Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngoại truyện: người lính Xích Quỷ

Tiểu thuyết gốc · 2003 chữ

Năm 1946, lịch Mộng Tâm, trước khi sự kiến ném bom nguyên tử vào Thăng Long diễn ra.

Những tiếng động cơ vang lên liên hồi cũng không thể ngăn được Trung đang trong giấc mộng. Trong giấc mơ cũng mình, cậu ta ngửi thấy mùi thịt kho hột vịt, món ăn đặc trưng của người Xích Quỷ, nghe được tiếng trẻ con nô đùa hát những bài đồng dao về lịch sử gần bốn ngàn năm của Xích Quỷ. Dương như, Trung còn nhìn thấy ai đó, một người phụ nữ.

Tuy nhiên, tất cả mọi thứ không phải dành cho người như hắn bởi hắn đang ở giữa những chiến binh.

Không cần ai đánh thức, hắn đã choàng tỉnh dậy. Nhìn ra bên ngoài, những chiếc máy bay trang bị động cơ cánh quạt đang gầm rú.

“Dậy rồi hả, chú em cứ trông chừng cái, anh đi tiểu cái đã” Một người lên tiếng.

Khuôn mặt của anh ta làm Trung nhớ tới những con gấu của Liên bang Icerian, một đế chế giờ đây đang bị chia đôi bởi thế lực của người Hoa Thổ và Wilhelm. Đó còn chưa kể đến Tang Phù, một thế lực hùng mạnh nhưng Trung cứ cảm thấy bọn họ sớm muốn gì cũng bị nuốt chửng dù cùng thuộc Liên Minh Trục Tung.

Đột nhiên, một tiếng động lớn vang lên. Một chiếc máy bay kế bên bị hỏa lực quân địch tấn công rồi va thẳng vào chiếc của Trung. Không có vụ nổ khủng khiếp nào diễn ra nhưng ống dẫn nguyên liêu đã bị đứt. Nói cho đớn giản là hắn cũng cái gã giống gấu kia sẽ thành heo sữa quay trong đám cưới nếu không làm gì.

Như một thằng điên, Trung tìm dụng cụ, cố gắng để không làm nổ tung chiếc máy bay.

Sau đó, hắn đi tới phía dưới buồng lái để điều khiển khẩu súng máy. Từ đây, hắn thấy được những chiếc máy bay của phe Wilhelm, chúng nhanh tới mức hắn gần như không thể thấy kịp. Nói cho đúng thì chúng nhanh hơn nhưng chiếc máy bay của Xích Quỷ.

“Đó là máy bay phản lực đó, nghe nói chúng gần đạt tới vận tốc âm thanh luôn rồi. Mà nhìn tao làm gì? Chú mày muốn chết ở trên không à?” Cái tên mặt như gấu có chút nổi giận.

Quân đội cần kỷ luật. Có người lịch sự nhưng cũng có người chả lịch sử cho lắm. Và khi cái chết tới gần, rất hiểm kẻ có thể lịch sự đúng nghĩa.

Bỏ qua chuyện đó, hắn dùng khẩu súng máy, vũ khí duy nhất được trang bị trên máy bay nhắm thẳng vào những vật thể hình tam giác đang di chuyển ngày càng nhanh.

“Báo cáo. Máy bay địch ở khắp mọi nơi. Hết”

“Báo cáo. Chúng di chuyển quá nhanh. Máy bay ta không theo kịp. Hết”

Những âm thanh như vậy cứ vang lên liên hồi.

Trong khi đó, Trung cũng chả biết là mình có bắn trúng chiếc máy bay nào không nữa. Dù đã nghe qua, hắn cũng không nghĩ khoa học kỹ thuật của người Wilhelm lại mạnh như vậy.

Đột nhiên, một âm thanh vang lên. Trong phút chốt, mọi thứ trở nên tối nên làm Trung chả biết trời trăng gì.

“Nè, cưng đừng chết chứ”

Sau một lúc khuôn mặt giống như gấu của gã kia lại hiện ra. Thực ra, cái gã giống như gấu kia tên là Hùng. Bản thân hai người cũng vừa mới biết sao. Mấy năm chiến tranh, nhiều đơn vị tinh nhuệ của Xích Quỷ đã hi sinh ngoài chiến trường để những người lính như họ được trộn lẫn vào nhau.

Nhưng mà thứ quan trong nhất hiện giờ là máy bay của cả hai đang lao thẳng xuống Đông Hải, vùng biển lớn nhất của Xích Quỷ.

