Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 83

Phiên bản Dịch · 1264 chữ

Đêm lửa trại ở biển rất vui và ai nấy cũng quên đi chuyện hiềm khích giữa hai lớp mà tạo nên bầu không khí lúc này. Có lẽ vì như thế nên thầy giám thị an tâm hơn và mong những ngày sắp tới sẽ chẳng có chuyện gì xảy ra.

Rồi cho đến khi lửa trại tàn dần, một vài người đã trở về phòng trước vì không thể thức nổi nữa, số còn lại thì vẫn chưa muốn đi ngủ vì đêm nay bầu trời với đầy sao như thế, bỏ lỡ thì thật là tiếc.

Hắn trở về phòng trước vì sức khoẻ hắn hiện tại thì không được tốt cho lắm. Mà cũng vì lẽ đó nên bọn phòng hắn cũng trở về để xem hắn thế nào rồi.


Biển vắng, chỉ còn đống tro tàn với những mảnh than hồng cố gắng biến thành tro. Mọi người đã về phòng và tắt đèn, phòng của nó cũng thế.

-Quậy à, lúc nảy hai đứa mày đi đâu thế, bọn nó cứ mãi nhìn theo.

-Bọn nào nhìn theo ?

-12A5, mày thừa biết chuyện hiềm khích giữa hai lớp cũng từ chuyện hai đứa mày bị đánh mà.

-Ừm, không có gì, chỉ là rãnh không có gì để làm nên kiếm nhau để gây chuyện đó mà.

-Thật không, tao không nghĩ chuyện đơn giản vậy, hehe.

Con Boo cứ mãi huyên thuyên trong khi nhỏ Quân và Mèo thì đã ngủ cả rồi, mỗi nó thì gắng gượng để cho con Boo bắt đầu tiến trình điều tra.

-Chứ mày nghĩ chuyện đến đâu nữa.

-Chẳng phải hai đứa bây đã có gì đó với nhau sao?

-Gì đó là gì. Mày thôi đừng nhắc nữa về tao với hắn như thế được không. Cứ như vậy thì từ giờ đến cuối tuần bọn con trai lớp mình vẫn còn cái khao khát được đánh nhau một trận đấy.

-Chi mà căng thẳng vậy, ùm thì tao không nói nữa, ngủ đi.

Con Boo nói lơi rồi trùm chăn mà ngủ, nó vẫn nằm đó nhưng mắt thì vẫn dán chặt trên trần nhà. Cánh tay phải đặt lên trán để có thể suy nghĩ về mọi chuyện.

…. “ Zun sợ mình khó xử, cậu ấy nỗi giận khi nghe mình nói 2 từ không xứng ấy. Nhưng rồi thì cố ngọt để mình an lòng. Có phải vậy không? Mình thừa biết chuyện đánh đấm chẳng ảnh hưởng đến, nhưng không biết vì sao lại không muốn công khai tình cảm. Hay thật sự… mình tự thấy mình không … xứng thật với Zun. …

Chúa ơi, con có xứng đáng để đón nhận tình cảm của một người con trai không Chúa? Con vẫn chưa hiểu hết về hắn và thật sự với thân phận của con bây giờ khác xa hắn Chúa ạ… Chỉ mới bắt đầu, con đã cảm thấy những áp lực dù con biết rằng chính con không ình được gục ngã trước mọi chuyện, Chúa của lòng con… hãy giúp con”…

Ở phòng bên, hắn cũng như nó, hắn lo sợ rằng chính nó không vượt qua được suy nghĩ của chính mình. Như ngày trước, đó là những thoả thuận ột tình yêu không có thực, như vậy thì dễ dàng cho tụi nó hơn là bây giờ. Quả thật nếu là nó, điều đó rất khó để nó chấp nhận được.

…………

.

-Có chuyện gì sao?_ Abbu như hiểu tâm trạng của hắn lúc này.

-Ừm…

-Quậy thế nào?

-Không muốn mọi người xung quanh biết được tình cảm giữa hai đứa. Điều đó có nghĩa rằng là tao không thể làm gì cho Quậy, thậm chí là chỉ đi bên cạnh.

-… Mày biết vì sao Quậy muốn thế không?

