Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương2: Lạc Vào Runeterra

Tiểu thuyết gốc · 3735 chữ

Chuyện gì đang xảy ra vậy? Tôi chết rồi ư?.” Những gì tôi còn nhớ được là những vụ nổ cực lớn, âm thanh hỗn loạn. Thời điểm bị hút vào hố đen tôi không còn có bất cứ cảm giác gì về những gì diễn ra xung quanh. Tôi hoàn toàn bị mất tri giác.

Có ánh sáng phía trước, tôi đang đi lên thiên đàng hay xuống địa ngục vậy.Tôi cố mở mắt, ánh sáng chói quá phải mất một lúc tôi mới có thể nhìn thấy mọi thứ. Lúc này đây tôi đang nằm trên một chiếc giường, mọi thứ trong căn phòng đều được làm từ gỗ.Căn phòng có nét pha trộn giữa sự sang trọng và tự nhiên. Mọi chi tiết trong căn phòng đều được trang trí cẩn thận. Nhũng chiếc đèn treo trên trần nhà phát ra thứ ánh sáng huyền bí điều tôi chưa từng thấy trước đây. Nơi này cho tôi cảm giác thật ấm áp . Đã từ lâu con người không còn sử dụng gỗ để cho các công trình kiến trúc., Thay vào đó là các vật liệu khác rẻ,bền và đẹp hơn. Ngoài ra tôi không thấy bất kỳ một thiết bị khoa học nào xuất hiện. Những chiếc đèn có vẻ như không phải là sản phẩm của tiến bộ khoa học.

“Ann chúng ta đang ở đâu vậy”. Đáp lại tôi là một sự im lặng. Tôi hỏi lại lần nữa “Ann chúng ta đang ở đâu vậy, hành tinh nào vậy Trái Đất ư?”. Một lần nữa tôi không nhận được câu trả lời của Ann. Chúng tôi đã mất kết nối.Trong trí nhớ hỗn độn của tôi, tôi nhớ Ann đã cố gắng bảo về tôi. Bị hút vào lỗ đen và tôi còn sống là một điều thần kỳ. Liệu Ann có bị ảnh hưởng gì không tôi không thể liên lạc với cô ây. Bây giờ tôi đang hoang loạn và một chút bất an.Tôi bật dậy và hô to.

-Ann cô có nghe thấy tôi nói gì không !

Vẫn không có gì xảy ra,Ann vẫn im lăng. Đột nhiên của phòng mở ra một người bước vào. Đó là một cô gái tầm 15, 16 tuổi, mặc trang phục hầu gái với chiếc tạp giề trước ngực. Khuôn mặt khá xinh đẹp, đôi mắt to tròn, trên đầu có hai chiếc tai mèo. Nhìn cô thật giống một con mèo nhỏ, trang phục của cô mang nét đậm nét trung cổ, dù ngày nay thỉnh thoảng vẫn có các gia đình giàu có sử dụng trang phục này cho những người giúp việc nhưng nó không nhiều. Tôi thấy trên TV nhiều hơn và trong các bộ phim cổ trang ăn khách. Mang theo vẻ giận dữ cô nói với tôi:

- Anh tỉnh giậy rồi à. Nhưng làm ơn đừng hét to lên như vậy được không.Có thể gây ảnh hưởng đến người khác đấy. Để tôi xem anh như thế nào rồi. Anh đã bất tỉnh 3 ngày, 3 đêm rồi biết không.

Vừa nói cô ấy vừa đi về phía tôi, đưa tay lên đâu tôi. Cô ấy nói.

-Không còn sốt nữa chắc là ổn rồi.

-Tôi đã bất tỉnh 3 ngày rồi cơ à.Cô là ai và đây là đâu vậy

-Tôi tên Shatya. Đây là Quán trọ Cây Phong nằm ở thị trấn Evenmoor.

-Tôi không hiểu,ở đâu cơ. Cậu nói rõ hơn được không?

-Thị trấn Evenmoor Nằm ở phía Tây Vương quốc Demacia.

