Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 6-2

Phiên bản Dịch · 1246 chữ

Chương 6-2

Ba năm này, cô dùng “linh thuỷ” cải thiện thân thể ba đứa nhỏ, làm cho ba đứa nhỏ gầy nhom từng chút một trở thành thiên sứ nhỏ xinh đẹp, nhất là ba đôi mắt xinh đẹp như đúc ra từ một khuôn. Ai nhìn thấy ba chị em cũng đều không nhịn được khen khen đùa đùa.

Điều này cũng hình thành thói quen thích chưng diện cho ba đứa nhỏ, nhất là hai đứa con gái, mỗi lần nhìn thấy Triệu Lệ Phương kẹp tóc, buộc dây đỏ, cài hoa, đổi mới các kiểu bím tóc, may quần áo mới cho mình thì đều rất vui vẻ, ánh mắt cũng sáng lấp lánh.

Nhưng lúc này, hai bé gái trắng trắng mềm mềm lại buộc một bím tóc xiêu xiêu vẹo vẹo, phía trước thì lỏng, đằng sau lại chặt, cũng khó trách mặt chúng hiện đầy vẻ oán trách.

Trên khuôn mặt tuấn tú của Ân Tú Thành hiện ra vẻ xấu hổ, vội vàng bước nhanh vào phòng bếp, bưng đồ ăn lên nhà chính. Hắn có thể bắn súng, có thể đánh nhau, có thể đi vào đầm rồng hang hổ, nhưng chải đầu cho con gái thì quả thật đúng là lần đầu.

Triệu Lệ Phương cười, qua cửa sổ lấy cây lược gỗ, mở ra bím tóc trên đầu hai chị em, chia lại tóc, từ chính giữa tách ra làm hai, thắt lại hai bím tóc xinh đẹp. Sau đó, lấy nơ con bướm tự cô làm cột vào đuôi tóc, cầm ra nửa miếng gương cho hai bé soi, quả nhiên hai bé gái lập tức vui vẻ ra mặt.

Trong đầu cô có rất nhiều kiểu tóc xinh đẹp, nhưng ở thời đại này , tại nông thôn đa số mọi người cũng chỉ biết cột tóc đơn giản, cô cũng không dám làm cho các bé quá khác thường.

Ân Đông Tuyết kéo tay Ân Tiểu Phượng rảo bước lên nhà chính thì lúc này Ân Tiểu Hổ đã ngồi ở trên đùi Ân Tú Thành rồi. Nhìn thấy hai chị tiến vào, hắn đắc ý nắm chặt quần áo Ân Tú Thành, nhăn mặt với họ.

Ân Đông Tuyết thè lưỡi với Ân Tiểu Hổ, cười hì hì ngồi bên cạnh Triệu Lệ Phương. Ân Tiểu Phượng lại cho em trai sinh đôi một ánh mắt khinh thường, đã gần năm tuổi còn muốn người lớn ôm mình ăn cơm, có thấy mất mặt xấu hổ hay không?

Ân Thanh Sơn cũng đã ngồi bên cạnh bàn, nụ cười trên mặt muốn ngừng cũng không được. Hình ảnh một nhà đoàn viên, vài năm nay ông đều không dám nghĩ tới, không nghĩ đến chuyện chỉ xuất hiện trong mơ lại biến thành sự thật.

Ân Tú Thành tiếp tục nói với hai cụ việc đã an bài, hai cụ cũng đồng ý để Triệu Lệ Phương dẫn theo ba đứa nhỏ chuyển đến huyện ở.

Có thể đem hộ khẩu dời đến huyện thành chính là chuyện tốt. Người thành phố ăn lương thực cung ứng, mỗi tháng đều được phát các loại phiếu. Dựa vào phiếu lương, thịt mỡ hay trứng, cái gì cũng có giá tiện nghi hơn so với người nông thôn. Nếu làm công nhân, một tháng cũng có mấy chục đồng tiền lương, bát sắt còn có thể truyền cho đời sau, cái gì cũng đều tốt!

Biết bao nhiêu người nông thôn bỏ tiền chuyển hộ khẩu vào huyện mà cũng không tìm được phương pháp đây, con trai chỉ nói một câu, một nhà bốn người liền có thể dời qua theo, Ân Thanh Sơn cười đến mắt đều híp lại.

