Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Những Sinh Vật Vùng Đất Hạ Thiên

Tiểu thuyết gốc · 2293 chữ

Sau cú đánh, bỗng một tiếng ho khan rất khẽ phát ra từ phía Makira. Makira đang nằm bệt xuống đất, mắt cô nhắm chặt lại. Vì cô đã gửi đi gần như toàn bộ sinh lực của mình cho ông lão, dù biết bản thân cô có thể sẽ chết, nhưng đổi lại có một người đủ mạnh mẽ mang ý chí của cô, thay cô cứu rỗi thế giới này. Nghĩ vậy, cô cũng có thể yên tâm rằng cho dù cô có hy sinh không phải bỏ phí.

Ông lão nhận thấy được tình hình của Makira hình như đang không ổn. Trong khi đó, Felice dù bị đánh bay đi khá xa. Nhưng từ đống đất đá, hắn ta nhanh chóng đứng dậy. Hắn lấy tay phủi phủi một ít cát đá bám trên bộ giáp sáng chói của hắn. Tuy nhận lấy một cú đánh rất mạnh đến từ phía ông lão, nhưng gương mặt hắn khá bình tĩnh dù vẫn có một vài vết trầy xước trên mặt.

"Sinh lực cường hóa ? Kỹ thuật thật cơ bản." - Felice nói.

Sau đó hắn chỉ vào bộ giáp mà hắn đang mặc và gõ nhẹ vào phần ngực. Ông lão không hiểu hành động đó của Felice. Felice tiếp tục cầm ngọn giáo của mình lên, lần này hắn sẽ không vội vàng như trước nữa. Hắn đi vòng quanh một đoạn giống như đang dò xét, đang chờ ông lão động thủ nhưng ông tuyệt nhiên đứng yên. Felice sau đó liếc mắt vào phía đằng sau ông lão và nhìn thấy Makira đang nằm bất động ở trên đất. Ngay khi Felice vừa liếc mắt đi, ông lão nhận ra sơ hở thoắt một cái đã tiếp cận Felice. Tay phải ông nắm chặt, co lại và đưa ra sau, tay trái thì giơ ra chắn hờ trước mặt.

Vì thân thủ của ông lão quá nhanh nên Felice thật sự giật mình, nhưng phản ứng của Felice cũng không phải chậm, lần này hắn trước sau gì cũng đã chuẩn bị tâm lý từ trước. Felice ngay lập tức bắt giáo chặn lại cú đánh. Nắm đấm và thân giáo va chạm vào nhau tạo ra một tiếng nổ inh tai. Lực đấm mạnh mẽ đã khiến Felice lùi lại vài bước, sau đó Felice cũng gắng sức lại, lợi dụng chiều dài của ngọn giáo, hắn vung ngọn giáo từ hướng bên phải nhắm thẳng vào bả vai trái của ông lão.

Ông lão bỗng nhiên nở một nụ cười khẩy. Ông liên lao thẳng về phía trước vượt quá tầm lưỡi giáo, ông giơ bàn tay trái chộp lấy ngọn giáo ở vị trí thân trên, thu vào vào kẹp chặt lại. Lợi dụng lực lao lên ông lại giơ sẵn nắm đấm tiếp tục giáng một cú vào thẳng mặt của Felice. Felice một lần nữa lại bị bắn ra phía xa, nếu một có bộ giáp thì lúc này có lẽ Felice đã bị thương khắp thân thể vì bị chà xát vào nền đất đá quá nhiều.

Ông lão cầm ngọn giáo đang bị giữ lại ở trên tay, ông vung vung mấy phát liền thốt lên thán phục.

"Quả là vũ khí tốt, ta lấy !"

Vừa dứt lời, ngọn giáo trên tay bỗng rung rung, hình như có một lực rất mạnh đang kéo ngọn giáo bay về phía Felice đang nằm. Ông lão đang cảm thấy vui vẻ, thấy vậy lại thở dài. Có vẻ như vũ khí này đã nhận chủ, nếu bây giờ muốn cướp thì rất phức tạp. Ông chán nản lại thả ngọn giáo bay về phía Felice. Lúc này Felice đang lấy tay lau vệt máu đang chảy trên khóe miệng. Hắn cắn răng bất lực, Felice biết chênh lệch sức mạnh giữa hắn và lão là quá lớn, hắn đành phải mở lời.

"Tại sao ? Chẳng phải bây giờ nếu ngươi để ta đem cô ta đi, thì đôi bên đều có lợi hay sao ? "

Ông Lão nhìn Felice một cách hoài nghi đáp lại:

"Tại sao ngươi lại có lợi ? Tại sao ta lại có lợi ? "

Felice quát lớn, tiếng nói vang lên như của một người đang rất tức giận.