“Giờ làm gì đây?” Trung hét lớn

“Nhảy khỏi máy bay chứ làm gì. Đừng nhìn tôi kiểu đó””

Tiện thể, nói về máy bay thì nó không chỉ có hai người mà còn có một tiểu đội đặc nhiệm nhỏ. Tuy không biết liệu chừng này người sẽ làm được gì nhưng với tư cách là những người lính của Xích Quỷ, họ không được phép né tranh giao tranh với quân thù khi chưa có lệnh.

Một lúc sau, Trung mở mắt và thấy mình đang ở dưới biển. Dựa theo địa thế xung quanh thì có vẻ cậu đang ở gần bờ biển.

Lúc này, một người lính với cái mũ sắt đang tiến lại gần Trung. Đột nhiên, một viên đạn bắn xuyên qua mặt nước rồi xuyên thủng sọ của người lính trẻ. Cũng như Trung, Hùng, anh ta cũng còn rất trẻ nhưng khi tổ quốc gọi, họ đã không tiếc thân mà hi sinh.

Thêm vào đó, một cánh tay khổng lồ khác xuất hiện rồi kéo một người lính khác lên khỏi mặt nước. Chúng là thú cưng của đám Đại Pháp Sư, những kẻ nắm giữa đỉnh cao phép thuật, gần như ngưng sức với Tu Chân Giả của Hoa Thổ. Hắn không sợ sức mạnh của đám quái vật này. Cái hắn không hiểu là tại sao suốt hàng ngàn năm họ để cho con người chém giết lẫn nhau và giờ, họ lại tham gia, vào một phe tàn bạo hơn. Hay là họ đã lên kế hoạch này trong suốt máy ngàn năm đó. Không ai biết được.

Tuy nhiên, Trung còn chưa thể chết. Ít nhất, cậu không thể chết theo kiểu ngớ ngẩn này được.

Cứ như vậy, bằng cái ý chí không biết từ đâu ra, Trung chui ra khỏi vùng nước đầy xác người mà tiến lên bờ biển, lãnh thổ thiêng liêng của Xích Quỷ giờ đây đang bị giầy xéo bởi quân xâm lược.

Đột nhiên, tiếng bộ đàm bên trong chiếc máy bay cũ nát vang lên. Nhấc nó, cậu lại nghe thấy giọng của gã Trung mặt gấu.

“Alo, chúng tôi đang bị tấn công bởi con thú máy, không đùa đâu”

“Tôi biết anh không đùa, Hùng. Anh ra hiệu chỗ của mình được không?”

Sau đó, từ một xác máy bay gần đó, một đốm sáng xuất hiện. Tuy không có giá trị nhiều trong thực chiến, bùa phát hoan lại rất ít khi ra dấu cho đầu đội, giá lại rẻ hơn nhiều so với đèn nháy. Tuy nhiên, nó cũng làm con quái thú đang đi lại chú ý.

Nhìn bên ngoài, nó như chiến mã được bọc thép toàn thân với kích cỡ bằng một nữa con voi. Hàm răng nó to tới mức đủ nuốt gọn một người đàn ông trưởng thành. Chúng được biết tới với tên gọi Chó Địa Ngục

Ngay làm tức, nó tông vào xác máy bay như một chiếc xe tăng. Nếu không phải có nhưng lá bùa được dán để tạo thành kết giới thì đám người bên trong đã nát như tương từ lâu. Dù vậy, nó cũng không thể giữ lâu hơn được nữa.

“Vậy giờ anh muốn tôi làm gì?”

“Cậu thấy khẩu súng máy trên xác máy bay kế bên không? Nó nó là súng máy có gia cố thêm ma thuật, đủ sức đánh bại con quái vật này” Giọng của Hùng vang lên.

“Vậy tôi phải chạy tới đó à?”

Vượt qua bãi chiến trường kiểu này thì đúng là không khác tự xác là bao. Tuy nhiên, tới cuối cùng, cậu vẫn đi. Dù vừa mới nhặt lại tính mạng, Trung vẫn muốn làm cái chuyện có thể chết bất kỳ lúc nào.

Hít một hơi thật sâu, Trung lặn xuống dưới để di chuyển tới xác máy bay. Ở dưới nước, cậu thấy những xác lính Xích Quỷ đan xen với những cọng rong biển dày đặc.

