Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thuyền " Xuân " 2

Tiểu thuyết gốc · 1186 chữ

“ Lộp Cộp! “ Tiếng bước chân , hòa quyện cùng với tiếng áo giáp va vào nhau , vang lên từng hồi trên khoang thuyền hiện lên ngày càng rõ bên tai của Lâm Vãn Vinh .

Nghe được tiếng bước chân cờ chừng là của hai người lính đang đi tuần hoặc là được sai xuống đây làm việc gì đó . Không nghĩ gì nhiều Lâm Vãn Vinh vẫn cứ tiếp tục ẩn nấp và chờ đợi cơ hội đến .

“ Lạch cạch “ tiếng Cánh cửa ở trong khoang thuyền dưới được mở ra

Lúc này mới có tiếng của một nam tử cất lên hình như là đang nói nói với người bên cạnh hắn:

“ Này lão tam , hôm nay ngươi được công chúa thưởng bao nhiêu tiền , ta thấy nàng thật hào phóng a thưởng cho ta tận 2 quan tiền lận ! Số tiền này đủ nhà ta tiêu xài suốt 2 tháng đấy , đúng thật là vừa đẹp lẫn người , lẫn cả nết “

“ Lão tứ ngươi bé bé cái miệng thôi ! Để các quan trên nghe thấy không khéo lại mất luôn 2 quan của nhà ngươi đấy ,chứ riêng ta được thưởng tận 3 quan , khà!Khà!“ . Tiếng một nam tử khác cất lên trong đó pha lẫn sự vui mừng nói lại với người kia.

Hai người này vừa cười , vừa nói rồi mới từ từ đi lại gần chỗ của Lâm Vãn Vinh .

Sau khi lại gần nam tử kia lại cất tiếng nói :

“ Lão tứ người xách bình rượu này lên cho ta ! Nhanh nhanh! Lấy rượu lên rồi còn vào , không để các quan trên đợi lâu là không khéo bay đầu như chơi đấy “

“ Rồi rồi , ngươi cứ từ từ để ta lấy cho “

Nói rồi hai người này liến xoắn tay áo kéo chiếc thùng gỗ nằm ở một góc trên khoang thuyền lên , vừa mở nắp ra “ Độp! “ .Lập tức hai tên lính vừa nãy còn đang trêu đùa nhau lúc này đã ngã nằm chỏng chân dưới đất .

“ Haha! Lão tử thân thủ ngày càng nhanh a mới chỉ một chiêu mà đã hạ gục hai tên này rồi , đúng thật là quá yếu đuối“

Lâm Vãn Vinh vừa phủi tay , vừa đưa ánh mắt đầy trào phúng liếc nhìn hai tên lính đang nằm nghiêng ngả dưới đất .

Nói rồi Lâm Vãn Vinh từ từ đưa tay lột bộ giáp của hai tên lính này ra , sau đó hoán đổi trang phục của mình với hai tên lính kia xong hắn đi lại gần cái chậu nước ở phía của ra vào .

Ngắm nhìn chính mình trong chậu nước Lâm Vãn Vinh không khỏi dương dương đắc ý với vẻ đẹp trai ngời ngời của hắn . Lâm Vãn vinh thân cao 1m80 , thân hình thì khỏe khắn khuôn mặt có phần điển trai , nếu trông ra thì cực kì tiêu soái . Nếu ở kiếp trước thì miễn cưỡng cũng được coi là một soái ca rồi nhưng mội tỗi vẫn chưa kiếm được người yêu .

“ Không ngờ ! Lão tử đã mặc lên trên bộ áo lính rồi mà vẫn trông phong lưu , tiêu soái thế này ...”.

Tự khen chính mình xong lúc này Lâm Vãn Vinh mới Lấy chiếc lệnh bài trên thắt lưng của hai người lính kia , hắn tiện tay lấy luôn hai bình rượu bưng bên người , rồi bắt đầu tiến ra khỏi khoang thuyền .

