Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đánh nhau

Tiểu thuyết gốc · 991 chữ

Vừa ra ngoài khoang thuyền , thì rất nhanh Lâm Vãn Vinh đưa thân mình ẩn nấp vào sau một cái thùng gỗ nằm ở khá gần đám cướp , sau đó hắn liền nằm xuồng rồi lại tiếp tục theo dõi đám cướp đang còn vui đùa kia .

Còn đám đạo tặc lúc này chẳng một ai phát giác ra hắn cả , chúng vẫn cứ tiếp tục kêu gào , quát nạt những người dám phản kháng . Điều khiến Lâm Vãn Vinh khó tin nhất là những tên cướp này vẫn không hề động tay chân gì với những người trên thuyền .

Vì vậy điều này khiến cho Lâm Vãn Vinh vẫn còn đang chần chờ chưa giám động thủ , bởi vì hắn sợ mình một khi ra tay lại giết đi những người dân vô tội .

Sau khi quan sát và suy nghĩ đắn đo một hồi , Lâm Vãn Vinh quyết định vẫn đánh những tên cướp kia những mà hắn chỉ muốn làm bị thường những tên cướp này thôi chứ không có ý định giết đi họ bởi vì hắn biết rằng những người này do bị bọn tham quan của triều áp bức quá nên mới liều mình đi làm cướp như vậy .

“ Haizz. “ Khẽ thở dài một cái để tự an ủi bản thân mình .

Rồi lúc này Lâm Vãn Vinh mới lấy những chiếc mũi tên từ trên giỏ ra , hắn bọc những chiếc mũi tên ấy bằng vãi thật dày .

Dương tên lên , thả tay .

“ Vèo !!! “ Một âm thanh , thanh thúy vang lên bên tai tất cả những người ở trên thuyền . Khiến họ giật mình chưa kịp quay đầu xem đó là thứ gì thì .

“ Rộp ! ầm !!! “

Lập tức có một tên cướp còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì đã bị một lực đạo cực mạnh chấn vào xương đùi . Khiến cho hắn ngã quỵ xuống đất mà không hề có chút phản khác nào .

Tên thủ lĩnh cướp khi thấy điều này xảy ra , thì lập tức hét lớn cho những tên thuộc hạ , kêu bọn chúng mau bắt Lâm Vãn Vinh lại .

Không chần chờ Lâm Vãn Vinh lại rút ba mũi tên ra khỏi giỏ , nhắm chuẩn vào đầu gối những tên cướp xấu số .

“ Vèo!!!”

Lại thêm ba tên cướp nữa ngà nhào xuống mà chưa kịp phản ứng gì. Thì chúng đã Lăn lông lốc ở trên sàn .

Lúc này đã bắt đầu có tiếng hét lớn vang lên :

“ Tất cả Huynh đệ , xông lên bắt tên nhóc con láo toét này lại nào “ .

Nói rồi , lập tức hàng chục tên cướp cùng lao nhanh hướng về phía Lâm Vãn Vinh , không hề sỡ hãi Lâm Vãn Vinh lại rút thêm ba tên nữa . Lập tức lại có ba tên cướp tiếp tục ngã xuống , tất nhiên là bọn chúng chỉ bị đau đớn tạm thời , và mất đi khả năng chiến đấu mà thôi , chỉ cần nghĩ dưỡng vài ngày là khỏi .

“ Vù! “ Lúc này đã có ba tên cướp xong tới , quyền đấm cước đá tất cả đều hướng về phía người Lâm Vãn Vinh , mặc dù bọn chúng rất nhanh nhưng Lâm Vãn Vinh còn nhanh hơn , hắn xoay người một cái đưa hai tên cướp đập vào nhau sau đó tung cước đá cho tên cướp còn lại bay ngược ra xa .

“ Vèo! “ Một tên cướp nữa lại bị mũi tên đánh cho ngã xuống , “Rộp! “ Tiếng va chạm vang lên , lập tức Lâm Vãn Vinh bị một lực đạo cực mạnh đánh vào tay , làm cho hắn phải lùi ngược mấy bước .

Lúc này đã có khoảng gần 30 tên cướp xong tới bao vây lấy Lâm Vãn Vinh , tên nào tên này đều mặt mũi giữ tợn tràn đầy tức giận nhìn về phía Lâm Vãn Vinh nhưng trong mắt họ lại không hề có một chút sát khí nào .

Thấy được như vậy , Lâm Vãn Vinh cũng chẳng nói gì nhiều , rồi sau đó hắn liền xông lên . “ Đôp! “

Tiếng đánh nhau lại tiếp tục vang lên bên tai tất cả mọi người , chỉ nghe thôi cũng khiến ai cũng phải chấn kính bởi vì họ chưa từng thấy ai mạnh mẽ như vậy , một mình mà đấu cả chục người như vậy.

“ Vù! “ Một tiếng gió gào thét rít qua tai Lâm Vãn Vinh , khiến cho hắn sợ hết hồn , rồi lập tức hắn liền xoay người lại tung một cước đạp cho người vừa đánh lén kia, làm cho hắn bổ nhào dưới sàn .

Lúc này đây , một mình Lâm Vãn Vinh tỉ thí võ công với mấy chục tên cướp mà không hề rời váo thế bị động , tất nhiên rồi là một sĩ quan quân đội nằm vùng thiên tài thì mấy tên cướp này chả là gì .

Các quyền đánh của hắn đều là võ của truyền của người Việt , mỗi quyền tung ra cực kì mạnh mẽ khiến cho tên cướp nào trúng đòn là nằm ngã xuống đất mà không kịp phản ứng gì .

“ Đôp! “ Lâm Vãn Vinh dùng hai tay đỡ hai nắm đấm của hai tên cướp sau đó nhảy người lên , xoay người một cái thế là hai tên nữa phải rớt đài.

P/s : 6 ngày rồi a , xin lỗi các đạo hữu ta mắc ôn thi học kì nên không có thời gian viết , hôm nay mới có a

Nay nghỉ tết ngày ta sẽ cố gắng ra hai chương , mong chương này được 5 like và 20 lượt xem sau một ngày a .

Xin cảm ơn

Bạn đang đọc Lão Bà Của Ta Là Thúy Kiều sáng tác bởi quynh999999999999999999
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi quynh999999999999999999
Thời gian
Lượt thích 8
Lượt đọc 50

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.