Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Con cái của Thần (1)

Phiên bản Dịch · 1108 chữ

Lý Thanh Nhàn cười nói:

- Thì ra lời đồn đãi là thật. Nghe nói vì ông ấy tuổi đời còn quá trẻ, mới bốn mươi tuổi mà đã lên chức Hộ bộ Thượng thư, trở thành một tà tu nhị phẩm khiến cho rất nhiều người không phục nên chuyện liên quan đến ngài ấy mới truyền khắp thiên hạ.

La Tỉnh nói:

- Sự tích liên quan đến Cửu Hoàng Thượng thư là thật, nhưng còn trẻ mà đã được liệt vào hàng Nhị phẩm, ngài ấy ngồi ở vị trí cao ắt có chỗ hơn người.

- Anh thuộc phái Nam Tinh chứ đâu phải là phái Tà Chiếu, sợ cái gì? Nghe nói khi vị Cửu Hoàng Thượng thư này nhậm chức, cả Hộ bộ và phái Tà Chiếu nổi lên phong trào ăn rau hẹ*?

*Một thứ rau thơm, hơi cay cay, lá nhỏ hẹp dài. Hán Việt: cửu hoàng

Lý Thanh Nhàn rất tò mò về Hộ bộ và tà phái.

- Đúng là như vậy. - Vẻ mặt của La Tỉnh bất đắc dĩ.

- Thế anh ăn bao nhiêu rồi?

La Tỉnh im lặng hồi lâu rồi mới từ tốn nói:

- Lúc tôi mới tới, một ngày ba bữa.

- Ha ha… - Lý Thanh Nhàn phá lên cười.

Hắn thấy La Tỉnh còn đang trầm tư thì mới phúc hậu giấu đi nét cười, nói:

- Tà phái cũng khó sống thật đấy.

- Khắp thiên hạ này có nơi nào là dễ sống? Aiz.. - La Tỉnh thở dài một tiếng.

- Vị Tiết đại nhân này là người của Tiết gia ở phía Nam hay là ở phía Bắc? - Lý Thanh Nhàn hỏi.

- Nghe nói là một nhánh phụ rất xa của Tiết gia ở phía Nam, ngài ấy chủ yếu dựa dẫm vào Lâm chưởng giáo, quan hệ giữa ngài ấy và Tiết gia ở phía Bắc không sâu.

- Thì ra là như vậy. Lúc trước anh có nhắc đến “con riêng của Thần”, chuyện đó nghĩa là sao? - Lý Thanh Nhàn hỏi.

- Đám Dạ vệ các cậu không nghe ngóng chuyện của tà phái à?

- Khi tôi nghe thấy chuyện mình phải đến Hộ bộ đường thì tim đập đến mức suýt chút nữa bịt kín cổ họng. Hơn nữa, tôi chỉ là một tên lính quèn, cha lại không thường xuyên tán gẫu với tôi nên tôi làm gì biết được nhiều chuyện của tà phái như vậy. - Lý Thanh Nhàn nói.

- Tà phái chúng tôi có hai nguồn cội lớn, một nguồn là người về miền cực lạc, còn nguồn kia là người trong sạch, sau này hai nguồn hợp lại thành một tà phái duy nhất, sau đó không ngừng phân nhánh toả cây, hình thành cục diện như ngày nay lấy năm đại phái làm chủ, mấy trăm phái ở các nơi làm phụ. Trong thần điển duy nhất của chúng tôi, mỗi người nhập phái đều được coi là con của Thần.

- Chuyện ấy thì tôi biết. - Lý Thanh Nhàn nói.

- Nhưng sau này không biết vì sao mà lại từ từ thay đổi. Không rõ bắt đầu từ thế hệ nào mà chưởng giáo của năm đại tà phái đều tự xưng là “con trưởng vợ cả nhánh chính của Thần”, các cao thủ trên tam phẩm theo đó mà tự xưng là “con vợ cả nhánh chính”, tam phẩm thì tự xưng là “con vợ cả nhánh phụ”, dưới tứ phẩm ví dụ như tôi thì gọi là “con vợ lẽ nhánh phụ”, còn đệ tử chưa nhập phẩm thì thống nhất nhận định là con riêng của Thần. Những người chưa vào phái nhưng được người trong phái coi trọng như cậu thì đều được gọi là con riêng bị lạc ở bên ngoài của Thần.

