Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thi đấu kết thúc

Tiểu thuyết gốc · 1869 chữ

Trong không gian nhẫn, sư phụ của Diệp Hạo cảm nhận được khí tức quen thuộc xưa kia, sư phụ Diệp Hạo sử dụng sức mạnh giải phóng mình ra khỏi chiếc nhẫn.

"Quả nhiên" một bóng hình xinh đẹp hiên ra trước mặt của sư phụ Diệp Hạo khi ông chui ra khỏi chiếc nhẫn.

"Nàng vậy mà là nàng, Tiên Cơ" Sư phụ của Diệp Hạo nói với một giọng nhớ nhung hình bóng năm xưa.

"Hừ, người đừng làm như mình là Long Ngã nữa, nhưng chỉ là một sợi oán niệm còn soát lại của hắn ngươi chả phải hắn, cũng chả phải kẻ ta quen" nàng phát ra 1 loại uy áp ảnh hưởng đến linh hồn của Long Ngã, Long Ngã bị Thương không nhẹ, vậy mà Tiên Cơ Tu vi đã là ý cảnh nhị trọng.

"Nàng muốn gì" Long Ngã trọng thương sợ hãi nói, không ngờ linh khí suy giảm mà nàng vẫn tu luyện được trong suốt 3000 năm lại rất mạnh, hắn chỉ là một sợi oán niệm không thể nào chống lại một ý cảnh giả được.

"Rất đơn giản" Tiên Cơ nói, khi nàng ôm lấy thân thể Văn Khang, nàng sờ soạng khắp người hắn, nàng khá thích thú khi làm thế với Văn Khang.

"Đây là chuyển thế của Long Ngã, hoặc đúng hơn là người ta yêu, ta muốn chàng ấy thật lớn mạnh để không chết nữa, ta sẽ là hậu phương cho chàng ấy" Tiên Cơ nói làm Long Ngã cũng bất ngờ, thiếu niên quái dị kia mà là chuyển thế của mình ư.

"Ta muốn ngươi dung nhập vào trong tuy nhiên không được chiếm đoạt thân xác lẫn linh hồn này, ta muốn tái thế này là một con người mới hoàn toàn, không phải là Long Ngã năm xưa nữa, ta muốn lực lượng của ngươi giúp chàng mạnh lên".

"Chàng ấy sẽ là một bản ngã mới chứ không phải là Long Ngã nữa, nếu không đồng ý tên đệ tử này lẫn ngươi cũng bị ta hủy diệt".

Tiên cơ nói, với tính cách của Long Ngã trọng Tình trọng nghĩa chắc chắn sẽ đồng ý để bảo vệ học trò mình, không ngoài dự liệu khi Long Ngã quay lại nhìn tên đệ tử của mình, rồi gật đầu bay về thân thể của Văn Khang.

Linh hồn của Long ngã hòa vào Linh hồn của Văn Khang, một nguồn linh lực đang lan tràn, nhưng tạm thời Văn Khang chưa đột phá lên vì vừa mới đột phá, cần củng cố.

Tiên Cơ lấy ra 1 Viên tiên đan thất phẩm có chức năng củng cố tu vi không thề có tác dụng cho người dùng, nàng tháo tấm khăn xuống, bỏ vào miệng rồi đút trong Văn Khang bằng cách hôn lấy Văn Khang lưỡi nàng đưa viên đan dược vào mồm Văn Khang, nàng cũng giúp Văn Khang lấy lại ý thức.

Làm Xong, nàng đeo tấm khăn lên nàng vui vẻ biến không gian trở lại bình thường, các khán giả cùng đám trưởng lão các thế lực bất ngờ khi 1 mỹ nhân, ăn mặc thì kính đáo, nhưng không thể che đi sự quyến rũ của nàng, tuy che mặt như cũng không thể giảm sự xinh đẹp sau tấm khăn che.

