Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 9-1

Phiên bản Dịch · 1267 chữ

Chương 9-1

Cuối cùng Ân Tú Thành bị ba lão đại trong nhà liên thủ trấn áp, không thể không buông xuống tôn nghiêm của người cha, ôm Ân Tiểu Hổ dỗ dành. Vốn Ân Tiểu Hổ đang có chút uỷ khuất, nhưng khi nhìn thấy hai chị đã bắt đầu ăn bánh bao bột mì kẹp với thịt, liền vội vàng từ trên đùi Ân Tú Thành trượt xuống đi ăn cơm, không để ý tức giận nữa.

….

Ngày thứ hai, sau khi ăn sáng xong, đầu tiên là Ân Tú Thành lái xe chở Triệu Lệ Phương cùng với ba đứa nhỏ đưa đến trường, sau đó trở về chở Ân Thanh Sơn đến bệnh viện kiểm tra.

“Khôi phục tốt lắm.” Bác sĩ nghe nói đây là do thầy lang trong thôn cho thuốc dán, rất là kinh ngạc. Trình độ băng bó không được tốt lắm, lại khôi phục rất tốt, có thể thấy là do người dân lao động tay chân thân thể tráng kiện.

Triệu Lệ Phương chỉ bảo trì tươi cười đứng ở một bên, cô sẽ không bao giờ nói với bất kỳ người nào cô đã cho Ân Thanh Sơn uống linh thuỷ.

Bác sĩ đổi thuốc cho Ân Thanh Sơn, nói sau nửa tháng nữa có thể khỏi hẳn.

Lúc xế chiều, Ân Tú Thành mượn xe lớn chở hai người chị gái đến nhà, một đại gia đình chen chúc trong nhà ngang, làm cho phòng ở trở nên chen lấn chật chội.

Chị cả Ân Tú Thành-Ân Tú Mai gả đến nơi so với thôn của họ càng xa hơn, sinh được hai đứa con trai. Chị hai Ân Tú Hoa gả gần hơn, điều kiện nhà chồng cũng tốt hơn một chút, sống ở thị trấn, hiện tại chỉ có một cô con gái.

Một đại gia đình vừa khóc vừa cười, bọn nhỏ cũng chen chúc lại một nhóm nói cười, ầm ĩ đến mức làm cho Triệu Lệ Phương đau cả đầu.

Buổi tối Ân Tú Thành tiễn hai người chị gái về nhà, sáng ngày hôm sau hai cụ cũng nhất định muốn về thôn. Bọn họ cũng nhìn ra, trong huyện điều kiện tốt; nhưng mà phòng ở quá nhỏ, bọn họ ở lại , thêm ba đứa nhỏ, vợ chồng con trai đều không có không gian riêng tư để tâm sự.

Ân Thanh Sơn cố ý muốn đi, Ân Tú Thành đành phải mua vài thứ, lái xe chở bọn họ về thôn.

Chờ đến lúc hắn trở lại, Triệu Lệ Phương đã đưa ba đứa nhỏ đi học.

“Cha mẹ gửi tương do cô làm đến, nói là ba đứa nhỏ đều thích ăn.” Ân Tú Thành mở cửa, nhìn thấy Triệu Lệ Phương đoan đoan chính chính ngồi bên cạnh bàn cũng cảm giác được giống như sắp có chuyện gì đó xảy ra, bất quá bước chân cũng không dừng lại, trên mặt vẫn nở nụ cười ôn hoà như cũ.

Ân Tú Thành đi đến giữa phòng khách, để bình gốm đang xách lên bàn.

“Đồng chí Ân Tú Thành, anh ngồi xuống một chút.” Triệu Lệ Phương đợi mấy ngày nay, rốt cuộc đợi được cơ hội chỉ có hai người ở riêng với nhau. Cô quyết định ngả bài với Ân Tú Thành, đưa ra đề nghị ly hôn.

Kỳ thật cô có thể đợi vài ngày nữa, chờ Ân Tú Thành dời hộ khẩu xong; an bài tốt công việc cho cô; sau đó mới đưa ra đề nghị ly hôn, cuộc sống sau này cũng dễ dàng hơn. Nhưng Triệu Lệ Phương nghĩ lại, cảm thấy tâm tư này vẫn không cần có, thà rằng để nhân vật phản diện nợ cô, ngàn vạn lần không muốn khiến nhân vật phản diện cảm thấy cô nợ hắn.

