa giờ mới nhìn kỹ dung mạo của người đàn ông được cho là chồng mình thì nàng giật mình vì người đấy không ai khác là Thiên Tư.

Thiên Quân.

Nàng khẽ gọi.

Hắn nhẹ nhàng quay đầu nhìn nàng rồi rảo bước lại phía nàng.

Hoa Nhi,hắn nhẹ nhàng ôm nàng vào lòng mà nói.

Nàng có chuyện gì muộn phiền sao nói cho ta nghe.

A!

Bách Hoa lúc này nội tâm nàng đang gào thét.

A Thiên Tư ôm ta,ui mùi chàng ấy thơm quá.

Bách Hoa ngẩng đầu lên hôn nhẹ lên môi hắn mà nói.

Phu Quân đừng lo ta không sao đâu.

Ừm,nàng không sao là được rồi.

Phụ thân!

Sao con gái.

Có cô gì kiếm Phụ Thân ấy.

Cô này nhìn giống Mẫu Thân lắm.

Ngay lập tức hắn đứng phát dậy tạo thành một cấm chế bao cả hai lại.

Hai mẹ con ở yên đây một lát nha.

Hắn cười nhẹ nhìn cả hai rồi bước nhanh ra cổng.

Trước cổng một bóng hình người con gái nhìn khá giống Bách Hoa nhưng khác lạ cô gái này lại có mái tóc màu đỏ máu.

Yêu Thần Dung Liên sao cô hà cớ cứ làm phiền cuộc sống của ta.

Hì Hì.

Dung Liên nghe vậy thì cười lên khúc khích.

Tại sao ư.

Thế tại sao ngươi chọn con ả kia mà không chọn ta.

Dung Liên vừa nói khí thế của một Thiên Đế bạo phát mà ra.

Hắn nhìn nàng mà cảm khái.

Thiên Đế a.

Nàng lên Thiên Đế rồi mà ta vẫn còn ở Độ Kiếp xem ra nàng đã rất cố gắng rồi.

Hắn mỉm cười nhìn nàng.

Hệ thống.

Có nha ký chủ.

Có cách nào ngăn nàng lại không.

Có thưa ký chủ.

Là gì.

Tự bạo hệ thống.

Ừm làm đi.

Dần như khi hắn quyết định buông xuống chấp niệm để mà chết đi thì.

Hai thân ảnh lao lại mà ôm hắn.

Phụ thân,Thiên Tư

Thiên Nguyệt,Bách Hoa sao cả hai ra đây.

Ta ra để chết cùng chàng.

Thế thì cả 3 người các ngươi đi chết đi.

Dung Liên bắn một đòn linh lực làm cả hạ giới tan biến.

Nàng nhìn hạ giới tan biến tay làm một đạo ấn ký.

Triệu hồi lại linh hồn của Bách Hoa và Thiên Tư.

Linh Hồn Bách Hoa bị giam cầm ngày qua ngày nhìn phu quân Thiên Tư của mình hầu hạ kẻ khác.

Không!

Nàng la lên một cách phẫn uất mà vang ra khỏi ảo cảnh.

Hộc!

Thì ra tất cả chỉ là huyễn mộng.

Tiểu Thư không sao chứ.

À ta không sao cả.

Nàng nhìn hắn mà trả lời.

Dung Liên nhìn biểu hiện của đồ đệ mình mà cười lạnh trong lòng.

Có vẻ con cũng gặp trường hợp tương tự ta rồi.

Dung Liên đứng lên chào cả hai rồi xé rách không gian mà đi.

Hết

Bạn đang đọc Ký Chủ Vạn Năng sáng tác bởi Long24
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Long24
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 9
Lượt đọc 110

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.