Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không từ mà biệt

Phiên bản Dịch · 1659 chữ

Sau khi Huệ Nương tỉnh dậy , người đầu tiên nhìn thấy là Tiểu Ninh vẫn bộ dáng người sống chớ gần , đi ra ngoài rửa mặt , nàng nhìn thấy Trần Hồ Li cau mày .

Hắn nói với nàng thập phần ngưng trọng , “ Khí tức đã biến mất .”

Huệ Nương khó xử , không biết nên kể hết sự tình không . Không phải bởi vì không tin tưởng , mà là vì , ngươi làm sao có thể để cho người ta nói ngươi là chiến thần Thiên giới mà không phải là cho rằng ngươi điên rồi ?

“ Túi đâu ?” Trần Hồ Li hỏi .

Huệ Nương ngoan ngoãn lấy chiếc túi ra đặt vào lòng bàn tay , hắn ngắm nghía thật lâu. Hung hăng mà mắng một câu .

“ Mệt nhọc nhiều ngày như vậy mới mang về là đồ giả sao ?” Hắn muốn ném đi , không đợi Huệ Nương ngăn lại , lại nói với Huệ Nương : “ Ai nha , lỡ như là đồ tốt thì sao ?”

“ Ngươi mang nó theo , vạn nhất ngày nào đó lộ ra luồng khí đặc biệt mạnh mẽ .” Trần Hồ Li nghĩ tới cách đại hoàng cẩu nuốt giấu vào bụng , khó khăn nuốt nước miếng .

“ Chỉ cần phủ một ít rác rưởi lên , hoặc vứt đi . Nói chung , mạng sống là điều quan trọng nhất khi ngươi không thể che giấu linh khí của nó .”

Nếu nàng không bước vào không gian này , nàng sẽ đưa chiếc túi cho Trần Hồ Li mà không do dự . Nhưng không gian này nhận chủ , hơn nữa …Tóm lại , nếu Trần Hồ Li có thể sử dụng không gian này sau khi học được mọi thứ , nàng sẽ sử dụng nó cho Trần Hồ Li .

Tất nhiên , còn có vị hôn thể tiểu Ninh . Hai ngày qua , ý đồ cố gắng khuyên giải làm hoà cho bọn họ , nhưng không nói được . Bầu không khí cũng rất quỷ dị , quên nó đi , tốt hơn là nàng đừng nói nữa .

Huệ Nương rất nghiêm túc gật đầu , nghĩ xem túi đựng quạt hôm qua có bị bẩn không , nếu bẩn sẽ rất tệ . Đó là điều duy nhất nàng có thể làm cho Trần Hồ Li đến nay .

……….

Cỗ xe chạy đến khi trời tối , ba người đều không nói chuyện . Trần Hồ Li tìm khách điếm ở lại . Chờ ngày mai cổng thành mở , sẽ vào biên giới Hàng Châu . Tiểu Ninh vẫn tỏ ra kiêu ngạo và độc đoán không thèm nói chuyện với Trần Hồ Li .

Nếu có thời gian , Huệ Nương muốn làm chút gì đó cho tiểu Ninh , nhưng tiếc là không có . Huệ Nương dự định ngày mai đưa chiếc túi đựng quạt cho Trần Hồ Li , hy vọng khi hắn sử dụng chiếc quạt , sẽ nghĩ đến từng có một biểu muội đều ỷ lại hắn mọi lúc .

Sáng hôm sau , Huệ Nương thức dậy chuẩn bị ra ngoài với chiếc túi đựng quạt trên tay . Khi đến bàn lại thấy bức thư ở trên , còn có ba cái túi bên cạnh .

Nét chữ rất nguệch ngoạc , rõ ràng là rất vội , “ Biểu muội Huệ Nương thân khải.”

Xem ra cái này hẳn là Trần Hồ Li viết , nàng còn chưa nhìn thấy chữ Trần Hồ Li viết .

“ Thật sự rất vội , không kịp đưa ngươi đi Hàng Châu . Nếu gặp nguy hiểm , nhớ lấy hồ hoả đốt ba túi này , từng cái một . Nếu có lần thứ tư , ta cứu không được ! Nếu đối thủ thật sự mạnh , ta sẽ không thể cứu . Hãy nhớ những gì ta đã nói lúc trước , không cần dễ tin tưởng người khác , muội không thấy Lý lão thái chứ ? Muội sẽ không nhìn thấy con cẩu màu vàng kia ? Nhớ lấy nhớ lấy ! Biểu ca đi , thời gian ngắn khó có thể gặp lại . Chỉ cần muội không vứt bỏ sợi dây màu đỏ , sớm muộn gì huynh nhất định sẽ gặp lại muội .”

Những gì được viết ở phía sau cực kỳ qua loa , nàng không đọc ra . Tóm lại đây là không từ mà biệt .

Huệ Nương cầm chiếc túi đựng quạt trong tay , trong lòng hụt hẫng . Nhưng lại không thể quá lo lắng , vội vàng như vậy không biết đã xảy ra chuyện gì .

Nghĩ đến sự giáo dục của Trần Hồ Li nàng vẫn muốn cười , hắn rời đi vội như vậy cũng không quên tự mãn một phen . Chi , hồ ,giả , dã còn không thể nào lưu loát .