Vật chất gì đó, cô tin tưởng dựa vào năng lực của mình sẽ tự đạt được.Đợi đến khi khôi phục kỳ thi đại học, cô cũng có thể thi lên đại học, còn cần lo lắng hộ khẩu, công việc làm gì?

Nhưng ở chung thời gian lâu, cô không nguyện ý ở cùng nhà với nhân vật phản diện. Không có lợi.

Mẹ Ân lúc sắp đi còn lén dặn dò cô, bảo cô về sau đừng có không nỡ ăn, không nỡ mặc, ở trong huyện không giống với khi ở trong thôn. Mẹ Ân nhìn thấy trong khu tập thể rất nhều người nhà cán bộ đều uốn tóc, mặc quần áo xinh đẹp, sợ Triệu Lệ Phương giống như trước kia mặc quần áo cũ, bị người khác chê cười, ảnh hưởng đến tình cảm vợ chồng.

Vì thế, mẹ Ân còn đưa lại mười đồng tiền Triệu Lệ Phương cho bà, nhất định muốn đưa cho cô, để cô cũng đi uốn tóc, may hai bộ đồ mới.

Nhưng bà lại không biết, Triệu Lệ Phương lại không muốn bồi dưỡng tình cảm với Ân Tú Thành. Biết rõ có một ngày Ân Tú Thành sẽ yêu nữ chính, cố chấp đuổi theo người ta, cô cần gì phải lãng phí thời gian tinh lực? Vừa nghĩ đến vận mệnh tương lai của Ân Tú Thành, Triệu Lệ Phương liền cả người đều cảm thấy không thoải mái, cô cũng không cần một người chồng luôn tâm tâm niệm niệm nhớ mãi không quên người khác.

Chẳng sợ Ân Tú Thành không phải loại hình đàn ông trung khuyến mà cô thích, cô cũng không muốn bị người khác cướp chồng, cho nên vẫn là tự mình xuống tay đem hắn vứt bỏ trước.

Khoé miệng Ân Tú Thành mỉm cười, từ trong túi lấy ra một quả táo Hồng rực đặt ở trước mặt Triệu Lệ Phương, sau đó mới kéo cô ngồi xuống ghế dựa bên cạnh hắn.

Chân hắn rất dài, loại ghế nhỏ này có chút thấp, vì thế khi hắn vươn hai chân ra, giống như vây Triệu Lệ Phương ở bên trong.

Triệu Lệ Phương nâng ánh mắt lên nhìn hắn một cái. Hai ngày nay cô vẫn luôn quan sát Ân Tú Thành, phát hiện ra trước mặt người khác hắn Vĩnh viễn đều duy trì tạo hình ôn hoà thân thiết, giống như đúc lời nguyên chủ nói. Hắn đối với cha mẹ vợ con giống như vô cùng săn sóc, mấy ngày qua những người nhà của cán bộ làm trong cục công an hết sức hâm mộ, đem Ân Tú Thành khen đến trên trời không có dưới đất chưa từng thấy.

Nhưng như vậy, Triệu Lệ Phương càng cho ra được kết luận, nguyên chủ nói không sai, đây chỉ là mặt nạ của Ân Tú Thành. Không nói cái khác, Triệu Lệ Phương kiểm tra ký ức nguyên chủ với vai trò người đứng xem bình tĩnh phát hiện Ân Tú Thành đối với nguyên chủ khách khí xa cách, căn bản không có bộ dáng vợ chồng thực sự.

Mặc dù nguyên chủ có nhiều tật xấu, ví như yếu ớt, ích kỷ, lười biếng, nhưng mà cô ấy đối với Ân Tú Thành là nhất kiến chung tình, có giai đoạn trong lòng đều là hình ảnh Ân Tú Thành. Nhưng từ đầu tới đuôi, nguyên chủ đều không biết Ân Tú Thành công tác tại binh chủng nào, chức vị cụ thể là gì, phụ trách công việc gì, thích gì, chán ghét cái gì. Trao đổi của bọn họ giới hạn sau khi tắt đèn hoạt động ở trên giường.

Bạn đang đọc Làm Mẹ Ở Thập Niên 70 của Hải Đường Vô Miên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MêM92
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 167

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.