Vì có đầu óc phán đoán khá tốt nên hắn rất nhanh đã tìm được nơi ở của các vị quan nhân , bước đi trên hành lang thuyền Lâm Vãn Vinh không ngừng đưa mắt quan sát xung quanh .

Không hổ được mệnh danh Du Thuyền lớn nhất của Đại Việt , khi ở trong đây được bài trí cực kì sang trọng và đẹp mắt .

Thuyền được chia làm 4 phần , tầng trên cùng là nơi ngắm cánh , thơ ca của các quan lại , tầng thứ 2 là các phòng nghỉ ngơi , tầng 3 là phân tổ chức các lễ tiệc , tầng cuối cùng là nhà kho nơi đựng các đồ vật và là chỗ ở cho các lính tuần .

Lúc này Lâm Vãn Vinh đang ở tầng 3 , tầng này là tầng rộng nhất , xung quanh thì treo đầy các tranh vẽ cảnh của các vị cao nhân , cùng với đó là các câu đối ngày tết được viết lên cực đẹp được đặt ở khắp nơi nhưng mà là tất cả đều được viết bằng chữ nôm .

Đặc biết có một bài thơ được treo độc nhất ở một góc , xung quanh được người ta bài trí cực kì tao nhã cảm giác như mọi người đang rất kính trọng bài thơ này vậy . Tò mò Lâm Vãn Vinh ngước nhìn rồi tự lẩm nhẩm đọc bài thơ kia

“Từ ngày gặp hội phong vân,

Bổ báo chưa hề đặng mấy phân.

Gánh, khôn đương quyền tướng phủ

Lui, ngõ được đất nho thần.

Ước bề trả ơn minh chúa

Hết khỏe phù đạo thánh nhân.

Quốc phú binh cường chăng có chước

Bằng tôi nào thuở ích chưng dân ? “

Rồi hắn đột nhiên thốt lên “ Hay a! Thật hay a , sao ta cứ thấy nó quen quen thế nhỉ “

Hắn ngờ ngợ ra là đã đọc ở đâu rồi nhưng không nhớ ra .

" Thôi kệ , quên rồi thì thôi vậy " Lâm Vãn Vinh tự nói với chính mình , rồi hắn lại tiếp tục đi kiếm phòng của các quan

Cũng May là kiếp trước Lâm Vãn Vinh có học qua phần này nên không gặp khó khăn mấy trong việc đọc các câu đối , cũng như hiểu người cổ đại đang nói gì .

Cứ đi được một đoạn thì lại có một tên tài tử , vừa đi vừa phe phẩy chiếc quạt ngâm dăm ba câu thơ về cảnh lên thế là các vị tiểu thư ở xung quanh thi nhau ca tụng.

Từ lúc này , bỗng nhiên có tiếng một vị tiểu thư kêu lên :

“ A! Là Kim Nhan , Tân trạng nguyên năm nay kìa .“

Nói rồi nàng chỉ tay về phía một người nam tử đang bước từ trên lầu xuống , cái tên này thân mặc áo trắng , đầu buộc khăn đen , một tay đưa về phía lưng vừa đi vừa phe phẩy chiếc quạt , trông bộ giáng của tên đó thật là tư dung ký hảo a ! .

P/s : 2 quan =10 đồng

1đồng = 10 hào

Đơn vị tiền tệ ta lấy vậy thôi chứ không có thật

Lịch đăng chương :

2 ngày 1 chương . Nếu ủng hộ nhiều thì ta sẽ ra nhanh hơn

Bài thơ trên là của “ Nguyễn Trãi “

Nguồn ta lấy ở : https://thohay.vn/tho-chu-nom.html

Bạn đang đọc Lão Bà Của Ta Là Thúy Kiều sáng tác bởi quynh999999999999999999
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi quynh999999999999999999
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 7
Lượt đọc 84

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.