Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Linh hồn tảng đá

Phiên bản Dịch · 3494 chữ

Sáng hôm sau Thiên Cường lại đi tới khu vực động thiên để tiếp tục tu luyện. Sau khi vào bên trong động thiên tu luyện thì hắn phong bế lại động thiên và đi sâu vào bên trong.

Thiên Cường vừa ngồi xuống nhập định thì hắn lập tức cảm nhận trong thức hải xuất hiện một bóng dáng thứ gì đó. Hắn không cảm nhận rõ ràng nhưng cảm giác thứ đó không hề thân thiện chút nào.

Thiên Cường sợ hãi biết sắp có điều chẳng lành nên toan đứng dậy bỏ chạy. Bỗng một cơn đau nhức từ trong linh hồn khiến hắn rụng rời tay chân, không thể di chuyển mà ngồi bệt xuống đất gấp rút thở dốc.

Khuôn mặt Thiên Cường trở nên khó coi với đầy sự lo lắng sợ hãi trong lòng. Hiện tại đã phong bế động thiên tu luyện rồi thì có trời mới biết trong này xảy ra đại sự. Hơn nữa đại sự lại xảy ra trong người hắn thì càng khó có thể nhận biết. Hắn cố gắng trấn tĩnh bản thân chờ đợi thứ tệ hại sắp đến.

Trong thức hải Thiên Cường vang lên giọng hét lớn đầy vẻ oán hận và điên cuồng:

"Gần chín vạn năm. Chín vạn năm a. Ta hận. Mặc dù không phải chân chính là ngươi nhưng ta sẽ không bỏ qua. Hahaha"

Sau tiếng cười điên cuồng ấy thì trong thức hải của Thiên Cường hiện ra một bóng đen hư huyễn to lớn phủ kín cả thức hải. Bóng đen ra tay tạo nên sức mạnh trùng kích lên linh hồn Thiên Cường khiến linh hồn hắn đau đớn rụng rời chân tay.

Bóng đen chậm rãi giày vò Thiên Cường cũng đồng thời đọc hết những ký ức của hắn. Đương nhiên những ký ức có cấm chế thì bóng đen không dám động vào và bóng đen cũng không dám giết Thiên Cường. Bởi bóng đen muốn khống chế Thiên Cường làm một số chuyện quan trọng nên trước mắt bóng đen sẽ chỉ tra tấn Thiên Cường để phát tiết trước.

Bóng đen thủ đoạn rất tàn độc khiến linh hồn Thiên Cường luôn trong trạng thái đau đớn như đang bị rút luyện cắt xẻo. Ngoài ra năng lực hồn lực từ bóng đen cung cấp vào linh hồn khiến Thiên Cường không rơi vào trạng thái ngất đi mà luôn ở trạng thái thanh tỉnh để cảm thụ sự đau đớn giày vò bản thân.

Thiên Cường bị giày vò tra tấn từ sáng cho đến chiều. May mắn tâm trí hắn đủ quật cường, ý chí kiên định cứng rắn, linh hồn đủ mạnh mẽ kết hợp với bóng đen khống chế khá tốt nên vẫn chưa tới mức đánh mất thần trí trở nên điên loạn.

Bóng đen tra tấn Thiên Cường cả ngày đã có chút hả giận. Hắn có chút dự định khác nên tạm tha linh hồn Thiên Cường. Bóng đen sau đó thao túng thân thể Thiên Cường.

Bóng đen nhận ra Thiên Cường yếu nhược tới mức còn chưa phát ra đủ nhiều tu lực. Điều đó khiến hắn buồn bực vô cùng. Khống chế thân thể này không có mấy tác dụng nên hắn đành trả lại cho Thiên Cường.

Linh hồn Thiên Cường đã được bóng đen thả ra nhưng vẫn còn bị khống chế. Quyền sinh sát chỉ là ý niệm của bóng đen.

Thiên Cường ngưng ra một bóng dáng trên thức hải. Hắn thật sự ấm ức bị tra tấn đến chết đi sống lại nhưng không hiểu tại sao. Càng không biết bản thân gây ra thù oán gì mà bị giày vò đến vậy.

Thiên Cường khó nhọc hỏi bóng đen :

"Ta với ngươi không thù không oán. Ngươi là ai? Tại sao lại hành hạ ta ra nông nỗi thế này?"

Bóng đen cười ha hả nói :

"Ta với tổ tiên ngươi cũng không thù không oán vậy mà hắn cũng hành hạ tra tấn ta. Đã chín vạn năm trôi qua, chưa một ngày không ngừng rút luyện linh hồn ta. Ngươi thấy chuyện này thì tính thế nào?"

