Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

[Q1] Một "Thiếu Niên" Cùng Một "Thiếu Nữ"

Phiên bản Dịch · 1749 chữ

Kéo xuống like trước Khi đọc nha mn

---------------oo0oo---------------

Chương 2: Một “Thiếu Niên” Và Một “Thiếu Nữ”

---------------oo0oo---------------

-Senpai. . . Senpai. . .

Trong mơ mơ hồ hồ, giống như có người nào đó đang kêu mình thì phải.

-Senpai. . . Mau tỉnh lại. . .

Thanh âm càng ngày càng rõ ràng, để cho người ta có thể rõ ràng nhận ra chủ nhân của âm thanh này có một chút ấn tượng.

Đó là âm thanh nhẹ nhàng và vô cùng êm tai.

Cho nên, người phát ra âm thanh này chắc chắn là một thiếu nữ trẻ tuổi.

Cùng với âm thanh này vang lên là cơ thể của hắn bị lay lay.

Nghĩ cũng biết là đối phương đang đang gọi mình tỉnh lại.

Thế nhưng, không thể không nói. ..

(Tôi chỉ muốn được thoải mái ngủ một giấc thôi. . . )

(DG: Mấy cái câu trong dấu ngoặc đơn này hình như là suy nghĩ trong đầu của main)

Cái âm thanh này còn dễ nghe hơn cả khúc hát ru, thân thể lại bị lay động với một cái tiết tấu “vô đạo đức kia”, làm cho một cái cảm giác hạnh phúc mà chỉ có trẻ con mới có. Chẳng những không có tỉnh táo, ngược lại càng thì cái cảm giác muốn được ngủ tiếp lại càng trở nên “mãnh liệt” hơn.

(Một lúc thôi. . Để cho tôi ngủ thêm một lúc thôi mà . . . )

Sử dụng lý do này để tự thuyết phục bản thân và sau đó cảm nhận xù quanh.

Một giây đồng hồ trước khi sắp chìm vào giấc ngủ, âm thanh và động tác lay lay kia dừng lại.

(Ơ! Sao lại dừng rồi? )

Cảm giác bất mãn bắt đầu xông lên não.

Đó là khát vọng xuất phát từ bản năng.

Chỉ cần tiếp tục thêm, chỉ một giây đồng hồ nữa thôi cũng được, hãy tiếp tục cái âm thanh nhẹ nhàng êm ái kia đi, hãy tiếp tục lay đi để tôi vào giấc đi mà.

-Tweet. . . !

Không sai, chính là như vậy.

Chờ chút. ..

Tweet?

-Fu. . . !

Fu?

-Fu. . . ! Foo. . . !

Chưa đầy vài giây sau khi âm thanh này truyền vào tai, với âm thanh "bộp", một lực tác động được tác dụng lên mặt, để cơn đau đánh thức cái cảm giác buồn ngủ đang kéo dài.

-Đau quá. . . !?

Khi tiếng kêu đau van lên, cơn buồn ngủ rốt cục cũng hoàn toàn biến mất.

Một thiếu niên che mặt(bụm mặt) vừa rồi còn đang nằm sấp xuống với cơn buồn ngủ bất tận thì bâu giờ đã nhảy dựng lên, mở to mắt, nhìn về phía người đã gọi mình dậy.

-Fooooooo!

Một sinh vật kỳ lạ với âm thanh kỳ là xuất hiện ở trong tầm mắt của người thiếu niên.

Đó là một con bát toàn thân trắng như tuyết, trắng thuần khiết đến mức không có nửa phần dơ bẩn, vừa giống như hồ ly lại vừa giống như chó con, làm cho người ta hoàn toàn không phân biệt được đây là loại động vật gì.

Nó đang mở một đôi to tròn, căng con mắt nhìn chằm chằm thiếu niên, cũng vẫn đang giữ lấy tí thế va chạm vừa mới kết thúc, vọt hướng về đứng ở phía đứng một cười có bộ dáng uyển chuyển.

Đó là một người thiếu nữ.

