Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Về quê gặp cha mẹ Trần Minh cùng Tần Vân

Tiểu thuyết gốc · 2046 chữ

Mẹ, ngươi tại sao bắt ta, ngươi cùng Trần Thanh tại sao còn có Vương Hà, các ngươi sao có thể làm chuyện này.

Trần Ý Nhi một bên khóc, một bên cầu Trần Tịch Nhan, Vương Hà tha cho nàng.

Trần Thanh lúc này đã tới chỗ Trần Ý Nhi sau đó rót vào tai nàng, Trần Ý Nhi em không phải rất muốn gia đình bên nhau sao, không phải mỗi lần mẹ em không quan tâm tới em sự lãnh lẽo đó làm em cô đơn sao, như vậy khi chúng ta cùng bên nhau và hạnh phúc không phải tốt hơn sao.

Trần Thanh rót từng lời chí mạng làm nàng như là phản kháng buông tay lặng im, Trần Tịch Nhan nghe Trần Thanh nói với con gái nàng như vậy, Trần Tịch Nhan cảm thấy có lỗi sau đó ôm lấy Trần Ý Nhi.

Mẹ xin lỗi con, Trần Ý Nhi mẹ sẽ bù đắp lại sai lầm của mẹ, yên tâm đi từ giờ mẹ cùng Trần Thanh cùng các tỷ muộn chúng ta sẽ vui vẻ cùng nhau, sẽ không để con cô đơn nữa.

Trần Tịch Nhan ôm lấy Trần Ý Nhi xin lỗi, Trần Ý Nhi nghe mẹ nàng nói thế cũng chấp nhận, sau đó nhìn về Trần Thanh.

Trần Thanh tới đi, nếu anh có thể làm hạnh phúc của em thành hiện thực, em chấp nhận làm nữ nhân của anh.

Lý Niệm một bên nhìn họ hạnh phúc, nghĩ tới mình cô đơn hụt hẫng, nếu không có Trần Thanh có thể nàng đã không hạnh phúc đến thế này.

Trần Thanh thấy Lý Niệm cười khổ, Trần Thanh biết nàng đã xa cha mẹ nàng rất lâu, Trần Thanh đi tới an ủi.

Đừng lo Lý Niệm, chúng ta sẽ hạnh phúc, giờ một nhà chúng ta sẽ luôn bên nhau.

Lý Niệm cũng gật đầu đồng ý, sau đó đi tới Trần Ý Nhi, ta biết Trần Ý Nhi ngươi sẽ không chấp nhận chuyện này, nhưng ngươi cứ yên tâm, chỉ cần ngươi thành nữ nhân của Trần Thanh anh ấy, sẽ cho ngươi hạnh phúc chưa từng có.

Trần Thanh một bên thao túng thành công, hắn đi tới Trần Ý Nhi, sao hả em có quyết định chưa.

Trần Ý Nhi lúc đầu hơi do dự, nhưng rồi cũng quyết định của nàng, ôm cổ Trần Thanh hôn xuống.

Đó là quyết định nàng muốn nói, Trần Thanh cũng đã hôn điên cuồng lên cánh môi nàng, sau đó tay kia sờ lấy núm vú nhỏ của nàng.

Một bên Trần Tịch Nhan đã hôn vú bên kia của Trần Ý Nhi, còn cái l-n của Trần Ý Nhi cũng bị Vương Hà cho liếm.

Trần Ý Nhi cảm giác tê dại khoái cảm dâng trào, nàng chưa bao giờ thoải mái tới vậy.

Lý Niệm lúc này một bên hôn lên ngực Trần Thanh, nàng le lưỡi ra liếm núm vú, lưỡi nàng quét vòng núm vú ngậm vào.

Trần Thanh hưởng thụ khoái cảm bên vú của mình, hắn không nghĩ Lý Niệm hôn lên núm vú mình thoải mái tới vậy.

Sau đó Trần Thanh ra hiệu cho Lý Niệm xuống côn thịt mình liếm láp.

Lý Niệm không do dự nằm quỳ liếm lấy hòn bi của hắn, sau đó trượt lên côn thịt.

Trần Thanh một bên hôn lên môi, lưỡi hắn quấn quít lấy lưỡi Trần Ý Nhi, mà nàng cũng đáp lại, hai đầu lưỡi bay múa liên tục.

Trần Ý Nhi như chìm vào cơn mê, không thể thoát ra, vú, cái l-n, miệng điều được chăm sóc, làm nàng như phát điên, phát ra tiếng rên đầy mê hoặc của thiếu nữ.

A . .a, ta sướng quá, đứng bú nữa ta ra mất, ân mẹ ơi đừng có liếm lấy núm vú ta, sướng quá, không chịu nổi, không ta muốn ra, ân ân ,ta ra mất rồi.

