Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Người cùng giận

Phiên bản Dịch · 1607 chữ

Một lúc sau , bà lão biến mất , có vẻ như bà lão này chỉ mới chết . Hồn thể còn không vững chắc , mỗi ngày chỉ có thể xuất hiện một lát .

Bất quá đã có manh mối thì dễ làm . Trần Hồ Li quyết định hỏi xung quanh một chút . Ngày hôm sau , hắn đi hỏi chuyện về nhà Lý gia .

“ Nhà lão Lý phụ mẫu là một goá phụ , một cái goá phụ nuôi sống sáu người con trai không dễ dàng . Sáu người con trai cũng hiếu thuận , thay phiên nhau nuôi dưỡng lão bà . Cuộc sống ngày càng tốt , lão phu nhân không phải người bình thường , vất vả nữa đời người , đề lại cho con cháu ba dãy nhà , thật kinh người , nhìn thấy ai lại không giơ ngón cái ?”

“ Nhà họ Lý sao ? Khá tốt , ta là hàng xóm bên họ đã nhiều năm , nhà này đối tốt với bằng hữu . Không biết sao gần đây lại xui xẻo , toàn gia đều bị bệnh , có thể là có cái gì đó .”

Trần Hồ Li quyết định hỏi từng người trong nhà họ xem gần đây họ đã làm gì cùng nhau không .

Kết luận lại không có , nhưng có một nhà cảm giác do dự cùng phản kháng . Trần Hồ Li dự định tối lại đến nhà Lưu đại ca đã xin giúp đỡ .

“ Điều duy nhất xảy ra trong gia đình đó là lão phu nhân chết .Nhưng điều đó dường như cũng không quan hệ cái gì .”

Trần Hồ Li định kể cho hắn nghe chuyện tối qua , nhưng chỉ kể trong viện mơ hồ có quỷ , đêm qua đã thấy một bà lão có đôi chân nhỏ ngồi ở đầu giường , đeo khăn liệm màu hồng.

“ Ngươi nói chính là nãi nãi ta , nãi nãi ta không thể trách cha mẹ ta chứ ? Này , này cũng không phải thật sự là trách cha mẹ ta chứ ?”

Lưu đại ca miệng nói đứt quãng , hoá ra bà lão kia không sống tốt như những người kia nói . Bà bị liệt trong những năm cuối đời , sáu người trong nhà thay phiên nhau đưa cơm hầu hạ .

Chẳng qua là đưa cơm thiu , có đôi khi cũng không có bánh bao khô , nước . Lý lão đại , cũng chính là người đưa cơm ngon , bánh bao nóng , nước trong , đến phiên nhà họ , Lý lão đại tắm rửa cho bà , ngày thường những người còn lại đều không dọn dẹp cho bà khi đại tiện …

Không phải Lý lão đại muốn một mình chăm sóc lão phu nhân , mà là những người còn lại không đồng ý , sợ người khác nói là bất hiếu , hơn nữa vẫn là sợ Lý lão đại đem nuốt hết tiền !

Ai cũng đều biết , bà lão có ba căn nhà, nhưng chuyện riêng tư có ai biết không ?

Vì vậy , khi ở trong khu nhà , gia đình lão tam luôn bị trong tối ngoài sáng chén ép uy hiếp .

“ Cho lão phu nhân đồ tốt , ngươi cũng không thể được nhưng cái viện này đâu !” Lý lão đại duy nhất có thể làm , chính là đến phiên tắm rửa dọn dẹp . Mặc dù cơ thể bà lão đã bị thối rữa , hắn cũng không thể làm gì được .

Chính bà lão cũng khăng khăng muốn ở lại trong nhà . “ Ta không thể để những người khác chỉ trỏ thúc bá ngươi bất hiếu , con người sống một đời thực sự rất khó . Nếu có kiếp sau , chúng ta vĩnh viễn không làm người .”

Nói đến lão ta đã rơm rớm nước mắt . Huệ Nương cũng gắt gao nắm chặt tay .

“ Sau đưa tang nãi nãi , chúng ta liền phân gia . Ta không muốn ở với họ thêm một thời gian nào nữa .”

Lưu đại ca quỳ xuống , “ Cầu xin ngươi cứu cha mẹ ta với .”

Huệ Nương nhịn không được nặng nề nện một đấm xuống bàn đá , không ngờ trên đời lại có thứ như vậy ! Nhớ lại ánh mắt tối hôm qua của bà lão , đúng là trên đời có nhầm con , nhưng cha mẹ đều có lỗi.

Dù con cái có bất hiếu đến đâu , thì cha mẹ cũng không thể rút lại tình yêu thương dành cho con cái .

Trần Hồ Li nói : “ Nhìn lại đi , ta cũng không nắm chắc .”

Ra sân , Trần Hồ Li cùng Huệ Nương nói : “ Hắn nói ngươi tin sao ? Hàng xóm còn nói bọn họ rất hiếu thuận . Ngươi nha …..Chính là dễ dàng tin tưởng người khác .”

