Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cướp Quần Áo

Tiểu thuyết gốc · 1103 chữ

Xạp …

Trước uy áp mà Bạch Vũ tỏa ra, bộ ba Thanh Thuần Tam Tiên thân đã nằm rạp trên mặt đất.

Ánh mắt chúng nó lộ ra vẽ kinh hãi…

Khi mà Bạch Vũ thu lại uy áp, nam tử có gương mặt thanh tú liền tức tốc thay đổi tư thế. Hắn chuyển nằm thành quỳ, liên tục dập đầu:

“ Tiên trưởng xin tha mạng! Chúng con tới đây là để cầu đạo, không có ý mạo phạm tới người!”

Nghe thấy đại ca của mình nói như vậy, nam tử cao gầy và nữ tử yêu diễm kia liền quỳ lạy xin tha

“ Tiên trưởng tha mạng…”

“ Tiên trưởng tha mạng…”

Nơi xa, Bạch Vũ bình tĩnh mà đứng giữa bầu trời. Hắn cất lời nhỏ nhẹ:

“ Các ngươi là yêu quái hóa hình sao?”

Lúc này, trong mắt Bạch Vũ, trên người ba tên đang quỳ lạy hắn trên đỉnh núi kia toát lên ba cổ khí chất. Một cái là Bạch Ưng, một cái là Thanh Xà, một cái lại là Tam Vĩ Hồ… Từng cổ khí chất này ứng với từng người là nam tử thanh tú, rồi tới tên cao gầy và nữ tử yêu diễm kia.

Lại nhìn về phía đỉnh núi, cả ba tên yêu quái này đều toát mồ hôi hột… Nam tử thanh tú nghe được lời Bạch Vũ hỏi, hắn run rẫy mà nói:

“ Bẩm tiên trưởng… Chúng con là yêu quái hóa hình, nhưng trước giờ chưa từng hại người, chúng con chỉ có một lòng cầu đạo…”

Điều này hắn nói là sự thật, từ lúc ba con yêu quái này bắt đầu tu luyện, chúng nó chưa từng hại một người nào, chúng chỉ ăn những con yêu quái khác!

Tới đây, Bạch Vũ không một chút do dự mà bay về phía đỉnh núi. Dẫu sao ba tên này cũng chỉ có cảnh giới Linh Anh mà thôi, búng tay là chết…

Vù… Vù…

Gió thoảng lay động không gian, chỉ chớp mắt Bạch Vũ đã đứng trước ba tên yêu quái. Chúng nó vẫn cứ như cũ, cuối đầu không dám ngẩng lên. Bạch Vũ cất lời:

“ Tên áo trắng cởi đồ ra!”

“ Ây…”

Nam tử thanh tú nghe thấy lời như vậy liền giật thót. Hắn ngẩng đầu lên lén nhìn một chút…

Bốp!

Bạch Vũ tiến đến táng đầu hắn một cái, dẫu sao Bạch Vũ cũng đang một thân trần truồng, không thể để cho người khác thấy được.

Haiss…

Tới đây lại tội nghiệp cho nam tử thanh tú kia. Mặc dù Bạch Vũ đã dùng lực đạo nhẹ nhất có thể, nhưng hắn đã bay xa chục mét và dán người trên tảng đá gần đó. Hai con yêu quái còn lại thấy đại ca mình mạo phạm tiên trưởng như vậy liền bị đánh. Chúng càng thêm sợ hãi, run rẫy không dám hé nữa lời.

Bạch Vũ cũng nhìn ra được ba con yêu này vậy mà thực sự run sợ trước hắn. Bạch Vũ liền gắt gỏng:

“ Còn không nhanh cởi đồ!”

Tên nam tử thanh tú kia mặc dù đầu óc choáng váng, toàn thân đau nhức nhưng khi nghe thấy tiếng quát, hắn lập tức cởi bỏ y phục.