-Vương quốc ư! Có cái tên nào lớn hơn không. Chính xác là tôi đang ở Trái Đát hay hành tinh nào vậy.

Tôi hỏi vậy vì ngoài Trái Đất con người cũng đã di cư đến một vài hành tinh có khí hậu tương tự. Và xây dựng nền văn minh nhân loại tại đó. Tôi không biết mình đang ở Trái Đât hay một hành tinh như vậy.

-Lục địa Runtera đây là cái tên lớn nhất mà tôi biết.Anh có ấn tượng gì với cái tên này không?.

Cô ấy vừa hỏi vừa chăm chú nhìn tôi.Đôi mắt không che giấu được sự tò mò.

Runtera cái tên tôi chưa từng nghe trước đây. Và tôi thẳng thắn trả lời.

-Tôi không biết, tôi chưa từng nghe cái tên này này bao giờ.

-Vậy là anh bị mất trí nhớ ư!: Cô ấy nói với giọng ngạc nhiên.

Đúng lúc này một người phụ nữ đi vào. Ần tượng đầu tiên của tôi là cô ấy thật đẹp, cô ấy tầm 30 tuổi. Dáng người cao gầy, mái tóc vàng óng thả xuống gần mắt cá chân. Hai ngọn đồi chập chùng trước ngực, làn da trắng muốt. Khuôn mặt đẹp không tì vết và đặc biệt tai cô ấy dài kéo ngược lên. Làm tôi liên tưởng đến tộc Eflt thường xuất hiện trong các bộ phim mà tôi từng xem. Tôi chợt nhận ra điều không bình thường. Cả hai cô gái mà tôi gặp đều là những chủng tộc phi nhân loại. Cô gái đầu tiên có thể là người thú (Nhân Miêu).Cô ấy lên tiếng.

-Ồ cậu tỉnh rồi à. Có cảm thấy không khỏe ở đâu không?

-Cậu ấy mất trí nhớ rồi dì Marry ạ: Cô gái kia trả lời thay tôi.

-Vậy à.Cậu có nhớ tên mình là gì không chàng trai: Cô gái xinh đẹp tên Maria kia hỏi.

-Leo.Tên tôi là Leo.Tôi trả lời.: Tôi không biết cái tên Tiếng Việt của tôi họ có hiểu không. Vậy tôi sử dụng cái tên Tiếng Anh vậy. Mà khoan đã họ cũng đâu có dùng tiếng Anh. Cái kiểu phát âm này không phải là English. Tôi có thể hiểu được lời họ nói là do kỹ năng của Ann.Về sức mạnh của Ann ngay cả cũng chưa biết hết và lý giải được, Ann có kỹ năng giúp tôi có thể hiểu được mọi thứ ngôn ngữ ở mà tôi nhìn thấy. Tôi có hỏi Ann về vẫn để này thì nhận được câu trả lời “Từ khi có nhận thức thì Ann đã có kỹ năng như vậy rồi” Tôi tạm gọi là những “kỹ năng thiên phú” của Ann. Có thêm một vài kỹ năng như vậy .Kỹ năng thiên phú cô ấy cũng giúp tôi giao tiếp với nhiều thứ tiếng khác nhau mà không cần phải học nó. Vậy là Ann còn tồn tại trong tôi, chỉ là tôi không thể liên lạc với cô ấy.

-Shatya cậu ấy nhớ tên của mình kìa. Sao em lại nói cậu ấy mất trí nhớ vậy.

-Cậu ta không biết Demacia và Lục đia Runeterra. Dì có thể hỏi cậu ấy,ai mà lại không biết hai địa danh đó chứ.

-Đúng vậy tôi bị mất trí nhớ ngoài việc nhớ tên mình ra tôi không còn nhớ gi cả:

Tôi trả lời họ.Thực ra trí nhớ của tôi chẳng bị sao cả,tôi nhớ mọi thứ chỉ là tôi thực sự không biết mình đang ở đâu. Vậy cứ nói là không nhớ cho đi có khác gì nhau chứ.