Lý Thanh Nhàn chỉ cảm thấy sốc tận óc.

- Vậy... Thần của các anh không thấy tức giận sao?

- Thần của chúng tôi bình thường đều mặc kệ những chuyện nhỏ nhặt này, mà bên cạnh đó, tất cả mọi người đều là con của Thần, dù nói thế nào cũng không sao cả, chỉ là để ý đừng nhắc tới Thần của của chúng tôi nhiều quá. - La Tỉnh nhìn Lý Thanh Nhàn chăm chú.

- Ồ. - Lý Thanh Nhàn thầm nghĩ, tà phái quả nhiên là tà môn.

- Cậu hỏi tôi xong rồi giờ đến phiên tôi hỏi cậu, quan hệ giữa cậu và Chu đại nhân Chu Xuân Phong rốt cuộc là gì? - La Tỉnh hỏi.

Lý Thanh Nhàn thở dài rồi nói:

- Chỉ vì tôi mà không ngờ chú Chu lại dùng đến đề kỵ, xem ra chuyện này không giấu được rồi. Tôi ngả bài, Chu Xuân Phong và cha tôi có quan hệ gần gũi, chỉ là người ngoài không biết tới mà thôi. Nhưng chú Chu vốn là người ngay thẳng, không cho phép tôi rêu rao quan hệ giữa bọn tôi, chú ấy chỉ đành phải âm thầm trông nom tôi. Dù vậy thì chuyện làm bậc cha chú chắc anh cũng hiểu, ngoài miệng chú ấy có thể vô cùng nghiêm khắc nhưng đến lúc quan trọng thì vẫn sẽ đánh đổi bằng mọi giá để giúp đỡ tôi.

- Thật sao? Không phải ban đầu cậu nói công văn kia là của Chu đại nhân ư, sao lúc đó lại biến thành của Bàng Minh Kính rồi? - La Tỉnh cười tủm tỉm mà nói.

- Chúng ta trước hết không bàn đến chuyện công văn là thật hay giả vì chỉ riêng chuyện Chu Hận đến đã có thể chứng minh hết thảy rồi. - Lý Thanh Nhàn nói năng trịnh trọng, trong lòng cũng đang cân nhắc rốt cuộc là Lý Cương Phong và Chu Xuân Phong có quan hệ gì.

- Chờ đến khi gặp Chu đại nhân rồi thì mọi sự thật sẽ được phơi bày thôi. - La Tỉnh liếc nhìn Lý Thanh Nhàn.

Hai người tán gẫu cả đường, cho đến khi xe ngựa dừng lại thì Đoàn Hoành ở bên ngoài hô:

- Đại nhân, đã đến nha môn Dạ vệ rồi ạ.

Hai người xuống xe ngựa, chỉ thấy Chu Hận đã đứng ở cửa phụ từ trước, Trịnh Huy, Hàn An Bác và Vu Bình cũng đứng ở bên cạnh.

- Đại nhân mời hai vị vào thư phòng nói chuyện. - Chu Hận nói.

Lý Thanh Nhàn cười với đám người Trịnh Huy rồi nói:

- Tôi vào đó một lát đã, chúng ta nói chuyện sau nhé.

Trịnh Huy “chậc chậc” hai tiếng, nói:

- E là thằng nhóc này sẽ thăng chức rất nhanh.

Hàn An Bác gật gù.

- Chúng ta sẽ lại được ăn canh thịt dê. - Vu Bình cười híp mắt.

Bạn đang đọc Liệp Mệnh Nhân (Dịch) của Vĩnh Hằng Chi Hỏa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nhanmeden
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.