"Ngươi không hiểu sao? Nếu ngươi cứu cô ta, thì sau này và mãi mãi về sau ngươi sẽ phải nghe theo các mệnh lệnh của cổ. Phép hồi sinh sẽ bị gán vào trong tinh thần của người triệu hồi. Nói cách khác, người cho dù được hồi sinh thì cũng không được thực sự tự do. Tuy nhiên nếu ngươi giao cô ấy cho ta, ngươi sẽ không bao giờ nhìn thấy mặt cô ta nữa. Khi cô ta không thể nhìn thấy ngươi, thì cũng không thể ra lệnh cho ngươi. Lúc này ngươi sẽ thực sự tự do, chẳng phải..."

Felice chưa kịp nói dứt câu đã bị ông lão chặn lại.

"Ngươi nói phép hồi sinh sẽ gán vào trong tinh thần người triệu hồi, vậy thì cô ta không thể dùng tinh thần để ra lệnh cho ta sao? Hơn nữa, ta đã chết từ rất lâu rồi, bây giờ ta được hồi sinh rõ ràng là giống như được sinh ra thêm một lần nữa. Ơn nghĩa ta mang đối với người triệu hồi là quá lớn. Ngươi nói bỏ mặc là có thể bỏ mặc sao? Còn ngươi, không muốn đánh nữa thì biến đi."

Nói xong, Ông lão quay vào trong xem xét tình hình sức khỏe của Makira. Có vẻ như cô vẫn còn thở đều, nhưng khá yếu ớt. Ông quay sang nhìn vũng nước dưới thân Mộc Thần, ông biết nước này không phải nước bình thường. Khi ông chạm hai ngón tay vào vũng nước, ông cảm nhận được những sợi sinh khí cực kỳ dồi dào. Dù chỉ mới chạm vào vài giây nhưng ngón tay của ông đã bắt đầu cảm thấy tê dại. Bản thân chất của nước vốn là không phải phù hợp với cơ thể con người. Ông lão không rõ thứ nước này là gì, nhưng ông đã chắc chắn rằng nếu thứ nước này không được qua sử lý đúng cách, nó sẽ không có tác dụng gì với tình hình của Makira hiện tại.

Ông lão bế Makira trên tay và sải bước qua mặt của Felice.

Nói đến đây Felice biểu cảm giống như đang cảm thấy khó chịu và ánh mắt của hắn cũng rất nghiêm túc hình như hắn cũng không phải đang phô trương. Nhưng chỉ một cái liếc mắt của ông lão đã liền nhận ra Felice đang có thái độ e ngại trước sức mạnh của lão. Felice có chút ngập ngừng, nhưng cuối cùng cũng cất lời cảnh báo đối với ông lão.

"Ông rất mạnh. Makira đã tái sinh ông thì đồng nghĩa với việc bản thân ông trong quá khứ cũng là một nhân vật mạnh mẽ. Nhưng nếu ông cứ dính dáng tới cô ta, ông rồi cũng sẽ phải nhận hậu quả vốn có thôi. Tân thế giới không phải giống như thế giới trước kia ông đã từng sống đâu." - Felice trừng mắt nói với ông lão, giống như một lời cảnh báo.

Ông lão nghe vậy cũng không đáp lại mà tiếp tục bước đi, bỏ lại bóng dáng của Felice mờ dần. Đỡ Makira trên tay, cô không hề có phản ứng gì từ nãy tới giờ. Ông nghĩ nếu truyền lại sinh lực cho cô thì sẽ ổn, nhưng điều ấy phạm phải quy tắc của cổ ngữ tái sinh, nhờ sự kỳ diệu của cổ ngữ nên ông có thể nhận lấy và sử dụng nguồn sinh lực của kẻ triệu hồi. Tuy nhiên nguồn sinh lực mà ông đang sở hữu thực ra vẫn chính là của Makira. Nhận lại sinh lực của chính bản thân sau khi đã dùng nó để tái sinh một kẻ khác ư? Ông chỉ nghĩ thôi đã thấy điều đó thật kỳ cục.

Ông lão sẽ chết thêm một lần nữa nếu ông thực sự làm vậy. Nhưng ông lại có vẻ như hiểu quy luật đó. Ông lập tức nảy ra một ý khác, đó là nếu lấy sinh lực từ một sinh vật khác truyền cho cô thì có lẽ là được. Thêm nữa, khi nhìn hai bàn tay khô ráp của cô thì ông biết rằng cô đã không được uống nước nhiều ngày.

Về phần Felice, sau khi thấy ông lão đi khuất. Hắn ta định bước tới vũng nước dưới Mộc Thần và lấy một ít nước. Nhưng khi vừa bước gần tới, Mộc Thần kéo dài những nhánh cây tạo thành những lớp màn chắn vô cùng vững chắc, Mộc Thần không muốn Felice tới gần. Thấy vậy hắn ta cũng rời đi nhanh chóng.