Abbu đắp kín chăn cho Kenty khi tên ấy cứ co người lại vì lạnh.

-Nhỏ ấy nói là không muốn hai lớp lại có chuyện xảy ra vì chuyện giữa hai tụi tao.

-Chuyện này thì có liên quan gì đến chuyện tình cảm.

-Ừm, là cái cớ thôi. Quậy chưa thực sự sẳn sàng để trở thành người với nghĩa là thích tao.

-Điên! Rất thích nên không biết phải làm sao để có thể mang lại những điều tốt đẹp ày.

-Mày nghĩ vậy sao?

Zun quay mặt sang tìm kiếm ánh mắt từ Abbu, nhưng cậu ấy mãi nhìn lên trần nhà, tuy rằng tâm ý đang vẫn chia sẻ với Zun.

-Ừm, mày có thể là hiểu Quậy nhưng hiểu hơn tao thì chắc là không rồi. Nghĩ xem, có phải mày với Quậy có một khoảng cách về cấp bậc xã hội quá lớn không? Dù là rất thích mày nhưng Quậy không thể bước một bước một là có thể đến với mày được, có sự mặc cảm, mày hiểu chứ?

-Ừm… thế… tao phải làm như thế nào?

-Làm những gì mày có thể làm, mày phải biết rõ điều này hơn tao, vì Quậy cần mày chứ không phải tao mà.

Abbu quay mặt qua cười với Zun, đã lâu, với vai trò là một người bạn thân, Abbu có thể giúp Zun giải quyết mớ chuyện rắc rối trong suy nghĩ của hắn. Rồi thì vài ngày nữa, ắt rằng cậu ấy sẽ tiếp tục giải quyết xong chuyện này… với cả bọn lớp mình.


Tiếng sóng biển vẫn kêu gào không ngơi suốt đêm dài, gió ngoài trời rất lớn nhưng tụi nó vẫn đang bên nhau cùng cái sự ấm áp bạn bè vốn có, với bốn người cùng một căn phòng nhỏ, khách sạn gần biển... Và dù khi thuỷ triều xuống hay lên, tiếng sóng biển vẫn giữa âm thanh như thế. Có hay tiếng lòng của tụi nó đang thay đổi, thay đổi vì tụi nó đã biết suy nghĩ của mình đã thuộc về ai ở hiện tại và cả trong tương lai nữa.

.

.

………

Ánh sáng lại hiện ra trước mắt, ai đó đang chạy về phía con bé, bàn tay nắm lấy bàn tay, ai đó kéo con bé chạy về phía mặt trời, nơi bình minh đang dần dần hé sáng…

………

-Mèo à, dậy ĐIIIIIIIIIIIIIIII…………….

Nay nó thức dậy sớm và gọi mọi người cùng nhau đi tập thể dục buổi sáng theo ý của thầy giám thị.

Mà cũng vì vậy, cái giấc mơ đẹp ấy của Mèo đã bị nó cắt ngang mất rồi. Con bé thức dậy và ngồi thừ người ở giường, lại là người con trai ấy, người con trai mà mỗi lần khi có những giấc mơ về một vùng đất đẹp, tên ấy đều xuất hiện cả.

Mèo lẩm bẩm nguyền rủa nó vừa chân bước xuống giường để chuẩn bị cùng mọi người tập thể dục buổi sáng. Trong khi bọn cùng phòng vẫn đang còn lề mề chuẩn bị hiện diện chào bình minh của một ngày mới, nó đi ra biển trước để hít thở không khí buổi sáng.

Nó cảm nhận được gì đó ở đây, không phải là tình cảm nào cả, mà là sự thân thuộc gì đó mà nó vẫn chưa thể nghĩ ra. Nó nhớ lại những ngày vừa qua ở đây, dường như có ai đó luôn dõi theo nó, nhưng nó thì không thể bắt gặp được hình ảnh của người đó. Rồi thì nó nghĩ rằng chắc là do nó ảo tưởng thôi, ảo tưởng về việc mình vẫn còn một người thân bên cạnh.

Bạn đang đọc Lễ Cưới Trên Thiên Đàng Phần 2 của Sansan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.