Một luồng âm tinh phun thẳng ra ngoài dính lên mặt của Vương Hà, sau đó Vương Hà ngẩn người, nàng không ngờ Trần Ý Nhi lại phun nhiều như vậy.

Trần Ý Nhi cậu phun hết lên người ta rồi này, thật sự nhiều nước nha.

Vương Hà chọc ghẹo trong khi trên mặt còn dính âm tinh của Trần Ý Nhi.

Trần Thanh thấy vậy càng thêm cương cứng côn thịt, hắn cười dâm đãng nói với Trần Tịch Nhan.

Chị, xem âm tinh Trần Ý Nhi con bé bắn ra kia, đó là nước đặt biệt của con gái chị đó nha, sao không liếm sạch nó trên mặt Vương Hà đi.

Trần Tịch Nhan nghe vậy không hiểu tại sao kích thích, cái âm tinh của con gái, nàng cũng muốn nếm thử, Trần Thanh biết đó là Trần Tịch Nhan bị thao túng không làm trái lệnh mình được, sẽ ngoan ngoãn làm theo thôi.

Sau đó một màn hiện ra, Trần Tịch Nhan đã cùng Vương Hà hôn môi sau đó Trần Tịch Nhan liếm lấy âm tinh còn dính trên mặt Vương Hà nữa.

Bên này Trần Ý Nhi như kích thích, kích động nhìn bạn thân cùng mẹ của nàng hôn như vậy, cảm thấy con người nóng lên.

Trần Thanh lúc này đã dùng côn thịt chà sát bên mép l-n của Trần Ý Nhi rồi, nhỏ nhỏ xinh xinh, sau đó Trần Thanh dùng một sức đâm vào, phọt, một tiếng kêu làm Trần Ý Nhi đau đớn tâm cang, chưa đợi nàng hồi phục, Trần Thanh đã đ-t vào l-n nàng liên tục rồi.

Hai tay Trần Thanh đã sờ khắp vú nàng, một bên nhấp nhúng không ngừng.

Lúc này bên dưới Lý Niệm đã le lưỡi liếm lấy côn thịt cùng l-n của Trần Ý Nhi.

Trần Ý Nhi lúc này la hét sung sướng, nàng đau đớn đã qua, cảm giác lúc này như bay lên thiên đường, không thể tin nổi, sự khoái cảm, kích thích, hưng phấn, điều liên tục truyền tới, làm nàng tê tê dại dại, chỉ rên rỉ trong vui sướng.

Sau đó Trần Thanh dùng hết mọi kiểu để đ-t lấy cái l-n dâm đãng của Trần Ý Nhi, mà nàng như phục tùng làm theo Trần Thanh làm nàng, kiểu nào nàng cũng chiều theo.

Âm tinh nàng phun ra 5, 6 lần Trần Thanh còn đưa côn thịt đầy âm tinh cùng tinh dịch vào miệng nàng, Trần Ý Nhi ngậm vào liếm láp không ngừng.

Trần Thanh còn đ-t trực tiếp cái miệng nàng, hắn ra vào rất sâu, bên trong miệng nàng, hắn như thú hoang dã đ-t không ngừng nghỉ, làm cho tới Trần Ý Nhi xin tha thứ.

Tiếp tới Vương Hà, Lý Niệm, Trần Tịch Nhan điều bị hắn đ-t thăng thiên cầu xin tha thứ.

Kỷ niệm mùa hè kết thúc trong hạnh phúc, giờ phúc này Trần Ý Nhi dính lấy hắn vô cùng, càng muốn hắn thoải mái, lúc trên xe ra sức bú côn thịt.

Cho tới khi về nhà, Trần Thanh đem các nữ nhân, Trần Ý Nhi, Trần Tịch Nhan, Lý Niệm, Vương Hà ra loạn bày trong nhà.

7 ngày sau đó, Trần Thanh đã đầu tư cổ phiếu, đã có hơn 100 tỷ, hắn thành tỷ phú rồi, công ty của Trần Tịch Nhan được đầu tư, sau đó đi lên nhanh vô cùng.

Lúc này Trần Thanh nói với các nàng muốn về quê một chuyến, sẽ có ngày hắn lên đây.

Các nữ nhân lúc này nghe lời vô cùng, vì kén đã mở, các nàng sẽ theo mệnh lệnh của Trần Thanh không ý kiến.

Thật sự sảng khoái, giờ thì hắn bắt đầu đi về quê, chỉ có một mình hắn về.

Vừa về tới nhà, hắn thấy dáng vẻ mẹ hắn vất vả, cùng có cha hắn, mẹ, cha ta về rồi đây.

Trần Thanh con về rồi sao, mẹ của Trần Thanh lúc này đi ra bên ngoài, thấy con trai nàng về vui mừng không thôi.