Thiên Cường lắp bắp kinh hãi nói :

"Ngươi nói dối. Trên đời này không một sinh linh tu luyện nào có thể sống quá hơn hai vạn năm tháng. Càng không thể có chuyện ngươi sống cả chín vạn năm tháng"

Bóng đen cười nói :

"Hahaha. Có những thứ con sâu cái kiến ngươi không thể hiểu được đâu. Việc bây giờ của ngươi nghe theo sự sắp xếp của ta.

Đương nhiên ngươi có thể không nghe nhưng kết cục ngươi có thể đoán được rồi đấy. Còn bản thân ta là linh hồn, ta có thể ký sinh bất cứ cơ thể của kẻ nào"

Thiên Cường chắc chắn bóng đen này chính là linh hồn của hòn cự thạch đang bị tra tấn kia. Bóng đen này đã bám theo hắn và trốn thoát khỏi không gian tâm trận.

Thiên Cường đã tìm hiểu qua đôi chút nên có biết trên đời này không có sinh vật nào bất tử. Ngay cả thần đế cũng không mấy ai có thể sống trên vạn năm. Vậy mà bóng đen này bảo là đã sống chín vạn năm khiến hắn có chút không tin tưởng. Tuy nhiên nếu theo lời Phó viện trưởng thì tảng đá kia đã bị đời đầu viện trưởng giam giữ từ gần 9 vạn năm trước. Thế thì tính ra bóng đen này thật sự sống đến chín vạn năm hoặc hơn.

Nghĩ tới những việc này mà Thiên Cường càng thêm khiếp sợ trong lòng. Bây giờ hắn đã bị linh hồn tảng đá khống chế thì hắn chỉ có nước phải tuân lệnh mà thôi. Hắn thật sự vẫn còn rất yêu cái mạng của mình bởi hắn còn rất nhiều chuyện cần phải gánh vác.

Thiên Cường hỏi:

"Thế bây giờ ta phải làm gì tiếp theo?"

Bóng đen cười :

"Hỏi hay lắm. Ngươi rất thông minh. Tuy nhiên mọi suy nghĩ của ngươi cũng như ký ức của ngươi ta đều đọc được. Thế nên tốt nhất là ngươi hãy ngoan ngoan nghe theo lời của ta đi. Bây giờ ta cần quay về tâm trận hộ thành để lấy lại thân thể"

Thiên Cường nói :

"Ta không có cách nào có thể đem ngươi đi tới không gian tâm trận được. Không lẽ bây giờ ta tìm gặp Phó Viện trưởng nhờ phó Viện trưởng dẫn đi sao? Ngươi cũng biết điều đó là không thể cơ mà"

Thiên Cường đương nhiên là muốn tìm tới Phó Viện trưởng nhưng hắn không có biện pháp. Từ trước tới giờ tất cả là Phó Viện trưởng chủ động tìm đến. Thật tình trong trường hợp này hắn càng hy vọng gặp Phó Viện trưởng. Khi ấy nhất định sẽ có cách trị linh hồn này. Bởi nếu linh hồn này mạnh mẽ thì đã không phải lén lút khống chế hắn mà đã trực tiếp ra tay ở trong tâm trận rồi.

Bóng đen đương nhiên biết thừa Thiên Cường nghĩ gì. Hắn cười ha hả nói:

" Chỉ là cái tâm trận tầm thường. Ta lại cần tới kẻ khác dẫn tới hay sao. Ngươi tìm nơi đổi cho ta một ít món đồ là được"

Thiên Cường nói :

"Nhưng ta không có điểm võ giả nữa. Làm sao mà đổi được"

"Ngươi vẫn còn đan dược trong nhẫn trữ vật. Nếu không đủ thì vẫn có thể dùng đến nhẫn trữ vật đổi lấy điểm mà"

Thiên Cường đúng là muốn khóc. Nhẫn trữ vật là thứ giá trị duy nhất trên người. Nếu của đi thay người thì được, chứ mà đi rồi nhưng mạng hắn cũng không biết có giữ được không.

Thiên Cường thêm lo lắng vì nếu sơ sẩy một chút chính hắn sẽ gây đại hoạ cho Thần Viện. Lúc đó thì có trời cũng không giúp được hắn. Trước mắt hắn chỉ biết giữ mạng, tới đâu hay tới đó.

Bây giờ sắp tối trời rồi, Thiên Cường rất mệt mỏi và đói bụng nên lấy mấy viên đan dược vào rồi nuốt vội. Hắn rời động thiên tu luyện tìm tới trưởng lão quản lý nơi đang ở.

