Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nữ nhi chi tranh ( 2 )

Tiểu thuyết gốc · 2000 chữ

Thấy được Thẩm Tương Tư phi thân xuống, Nhược Vi cười lạnh : " Tương Tư tỷ tỷ đây cũng thật tốt đẹp, nữ nhân không ra nữ nhân, ngày ngày chỉ biết đắm chìm vào nữ sắc, thật mất mặt chúng nữ nhân a! "

" Nhược Vi ngươi sao lại nói như vậy, Tương Tư tỷ tỷ đây trong ba chúng ta xinh đẹp nhất, mỹ nhân thì làm gì không đúng? " Liễu Tư Y thanh âm trong trẻo cất tiếng.

Thẩm Tương Tư nghe các nàng nói, nụ cười bên môi vẫn không tiêu tán, càng ngày càng cong lên : " Đúng vậy, tỷ tỷ ta đắm chìm nữ sắc thế này nhưng sao sánh được hai muội đây. Hằng ngày, sáng Âu Dương công tử, tối Âu Dương công tử, cũng không biết là người ta có cảm thấy các ngươi phiền hay không!"

Nghe được lời Thẩm Tương Tư nói, hai nàng nhíu mày. Trong lúc nhất thời không khí giữa ba người như ngưng kết lại, căng thẳng vô cùng.

Bống nhiên Nhược Vi tiên phong ngưng tụ nguyên khí, kiếm trong tay như một đầu ngân xà một lời không hợp lao về phía Thẩm Tương Tư.

Thẩm Tương Tư vốn dĩ không lúc nào mà buông lỏng động tác các nàng, thấy màn này, song chưởng ngưng tụ hỏa diễm, vỗ một cái.

" Oành!!! "

Hai bên va chạm, nổ một tiếng thật lớn, mọi người xung quanh gặp giao chiến, đều lui về sau thật xa, chừa lại không gian cho các nàng.

Hai người đang giao chiến thì lại thấy Liễu Tư Y cũng tham gia, trường tiên được điều khiển thuần thục lúc thì xoắn lại rồi lại bật ra, cương mãnh nhưng khéo léo vô cùng. Nhưng có thể thấy được trong thời gian ngắn, cả ba đều không thể làm gì nhau.

Trên không trung Thư thành, không ngừng xuất hiện thân ảnh các nàng, ba người tách ra rồi lại hợp vào.

Bên trên Bách Hương Tửu Quán, nơi Thư Vô Tuyết đang ngồi, Hoa Thanh Thu chăm chú nhìn màn này, nói : " Không ngờ rằng, tiểu Tư Tư vậy mà kinh khủng thật! " Hiển nhiên không ai trả lời hắn, hắn cũng quen nên cũng không cảm thấy gì.

Lúc này, trên không trung Thư thành.

" Ả tiện nhân Thẩm Tương Tư, chết đi! " Nhược Vi cầm kiếm, khí thế chợt tăng chém tới Thẩm Tương Tư. Chỉ thấy xung quanh nàng nguyên khí dồn nén, tất cả dồn vào trường kiếm, thân kiếm quấn lấy hàn khí bức người, thế như chẻ tre khinh khinh tránh né ma trận làm từ trường tiên của Liễu Tư Y, thẳng hướng Thẩm Tương Tư.

" Hừ! " Thẩm Tương Tư, tay trái đang tạo hỏa thuẫn ngăn chặn công kích trường tiên, thấy một màn như vậy, phi thân lui về sau, tránh ra trường tiên, hai tay ngưng tụ hỏa diễm, hỏa nguyên khí cực kì tinh thuần hóa thành một con hỏa điểu cực kì to lớn.

" Kít!!! "

Hỏa điểu vừa hiện, minh dài một tiếng thật thánh thót, vỗ cánh bay thật nhanh đón đỡ đòn này của Nhược Vi.

Ngay khi hỏa điểu bay đến , Nhược Vi đã cảm thấy nóng hầm hập nhưng vẫn không lùi bước, hàn kiếm vẫn tiến tới, va chạm với hỏa điểu.

" Xèo!!!"

Nóng lạnh gặp nhau, hơi nước bốc lên như mưa ngược. Hai nàng vừa tách ra thì bỗng nhiên tầm mắt cả hai đều xuất hiện một sợi trường tiên.

" Hai vị tỷ tỷ đây, quên mất ta rồi sao? " Liễu Tư Y lúc này hai tay cầm lấy hai sợi trường tiên, quất mạnh về phía hai người. Hai nàng vừa mới giao chiến, trở tay không kịp liền dính trói.