Lão tác ta bỏ qua chuyện Bạch Vũ mặc y phục nhé :> . Ta không viết ra thì đọc giả cũng tưởng tượng được.

Một lúc sau, Bạch Vũ toàn thân là bạch y trường bào. Hoa văn trên y phục uốn lượn kết hợp với mái tóc trắng xỏa dài của hắn càng khiến cho Bạch Vũ tăng thêm thập phần phong trần lãng tử, đậm chất tiên nhân.

Lúc này, Bạch Vũ phất tay, lấy một tảng đá vừa vặn xê dịch tới sau lưng rồi nhẹ nhàng ngồi xuống. Hắn cất tiếng:

“ Các ngươi ngẩng đầu lên hết đi”

Thanh Thuần Tam Tiên nghe thấy vậy liền vội vàng ngẩng đầu lên.

Oa…

Cả ba người đều sửng sốt, đập vào mắt bọn hắn là một mỹ nam phải nói là đẹp đến mức hoàn hảo. Nét đẹp mà không một mỹ từ nào có thể thể hiện lên được.

Khục…

Bạch Vũ ho một tiếng, đánh động tới Thanh Thuần Tam Tiên làm bọn hắn sực tỉnh, ba tên này khi tỉnh táo lại liền cuối gằm xuống, không dám nhìn thẳng.

Nhìn thấy một cảnh này, Bạch Vũ phì cười trong lòng: “ Ta đẹp tới vậy sao !?”

Bất quá có mỗi mình hắn là cảm thấy thích thú, còn ba tên đang quỳ trước mặt hắn thì sắp lo lắng tới run rẩy rồi.

Được một lúc im lặng, Bạch Vũ cất lời:

“ Các ngươi có gì muốn nói không? Cứ tự nhiên nói.”

Nghe thấy lời này, nhãn tình của ba người như sáng lên, tên nam tử cao gầy liền cất tiếng hỏi:

“ Bẩm tiên trưởng, ngài là đến từ Tử Vong Vực sao?”

“ Tử Vong Vực? … Thì ra nơi ta ở có tên là như vậy.”

Bạch Vũ như hiểu ra vấn đề mà cảm thán một câu. Bạch Nhân cũng nghe được cuộc nói chuyện, nhưng tính tình nó cũng không thích hàn huyên tâm sự, nó thúc dục Bạch Vũ:

“ Ca, huynh mau vào vấn đề chính đi.”

Nghe thấy Bạch Nhân nhắc nhở, Bạch Vũ liền hiểu ý nó. Hắn nói với Thanh Thuần Tam Tiên:

“ Phải, ta sống ở Tử Vong Vực từ vạn năm trước. Bây giờ mới ra ngoài.”

Nghe thấy cụm từ “ vạn năm trước”, cả ba người Thanh Thuần Tam Tiên liền kinh hỉ

Lần này trúng rồi! Vậy mà thật sự diện kiến được đại năng!

Nam tử thanh tú không nghĩ ngợi gì nhiều, hắn lập tức cuối đầu bái lạy:

“ Bẩm tiên trưởng, chúng con mặc dù là yêu quái nhưng một lòng cầu đạo, chúng con vì nghe nói bên trong Tử Vong Vực có ẩn dấu tông môn thần bí nên mới vượt muôn trùng hiểm trở mà tới cầu sư… Khẩn mong tiên trưởng thành toàn cho chúng con gia nhập môn hạ…”

Hắn vừa nói vừa run sợ, nói chuyện thẳng thắn như vậy cũng không sợ mất mặt mũi mà là sợ phật lòng Bạch Vũ. Còn về phía Bạch Vũ, hắn còn đang ngạc nhiên, hóa ra ba con yêu quái này là đi tìm tông môn để gia nhập, ấy vậy mà giờ còn muốn xin đi theo làm môn hạ…

Bạn đang đọc Linh Hồn Thạch sáng tác bởi ThiênVũMaLong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThiênVũMaLong
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.