Thiên Cường sau khi chào hỏi linh tinh xong hắn hỏi :

“Đệ tử muốn mua một số thứ cần thiết để phục vụ cho việc tu luyện. Không biết nơi này liệu có thể giúp đệ tử được không?”

Trưởng lão phụ trách gật đầu trả lời :

“Nơi này có thể trao đổi tương tự như nhiệm vụ đường trong ngoại viện. Ngươi chờ ta một chút”

Người phụ trách sau đó lấy ra cho Thiên Cường

một đống giấy tờ co ghi chép lại những thứ nguyện vật liệu đang bán ở đây. Thiên Cường nhanh chóng xem qua giá một loạt những thứ linh hồn cần. Những thứ đó giá đúng là trên trời, đống đan dược của hắn chỉ là muối bỏ biển.

Thiên Cường đau lòng cầm xuống nhẫn trữ vật của Tiểu Bạch:

“Đệ tử muốn dùng cái này để đổi lấy điểm võ giả”

Trưởng lão phụ trách đem ánh mắt kinh dị nhìn hắn nói :

“Ngươi chờ chút. Ta cần trao đổi với Phó viện trưởng”

“Đệ tử hiểu rồi”

Thiên Cường biết thân phận hắn khá đặc biệt nên các hành động đều phải tham khảo ý kiến của phó Viện trưởng. Sau một hồi trưởng lão phụ trách xuất hiện :

“Ta đã trao đổi với phó Viện trưởng xong. Ta đồng ý mua lại nhẫn trữ vật của ngươi. Tuy nhiên chúng ta chỉ có thể cấp cho ngươi 100 vạn điểm võ giả”

Nhẫn trữ vật của Thiên Cường bình thường giá trên trời nhưng hắn chỉ được cấp 100 vạn điểm võ giả. Hắn biết là lỗ to nhưng cũng không thể thay đổi kết quả.

Thiên Cường dặn dò :

“Xin hãy giữ gìn cho đệ tử. Sau này đệ tự sẽ quay lại chuộc nó”

Trưởng lão phụ trách gật đầu đồng ý. Hắn tin còn lâu nữa Thiên Cường mới đủ khả năng chuộc lại.

Trong lòng Thiên Cường thầm than không biết bao giờ mới kiếm đủ điểm mà chuộc lại. Vẫn may mắn hắn vẫn còn giữ nhẫn trữ vật của Tiểu Bạch. Nếu không để lại nhẫn trữ vật của bản thân thì rất bất tiện.

Linh hồn kia sau khi xem xong bảng giá đã tính toán vừa đủ từ từng loại cho đến từng lượng những thứ cần thiết. Trăm vạn điểm võ giả cũng rất nhanh bị Thiên Cường tiêu hết rất vừa vặn để mua những đồ mà linh hồn kia cần.

Những món đồ ấy là những thứ để vẽ phù chú và bố trận pháp. Thiên Cường đương nhiên nhận ra nhưng trước giờ hắn chưa từng vẽ bùa chú. Trưởng lão phụ trách dù ngạc nhiên về những đồ vậy của Thiên Cường mua nhưng hắn không hỏi quá nhiều.

Chuyện Thiên Cường học vẽ bùa chú và trận pháp chắc sẽ bị phó Viện Trưởng chú ý vì sắp tới thời gian tham gia thi đấu. Chỉ e thời điểm phó Viện trưởng đến gặp hắn để nhắc nhở tu luyện thì không còn kịp nữa rồi. Linh hồn tảng đá kia chắc chắn đã nghĩ về chuyện này nên nhất định sẽ hành động nhanh chóng mà thôi.

Sau khi gom lại toàn bộ những đồ cần thiết thì Thiên Cường quay lại động thiên tu luyện. Lúc vừa vào tới động thì lập tức cơ thể hắn bị linh hồn kia chiếm lấy và điều khiển. Thiên Cường cũng đành chịu và không dám phản kháng.

Linh hồn tảng đá điều khiến thân thể Thiên Cường pha mực phức tạp, sau đó thì vẽ phù chú cao cấp.

Thiên Cường nhìn vào mà chẳng hiểu gì cả dẫu hắn có chút kiến thức về phù chú. Bởi loại phù chú linh hồn kia vẽ đẳng cấp quá cao….

