Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiên cẩu thực nguyệt

Phiên bản Dịch · 1757 chữ

Ở thành Lâm Dương , Phó Huệ Nương mỗi ngày đều phải đề phòng những âm mưu của mọi người tại nhà đối với nàng . Những ngày ở đây nàng chưa từng chịu uỷ khuất và thật sự thích tính khí của Hà Bá phu nhân . Nàng cảm thấy con người đôi khi rả vẻ đạo mạo cũng không bằng yêu tinh ngay thẳng !

Vốn dĩ nhìn thấy những đạo sĩ này liền sinh khí , nhưng khi đạo sĩ kia chỉ tay qua , nàng cười nói : “ Vị đạo sĩ này , ta là người , không phải cái gì .”

Đạo sĩ bị nghẹn : “ Lần này , Nguyễn chưởng môn không cứu được ngươi đâu ! Đi thôi !” Đạo sĩ bên cạnh muốn tới kìm hãm Huệ Nương .

Huệ Nương vội nói : “ Ai nói bọn họ bắt người ? Hôm đó ta bị người ta bắt nạt , một thiếu niên cắt dây thuyền trôi đi cứu ta . Như thế nào hôm đó không thấy vị đại gia này tới cứu dân lúc hổ lửa ? Hơn nữa , tối hôm đó ta ở trên thuyền một mình rất hoảng sợ . Ta kêu cứu ,Hà Bá phu nhân liền cứu tới đây . Sau khi đến , ta thấy trên đất liền còn đạo đức giả ác độc hơn , không bằng phu thê hai người họ . Ta liền ở đây mấy ngày , sao đạo nhân liền nói khác ?”

Thấy đạo sĩ nhịn không được , Hà Bá liền đến giải vây , mời đạo sĩ ngồi xuống , đạo sĩ xuất thân từ Xích Thuỷ phái , dưới trướng Lưu trưởng lão lại có xung đột.

Hắn cho rằng lợi dụng chuyện này để hù doạ Nguyễn lão đầu , nhưng lại không thành . Đương nhiên hắn không chịu vào ngồi , trực tiếp hừ lạnh rời đi . Hà Bá phu nhân tức giận lại có chút hoảng sợ , trên mặt vẫn còn đọng lại nước mắt .

Há Bá nhìn Huệ Nương một cái , rồi tới dỗ vợ , hai người nắm tay vào trong phòng , không bao lâu liền mời Huệ Nương đến .

Bước vào trong chỉ thấy Hà Bá ở đó , Hà Bá khiêm tốn lịch sự nói : “ Phu nhân ta tính tình hơi trẻ con , mấy ngày nay cô nương vất vả và mới vừa lại giải vây giúp , ta thật không biết nên đa tạ cô nương thế nào .”

Phó Huệ Nương nói thằng , “ Ta có chuyện muốn nhờ ngươi giúp đỡ .”

Hà Bá vội nói : “ Cô nương yên tâm , ta sẽ cố gắng hết sức làm .” Huệ Nương kể lại chuyện xảy ra trước ngày hôm đó .

“ Ta muốn ngài đi xem một chút , Thẩm tiên sinh ..” Hà Bá hiểu ra nói : “ Cô nương yên tâm , ta lập tức đi .”

Nhưng Huệ Nương lại không yên lòng , rất hỗn loạn , sợ rằng ba người kia bắt nạt làm cho Thẩm Bất Hải bị thương nặng . Nếu Thẩm Bất Hải đến , thì nên nói gì ? Nếu hắn không thể đến ? Không không , giữa thanh thiên bạch nhật , ba người kia có thể đánh chết người sao ?

Huệ Nương đành về phòng an tĩnh chờ tin tức , nhưng qua một đêm lại không có tin tức nào , không khỏi nghĩ thầm : Chẳng lẽ ba người kia còn đối phó với Hà Bá

Mãi đến hôm sau nàng mới chợp mắt được , nghe thấy có người gõ cửa , nàng không khỏi trằn trọc , bước đi loạng choạng .

Vừa mở cửa , khuôn mặt mệt mỏi của Hà Bá lộ ra : “ Ta đi hỏi xung quanh khắp nơi , thiếu niên mà ngươi nhắc tới bị thiếu gia họ Trạch mang vào phủ , hắn lại nhân cơ hội bỏ chạy , thiếu gia nhà Trạch gia đi khắp nơi tìm đều không thấy , vị công tử kia chắc là gặp dữ hoá lành .”

Huệ Nương vừa thất vọng vừa cảm kích : “ Xin lỗi vì làm phiền ngài ” rồi định đóng cửa lại , đột nhiên một giọng nói run rẩy vang lên : “ Được lắm … các ngươi ! Các ngươi !” Một đêm qua Hà Bá không về lại vội vã báo tin chưa kịp nói phu nhân hắn một tiếng , giờ phu nhân lại đến hiểu lầm khó giải thích được .

Hà Bá phu nhân xoay người chạy , Há Bá liền đuổi theo nhưng nàng lại đưa tay ra hiệu không cần đuổi theo . “ Chuyện này là do ta với ngài không rõ , vẫn là để ta nói với phu nhân đi .” Nói xong liền nhấc váy đuổi theo .

Hà Bá phu nhân cho rằng Hà Bá sẽ đuổi theo , dần dần đi chậm lại , nhưng chỉ thấy Huệ Nương đuổi tới , nàng ta liền không dừng lại mà khóc to hơn .

