Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đây Là Một Buổi Hẹn Hò Ư?

Phiên bản Dịch · 1442 chữ

(Góc nhìn Manami)

“Ba!”

Thải Hồng hét lên và chạy thẳng tới chỗ Sư phụ.

“Ồ, Thải Hồng? Liên Ly, Manami và cả Eris? Các cô làm gì ở đây thế?” Sư phụ hỏi trong khi được Thải Hồng ôm.

“Liên Ly đang dẫn chúng con đi xung quanh, thưa Sư phụ,” Eris trả lời.

“Lâm đại sư, họ là đồ đệ của cậu sao?” Lão già khú đứng cạnh Sư phụ hỏi.

“À, đúng vậy. Các cô gái, đây là Thanh trưởng lão, ông ấy từng là cố vấn của ta hồi ta mới nhập môn. Thanh trưởng lão, đây là những đồ đệ của tôi, Liên Ly và Manami. Tiểu cô nương này là Thải Hồng và Eris là người đứng phía sau kia.”

Ông ta lần lượt nhìn từng người bọn tôi và gật đầu.

“Hừm, tốt quá. Ta nghe nói có hai người đã đăng ký trở thành Năng lực giả Nội môn?”

Sư phụ gật đầu, chỉ vào Liên Ly và tôi, “Đúng vậy, họ sẽ cùng làm bài kiểm tra vào tuần sau.”

“Và hai người còn lại?”

Sư phụ cười gượng, “Eris không phải Năng lực giả, Thải Hồng thì còn quá nhỏ.”

“Ra vậy, ra vậy. Thế có nghĩa là hai đồ đệ đầu tiên sẽ tham dự Hội So tài Môn phái năm nay?”

Sư phụ gật đầu xác nhận.

À, Hội So tài Môn phái... Tôi từng nghe về nó rồi.

Cuộc so tài năm nay tổ chức tại Phượng Hoàng Môn nằm ở phía tây thành phố Kim và gần ngọn núi Âm, nơi quả trứng của Thải Hồng được tìm thấy.

Sự kiện ấy khá quan trọng đối với mọi Năng lực giả, đến Sư phụ cũng đã tham gia một hoặc hai lần. Bọn tôi từng hỏi về lần tham gia đó, nhưng ngài ấy từ chối kể lại vì xấu hổ.

Thật dễ thương.

Thứ chúng tôi biết được từ các nguồn thông tin khác là Sư phụ đã tham gia ít nhất hai lần. Lần đầu với tư cách Năng lực giả Nội môn, lần hai là Đại sư.

Người có hỏi bọn tôi muốn tham gia sự kiện năm nay không, và bọn tôi ngay lập tức đồng ý. Làm sao bọn tôi có thể bỏ qua cơ hội đem vinh quang về cho Sư phụ được?

Ưmm... Và sau khi dành chiến thắng, tôi sẽ xin Sư phụ một phần thưởng.

Trước hết là một buổi chải đuôi chu đáo, sau đó tôi sẽ đề nghị được mát xa lưng cho ngài và dùng đuôi bọc ngài lại... Dần dần động chạm ngài ấy, và rồi...

Ara ara, không được. Tưởng tượng thôi đã làm tôi thấy nứng rồi.

Ufufufu.

“Hoho, vậy ta chúc các cô gặp thật nhiều may mắn! Lão già này không nên làm phiền lớp trẻ nữa, chăm sóc các đồ đệ tốt nhé Lâm đại sư.”

Ara? Lão già khú này cũng biết điều đấy. Đúng là người đã tận mắt chứng kiến sự vĩ đại của Sư phụ.

Sư phụ vẫy tay tạm biệt lão già với nụ cười thường thấy trên môi.

Thải Hồng kéo tay áo ngài, “Ba? Đi cùng?”

“Hừm, dạo quanh môn phái? Sao lại không nhỉ? Để ta dẫn các cô đến mấy nơi quen thuộc hồi ta còn là đệ tử. Đi thôi nào.”

Sư phụ ra dấu cho bọn tôi đi theo ngài ấy, sau đó quay về hướng một con đường.

Ara? Phải chăng đây là một buổi hẹn hò? Không phải đâu nhỉ? Chỉ là Sư phụ dẫn bọn tôi đi dạo thôi mà.

“Sư phụ? Đây... Đây là một buổi hẹn hò ư?” Liên Ly hỏi.

Ôi trời, mạnh bạo dữ vậy em.

Sư phụ ngoảnh lại và mỉm cười, “Hửm? Ta nghĩ mấy cô gọi thế cũng được? Hahaha.”

Ara?

Ara ara?

Đây...

Là.

Một.

BUỔI HẸN HÒ.

HẸN HÒ!!!

Đuôi hư! Đừng có vẫy nhiều như vậy!

AHHHHH!!

Không, tôi không kiểm soát được! Hạnh phúc quá đi!!

MỘT BUỔI HẸN HÒ!!!

AHHHHH!!

Đừng có hét nữa! Dừng lại! Bình tĩnh nào!

Không! Không! Tôi không thể! Khuôn mặt tôi cảm giác lạ quá! Tôi không thể ngừng lại! Khônggg!! Cơ thể tôi đang tự chuyển động!

Tôi với tay tới cánh tay của Sư phụ, thế nhưng một bàn tay khác đã nắm cổ tay tôi lại.

Tôi trừng mắt nhìn Liên Ly, cô ta cũngnhìn trừng trừng lại tôi.

“Chúng ta đã thỏa thuận rồi,” cô khẳng định ngắn gọn.

