Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 518 chữ

MÙA THU NĂM 2006

“Thì cậu cũng biết đấy… chúng ta đều là sinh viên khoa điện ảnh. Đấy không phải quá là trùng hợp rồi sao?”

Lúc đó chúng tôi đang đi tham gia buổi hướng dẫn nhập học ở học viện, và Tsurayuki tò mò thắc mắc.

“Nhưng cũng nhờ đó giờ bọn mình có thể trao đổi thông tin, tốt quá còn gì. Chắc là bọn mình sẽ đến lớp ngoại ngữ trước; rồi làm quen sau cũng được.”

Quay lại làm một sinh viên đại học, tôi phải nói rằng điều này quả thực rất may mắn. Nếu Nếu cả bốn bọn tôi học cùng một giáo trình, bọn tôi có thể dễ dàng giúp nhau học khi có bài và khi kiểm tra. Bọn tôi còn có thể điểm danh hộ nhau luôn.

“Ch~Chà, cậu hiểu biết thật đó. … Ý tôi là, đây có thực sự là Osaka không vậy? Tôi nghe thấy tiếng bò kêu đó”

“Cũng không khác mấy so với quê tôi~.”

“Kể cả đây LÀ Osaka, thì cũng mới chỉ là biên giới tỉnh thôi. Đến cả một kẻ tốt nghiệp từ Oogei cũng viết bài luận của mình là “nông thôn thật sự rất tệ.” đấy.

“Hảaa? Tại sao chứ?”

“Có một cái biển báo to đùng kia kìa “Cẩn thận có rắn lục!”

“...Thôi có khi tớ về nhà đây.”

Nanako và Tsurayuki cứ phàn nàn mãi khi chúng chúng tôi đi trên đường làng. Mặt khác, Shinoaki lại vô cùng vui vẻ tận hưởng chuyến đi, cùng những ngọn cỏ đuôi cáo xanh mơn mởn đung đưa theo từng nhịp.

Đương nhiên, tôi cũng rất kỳ vọng vào cuộc sống mới này cùng với ba người họ. Tôi cũng đã từng như thế khi bước vào buổi lễ nhập học của mình. Tuy nhiên lần này, tôi kỳ vọng (và cả lo lắng) hơn rất nhiều so với trước. Tôi sẽ có những người bạn học như thế nào? Những bài học như thế nào đang đợi tôi ở phía trước?

Vẫn ở trên con đường đó, chúng tôi chậm rãi bước đi, điểm đến cũng đã xuất hiện trong tầm mắt.

“A, chúng ta đến rồi. Đến nơi rồi.”

Từ chỗ chúng tôi đứng, mất khoảng 5 phút để đến cổng trường.

“À, đúng rồi. Tớ cũng đã từng thấy nó lúc đi thi.. mà quên mất.”

Đứng ở cổng vào, Tsurayuki mệt mỏi hạ giọng.

“Cái này, thực sự khiến một đứa phải thức học thâu đêm như tớ xúc động đấy.. ”

Nanako cảm thán với cái giọng tựa như vang lên từ địa ngục vậy..

“Cảm giác cứ như là chuẩn bị gặp trùm cuối ấy…”

Đến cả Shinoaki cũng tỏ ra sợ hãi.

Đây cũng là lần thứ hai tôi nhìn thấy nó, hiện tại hiện lên trước mắt chúng tôi là trường Đại học mỹ thuật Oonaka - khét tiếng với biệt danh “Geisaka”.

Đi qua đoạn dốc lên dựng đứng đến cả một cái thang cuốn cũng không có kia chính là ngôi trường chúng tôi đang hướng đến.

Bạn đang đọc Làm lại cuộc đời của Nachi Kio
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Edel
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.