-Có lẽ do cậu đã bị chấn thương ở vùng đầu.Đúng ra là ta có thể sử dụng phép thuật của mình để kiểm tra cơ thể câu nhưng cơ thể cậu trong vô thức đã tạo ra một lớn rào chắn ngăn chặn kỹ năng của ta. Bây giờ cậu có thể không sử dụng nó được không, biết đâu ta có thể chữa trị cho cậu.

Sử dụng phép thuật, tôi đã nghe thấy cụm từ này. Vậy là tôi đang ở một thế giới khác ư. Một thế giới có sự tồn tại của các chủng tộc phi nhân loại và cả phép thuật nữa.Để chắc chắn tôi hởi lại cô ấy.

-Cô biết sử dụng phép thuật ư.

Cô ấy phì cười và trả lời tôi.

-Ta là một Đại pháp sư đấy.Nhưng ta sẽ không thể làm gì nếu như cậu sử dụng kỹ năng tạo lá chắn phép được.Cậu còn mạnh hơn cả ta.

Cô ấy trả lời một cách thật tự nhiên, như thể nó đúng là như vậy. Tôi không nhìn ra đây là một trò đùa. Cô ấy còn tự nhận là một Đại pháp sư mà Đại pháp sư thì chắc chắn biết sử dụng phép thuật rồi. Còn kỹ năng mà cô ấy nói đến là [Lá chắn năng lượng] kỹ năng bị động của Ann. Vậy là tôi chắc chắn Ann vẫn hoạt động trong chế độ ngầm, các kỹ năng của cô ấy vẫn hoạt động. Nhưng bây giờ tôi không thể liên lạc với cô ấy, vậy cũng có nghĩa là tôi không thể điều khiển các kỹ năng của Ann được.

-Tôi xin lỗi. Tôi không còn nhớ gì cả và tôi cũng không thể sử dụng được kỹ năng cả.Nhưng cô có thể sử dụng phép thuật lại một lần được không.

-OK được thôi. Đây là phép thuật trị liệu. Ngoài việc hồi lại HP đã mất nó còn giúp ta kiểm tra xem tình trạng của cậu nữa.

Sau một cái vung tay một luồng ánh sáng xanh bay về phía tôi. Nhưng khi bay đến gần tôi [Lá chắn năng lượng] được kích hoạt và dòng ánh sáng xanh đó cách cơ thể tôi một gang tay.Vậy là phép thuật thật sự có tồn tại ở thế giới này..Khi tôi nhìn nó ở một khoảng cách gần nó trông không giống với bất kỳ một thứ gì mà tôi đã từng thấy trước đây. Đậy không thể là một trò đùa của khoa học, kỹ thuật được. Tôi thật sự tò mò, liệu cái thứ này chạm được vào người tôi thì điều gì sẽ xảy ra?.

-Cậu không thể điều khiển được nó ư?

-Tôi xin lỗi. Tôi chưa từng thấy nó bao giờ.

Tôi không định kể cho Maria về Ann hay quá khứ của tôi. Tôi chưa biết chuyện gì sẽ xảy ra vì vậy an toàn là trên hết.

-Cậu quả là một cậu bé thú vị. Chàng trai trẻ à.Cậu đã tỉnh lại và cơ thể cậu cũng đã hồi phục ,vậy sắp tới cậu tính thế nào.

-Tôi chưa biết. Tôi không còn nhớ gì cả và cũng không biết gì về thế giới này.

-Vậy cậu nghĩ sao nếu làm việc cho tôi. Chúng tôi làm quán trọ Cây phong vì vậy công việc chủ yếu là chạy bàn và dọn dẹp phòng mà thôi. Tôi sẽ bao chỗ ăn và chỗ ở miễn phí cho cậu. Còn nếu cậu làm tốt tôi sẽ trả thêm tiền. Cậu thấy sao?

Maria mỉm cười và đưa cho tôi lời đề nghị. Cô ấy thật đẹp, thật lòng cô ấy đẹp hơn bất kỳ nàng Efth nào mà tôi từng thấy trên các bộ phim. Ngay lập tức tôi trả lời.

