Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Oan Gia Ngõ Hẹp

Phiên bản Dịch · 1553 chữ

Giữa tháng ba,

Khí trời vẫn có chút giá lạnh,

Lâm Phàm ngồi ở trên ghế không kìm chế được nỗi nòng 16 lần, tim đập 2671 lần, đây là ngày thứ 60 hắn rơi vào trạng thái vô tri vô giác, tiến hành dài đến 28800 giây tự hỏi, mà hắn suy tính vấn đề cũng rất thâm ảo, hai cái thế giới đó có tồn tại liên quan nào đó không?

Đáp án dĩ nhiên là chắc chắn có,

Bởi vì Lâm Phàm liền gặp loại chuyện này, mà nội dung cốt truyện cũng là tương đối phong cách, chẳng qua là phong cách bên trong để lộ ra chút không tầm thường, hắn bị 1 chiếc Mercedes-Benz G-Class đụng trúng, không phải là Mercedes-Benz G-Class 7 seater,mà là món đồ chơi trẻ em.

Sau khi tỉnh lại liền phát hiện mình thân ở 1 nơi không thể giải thích được, vẫn là tên Lâm Phàm, vẫn rất đẹp trai,vẫn rất thông minh, chẳng qua là trở thành một cô nhi.

Suy nghĩ một chút thật bực người, là con của một người xa lạ trong quá khứ (?), Lâm Phàm từ nhỏ đã mang trên lưng rồi thiên tài cái danh hiệu này, cơ hồ trong lúc học lớp 1, thuộn lợi có được học bổng của trường Học viện Công nghệ Massachusetts , sau đó trở thành tiến sĩ khoa học, trở về nước liền tham gia công tác, ngay sau đó lấy được Kiệt Thanh.

Vốn cho là con đường là thuận buồm xuôi gió, không có bất kỳ chướng ngại.

Kết quả

Đột nhiên mở ra cuộc sống hoàn toàn mới, mà cuộc sống này bắt đầu là thủ thư của một chi nhánh đại học.

Ngay lúc Lâm Phàm đang suy nghĩ lung tung, người đàn ông trung niên mặc đồ sạch sẽ, không biết lúc nào tới đến bên người, trên mặt chất đống nụ cười, nụ cười này nhìn có chút khiếp người, tựa hồ cất giấu một cái âm mưu động trời nào đó.

"Tiểu Lâm buổi trưa có rãnh không?" nam nhân trung niên hỏi.

"Sao thế?"

"Có gì không chú??" Lâm Phàm bị kéo về thực tại, nhìn người đàn ông trước mặt, ông gọi Liễu Chung Đào là Giám đốc chi nhánh thư viện này, có thể là chung sóng não,từ lúc đến nơi này trở thành một vị cộng tác viên sau, thường xuyên được Liễu Chung Đào chiếu cố

Mới đầu Lâm Phàm hoài nghi đối phương là thèm thân thể mình, nếu không thì đã không chiếu cố mình như vậy, sau đó phát hiện Liễu Chung Đào là người tử tế, không ngờ bản thân tưởng tưởng ra loại người đấy, chính bản thân đã lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử.

"Giới thiệu cho cậu một cô gái." Liễu Chung Đào cười ha hả nói "Tôi nhớ được cậu năm nay 25 đúng chứ? Vừa vặn đối phương năm nay 28, có câu nói Nữ đại tam ôm gạch vàng, cái này là đem vàng cho ngươi a."

"Xem mắt?" Lâm Phàm sửng sốt một chút, bất đắc dĩ nói "Ta lương tháng có 3 ngàn sao lại đi xem mắt ?"

"Ai!"

"Cái này là sai nha, ái tình cũng không phải là chỉ dựa vào vật chất mới có thể giữ, có lúc dựa vào tình yêu chân chính ." Liễu Chung Đào nghiêm túc nói "Ta và Dì người chính là vừa thấy đã yêu, lúc ấy ta nghẻo rớt mồng tơi, mà nhà nàng thì có chút tiền, còn chưa phải là cuối cùng kết hôn rồi sao."

Lâm Phàm thở dài, cũng không biết nên làm cái gì, cuối cùng gật gật đầu nói "Được rồi "

Thật ra thì Lâm Phàm không muốn đi, nhưng là bình thường Liễu Chung Đào chiếu cố quá nhiều, chỉ có thể miễn cưỡng đáp ứng.

"Tốt Tốt Tốt!"

"Đây quả thực quá tốt!" Liễu Chung Đào vội vàng lấy điện thoại di động ra, tựa hồ đang tìm cái gì đó, nói "12 giờ trưa, Tại nhà hàng tây Peninsula Boutique, ngươi tới sớm một chút, thư viện ta sẽ tìm người trực giúp, đúng rồi thuận tiện giúp ngươi đặt trước chỗ , còn có đây là số di động của nàng, Hãy nhớ số điện thoại của nàng và đưa số điện thoại của ngươi cho nàng."

Ế?

Cảm giác có một chút có cái gì không đúng a!

Lâm Phàm mặt đầy mờ mịt nhìn Liễu Chung Đào, có chút quái lại đạt lịch xem mắt, lại hỗ trợ đặt chỗ , chú cuối cùng có âm mưu gì?