Phù chú là một loại bùa chú ghi chép một loại hay nhiều loại pháp tắc nào đó bằng các tia năng lượng khác nhau trên những vật liệu đặc biệt có thể tạm phong ấn năng lượng. Những tia năng lượng này sắp xếp bố cục trình tự đúng với pháp tắc mà chúng mô phỏng.

Trong quá trình chép xuống chúng chỉ ở dạng năng lượng và tồn tại ở nơi chép xuống phong ấn. Nơi phong ấn năng lượng có thể là các loại giấy đặc biệt, tấm gỗ đặc biệt, ngọc giản, tấm kim loại,... được gọi chung là Phù thô. Lúc nơi phong ấn bị phá bỏ cũng là lúc các tia năng lượng được giải phóng và hình thành pháp tắc đã mô phỏng.

Tùy vào mục đích sử dụng khác nhau mà các phù chú cũng có các công năng khác nhau. Phù chú sử dụng ở rất nhiều trận pháp, luyện khí, luyện đan,...

Đầu tiên để tạo ra một cái phù chú thì chỉ cần công thức. Sau khi có công thức thì sẽ sưu tầm các loại vật liệu yêu cầu cũng như các đồ vật để vẽ yểm lên phù thô.

Tiếp đó là quá trình pha chế mực từ các loại nguyên liệu mang năng lượng. Những nguyên liệu sẽ bị biến đổi về dạng lỏng mang năng lượng. Đa phần tạo ra mực đều khá dễ dàng. Tỉ lệ hư hỏng không cao nếu đúng với tỉ lệ công thức.

Quan trọng nhất là quá trình vẽ bùa chú. Người vẽ bùa sẽ dùng tinh thần lực khống chế năng lượng khi vẽ lên tấm phù thô. Đương nhiên là không sử dụng tu lực được bởi tu lực dẫn động năng lượng có thể phá hủy đám mực năng lượng, thế nên cũng có chút vất vả.

Nếu thất bại thì sẽ khiến tấm phế phù bị cháy, cũng không quá nguy hiểm. Còn thành thành công thì sẽ tạo ra các tấm phù chú. Các tấm phù chú sẽ có công năng và giá trị tỉ lệ với nguyên liệu đầu vào và đồ án của phù chú. Các tấm phù chú cũng rất đa dạng về chủng loại công năng, chủng loại cấp độ,...

Với các đạo phù chú cấp thấp có thể dùng các loại bút cấp thấp vẽ. Còn các đạo phù chú cao cấp thì hoàn toàn vẽ bằng bảo vật hoặc bằng tinh thần lực. Việc vẽ ra đạo phù chú không quá khó khăn, thế nên đa phần mọi đều vẽ đuợc. Chính vì thế mà phù chú sư cũng không được coi trọng.

Phù đạo có một phân chi cao cấp hơn phù chú đó chính là phù pháp. Phù pháp là những tấm phù văn có ghi chép lại một trận pháp ở trạng thái sẵn sàng hoặc đã kích hoạt. Chỉ cần giải phong phù pháp thì trận pháp phong bế ở trong đó sẽ lập tức bùng nổ.

Muốn tạo ra phù pháp cực kỳ khó khăn và tốn kém. Đầu tiên là phải bố trí một trận pháp mong muốn tương ứng với phù pháp. Tuy nhiên trận pháp này sẽ nhỏ hơn và công năng thấp hơn so với trận pháp cùng loại. Trận pháp này phải ở trạng thái khởi động hoặc đang vận hành.

Sau đó sẽ dùng một trận pháp khác có tên là chép phù trận pháp. Trận pháp này có công năng dẫn dắt trận pháp muốn chép vào phù thô dưới dạng năng lượng đạo vận. Quá trình kia có chút phức tạp mới có thể thành công tạo nên phù pháp.

Đến nửa đêm thì linh hồn kia đã vẽ xong phần phù chú. Linh hồn kia có chút uể oải vì phù chú phức tạp nên tiêu hao của nó một lượng hồn lực. Sau đó linh hồn kia bố trí xuống một tiểu trận pháp cực kỳ phức tạp. Đẳng cấp trận pháp kia quá cao nên Thiên Cường cũng đành chịu.

Linh hồn bố trí trận pháp xong thì phải nghỉ ngơi một canh giờ. Sau đó linh hồn kia mới thúc giục vận trận pháp. Trận pháp vận hành rồi hoá thành một đạo ánh sáng và nhanh chóng biến mất.

Thiên Cường đoán là trận pháp kia đã tìm cách tác động vào trận pháp hộ trận của Thần Viện. Có như vậy mới có thể tìm tới được không gian tâm trận.