Người đó có độ tuổi sàn sàn sàn bằng mình, tóc màu hồng cắt ngắt sóng vai, một bên tóc cắt ngang trán vừa vặn che khuất một con mắt, mang theo một cặp mắt kiếng, dáng dấp tương đương đáng yêu. Khuôn mặt người thiếu nữ đẹp đến mức phảng phất như là từ một chuyên gia điêu khắc nghệ thuật làm ra, để cho người ta nhìn thấy mà tim đập thình thịch. (DG: Có ai là Fan của Fate series không nhỉ?)

Lúc này, thiếu nữ đang vươn tay của mình, đỡ lấy sinh vật kỳ là đang vọt tới kia.

- Vất vả cho mày rồi, Fou.

Thiếu nữ lập tức thăm hỏi "công lao" của người "chiến hữu".

Hiển nhiên, cái sinh vật không ai tưởng tượng nổi được gọi là Fou chính là thứ đã dùng thân thể của mình tác động lên khuôn mặt của người thiếu niên, phá mất cảm giác buồn ngủ.

Mà người bào Fou làm như, tất nhiên cũng chỉ có duy nhất một người!

- Mashu. . .

Thiếu niên che một bên mặt, một bên dùng ánh mắt oán hận để nhìn người thiếu nữ, gọi ra tên của đối phương.

Chỉ tiếc, đối phương không hề để ý đến ánh mắt oán hận của mình một chút nào, ngược lại vẻ mặt thành thật đáp lại.

- Buổi sáng tốt lành, La Thiên-Senpai.

Thiếu nữ tên là Mashu cũng gọi tên của người thiếu niên.

La Thiên?

Đó cũng không phải là tên của người thiếu niên.

Vì một nguyên nhân nào đó mà những người quen với cậu ta đều gọi tên cậu là "La Thiên".

Mà thiếu nữ trước mắt tên là Mashu này, rất rõ ràng là vô cùng hiểu rõ về La Thiên.

Mashu ôm Fou nhìn về phía La Thiên, mở miệng với giọng điệu trách cứ.

- Anh lại suốt đêm chơi game sao? Senpai.

Nhìn kỹ hơn sẽ thấy, trên cái giường mà La Thiên đang nằm có một cái laptop đàn trong trạng thái hoạt độn, màn hình vẫn còn đang mở cửa sổ trò chơi. Thêm nữa, La Thiên cũng không có thay quần áo, người vẫn đang mặc trang phục thường ngày. Nhũng điều này đã nói cho người khác La Thiên đi ngủ vào cái tình huống gì.

- Ây. . .

Vẻ oán hận trong con mắt của La Thiên biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, thay vào đó là biểu lộ trên mặt dường như là có một chữ "hỏng" dán lên ở trên đó.

Cái này khiến khuôn mặt của Mashu trở nên càng ngày càng nghiêm túc.

- Không phải đã nói là sẽ không chơi game thâu đêm rồi sao? Senpai.

Con mắt ở dưới mắt kính của Mashu phóng xuất ra màu sắc trách cứ càng lúc càng nồng nặc.

Làm việc và nghỉ ngơi không theo quy luật rất có hại cho cơ thể. Nếu như anh không nghỉ ngơi không đủ, một khi ngã bệnh thì làm sao?

Mashu nói lại lời mà không biết trước đây cô đã nói đi nói lại không biết bao nhiêu lần.

- Fu! Fiu Fiu!

Hình như là Fou cũng phụ họa cho Mashu trách cứ, thoát ra khỏi cái ôm của Mashu nhảy lên bả vai Mashu, hướng về phía La Thiên mà phát ra tiếng kêu.

Cái tiếng kêu kia mặc dù hết sức đáng yêu, nhưng vào giờ phút này thì nó lại như là đang bỏ đá xuống giếng, thêm dầu vào lửa.

Ngay sau đó, La Thiên chỉ có thể lẩm bẩm.

- Ban ngày cũng có thể ngủ được mà! Ban đêm sử dụng để chơi game cũng có ảnh hưởng gì đâu!

