Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bệnh Viện Bạch Mai (3)

Tiểu thuyết gốc · 995 chữ

Vân Ly hít một hơi thật sâu, nói:"Khoảng 4 ngày trước ở ngoại ô có một dịch bệnh kì lạ, đây là một loại virut được cải tiến từ virut corona, chính phủ đặt cho nó cái tên là covid-19".

"Ban đầu, dịch bệnh chỉ lây lan ở một vài thôn xóm, biểu hiện ban đầu của họ chỉ là cảm cúm bình thường, họ được cấp vài toa thuốc rồi cho về nhà".

"Dần dần, họ ho khan dữ dội, có người bệnh lên bệnh viện khám thì lúc đó dịch bệnh này chính thức được phát hiện".

"Chỉ 4 ngày thôi mà ở các thành phố như Hocaido, Nagoya, Kiuxiu liên tục phát hiện ca nhiễm mới, virut có thể lây lan qua không khí, mỗi ngày đều có từ 120-200 người chết, tuy nhiên chính quyền vẫn chưa thông báo về tình hình dịch bệnh, họ tuyên bố dịch bệnh vẫn được kiểm soát".

"Tôi thấy anh có duyên nên mới kể chuyện này với anh, mấy ngày nay các bác sĩ, y tá phải làm việc 24/24, mọi người đều sắp kiệt sức rồi, sáng hôm nay có một bác sĩ bị lây nhiễm, đoán chừng là khoảng vài ngày nữa anh ta sẽ chết".

Phương Nguyên suy nghĩ một lúc rồi hỏi:"Tôi đến tìm cô là vì chuyện này".

Vân Ly kinh ngạc hỏi:"Chuyện về covid-19 chuyện này có liên quan gì đến anh ?".

"Không liên quan đến tôi nhưng tôi muốn lợi dụng tình hình dịch bệnh để làm việc riêng, nói chuyện đến giờ tôi vẫn chưa giới thiệu nhỉ ? tôi là Phương Nguyên-bang chủ của bang Phi Hổ".

Vân Ly lộ ra vẻ hoang mang, nghĩ:"Việc gì hễ liên quan tới bang phái thì chắc chắn toàn là việc xấu, hừ, mình có nên giúp hắn không nhỉ ?".

Vân Ly mở miệng hỏi tiếp:"Giúp anh thì tôi được lợi ích gì ?".

Phương Nguyên mỉm cười đáp:"Lợi ích đương nhiên là có, để tôi giải thích đã, tôi muốn dựa vào việc chuyên chở xác của bệnh viện để chở xác của một số kẻ thù bị bang phái tôi giết chết".

Vân Ly không nói gì, một hồi lâu sau cô mở miệng nói, giọng nói mang theo một tia sợ hãi:"Nếu tôi không làm theo thì anh làm gì tôi ?".

Phương Nguyên cười nhạt:"Cô đã biết chuyện này thì tất nhiên phải đáp ứng, nếu không cô tự gánh lấy hậu quả".

Vân Ly cắn răng nói:"Thôi được rồi, tôi sẽ thay đổi thông tin bệnh án của bệnh viện, xác chết của các anh sẽ được thêm vào nhà xác, chỉ có điều tiền thì phải có, nếu không tôi cũng không mua chuộc nhân viên nhà xác được".

Phương Nguyên nở nụ cười thân thiện nói:"5 triệu một cái xác".

Vân Ly suy nghĩ một chút rồi gật đầu, cô biết nếu không đáp ứng thì cô sống không yên ổn.

Phương Nguyên nói:"Hợp tác vui vẻ nhé". Nói xong hắn bỏ đi, chỉ để lại số điện thoại.

Vân Ly khuôn mặt lạnh như băng, lộ ra một tia chán ghét, cô cũng bỏ đi ngay sau đó.

Hôm sau, cả bang Phi Hổ tập trung lại thành 5 hàng dọc, tổng cộng 47 thành viên, 2 phó bang, 1 bang chủ.

"Tất cả xuất phát". Phương Nguyên quát một tiếng, ngồi sau lưng xe của Thanh Long.

Đám đàn em hô to:"Rõ". Cả đám nhao nhao lên xe đuổi theo sau.

Dọc đường đi đa phần người nhìn thấy một đám người xăm trổ đầy mình chạy theo đoàn thì đều sợ sệt nhưng không ai dám đứng ra cản.

Đối với Tokyo thì mỗi ngày đều có các bang phái tụ tập hoạt động, dần dần mọi người đều thích nghi với việc này nên không ai quản.

Đây là núi Phong Sơn, phía chân núi là một thị trấn nhỏ được nhà chùa dựng lên nhằm mục đích cho người dân từ xa đến nghỉ ngơi hoặc ở trọ qua đêm.

Núi Phong Sơn đã có từ rất lâu, lâu đến nỗi nó hình thành từ bao giờ thì không ai biết, muốn lên chùa chỉ có một cách là xuất phát từ chân núi, đi từ bước lên bậc thang, bậc thang rất dài, nối đuôi nhau liên miên không dứt, từ chân núi không thể thấy điểm cuối của bậc thang này.

Ngoài bậc thang ra thì hai bên đều là các vách núi nghiêng cao chót vót, một người trưởng thành muốn lên đỉnh núi cũng phải đi 3 tiếng mới lên được.

Đỉnh núi là chùa Phước Nguyên, nhìn từ xa đây là một ngôi chùa được xây trên một đỉnh núi cao chót vót, cổng chùa có khắc đầy những văn tự, chữ"Phước Nguyên" trên cổng chùa được vẽ bằng bút lông đen.

7h sáng, thị trấn vẫn tĩnh lặng như trước, vài người tập thể dục, vài người tập dưỡng sinh, từng cơn gió lạnh mùa đông thổi nhẹ qua tạo cho người ta cảm giác tĩnh mịch.

Đúng lúc này, từng tiếng:"Vrummmm"của xe náy vang lên, nghe thì có vẻ rất nhiều xe máy.

Một đoàn người chạy xe máy lao đến, dẫn đầu là chiếc 1000cc cực ngầu, vài phút sau hàng chục chiếc xe đều đậu ở nhà xe của một khách sạn.

Thanh Long hít một hơi thật sâu, nói:"Đúng là chùa Phước Nguyên, không khí rất trong lành, không một chút ô nhiễm, Tokyo của chúng ta mà được như vậy thì tốt".

Phương Nguyên lắc đầu nói:"Tokyo 35 triệu người, nếu không phải chính quyền quy hoạch tốt thì giờ này ở đấy đã chật đến nỗi không thở được".

Phương Nguyên dẫn cả bang đi thuê một phòng, đám đàn em thì không cần do 2 tháng tiếp theo cả bang phải tập luyện trong chùa, không có thời gian xuống núi.

Bạn đang đọc Lạc Vào Thế Giới Death Note sáng tác bởi thaynhonn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thaynhonn
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.