Huệ Nương vẫn còn tức giận , “ Nương tốt như vậy lại bất hiếu bỏ rơi , bọn họ thật là súc sinh ! Có thể cứu ngươi cũng đừng cứu !”

Trần Hồ Li hiểu Huệ Nương nghĩ cái gì , từ nhỏ cha mẹ nàng đã mất , không thể hiểu được trên đời này vẫn còn có người bất hiếu với cha mẹ mình .

Hắn đặt tay lên đầu nàng , “ Biểu muội , ngươi hiện tại đồng ý cho ca sờ đầu ngươi sao ?”

……………

Huệ Nương vẫn không vui , chuyện này không thể hai ba câu giải thích rõ .

Bọn họ hướng phía nhà họ Lý đi tới , trời đã tối , hắn định vào trong phòng Lý đại gia nhìn xem thì nhìn thấy bà lão có đôi chân nhỏ đang khẩn cầu họ ở đầu giường .

Tình trạng Lý đại không ổn , hơi thở đã thoi thóp . Bà lão lúc này dứt khoát dập đầu , khiến Huệ Nương cảm thấy rất khó chịu . Nàng thở ra một hơi dài , “ Ngươi vẫn là cứu bọn họ đi …”

Trần Hồ Li trước mặt lộ ra một nụ cười nhàn nhạt , hướng phía bà lão gật đầu .

Bà lão nhìn thấy hy vọng , mừng rỡ như điên nhìn Lý lão đại . Đôi mắt đó là gì ….Huệ Nương chưa bao giờ nhìn thấy đôi mắt như vậy .

Nàng nghĩ đến ánh mắt mẫu thân ôn nhu nhìn nàng vào ngày thiên cẩu thực nguyệt kia .

Lòng căm thù của nàng dành cho Thẩm Tử Giang lại thêm một tầng .

…….

Trần Hồ Li bắt đầu phân phó ra lệnh gỡ bỏ các sinh thần bát tự của gia đình này , làm những hình nhỏ người rơm bằng tóc của họ . Huệ Nương hỏi hắn đây là thần chú gì .

Hắn nói : “ Không biết , không phải tổ mẫu ta làm ra , ta cũng không biết . Ta nghĩ chắc là Thiên Đạo đi …Cuối cùng cũng có chuyện tốt . Nhưng ta không biết chiêu này được không , người rơm này từng nghe nói qua , nó có thể khiến tà linh lầm tưởng đó là người muốn hại , chúng ta phải thử xem . Không thành công cũng không sao , ta thật là cũng không muốn cứu súc sinh , đành nghe thiên mệnh vậy .”

Sau đó , tên ngốc Thiên Đạo thực sự bị lừa , không biết có di chứng nào không .

Đối mặt với đám nhà Lý gia , Trần Hồ Li nói : “ Không phải ta cứu các ngươi , là mẫu thân các ngươi .”

Lông mày hắn tràn ngập khinh thường cùng khinh bỉ , “ Ta thật không muốn cứu đám súc sinh ngươi . Thiên Đạo có báo , hôm nay trốn , ngày mai liền không tránh khỏi . Nghe nói bất hiếu sẽ đi tới mười tám tầng địa ngục. Các ngươi chậm rãi chờ xem .”

Nói xong Trần Hồ Li và Huệ Nương rời đi , mặc kệ người phía sau hỏi sự thật và mắng mỏ .

Sau khi chuyện này giải quyết xong ,Trần Hồ Li không còn hứng thú ở kinh thành , Huệ Nương vì nhớ mẫu thân cũng muốn đến Hàng Châu càng sớm càng tốt . Dự định ngày mai sẽ khởi hành về phía nam một lần nữa . Cũng không đợi đại hỉ của Hách đại ca .

Không ngờ sáng hôm sau , hai chiếc kiệu nhỏ nhẹ nhàng đáp xuống khách điếm .

Theo sau là một người hầu hạng nhất đồ xanh , râu ria xồm xoàm , làm động tác đánh phất với thị vệ nói với Trần Hồ Li: “ Ngài chính là Phan An đạo sĩ mới đến ?”

Không đợi Trần Hồ Li phản bác , hắn khom người cười, “ Xin mời . Hoàng thượng nghe nói qua chuyện của lão nhân gia ngài , muốn gặp ngài .”

Nếu là người bình thường nói không được , liền sẽ cự tuyệt , cái này .. Thái giám tới đây còn có tu vi , “ Vị này chính là biểu muội , nương tử chưa qua cửa của ta . Ta không yên tâm để nàng ấy lại . Ngươi xem ..”

Thái giám mơ hồ cười cười , “ Yên tâm đi , chúng ta đã sớm tốt chuẩn bị xong , không tin ? Ngài nhìn ~~”

Đi theo ngón tay hoa lan của hắn , không phải có hai chiếc kiệu đậu ở đó sao…

Bạn đang đọc Lang Hoàn tu tiên của Nhữ Ninh Công Chủ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi linhmoon0067
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.