Thẩm Tương Tư bị trường tiên quấn chặt vào tay, cứng ngắc. Còn sợi trường tiên còn lại, thì trói mạnh chân Nhược Vi, áp lực như cú xiết của dị thú cự mãng, vùng vẫy cố thoát nhưng vô lực.

Thẩm Tương Tư tay phải bị trói, tay trái lập tức ngưng tụ hỏa diễm, đốt đi trường tiên. Nhưng làm thế nào vẫn không đứt, hiển nhiên đây chính là một kiện mạnh mẽ pháp khí.

Thấy trói được hai người, bỗng nhiên trước thân Liễu Tư Y xuất hiện một cây liễu. Liễu thân mảnh, lá xanh miết, cao khoảng chừng năm trượng, không ngừng xoay tròn bắn ra hào quang xanh lục. Những hào quang xanh lục này chính là lá của nó. Lá xanh như dao găm trùng trùng điệp điệp bắn về phía hai nàng.

Lá liễu bay cực nhanh, Thẩm Tương Tư một tay bị trói khó mà xoay xở, dính đòn thật nhiều, bạch y đã nhiễm máu nhưng không có vết thương chí mạng. Hiển nhiên Liễu Tư Y cũng biết được đây không phải là sinh tử chiến, vì ba nàng ai cũng là thiên kim tiểu thư của hào môn thế gia, ở nhà được thương yêu vô cùng, cho nên trận chiến này làm bị thương đã chạm đến điểm mấu chốt của ba gia.

Nhưng Thẩm Tương Tư dù gì cũng là thiên kim của Thẩm gia, quanh thân pháp bảo thật nhiều. Lúc này nàng xuất ra một cái hỏa đỉnh. Hỏa đỉnh vừa xuất, không gian nóng lên rất nhiều. Hỏa đỉnh dưới sự điều khiển của Thẩm Tương Tư phun ra hỏa diễ, thiêu rụi hết toàn bộ lá bay tới.

Còn bên phía Nhược Vi, trường tiên quấn chặt chân nàng, khiến nàng di chuyển khổ cực, nay lá xanh như cuồng phong lao tới, nàng múa kiếm chống đỡ. Nhưng song thủ khó địch tứ quyền, chặn như thế nào lá xanh vẫn nhiều như thế, lá sắc bén găm vào người nàng, y phục nhiễm máu.

" Đúng là phiền phức. " Nhược Vi lạnh rên một tiếng, hàn nguyên khí bộc phát hết mức, lá xanh vừa bay đến một trượng quanh nàng thì hóa thành băng, rơi lã chã xuống đất. Nhất thời nàng thoải mái vô cùng, mắt sắc lạnh nhìn về phía Liễu Tư Y, chính ả tiện nhân này làm nàng chật vật thế này.

Lại xuất ra một thanh kiếm khác, chặt đứt trường tiên; Hai tay cầm hai kiếm bay thẳng về phía Liễu Tư Y. Liễu Tư Y đang bận điều khiển tiên liễu, bỗng cảm thấy bên má mình xẹt qua một tia lạnh lẽo, thấy được Nhược Vi song kiếm bay tới, hơi kinh nghi, liền dồn tất cả lá xanh từ hướng Thẩm Tương Tư qua Nhược Vi, ngăn chặn công kích của nàng.

Lá xanh ngừng công kích, Thẩm Tương Tư điều khiển hỏa đỉnh thiêu rụi trường tiên quấn bên tay mình. Quanh thân một lần nữa xuất hiện hỏa điểu, gào thét tấn công Liễu Tư Y.

Trong một lúc Liễu Tư Y phải gặp hai phương tấn công, khó lòng phòng thủ, nóng lạnh bất thường, chấn mạnh hai bên thân nàng.

" Oành!! "

Giữa không trung Thư thành hỏa diễm bốc lên, lấp lóe ba bóng hình yểu điệu. Liễu Tư Y bị bắn lùi về sau, liên tục phun ra vài ngụm huyết, hai nàng còn lại cũng khá chật vật. Cả ba mắt sắc lạnh liếc nhìn nhau, mỗi người đứng một hướng, nhưng lại không lao vào tiếp. Bởi vì lúc này có ba bóng người xuất hiện.

Ba người mới tới đều là nam tử. Cả ba tuy trung niên, nhưng anh khí vẫn còn, cho người khác cảm giác không khác gì Thư Tu Kiệt Thư tướng quân. Đó chính là phụ thân của ba nàng.