"Thí sinh Diệp Khoa dùng đan dược trong lúc thì đánh bị loại" Tiên Cơ nó rồi tạo ra 1 cái màn hình, trên màn hình là cảnh Diệp Hạo ăn đan dược hồi phục loại nhỏ, nàng phóng to hình ảnh Diệp Hạo bỏ đan dược vào mồm.

Các cuộc thi đấu như vậy sẽ cấm ăn đan dược với mọi hình thức, nếu bị "phát hiện" thì sẽ bị loại và nhận hình phạt.

Thật ra còn tùy muốn bắt hay không thôi, nhưng không may cho Diệp Hạo khi đụng vào người yêu của Tiên Cơ.

"Nhân danh ban tổ chức thí sinh Diệp Khoa vi phạm, nên sẽ bị phạt loại khỏi cuộc thi, phế đi 6 tiểu cảnh giới xem như làm gương" Tiên Cơ nói mà không nhân nhượng lao một đấm đến Diệp Hạo, hắn muốn tránh nhưng không được.

Lực lượng tấn công phá hủy nửa bước hóa thần, bóp nát Nguyên anh, bóp xuống kim đan, Diệp Hạo bất lực khi tu vi giảm xuống kim đan hậu kì, hắn quỳ xuống ngất đi.

"Ta xin tiên bố thí sinh Văn Khang chiến thắng" Tiên Cơ nói rồi cầm tay Văn Khang dơ lên, Văn Khang không hiểu gì cả.

Hắn mới tỉnh khỏi cơn mất kiểm soát, không hiểu sao mình tự nhiên chiến thắng, nhưng rất nhanh Văn Khang đã suy nghĩ về vấn đề khác rồi, hắn có cảm giác ai đó vừa hôn lên môi mình, là cảm giác bị cưỡng hôn giống Minh Tuyết cưỡng hôn, nhưng khác cảm xúc của người hôn Văn Khang, hay vì dục vọng như Minh Tuyết, nó chứa cảm xúc hắn không biết được, Tiên Cơ làm xong hết rồi dịch chuyển quay lại trong kiệu.

Sau 1 giờ dọn dẹp, á quân và quán quân được lên nhận giải, vàng và bạc, cả hai nhận rồi lễ bế mạc cuộc, xong cuộc thi ai về nhà nấy.

Văn Khang trở về phòng nghỉ hắn nhận giải xong bên trong là cầu thể chất, hắn muốn hấp thu xong rồi mới quay về Nguyễn gia.

Hắn bước vào trong phòng có việc ngoài dự liệu của Văn Khang, Minh Tuyết đang nằm phanh hai chân ra, để làm mép âm đạo nàng ra, nó còn rỉ ra hàng tá tinh dịch, Văn Khang khá bất ngờ cứ tưởng nàng đã bỏ đi rồi chứ.

"Nàng vẫn còn ở đây à, vậy nhận thưởng này" Văn Khang nói, hắn khoá cửa lại, rồi từ từ cởi đồ mình xuống khi lại gần Minh Tuyết.

"Chủ nhân...cho nô gia phần thưởng đi mà" Minh Tuyết thấy hắn cởi đồ xuống liền nói, nàng chổng mông lên chờ đợi Văn Khang đút côn thịt vào trong âm đạo của nàng.

"Minh Tuyết trưởng lão lại dâm như vậy" Hắn tiến lại gần Minh Tuyết đặt côn thịt lên mông nàng rồi ma sát lên xuống không thề đút vào.

"Chủ nhân...ngứa...ngứa...ah...ngứa lắm...thật ngứa quá...ngứa ah...ah...ngứa" Minh Tuyết rên rỉ lên, nàng sắp chịu hết nổi cảm giác vừa sướng lại vừa ngứa.

"Được rồi không chọc nàng nữa" Văn Khang nói, rồi đâm thẳng côn thịt vào, hắn tận hưởng âm đạo của Minh Tuyết, dù đã có chồng và 1 đứa con thậm trí là bị Văn Khang chơi lên chơi xuống cả chục lần bị bóp như thế, từng thớt thịt bên trong chèn ép bóp chặt lấy côn thịt của hắn không thôi.