Cuối, cùng Trung cũng đến được nơi cần đến. Nhắm vào khẩu đại liên trên máy bay, Trung nhắm vào đám Chó Địa Ngục, những tạo vật khủng kiếp, sự kết hợp giữa khoa học và phép thuật hắc ám.

Sau đó, rời khỏi xác máy bay, Trung lao tới chỗ những người bạn của mình, dù chỉ có một con dao quân dụng. Phía trên bầu trời, những chiếc máy bay phản lực đang rượt đuổi những chiếc máy bay cánh quạt của không quân Xích Quỷ. Từng tiếng nổ vang lên liên hồi như một bản nhạc.

Lúc này, tới lại gần Hùng, Trung lên tiếng:

“Nói cho tôi biết, kế hoạch của nhiệm vụ lần này”

“Chiếc đĩa của Lộc Tục, năm năm trước, chúng ta đã tìm thấy nó vào ngày một đứa bé trai ra đời. Sau đó, mọi thứ hỗn loạn vì chiến tranh bùng nổ. Hiện tại, chúng ta có lưu giữ hồ sơ về cách tìm được đứa bé Thiên Mệnh và chiếc đĩa, bằng mọi giá” Hùng lên tiếng.

Cái vẻ mặt nghiêm túc này rất khác vẻ mặt trước đây làm Trung cảm thấy không quen. Tuy nhiên, đó vẫn chưa phải là hết.

“Hiện tại, chúng ta cần phải vượt qua hệ thống công sự súng máy của quân địch. Do đó, tôi muốn anh triệt hạ hết ụ súng máy này. Tôi biết việc này là mạo hiểm nhưng trong số chúng ta, cậu là người có xác suất sống cao nhất” Hùng lên tiếng.””

“Hùng, tôi không quen thái độ này của anh chút nào. Dù vậy, tôi vẫn sẽ phá hết ụ súng máy của chúng” Trung lên tiếng.

Sau đó, cầm một khẩu súng tiểu liên, vũ khí bộ binh hạng nhẹ tốt nhất của Xích Quỷ, Trung lao thẳng tới nơi mà cái chết có thể tới tìm cậu bất kỳ lúc nào. Mỗi bước cậu đi qua, những tên lính Wilhelm và Hoa Thổ cứ lao thẳng tới. Bản thân Trung cứ theo bản năng mà bắn mà giết. Cậu cũng không hiểu sao mà mình vẫn còn sống được. Có lẽ Kinh Dương Vương, Lộc Tục đã phù hộ cho cậu chăng.

Cố gắng bỏ qua mùi máu thắm ướt bộ quân phục, Trung lao như điên để mong triệt hạ ụ súng máy. Trong lúc di chuyển, cậu có thấy những một con quái thú khổng lồ có ba chân làm bằng thép. Nhưng tia chớp ma thuật của nó liên tục thiêu đốt những chiếc máy bay chiến đấu của Xích Quỷ. Những khẩu súng máy và pháo liên thanh trên máy bay không có tác dụng gì với lớp giáp dày của con quái vật. Cũng có thể có nhưng nó không đủ mạnh để làm tổn thương kẻ thù. Phải nói thực lòng, kỹ thuật và cả phép thuật của Liên Minh Trục Tung đều đã áp đảo quân Đồng Minh. Cũng không khó hiểu khi cả Americian và Icerian đều bị đánh tan tác

Bỏ suy nghĩ ra khỏi đầu, Trung lao tới giải quyết hai ụ súng máy của quân địch, hỗ trợ tổ của Hùng tiên công. Dù vậy, đó chỉ là một bước khởi đầu cho một trận chiến còn ác liệt hơn ở phía trước.

Giữa chiến tranh lửa đạn, một nhóm binh sĩ Xích Quỷ đang trở thành mục tiêu cho cả quân Wilhelm và Hoa Hạ. Có người bị thương băn bó khắp người. Có người nôn hết mức có thể vì bị sốc trước chiến trường nhưng cũng có người bình tĩnh tới mức đáng sợ.

Và tất cả bọn họ đang lao lên giữa những loạt đạn súng máy. Dù chỉ mới tập hợp, họ đã giống như gia đình, anh em, cha con. Sức ép chiến trường đã làm họ mất gần hết sức lực. Dù vậy, họ vẫn chiến đấu, như cách mà các thế hệ người Xích Quỷ đã đánh nhau với bọn xâm lược. Họ là người lính Xích Quỷ

Bạn đang đọc Xích Quỷ Quật Khởi sáng tác bởi dangtuanviet2018
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dangtuanviet2018
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 35

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.