Chậc... Coi như cô ta thắng lần này.

Cơ mà cô không nên kiềm chế như vậy đâu Liên Ly, nhìn đôi tay run rẩy đó là tôi biết cô cũng muốn làm điều đó rồi.

Fufufu... Không thể để việc cỏn con đó cản bước tôi được. Đây là buổi hẹn hò đầu tiên của bọn tôi với Sư phụ mà!

HẸN HÒ!

-----

(Góc nhìn Eris)

“Bên kia là tháp đan dược. Khi nào cần nguyên liệu luyện đan thì các cô biết phải đến đâu rồi đó.” Sư phụ chỉ về phía cái tháp bên kia hồ và giải thích.

“Sư phụ lấy viên thần đan từ nơi đó sao?” Liên Ly hỏi.

“À, ý cô là viên đan dược ta đã dùng để hồi phục cô? Ta chỉ lấy nguyên liệu ở đó, chứ ta nghĩ hiện tại ngoài ta ra thì không có ai biết luyện chế ra nó đâu.”

“Thần...” Tôi nghe vậy liền lẩm bẩm.

Liên Ly và Manami từng kể cho tôi về việc Sư phụ tạo ra một loại thần đan có thể chữa được bách bệnh. Đến Mạch nguyên tố coi như tàn phế của Manami còn được dễ dàng chữa lành, ngoài một vị thần ra thì ai có thể chế tạo vật phẩm thần thánh như vậy?” [Eris]

Cơ mà ta vẫn thấy khá sốc khi chúng ta đang hẹn hò với Sư phụ đó? [Mồi]

...Hẹn hò... [Laverna]

Sư phụ cho phép kẻ hèn mọn này hẹn hò với ngài... Kẻ này không xứng đáng... Không xứng đáng... [Denna]

Hehehe, bọn họ còn đang sốc kìa. Này này, sao chúng ta không chiếm lấy ngài ấy luôn nhỉ? [Mồi]

Báng bổ... [Laverna]

Ồ? Bà tỉnh lại rồi hả? Nhanh đấy chứ. [Mồi]

Dám suy nghĩ như vậy... Không thể tin nổi... [Laverna]

Thôi im đi, làm như bà chưa từng nghĩ tới việc làm chuyện đó vậy. Bà thấy ban nãy đuôi Manami ngoe nguẩy dữ cỡ nào không? Ta còn tưởng cô ấy sẽ đánh mất kiểm soát ngay lúc đó chứ, hahaha! [Mồi]

Im nào, Sư phụ đang nói kìa. [Eris.]

“Đó là nơi ta từng đến để tu luyện,” Sư phụ chỉ vào một lùm cây nhỏ. “Yên tĩnh và kín đáo, ta chưa từng thấy ai khác đặt chân qua nơi này.”

Tôi lưu lại thông tin đó vào mục “địa điểm vui vẻ tiềm năng”.

Này này, mấy bà nghĩ sao về vị trí trên mái nhà Đại Sảnh? Ta thấy ưng chỗ đó nhất á! [Mồi]

Cạn lời... [Laverna]

Im mồm, ít ra ta luôn thẳng thắn chứ không làm bộ như bà. [Mồi]

Kín đáo... [Laverna]

Bleh, ở đây có mỗi ta thích hoạt động ngoài trời thôi à? [Mồi]

Tất nhiên rồi. [Eris]

Chuẩn... [Laverna]

Kẻ này khiêm tốn từ chối suy nghĩ đó. [Denna]

Ba người các bà thật nhàmmm chán. [Mồi]

“Eris? Cô không sao chứ? Trông cô hơi thơ thẩn.” Sư phụ gọi tôi.

“Hể? A! Con ờmm... Kẻ này ổn không vấn đề sao hết...”

Á? Sao các cô nói chen nhau vậy? [Eris]

Tại ta bị giật mình?! [Mồi]

Bồn chồn... [Laverna]

Kẻ này khiêm tốn xin lỗi. [Denna]

Ugh... Nhìn đi, Sư phụ đang lo lắng kìa. [Eris]

Ể? Sư phụ đang đặt tay lên trán mình?

“Hừmmm... Nhiệt độ cơ thể cô vẫn ổn, chắc là mệt mỏi thôi?”

Uwawawawawa~ [Eris]

Mẹ nó, bình tĩnh nào! Bình tĩnh nào đ- má! Chỉ là cái chạm thôi mà! Ta không hoảng loạn, các cô mới hoảng loạn! [Mồi]

Ấm áp... [Laverna]

Kẻ này khiêm tốn hy vọng khoảnh khắc này kéo dài mãi mãi. [Denna]

“Hừm, cũng đến giờ chúng ta trở về rồi. Có muốn nhảy lên lưng ta không Eris? Để ta cõng cô cho.”

Tôi hoảng hốt xua tay, “Khôngkhôngkhông! Sư phụ đề nghị gì thế?! Người như con đâu dám-”

“Đừng làm to chuyện như thế chứ. Đây,” Sư phụ bế tôi lên.

“Đó, thấy chưa? Ta đâu có yếu đến vậy?” Ngài mỉm cười với tôi.

...

...

...

...

BẾ CÔNG CHÚA?!!! [Cả bốn]

Tôi ngất xỉu.

Bạn đang đọc Làm Gì Có Chuyện Đồ Đệ Của Ta Là Yandere? của Draekai

Truyện Làm Gì Có Chuyện Đồ Đệ Của Ta Là Yandere? tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi konjikinoyami2412
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 33

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.