Huệ Nương đi tới nói : “ Phu nhân , nghe ta , nghe nói lúc trước phu nhân là một con cá nhỏ được Hà Bá nhận nuôi , sau khi tu hành lại được Hà Bá cưới . Ta không gạt người cái gì , ngay cả trong nhân loại ngàn dặm mới tìm được một phần chân ái . Hôm qua , ta đã khẩn cầu Hà Bá cứu một ân nhân của ta . Ta tưởng rằng phu nhân ngài đã rõ , chẳng qua trong lòng lại có một cái không thể vượt qua .”

Giọng nói nàng lại càng thêm trịnh trọng : “ Phu nhân , trước khi kết hôn , ở vùng biển này không có bất kỳ cô gái người cá nào tu luyện thành người sao ? Không , hiện tại cũng có không ít đúng không ? Nam nhân con người thường là tam thê tứ thiếp , chẳng lẽ Hà Bá liền không thể sao ? Ta biết ngài rất quan tâm về tu luyện thành người , nhưng ngài có hay không nghĩ tới Hà Bá đại nhân lại vừa vặn rất thích ngươi ?”

Tiếng khóc vừa rồi lại biến thành tiếng nức nở , lúc này đã không còn . “ Ta tuy rằng mới tới mấy ngày , nhưng cũng nghe qua rất nhiều chuyện , Há Bá hết lòng chăm sóc ngươi , ta nghĩ ngươi cũng hiểu . Hà Bá vì sự tình của ta nên bận rộn , hay là ngươi đi nhìn một cái ?”

Vị phu nhân bèn ngượng ngùng không biết làm thế nào , Phó Huệ Nương lại châm thêm lửa . “ Thật ra ,ta rất thích sự ngây thơ và tốt bụng của phu nhân . Nên ta muốn nói với ngươi một điều , nếu một đoạn tình cảm chỉ có một bên trả giá thì bên kia lại không tốt . Dù là người hay yêu , trái tim cũng không làm bằng sắt , cũng sẽ mệt , ngươi cảm thấy đúng không ?”

Sau khi nghe điều này , nàng ta liền đi tìm Hà Bá .

Cũng không biết hai người hoà ái như nào ,thế mà hai người lại nhanh chóng trở lại như xưa .

Hà Bá phu nhân tới tìm Huệ Nương , nàng tưởng Há Bá phu nhân muốn trang điểm , nhưng nàng ta xấu hổ nói ở cửa : “ Ngươi nói thích ta ,,, , là thật sao ? Từ lúc sinh ra tới giờ , ta còn chưa có cái bằng hữu đâu . Ngươi ... nguyện ý không ?

Há Bá phu nhân hoàn toàn khác với những người nàng đã gặp lúc trước , tính cách nàng ấy trong sáng , nàng thích từ tận đáy lòng . Liền tiến lên nắm tay phu nhân , " Ta rất vui mừng ! Ngươi đã biết ta tên Huệ Nương , nhưng ta lại không biết ngươi tên gì ."

Phu nhân ngượng ngùng cười : “ Chàng ấy thường gọi ta là tiểu Ngư , ta đây chính là tiểu Ngư .”

Huệ Nương thầm cười, “ tiểu Ngư , ngươi biết không ? Con người chúng ta lớn như vậy , còn chưa có thành thân đâu , ngươi cái này là tiểu nương tử .” Tiểu Ngư không chịu thua , liền nói : “ Vậy ngươi mau làm tiểu nương tử của Thẩm tiên sinh đi !”

Mặt Huệ Nương liền sửng sốt , tai đỏ . “ Cái gì nha , không phải , không phải .”Lại nghĩ đến hôn ước giữa hai người , nàng càng đỏ mặt .

Tiểu Ngư đĩnh đạc nói : “ Lòng ta chỉ nhớ thương một người , vì vậy ta sẽ là tiểu nương tử của hắn , còn ngươi nhớ thương ai thì ngươi cũng là tiểu nương tử của người đó .” Huệ Nương nghe nàng nói thiên chân không xấu hổ , chỉ cười .

Hai người mến lẫn nhau , không chỉ lặng lẽ lênh đênh ngắm trăng vào ban đêm , mà ban ngày cũng không tách rời . Tiểu Ngư đưa Huệ Nương đến nhiều nơi dưới biển . Đêm đó, vừa lúc gặp thiên cẩu thực nguyệt tiểu Ngư nói yêu sẽ mất hết sức mạnh vào ngày này nên tránh tiếp xúc với ánh trăng . Cho nên hôm nay không tới tìm nàng .

Huệ Nương chưa từng gặp qua thiên cẩu thực nguyệt , nên một mình đi ngắm cảnh. Khi thời gian đến , mặt trăng sẽ từng chút một bị lấp đi, Huệ Nương phấn khích nghe thấy xung quanh có gió mạnh , sói tru , chỉ có một chút ánh sáng giữa trời và đất , thậm chí còn không thể nhìn thấy những gì trước mắt !

Đột nhiên bên tai nghe có người gọi , trong lúc nhất thời không kìm được ôm chặt di vật duy nhất cha mẹ nàng để lại trên cổ , một hạt tròn không biết làm bằng chất liệu gì . Xung quanh lại đen nhánh một mảnh .

Nàng liền ngất đi !

PS : Thật ra Huệ Nương làm việc rất bốc đồng, cũng liên quan đến việc nàng còn thiếu kinh nghiệm , hi vọng sẽ giống như tác phẩm của tác giả dần dần trưởng thành .

Mãi yêu à ~~~

Bạn đang đọc Lang Hoàn tu tiên của Nhữ Ninh Công Chủ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi linhmoon0067
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.