-Vâng nếu được vậy thì tốt quá. Cảm ơn vì đã thu nhận tôi.: Và tôi cúi chào thể hiên sự cảm ơn.

Chẳng có lí do gì để tôi từ chối cả. Tôi không biết gì về thế giới này, mọi thứ quá mới mẻ.Tôi không biết đây là một thế giới hòa bình hay nguy hiểm nũa Việc có một công việc,đảm bảo tôi có thể tồn tại mà không bị chết đói.Tôi có thể từ từ tìm hiểu thế giới này mà không gặp nguy hiểm gì và quan trọng hơn tôi sẽ có thêm thời gian để liên lạc với Ann. Giờ đây đối diện với thế giới mà có sự tồn tại của phép thuật tôi cảm thấy không an toàn. Một điều nữa là tôi có thể thấy Maria hàng ngày điều đó thật tuyệt. Và nó cũng có thể coi là một động lực để tôi làm việc.

-Không sao đâu Shatya và cậu ấy cũng khá thú vị phải không. Với lại cậu ấy đã mất trí nhớ mà. Cậu ấy sẽ ra sao nếu như ở ngoài kia chứ. Shatya em dạy cậu ấy cách làm việc nhá.Còn Leo cậu đi theo Shatya và học hỏi cô ấy. Tuy tôi đã nhận cậu nhưng cậu cũng phải làm việc chăm chỉ đó. Tôi không nuôi chững kẻ ăn không ngồi dồi đâu. À mà cậu cũng phải dọn đi chỗ khác, đây là căn phòng dành cho khách đó nó khác là đắt. Tôi sẽ miễn phí cho cậu 3 ngày cậu đã ở đây nhưng từ giờ cậu phải dọn đi nơi khác.

-Tôi sẽ làm việc thẩ chăm chỉ. Shatya mong cô chỉ bảo nhiều hơn.Còn chỗ ngủ thì tôi ở đâu cũng được.

-OK. Vậy thì bắt đầu đi. Chào mừng cậu đến với quán trọ Cây Phong.

Vậy là tôi đã được nhận vào làm việc tại quán trọ. Ở quán trọ này Maria là bà chủ cô ấy quyết định mọi việc của quán. Nhân viên phục vụ ngoài Shatya và 2 cô gái khác nữa Bunny và Bun.Bunny là một cô gái hoạt bát dễ gần cô ấy nói rất nhiều và hay bắt chuyện với người khác. Ngược lại Bun ít nói và trầm tính hơn hẳn. Cả 2 đều tầm tuổi Shatya tức là khoảng 15,16 tuổi và vẻ bề ngoài cũng không khác Shatya nhiều lắm. Có chăng Shatya là một Nhân Miêu vì vậy có thêm 2 tai và đuôi còn Bunny và Bun thì là nhân loại. Thật may quá có nhân loại là tốt rồi, tôi tưởng mình sống trong xã hội toàn những tộc phi nhân loại chứ.

Lúc đầu tôi ở trong căn phòng trong quán trọ tôi chỉ nghĩ nó là một quán trọ bình thường như bao quán trọ khác,nhưng tôi đã nhầm. Giờ đây thì tôi biết vì sao nó tên là Cây Phong rồi. Vì quán trọ được xây dựng bên trong 1 gốc cây Phong khổng lồ. Gọi là gốc vì cái cây có vẻ như bị một thứ gì đó chém qua, nhát chém nhìn rất ngọt và mịn nó làm cho cái cây dù có gốc rộng cả chục mét thì nó cũng chỉ cao có hơn trăm mét mà thôi. Nếu không có nhát chém kia tôi tưởng tượng cái cây phải cao vượt qua cả đám mây kia chạm đến trời xanh.Bù lại cành lá mọc ra xum xuê từ phần còn lại này. Nhìn nó giống một cái xúp nơ khổng lồ hơn là một Cây Phong.Có một phần gốc cây khá lớn đã bị chết và rỗng ruột. Nghe mọi người nói cái cây có lẽ đã chết nếu như bà chủ Maria không xuất hiện. Phần gốc cây rỗng này được sử dụng để xây dựng lên quán trọ. Phía dưới cùng là một căn phòng cực rộng, dùng để làm sảnh chờ và cũng là nơi khách hàng dùng bữa. Bên trong có quầy phục vụ và tính tiền. Căn phòng được trang trí rất ấm áp, điều đặc biệt là những chiếc đèn chứa thứ ánh sang kì lạ và giờ thì tôi biết nó là ma pháp của thế giới này. Căn phòng vừa có được sự sang trọng vừa có được sự gần gũi và bạn chỉ cần nghĩ mình đang dừng bữa trong một gốc cây to lớn đều cảm thấy rất tuyệt rồi phải không.