Đây rõ ràng liền là đang giảo biện.

- Senpai.

Khuôn mặt Mashu lúc này trở nên căng thẳng.

La Thiên lúc này mới vội vàng lên tiếng.

- Được rồi được rồi! Tôi biết rồi!

La Thiên cứ như vậy giơ hai tay lên, rất thẳng thắn đầu hàng.

- Thật là. . .

Mashu khẽ thở một hơi.

Nếu bạn đã quen thuộc với cặp thanh thiếu niên này, bạn sẽ biết rằng cùng một cảnh và cùng một đoạn hội thoại sẽ xuất hiện trong căn phòng này, hầu như là mỗi ngày.

Một bên là là thiến niên có tính cách lỏng lẻo và vui vẻ.

Một bên thì là thiếu nữ cá tính nghiêm túc nhưng lại vô cùng nhu thuận.

Một cặp như vậy, trong cơ sở này được gọi là "Chaldean", hầu như là mỗi ngày đều có một cuộc đối thoại tương tự như này.

La Thiên thậm chí có thể đoán trước tiếp theo cô gái đáng yêu và chu đáo này sẽ nói cái gì.

Không có gì ngoài việc nhắc đến hai người.

Là người đầu tiên có mối quan hệ thân thiết với La Thiên.

[TruyenYY.cơm]

- Đợi chút nữa nếu có thời gian, em sẽ đi khiếu nại với bác sĩ.

Mashu nghiêm túc nói.

Ngay sau đó, vẻ mặt nghiêm túc của Mashu biến mất, thay vào đó là sự lo lắng.

Mang theo vẻ mặt như thế, Mashu đề cập đến người thứ hai.

- Nếu như Sở Trưởng* biết được Senpai lại vì chơi game mà bỏ ra suốt đêm, vậy nhất định sẽ nổi trận lôi đình đó!

(*Sở Trưởng: Đạo diễn ^^)

Hình như là Mashu đang lo lắng cảnh tượng như vậy sẽ xảy ra.

Mà nếu nhắc đến người kia, La Thiên liền hiểu.

- Không phải là Sở Trưởng kêu em đến đánh thức tôi rồi để tôi đi qua đấy chứ?

La Thiên thực sự rất ghét việc bắt đầu một ngày mới như thế này.

Mashu thì cũng đã quen với giọng điệu này của La Thiên khi mà nhắc đến "Sở trưởng", chỉ có thể cười khổ.

- Đúng vậy, hôm nay cần phải tiến hành mô phỏng chiến đấu, sở trưởng đã gọi Senpai nhưng mà Senpai không có đáp lại, vì thế nên Sở Trưởng mới bảo em tới đây gọi anh dậy.

Bị Mashu nói đến này La Thiên mới phát hiện, chiếc nhẫn truyền thông trên cổ tay mà anh đang đeo đang sáng lên. Cái này nói cho La Thiên biết vừa mới có người phát thông tin liên hệ đến mình.

- Thật sự là tôi không muốn đi mà. . .

Nhìn thấy một màn này, La Thiên phát biểu ra lời nói xuất phát từ tận nội tâm.

Nhưng Mashu cũng nghĩ tới chuyện này, chỉ có thể khuyên bảo một câu như vầy.

- Tốt nhất là Senpai nên tham gia, bằng không thì... Nhất định là Sở Trưởng sẽ như lần trước như thế, phạt Senpai dọn dẹp toàn bộ phòng điều khiển.

Nghe vậy, cho dù nó La Thiên không tình nguyện nhưng cũng chỉ có thể đi vào khuôn khổ.

- Vậy thì nhanh chóng giải quyết đi, tôi còn đang bị kẹt đây. . .

Mang theo âm nhạc miễn cưỡng "tác dụng" làm nhụt chí, Lạc Thiên mà theo vẻ bất đắc dĩ đi ra khỏi phòng cùng với Mashu bất lực.

Bạn đang đọc Kỳ Tích Triệu Hoán Sư(Bản Dịch) của Như Khuynh Như Tố
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VNotaku004
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.