Thẩm Tương Tư phụ thân, vẻ mặt anh tuấn, một thân trường bào, tóc đen phấp phới, hình tượng có phần uy vũ anh khí hào hào, nhưng lời nói ra lại đánh vỡ hình tượng : " Tư nhi, ngươi có làm sao không. Ngươi nha thật khiến người khác lo lắng! " Ánh mắt lo lắng nhưng tràn ngập yêu chiều kiểm tra Thẩm Tương Tư .

Thẩm Mộ Đức rất yêu thích người con gái duy nhất này của hắn, từ nhỏ nàng muốn mây hắn liền không dám cho trăng, cưng chìu nàng hết mức, bây giờ thấy nàng chật vậy như thế thì lo lắng vô cùng.

Còn bên phía hai nàng kia, phụ thân các nàng không nói gì cả, nhưng trong mắt đều pha trộn sự trách cứ lẫn lo lắng.

" Phụ thân!? " Ngay khi gặp được ba người, cả ba nàng đồng thời cùng lúc kêu lên : " Ngài sao lại đến đây? "

" Còn không phải vì các ngươi đánh chiến quá hăng say, cũng may là hạ nhân có người gặp được, hô một tiếng với ta. Nếu không để tiếp tục, các ngươi sẽ đánh đến chừng nào a? " Thẩm Mộ Đức khẽ trách con gái mình.

Kế bên hắn, Thẩm Tương Tư không thấy xấu hổ mà cười cười, mắt phượng như có như không liếc về hai nàng kia.

Ba gia đình lại tự trò chuyện với nhau một hồi, lát sau Liễu Tư Y phụ thân lên tiếng : " Hai vị Thẩm huynh, Nhược huynh, lần giao chiến lần này một phần lỗi là do nữ tử nhà ta không biết phép tắc, đã quấy rầy đến hai vị tiểu thư đây, ta thay mặt con gái nhận lỗi! "

" Được, nếu Liễu gia chủ đã nói thế thì ta cũng không muốn làm lớn chuyện! " Thẩm Mộ Đức cười nói, phất phất tay. Lời vừa nói khiến Liễu gia chủ đen mặt, ý của hắn muốn nói con gái hắn không hề sai, sai ở con gái nhà ngươi không hiểu phép tắc, gây chuyện phiền hà, nay đã nhận lỗi thì ta sẽ tha thứ.

Cả ba lại khách sáo thêm vài câu rồi ai về nhà nấy. Tuy nhiên Thẩm Mộ Đức đã đi về nhưng Thẩm Tương Tư vẫn còn ở, bọn Thư Vô Tuyết cũng từ tủu quán đi xuống,

" Tiểu Tư Tư, ngươi ban nãy uy mãnh thật nha! Đánh cho hai cái lão bà nương đó đầu tóc rối bời " Hoa Thanh Thu vừa xuống đã nịnh nọt

" Tất nhiên! Bản tiểu thư là uy mạnh nhất, chỉ có ngươi nhát gan, thấy bản tiểu thư giao chiến khổ cực vẫn trên đó uống rượu, không tình nghĩa! " - Giọng nói trách cứ.

...

Hôm sau, Thư Vô Tuyết từ sáng sớm đã ra khỏi cổng Thư gia. Hiện tại hắn đang ở bìa của Thiên Vân Lâm.

Thiên Vân Lâm nằm ở phía nam Thư thành, xung quanh mọc rất nhiều Thiên Vân Đằng nên đây mới gọi là Thiên Vân Lâm. Thiên Vân Đằng là loại thực vật nhưng không mang mộc nguyên khí mà mang nguyên thuộc tính thủy, bởi vốn dĩ chúng nó được hình thành từ hơi nước của Hồng Du Hà, Hồng Du Hà chính là một nhánh của Trường Sinh Hà, nguyên khí hệ thủy vô cùng tinh thuần.

Thực ra Thiên Vân Đằng từ thời kì thượng cổ vẫn mang mộc nguyên khí, nhưng từ khi Thần Chiến diễn ra, trận chiến này làm dòng chảy của Trường Sinh Hà thay đổi, rẽ thành một nhánh sang Thư thành, tạo thành Hồng Du Hà. Hằng ngày Thiên Vân Đằng thượng cổ ở đây nhiễm thủy nguyên khí từ Hồng Du Hà, lâu ngày sinh biến dị, trỏ thành Thiên Vân Đằng nổi tiếng bây giờ.

Hôm nay Thư Vô Tuyết đến đây cũng vì một lý do tìm kiếm Lục Tuyến Xà. Hắn không hề nghi ngờ lời nói của Thiên Cơ, vì hắn tin tưởng Thiên Nhãn sẽ không nhìn lầm....

Bạn đang đọc Lạc Khúc Nhân Sinh Ký sáng tác bởi ThuVoTuyet
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThuVoTuyet
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.