Phía trên căn phòng có lối đi dẫn đến tầng 2, một hành lang dài và một bên có thể nhìn xuông dưới. Nó như là 1 ban công vậy, nơi đây dùng còn thường dùng để làm nơi biểu diễn vào những dịp quan trọng. Bạn có thể vừa dùng bữa,vừa có thể thưởng thức những chương trình nghệ thuật đặc sắc. Phía trên nữa là những căn phòng được dùng làm phòng ngủ, chúng có cách trang trí giống nhau và đều mang sự sang trọng cần thiết,ngoài ra chứng cũng có các hệ thống phòng tắm và phòng vệ sinh riêng. Và để tạo ra nước để sử dụng người ta lại sử dụng đến ma pháp tạo nước và giá cũng không hề rẻ chút nào. Một căn phòng như vậy đủ sinh hoạt cho 4 người. Có khoảng 20 căn phòng như vậy và được chia làm 3 tầng.

Những người làm việc tại quán như dì Maria và những người còn lại ngủ tại tầng 2 để tiện cho công việc quản lí.Dì Maria một mình một phòng, 3 người còn lại ngủ chung 1 phòng. Còn tôi do vấn đề giới tính nên tôi được cho nguyên tại 1 phòng riêng biệt. Căn phòng nằm ở cuối hành lang tầng 2. Nó vốn được xậy dựng làm nơi chứa đồ đạc vì vậy nó khá bé. Chỉ đủ kê 1 chiếc giường và môt cái bàn nhỏ.Với tôi như vậy là quá đủ rồi, tôi không có đỏi hỏi cao về chỗ ở. Mà hơn nữa tôi lại đang làm thuê nữa.

Làm việc được vài ngày ở đây, tôi dần quen được với công việc. Cả Shatya, Bunny và Bun đều rất nhiệt tình giúp đỡ tôi. Về cơ bản thì các công việc này không cần quá nhiều thời gian để học. Và chỉ sau vài ngày tôi đã là một nhân viên phục vụ đúng nghĩa. Quan trọng hơn là giờ tôi đã biết thêm nhiều điều về thế giới này.

Thế giới này được biết đến với cái tên Runtera hay lục địa Runtera. Đây là thế giới phát triển theo một hướng khác so với thế giới trước kia của tôi. Thay vì khoa học, máy móc phát triển thì nơi đây con người có thể sử dụng được phép thuật. Họ sử dụng phép thuật cho nhiều mục đích khác nhau. Từ đơn giản là các phép thuật phục vụ sinh hoạt như thắp sáng hay các phép thuật hồi phục đến những thứ khó hơn như thay đổi thời tiết để phục vụ mùa màng. Vì thế họ thường không bị mất mùa do thiên tai hay dịch bệnh. Xã hội phát triển và họ thành lập nên các vương quốc liên kết với nhau và kiểm soát nhiều vùng đất đai màu mỡ và rộng lớn. Tuy nhiên con người không phải là kẻ thống trị ở đây, ngoài con người Runtera còn có các chủng tộc phi nhân loại khác với nền văn minh không thua gì con người. Các chủng tộc Bán Nhân như: Người Thú, tộc Yodole (Người lùn), Tộc Người Thằn Lằn (…)đây là những chủng tộc có sức mạnh và xã hội phát triển sánh ngang với con người. Ngoài ra con có các chủng tộc ở bậc cao hơn con người như Tinh Linh tộc (Eftl),Tộc Man Di( Orc),… và đặc biệt là loài Rồng,đây mới là chủng tộc thống trị thế giới.