Xong xuôi tất cả linh hồn trả lại quyền điều khiển thân xác cho Thiên Cường. Trong thức hải linh hồn kia ra lệnh cho Thiên Cường :

“Ngươi nhanh thôi động phù chú kia đi”

Thiên Cường đen tấm phù chú lên rồi đốt tấm phù chú lên. Phù chú cháy xong lưu lại trong không gian một loại quy tắc nào đó.

Linh hồn tiếp tục ra lệnh :

“Ngươi mau ném lệnh bài thân phận về đám quy tắc kia”

Thiên Cường lấy lệnh bài thân phận của mình rồi ném về đám quy tắc lưu lại trong không gian kia. Ngay lập tức khiến lệnh bài phát sinh rung động đặc biệt.

Trận pháp linh hồn kia bố trí lúc này xuất hiện kết hợp với phù chú tạo thành luồng sáng bao bọc lấy Thiên Cường. Lúc ánh sáng biến mất thì hắn đã xuất hiện tại không gian tâm trận.

Thiên Cường âm thầm khẩn xin các đời Viện trưởng, các đời tổ tiên đừng trách cứ hắn nếu lỡ gây sai lầm gì. Nghĩ đến quái vật mà có thể sống chín vạn năm không chết không may xổng ra ngoài thì đúng là ngập trời đại hoạ. Hơn nữa quái vật này thù hận với các đời Viện Trưởng đủ lớn. Nếu tảng đá kia thoát ra ngoài thì Thiên Cường không dám nghĩ chuyện gì sẽ xảy ra.

Bản thân Thiên Cường thật sự thán phục linh hồn tảng đá này. Về lý thuyết tiến vào tâm trận cực kỳ khó khăn. Mà trận pháp đã sản sinh không gian riêng lại càng khó.

Khi tâm trận sinh ra không gian riêng sẽ không cố định vị trí mà sẽ luân chuyển trong Thần Viện. Hơn nữa sự liên kết của toàn trận có sức mạnh cực kỳ khủng bố. Muốn tìm kẽ hở rất mất thời gian và công sức. Ít nhất muốn nghiên cứu cũng cần phải xúc động trận.

Vậy mà linh hồn kia chỉ vẽ chút bùa chú kết hợp với một cái tiểu trận pháp dùng từ những nguyên liệu không quá mức đặc biệt mà đã có thể đi tới tâm trận. Linh hồn kia không xúc động trận mà lại có thể tìm kẽ hở của trận pháp. Điều này chứng tỏ tạo nghệ trận pháp lẫn bùa chú của linh hồn này kinh khủng tới mức nào.

Đương nhiên linh hồn này sống rất lâu nên tạo nghệ trận pháp cực kỳ đỉnh cao. Linh hồn này đã thoát khỏi trận pháp phong ấn một thời gian nên đã nghiên cứu qua tâm trận thật kỹ càng.

Bản thân linh hồn quá yếu nên không thể tự mình rời tâm trận được. Linh hồn kia vốn đang chờ cho tâm trận vỡ vụn để lấy lại thân xác. Tuy nhiên bây giờ Thiên Cường xuất hiện nên đã đổi ý muốn lấy lại ngay thân xác của mình.

Thiên Cường vẫn có chút lòng tin vào các đời Viện Trưởng. Nhất định các đời Viện trưởng cũng đã tính đến việc linh hồn tảng đá này sẽ có ngày xông ra. Hắn cho rằng các đời Viện trưởng nhất định sẽ lưu lại hậu thủ. Vậy nên hắn mới dám đánh cược một lần đem linh hồn tảng đá về không gian tâm trận. Nếu không vì điều này thì hắn đã phản kháng hết sức, không thành toàn cho linh hồn này.

Thiên Cường nghe lời linh hồn từng bước nặng trĩu lê chân dần tới cánh cửa điện. Lúc trước Phó viện trưởng kết ấn đặc biệt mới mở ra cánh cửa này. Hắn hy vọng linh hồn này không thể mở được cánh cửa. Thế nhưng khi đi tới gần thì cánh cửa bỗng tự động mở ra.

Thiên Cường gần như không thể tin vào mắt mình. Hắn run rẩy từng bước vào bên trong, đôi mắt hắn không dám mở nhìn về phía trước. Bỗng nhiên trận pháp giam giữ cự thạch đột ngột ù ù vận chuyển. Thiên Cường bị dư chấn vận trận khiến bản thân hắn rơi vào hôn mê.

Bạn đang đọc Lạc Việt Tổ Thần của Thanh Nguyên Nhất Hối
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thanhnguyennhathoi
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.