Cùng thời điểm đó, ở một vùng đất có tên là " Đại Lục Heimaca ". Để miêu tả nơi này thì trước đây vùng đất này thuộc về một hành tinh ở Hạ Thiên thế giới, toàn bộ đất đai ở đây đều có một màu đỏ pha chút cát vàng, Những viên đá bình thường ở đây có màu trắng hoặc xanh lục trong suốt mọc tua tủa như những bụi pha lê. Thực vật nơi đây cũng khá kỳ dị, khó mà miêu tả được hết từng loại vì đó là cả một hệ sinh thái vô cùng đa dạng. Nhưng đặc điểm chung nhất về hệ thực vật nơi đây thì đó là chúng thường có những màu tối, không có lá, một số loại thì có nhưng rất ít và cũng không giống như những lá cây thông thường.

Thực vật nơi đây cũng có một khả năng đặc biệt khác, đó là chúng hoàn toàn có thể cử động như những sinh vật sống thông thường, chỉ là chúng không thể di chuyển hay có trí thức thông minh bậc cao. Tuy nhiên chỉ với một vài miêu tả như vậy có thể thấy toàn cảnh Heimaca trông vô cùng kỳ dị.

Nơi này vẫn có nhưng sinh vật sống thông thường, trên hết vùng đất này thuộc sự thống trị của chủng tộc "Heim". Chủng tộc này đều có chung một nguồn gốc, đó là họ đã tiến hóa từ một loại thực vật cổ xưa. Loại thực vật cổ này cũng tiến hóa thành nhiều những sinh vật khác ngoài Heim, nhưng Heim vẫn là sinh vật duy nhất tiến hóa và có trí thức bậc cao. Về hình dáng của tộc Heim thì chúng trông cũng kỳ dị không khác mấy so với cách miêu tả thực vật nơi đây.

Bề ngoài của Heim trông sần sùi, màu sắc thì đen có hơi có sắc đỏ nếu có ánh sáng soi vào. Chúng cao từ hai tới ba mét, dáng người tròn ụ giống hình trái trứng và đi bằng hai chân chính cùng với bốn tay phụ đằng trước. Chân của chúng rất to, bốn cánh tay trên của chúng nhỏ gầy, dài chạm tới đất. Về tổ chức phân cấp xã hội, Hiem thường sống theo bầy từ hai mươi đến lăm mươi cá thể một vùng đất riêng biệt.

Tuy nhiên tất cả các bầy đều nghe theo một vị chúa, là cá thể mạnh nhất trong tất cả các bầy. Cứ mười năm một lần, mỗi một bầy Hiem sẽ cử một cá thể mạnh nhất của bầy tham gia một giải đấu được tổ chức để chọn ra bầy Heim mạnh nhất trong mười năm đó. Bầy Heim chiến thắng trong năm sẽ được các bầy khác phục vụ như vua chúa, và cũng như nghe theo toàn lệnh của cá thể Heim mạnh nhất đã chiến thắng trong một năm.

Các Heim tuy chia theo bầy nhưng lại thân thiện với tất cả các Heim của bầy khác, Heim cũng là chủng tộc chưa từng xảy ra nội chiến. Đối với nhưng sinh vật ngoại lai khác, các Heim cũng đối đãi rất thân thiện, nhưng nếu có ý định xâm phạm vùng đất hay các bầy của Heim, thì Heim lại là một chủng tộc thiện chiến vô cùng.

Sau sự kiện thống nhất Tam Đại thế giới. Cách sống của Heim không hề thay đổi, những chủng tộc ngoại lai từng định xâm phạm tới lãnh thổ của Hiem, thì các Hiem đều diệt chủng hết và lấy luôn toàn bộ vùng đất của chủng tộc đó. Từ đó càng khẳng định được vị thế và sức mạnh của tộc Heim.

Năm 457 sau sự kiện thống nhất Tam Đại thế giới, ngày mùng 6 tháng 5. Có ba con rồng bay trên bầu trời lãnh thổ của Heim, đó không phải là rồng hoang, trên lưng của mỗi con đều có một người ngồi cưỡi chúng. Ba sinh vật ngoại lai đáp hạ xuống lãnh thổ tộc Heim, ngay trên lãnh thổ của bầy Heim chúa. Các thành viên của bầy nhanh chóng chạy theo và xem xét tình hình.

Ba con rồng có một đen, hai xám. Trên lưng của một con rồng đen là một người mặc giáp kín mít, cũng là màu đen tuyền. Hắn khiển con rồng ngóc sang một phía bên trái, hắn ngắm nhìn những người tộc Heim một lúc, sau đó hắn nói lớn với một giọng điệu vô cùng đanh thép.

" Ta tên là Kiron, là sứ giả tộc người "Filit" tới đây vì mục đích thương lượng, xin các vị cho phép ta diện kiến lãnh chúa Heim ! "

Bạn đang đọc Linh Cổ sáng tác bởi namcsmk
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi namcsmk
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.