Bà lúc nào cũng vậy, nó từ trên thành phố về, con trai mau vào nhà đi.

Hừ hừ . .cái ông này không phải ông cũng rất nhớ nó sao.

Cha của Trần Thanh lúc này cũng không phản bác, mà vui mừng kêu Trần Thanh vào nhà, sau đó Trần Thanh được mẹ, cha hắn hỏi về trên đó thế nào, có đủ tiền không, nếu khó khăn quá thì cha, mẹ sẽ cho con thêm tiền.

Cha Trần Thanh tên Trần Minh, còn mẹ Trần Thanh tên Tần Vân.

Trần Minh thấy con trai kể lại sống rất tốt, sau đó Trần Thanh đưa cho hai người sấp tiền nói kiếm được.

Hắn không dám đưa nhiều Trần Thanh chỉ đưa 20 triệu cho hai người.

Tần Vân thấy con trai kiếm được 20 triệu vui mừng, sau đó khen con trai giỏi.

Trần Thanh cũng chỉ gật đầu cười, mà Trần Minh suy tư sau đó hỏi tiền này đâu ra, có phải ăn trộm không, Trần Minh biết Trần Thanh đâu có bản lĩnh kiếm tiền như vậy.

Tần Vân nghe vậy liếc mắt nhìn Trần Minh, ông lúc nào cũng vậy, sao lại nói con mình như vậy.

Thế là Trần Thanh, đưa điện thoại lên, cái này lúc đầu hắn đầu tư, kiếm lời 100 triệu, sau đó hai người mới mỉm cười gần đầu kêu con trai giỏi.

Trần Thanh kêu cha cần tiền nữa không, Trần Minh lắc đầu như để cho Trần Thanh sài đi.

Nhưng Trần Thanh biết Trần Minh rất cực khổ, có thể nói vì vợ con mà đưa tiền cho hắn sinh hoạt trên thành phố.

Sau đó hắn đem thêm 30 triệu đưa cho hiếu kính cha mẹ, sau một lát ăn cơm no nê.

Thì một người đi tới, chào bà Tần ông Trần, ta nghe nói Trần Thanh trở về, lâu rồi không thấy thằng bé, không biết lên thành phố thằng bé thế nào.

Sau đó một màn khoe của hiện lên, Trần Thanh không thể nói nữa, mỗi lần nghe bà dì này khoe khoang làm hắn thật sự không nói nên lời.

Tần Vân lúc trước khi bị nhà hàng xóm qua khoe khoang bực mình vô cùng, nhưng giờ con trai giỏi, thế là nàng khoe lại, à thật sao, con chị 1 năm chỉ kiếm có 50 triệu, mà con tui tụi đã đi lên đó mới 2 năm đã cho tui 50 triệu, chưa tính thằng bé còn tiền trong người mình nữa.

Nó còn mua đồ về nhà nữa nè, sau đó Tần Vân chỉ vào đống đồ Trần Thanh mua về.

Sau đó còn khoe nói Trần Thanh sẽ làm lại nhà cho mình nữa, Tần Vân những lời nói làm bà hàng xóm á khẩu, giận tím mặt đi về nhà.

Tần Vân lúc này ra dáng đại tiểu thư trên thành phố, ưỡn ngực ra tự tin hơn trước, thật sự giờ Tần Vân vẫn còn phong vận của thục phụ lớn tuổi lắm.

Mỗi đêm Trần Minh điều không đáp ứng nổi yêu cầu của nàng, với mấy lâu nay nàng điều chịu đựng làm việc nghĩ tới lo con cái.

Giờ Trần Thanh lớn rồi, còn biết kiếm tiền nở mày nở mặt.

Ngày hôm sau, Trần Thanh bồi Tần Vân đi chợ, lúc này hắn mới biết mẹ hắn lợi hại như nào, trả giá mấy người bán điều khâm phục khen ngợi.

Trần Thanh hít sâu một hơi, hắn không ngờ mẹ hắn lại trả giá tới vậy luôn, sau đó Trần Thanh lại nói với Tần Vân giờ hắn có tiền, Tần Vân thích thì cứ mua.

Nhưng Tần Vân vỗ lên tay Trần Thanh nói với hắn, tiền của hắn còn để làm ăn cứ giữ mà sài, yên tâm nàng có năng khiếu về năng lực này.

Trần Thanh cũng cười khổ, đúng vậy nếu không có ký sinh thì cuộc đời hắn sẽ nghèo mãi thôi, nhìn Tần Vân vui vẻ hắn lại càng vui. Trước giờ hắn làm khổ nàng tới vậy, giờ để hắn bù đắp.

Bạn đang đọc Ký Sinh Toàn Năng sáng tác bởi Wewakaka
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Wewakaka
Thời gian
Lượt thích 6
Lượt đọc 219

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.