11 giờ 50 phút,

Lâm Phàm như phát điên hướng cửa chạy đi, không sai sắp muộn rồi, thật may mà trong lúc làm việc tra địa chỉ của nhà hàng kia, cách trường học không xa, chỉ cần mình dụng hết toàn lực chạy băng băng, 10 phút mới có thể tới nơi.

"Ai u!"

Lâm Phàm cùng với một thự thể không xác định nào đó đụng phải, sau đó ngã xuống trên đất.

Trong nháy mắt,

Lâm Phàm cảm giác mình có thể phải về nhà, trở lại cái thế giới kia.

Nhưng mà,

Là hắn suy nghĩ nhiều.

"Ngươi" Lâm Phàm vì mặt đầy bị đau địa đứng lên, nhìn thấy trước mắt đậu một chiếc Audi A4 màu tráng, ngay sau đó xuống xe một vị nữ nhân, nói đúng hơn là một vị cô nương xinh đẹp, liếc mắt thấy cao tầm 1m65, ngũ quan đặc biệt tinh xảo, bất quá làm cho người ta cảm giác có chút lạnh lẽo cô quạnh.

"Anh không sao chớ?" Trong lời nói mang theo một tia hàn khí,ngược lại hợp với khuôn mặt nàng.

"Ta "

Lâm Phàm đang muốn cùng đối phương lý luận mấy câu, đột nhiên nghĩ tới mình còn có chuyện gấp, thuận miệng nói "Không việc gì, Quên đi "

Đứng dậy liền chuẩn bị chạy,

Kết quả bị vị cô nương kia cho gọi lại.

"Chờ một chút!"

"Anh đụng hư xe tôi rồi." Vị cô nương này như cũ mắt lạnh trợn mắt nhìn Lâm Phàm, sau đó phun ra hai chữ "Anh cần phải bồi thường cho tôi!"

Lâm Phàm ngây ngẩn, đứng hình mất 5s, rốt cuộc kịp phản ứng, tức giận nói " Cô cô là bị điên rồi? Tôi không có tìm cô bồi thường rồi xem như xong đi, mà lại còn muốn tôi bồi thường? Có tin là tôi ngay lập tức nằm xuống?"

Dứt lời,

Nhìn thời gian một lát,

Xong đời rồi còn lại năm phút!

"Nếu không ngươi trực tiếp báo Cảnh sát đi, thì nói ta gây chuyện bỏ trốn."

Nói xong,

Lâm Phàm nhanh chân chạy, lưu lại sau lưng một khuôn mặt hoảng hốt.

Dùng hết sức lực bình sinh,

Rốt cuộc đến đúng 12 giờ, đúng giờ đến hẹn trước nhà hàng, thời khắc này Lâm Phàm không ngừng thở hổn hển, trực tiếp tê liệt chết ở trên ghế, bất quá nhớ tới mới vừa rồi kia một chuyện, cũng cảm giác tức giận, nhìn đàn bà kia có vẻ thông minh , làm gì có chuyện rồi cư xử như ngốc.

Vừa ngồi xuống không được mấy giây,điện thoại kêu lên , là Liễu Chung Đào gọi tới.

"Tiểu Lâm?"

"Cô nương đã tới chưa?" Liễu Chung Đào hỏi.

"Chưa." Lâm Phàm bất đắc dĩ nói "Bây giờ chỉ có một mình tôi."

"Vậy ngươi hơi chút chờ chút,để ta gọi." Liễu Chung Đào cười nói "Đúng rồi tiểu Lâm, ngươi muốn nắm lấy cho thật chắc cơ hội, ngàn vạn lần chớ bỏ lỡ "

"Ồ "

Dứt lời,

Điện thoại di động ở đầu kia kêu lên 'Tút tút tút '.

Lâm Phàm nhìn vào màn hình cuộc gọi bị gián đoạn ,anh luôn cảm thấy có điều gì đó không ổn, nhưng anh không thể nói chi tiết.

Thở dài,

Tâm tình có chút phiền, lẳng lặng chờ đợi đối phương đến, thật ra thì bây giờ Lâm Phàm vẫn mong đợi,dù sao cũng là lần đầu tiên đi xem mắt, nhưng một cổ kỳ vọng rất nhanh thì biến mất không còn sót lại chút gì, Lâm Phàm biết rõ hy vọng càng lớn, thất vọng càng nhiều.

Tóm lại liền có thể xem nhẹ.

Chờ rồi mười lăm phút,

Lúc này có một cô gái bước vào, mà Lâm Phàm nhìn thẳng mắt nàng, trong phút chốc hắn hoàn toàn hết ý kiến, nàng không phải là nữ nhân mặt lạnh đụng trúng mình sao? Nàng làm sao sẽ xuất hiện ở chỗ này? Đáng chết chẳng lẽ là tới đòi nợ?

Đột nhiên,

Ánh mắt của hai người bốn mắt gặp nhau, giờ khắc này gặp nhau trên đường hẹp thì dũng giả thắng, Lâm Phàm cũng không có lựa chọn lùi bước, mà là mặt đầy kiên nghị mà nhìn nàng, đồng thời tâm lý nói thầm chính nghĩa tất thắng.

Ngay sau đó

Cái đó tủ lạnh mặt nữ nhân lấy điện thoại di động ra, tựa hồ đang gọi một cú điện thoại.

Sau đó,

Điện thoại di động của Lâm Phàm, vang lên.

Bạn đang đọc Lão bà ta là Học Bá ( Dịch ) của Thái Bạch Miêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kHôY
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 19

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.