Ân Tú Thành nói muốn dẫn ông đi vào thành phố khám chân, ông liền cự tuyệt, nói chân mình sắp khỏi rồi, căn bản không cần lãng phí thời gian cùng tiền bạc. Bất quá Ân Tú Thành cũng không nghe lời ông, tự quyết định : “đợi lát nữa con trở lại huyện thành, buổi chiều lái xe quay lại đón mọi người.”

“Con không cần đi làm sao?” Mẹ Ân lo lắng hỏi, con trai vừa trở về, liền chỉ lo chuyện trong nhà, lãnh đạo bên trên có khó chịu hay không?

“Mẹ, người yên tâm, trong cục cho con thời gian một tuần để sắp xếp chuyện nhà.”

Ăn cơm sáng xong, Ân Tú Thành muốn đi đến nhà cán bộ và một ít họ hàng, đem mọi việc nói rõ ràng. Triệu Lệ Phương nghĩ nghĩ, đuổi theo : “Anh có cần mang chút lễ vật đến nhà đội trưởng và bí thư chi bộ hay không?”

Hiện tại không còn quản nghiêm như trước, trong nhà có nuôi một ít gà, còn góp được mười mấy cái trứng. Triệu Lệ Phương tự mình muối, bỏ linh thuỷ, thoạt nhìn thì không khác biệt nhưng kỳ thật ngon hơn nhiều. Những thứ này lấy đi làm quà tặng rất tốt.

Vài năm nay, thôn trưởng Lý Thổ Căn rất chiếu cố đối với nhà họ Ân, tuy rằng Ân Thanh Sơn kiên trì không chịu nhận công điểm trợ cấp, bình thường người trong nhà đều đi làm, nhưng đến thời điểm tính sổ cuối năm, Lý Thổ Căn đều đem công điểm trợ cấp tính chung vào, nên trong nhà cũng dư dả hơn.

Sau này chuyển hộ khẩu còn có nhiều chuyện lặt vặt, cũng là muốn nhờ đại đổi trưởng, đưa chút quà qua cũng là nhân chi thường tình.

Ân Tú Thành quay đầu cười, vẻ mặt nhu hoà: “tôi có mang theo.” Hắn từ trong túi móc ra hai bao thuốc lá giơ lên vẫy vẫy trước mặt, “Đừng lo lắng.”

Triệu Lệ Phương không hiểu biết nhiều về thuốc lá, chỉ nhìn thấy trên hộp viết hai chữ “Trà hoa”, cũng không biết thuốc này có đẳng cấp gì. Bất quá nếu Ân Tú Thành cảm thấy vậy là đủ rồi, chắc là không thành vấn đề.

Ân Tú Thành vừa ra khỏi cửa nhà, Triệu Lệ Phương liền bắt đầu dọn dẹp sân. Quả nhiên, không tới mười phút liền có khách không mời mà đến, đứng ngoài cửa la vọng vào : “Thím Ân, Tú Thành con trai thím về rồi à?”

Không quá nửa giờ sau, trong sân nhà họ Ân liền đứng đầy phụ nữ. Họ tranh thủ thời gian trước khi ra công tận lực thu thập nhiều tin tức.

Mẹ Ân bị một đám người vây ở giữa, một lần lại một lần trả lời câu hỏi, vui mừng trên mặt chưa từng giảm bớt.

Mãi đến khi tiếng chuông bắt đầu làm việc vang lên, mọi người mới như ong vỡ tổ rời khỏi.

Lúc này đồng thời bị vây trong đám người, Triệu Lệ Phương cũng bắt đầu đi làm.

Ân Tú Thành từ trên trời giáng xuống: “Đồng chí Triệu Lệ Phương, trong nhà có việc nên tôi đã xin nghỉ cho cô rồi.”

Ân Tú Thành một thân đồng phục cảnh sát màu tím ngay ngắn chỉnh tề, diện mạo uy phong mười phần, Triệu Lệ Phương trả lại công cụ, đi theo sau lưng hắn trở về, nghe được mấy người phụ nữ sau lưng cười ha hả, có người lại bắt chước Ân Tú Thành nói chuyện : “Triệu Lệ Phương đồng chí….” Tiếng cười càng lớn hơn.

Bạn đang đọc Làm Mẹ Ở Thập Niên 70 của Hải Đường Vô Miên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MêM92
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 181

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.