Vì có quá nhiều kẻ thù như vậy con người dần học cách mạnh hơn. Thay vì chỉ sử dụng phép thuật vào mục đích sinh hoạt con người dần biết sử dụng chúng vào nhiều mục đích hơn. Các loại pháp thuật có sức sát thương được tạo ra.Các loại pháp thuật đa dụng khác cũng được con người nghĩ ra và chuyền thụ. Các Class hệ pháp thuật được hình thành và dần phát triển thành một nguốn sức mạnh chính của con người. Bên cạnh đó con người cũng học hỏi các giống loài khác sử dụng các yếu tố có sẵn trong tự nhiên để nâng cao sức mạnh thể chất (sức bền, tốc độ, sự chính xác). Và phát triển thành các Class với sức mạnh sánh ngang với Class hệ pháp thuật. Vì bản chất không phải là pháp thuật nên các Class này được gọi là các Class hệ vật lý. Và chúng được chia thành như sau:

Hệ vật lý:

-Đỡ đòn: Đây là Class mà người sở hữu được tăng sức chịu đựng, khả năng hồi phục phi thường. Họ được tăng các chỉ số về máu, giáp và kháng phép và thường dùng vũ khí là Khiên hoặc các vũ khí to lớn như đại kiếm, đại đao,búa ,...Bản thân họ cũng thường mang bộ giáp nặng nhằm tối đa hóa khả năng phòng thủ.Điểm yếu là họ không có nhiều sát thường,thiếu sự linh hoạt và không có nhiều đột biến.

-Đấu sĩ: Đây là Class và các chỉ số của họ đều cân bằng. Tùy vào mỗi người và phong cách chiến đấu khác nhau mà các chỉ số của họ khác nhau. Nhưng nhìn chung là cân bằng và không có quá nhiều sự khác biệt. Vũ khí của Class này rất đa dạng,kiếm,đao, thương,…Điểm mạnh của họ là khả năng đấu tay đôi mạnh mẽ.Họ có thể duy trì được mức sát thương ổn, cũng như phần nào khả năng chống chịu. Ngoài ra một số còn rất linh hoạt, khả năng di chuyển tốt. Họ thường không có điểm yếu rõ rệt và mạnh hay yếu phụ thuộc rất nhiều vào kỹ năng cá nhân. Đây là Class đa dạng nhất và tùy thuộc vào vũ khí mà họ sử dụng thì họ có các tên gọi khác nhau như: Kiếm sư, Quyền sư,…

-Sát thủ: Đây là Class mà có các chỉ số sát thương vật lý và tốc độ di chuyển rất cao. Họ cũng sở hữu rất nhiều các kỹ năng dồn sát thương và áp sát mục tiêu. Đây là Class rất mạnh nếu hoạt động độc lập . Trong phối hợp đoàn đội đây cũng là Class mạng sự đột biến rất cao. Điểm yếu của họ là khả năng chống chịu kém, và họ rất dễ chết nếu như bị dính phải các kỹ năng khống chế. Vũ khí chính của họ là các vũ khí nhỏ và nhẹ như dao găm, phi tiêu,…

-Cung thủ: Đây là Class có chỉ số sát thương cao và tầm đánh xa. Họ có các kỹ gây một lượng sát thương lớn và liên tục. Họ khá là yếu nếu chiến đấu 1vs1 trong một không gian chật hẹp. Tuy nhiên họ rất mạnh nếu phối hợp với đồng đội. Điểm yếu là họ máu thấp, không có sự cơ động. Và luôn là mục tiêu đầu tiên hạ gục.

Bạn đang đọc Lạc Vào Runeterra sáng tác bởi xduc9x1
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xduc9x1
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 50

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.