Sợi dây đỏ mà hắn nhắc đến trong thư nhất định là sợi lông đuôi được nhổ để buộc viên đan , còn có ba túi gấm . Nàng cũng muốn cất giữ cẩn thận , cố gắng không dùng đến .

Đến lúc gặp lại Trần Hồ Li , có thể nói : “ Ngươi nhìn xem , sau khi ngươi đi ta cẩn thận cỡ nào ! Mọi chuyện đều do ta tự mình giải quyết , căn bản đều vô dụng .”

Nghĩ đến đây, trong lòng nàng vẫn vô cùng buồn bã , từ nhỏ đã không có người thương yêu , sao có thể can tâm buông tha cho tất cả những người đối xử tốt với mình trong lòng ? Có lẽ chính vì vậy , hoa sơn trà nói rằng nàng quá mức xử trí theo cảm tính .

Lại nghĩ tới Tương Bình , khi đến Hàng Châu không biết có bao nhiêu lụa là sa tanh và hoa lụa nhỏ , khác xa với quê nhà . Nàng phải lấy một ít thổ sản địa phương khác từ thương gia đem về cho Tương Bình . Cho nàng biết chình mình trước mắt du sơn ngoạn thuỷ , đỉnh đầu còn rộng , thập phần tiêu sái .

Huệ Nương thu xếp lại tay nải , đi vào trong thành Hàng Châu . Nàng lại không biết là Trần Hồ Li cùng tiểu Ninh đang ngự kiếm phi hành khoảng cách ba trăm dặm .

Trần Hồ Li không ngừng lải nhải “ Mau ! Nhanh lên ! Thư còn chưa viết xong ! Đừng nhớ mong ta , đừng quên ta , một cái còn chưa được viết !” Trần Hồ Li lại trên thân kiếm thở dài , lại dậm chân .

Tiểu Ninh nhướng mày , “ À , quên nói với ngươi . Người trong lòng ngươi giống như hiểu lầm quan hệ giữa hai chúng ta , chắc cho rằng có đính ước gì đó . Không cảm giác được gần đây nàng ấy đều giữ khoảng cách xa với ngươi sao ?”

Trần Hồ Li tức đến muốn hộc máu . “ Tiểu Huệ Nương còn nhỏ , nàng không hiểu những chuyện này ngươi biết không ? Ta cũng biết , ngươi đều biết , ta không thể mở miệng nói , ngươi còn không giúp ta nói , còn không biết xấu hổ mà nói ra ?!”

Gió thổi tung tóc tiểu Ninh , nàng thản nhiên cười nói : “ Nha ? Trên đường không biết đã thổ lộ bao nhiêu lần . Tỏ tình liền không biết xấu hổ , nói chuyện bình thường liền ngượng ngùng ? Ngươi cũng thật không thú vị .”

Trần Hồ Li cảm thấy mình sắp phát điên , muốn rẽ về phía Hàng Châu đi , tiểu Ninh giơ tay liền đánh Trần Hồ Li một cái té ngã .

“ Không ăn mềm thì ăn cứng , chỉ biết làm những cái vô dụng .”

Trần Hồ Li đánh không lại , đành phải an tĩnh quay đầu lại đi theo tiểu Ninh .

Hắn đi theo phía sau hỏi : “ Lần này khẩn trương như vậy ?”

Tiểu Ninh không quay đầu , chỉ nhàn nhạt nói : “ Đúng vậy , Yêu Vương gọi các tộc nhanh chóng chuẩn bị , hết thảy đều phải nghe theo hắn .”

Nghe xong lời này , Trần Hồ Li bình tĩnh im lặng .

“ Ta không muốn .” Hắn nhàn nhạt nói

“ Chẳng lẽ chúng ta nguyện ý ?” Tiểu Ninh ở phía trước cười châm chọc , ngoại trừ thanh âm Trần Hồ Li cũng không nói gì nữa .

Tiểu Ninh lại nói : “ Thiểu số luôn phục tùng đa số , kể yếu phục tùng cường giả . Trước đây người chỉ biết ham chơi , bây giờ ? Một cái Yêu Đan kỳ phết vật , có thể giúp được ai ?”

Trần Hồ Li biết tiểu Ninh nói đúng , nhưng từ trước ... Từ trước hắn không có gặp qua “ Biểu muội ” hắn nha !

…………..

Tại trong thành Hàng Châu , Huệ Nương nhìn trái nhìn phải , cái gì cũng đều mới mẻ , nàng dự định hỏi thăm tiểu thạch trấn trước . Trước tiên mua một ít thổ sản địa phương khác từ thương gia , mai lại đi tiểu thạch trấn .

Nàng tuỳ tiện hỏi đại tỷ bán hoa châu , không ngờ đại tỷ nói một chữ cũng không hiểu ! Nàng muốn hỏi đại tỷ , có thể nói tiếng phổ thông không , ý tứ đại tỷ lại là . “ Ngôn ngữ phổ thông là cái gì , có thể ăn sao ?”

Huệ Nương đành phải tìm người khác hỏi thăm , dò hỏi hồi lâu cuối cùng cũng biết được tiểu thạch trấn cách đây ba mươi dặm hướng phía tây, xuyên qua một cánh rừng là tiểu thạch trấn . Còn tốt ,còn tốt , không tính là xa lắm .

Bạn đang đọc Lang Hoàn tu tiên của Nhữ Ninh Công Chủ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi linhmoon0067
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.