"Ah...sướng...ah...bạch...bạch...bạch...sướng ah...sướng bạch bạch bạch...sướng...ah sướng em...em...raaaaaa...em raaaaaa" Minh Tuyết rên lên đầy sung sướng, không nhờ cơ thể Minh Tuyết lại nhạy cảm giác như thế hắn chỉ mới vào mà nàng đã ra.

"Dâm thật....bạch...bạch...bạch đấy...bạch... nàng dâm như vậy...bạch...bạch...bạch" Văn Khang vừa nhấp về vừa nói, Minh Tuyết càng nhạy cảm hơn, Văn Khang đâm vào lút sâu vào hoa tâm của Minh Tuyết, theo từng cú nhấp thì dâm thủy chảy ra từ âm đạo của Minh Tuyết càng nhiều, nó còn khít và bóp hơn.

"Chủ nhân...ah...ah...bạch...thật là to...bạch ...sướng....sướng ah...bạch...ah, Chủ nhân làm....em...sướng...ah...thêm đi ah...sướng quá...em raaaaa" Minh Tuyết rên rỉ lên, nàng lại ra lần nữa, âm đạo càng bóp chặt hơn trước, cơ thể lại nhạy cảm hơn.

"Ta sắp ra....phạch phạch phạch" Văn Khang nói, hắn tăng tốc lên, càng nhanh càng mạnh rồi lút cán vào xuyên qua hoa tâm của nàng, bắn thẳng vào trong tinh dịch tràn ngập bên trong, nàng cũng ra luôn, dâm thủy bắn ra tung té, Văn Khang rút côn thịt ra, thân thể của Minh Tuyết mềm nhũn ra.

Hắn bò lên giường vòng tay ôm lấy Minh Tuyết, thì thầm vào tai của nàng điều gì đó.

"Nàng trở thành vợ ta nhé, ta sẽ hủy diệt hải thanh đảo để nàng tự do" Minh Tuyết gật đầu đồng ý, so với ông chồng vô dụng của mình Văn Khang tốt hơn nhiều.

Khi nàng vừa đồng ý thì Văn Khang thu nàng vào đảo, sau đó hắn chuẩn bị hấp thu cầu thể chất thì ngoài cửa có người đang bấm chuông, Văn Khang định đi ra đuổi kẻ bấm chuông đi nên chả mặt đồ gì cả.

Vừa mở cửa ra, thì ập vào mắt của Văn Khang là mỹ nhân lúc nãy trên sàn đấu, hai mắt nàng để ý vào côn thịt của hắn, Văn Khang định đóng cửa lại để mặc quần áo vào, nhưng lực đẩy của nàng không cho phép, nàng trực tiếp đi vào trong rồi khóa cửa lại.

"Nguyễn Văn Khang, Đệ nhất thiếu gia của Nguyễn gia không mau quỳ xuống ra mắt gia chủ" nàng còn ai ngoài Tiên Cơ nữa, nàng ngồi lên giường nói, nói phát ra uy áp đè Văn Khang xuống nhưng nàng vẫn khá nhẹ nhàng.

Văn Khang bị đè đến cho phải quỳ xuống, hắn không biết tại sao vị gia chủ này lại tìm đến mình không biết mục đích là gì nữa.

"Ngươi là tốt lắm vậy mà chịu được sức mạnh của độ kiếp cảnh đánh mình, chiến thắng cuộc thi này, nói đi bổn gia chủ sẽ thực hiện một điều ước của ngươi "bất kỳ" điều gì luôn" Tiên Cơ nói.

"Bất kì chuyện gì thật sao".

"Đúng bất kì chuyện gì".

"Ta muốn ngài hủy diệt hải thanh đảo được không".

"Sao ngươi không yêu cầu ta phục vụ ngươi, chẳng lẽ ta không đẹp sao" khi nàng nghe hắn nói, Tiên Cơ có phần giận hờn nói, nàng cởi bỏ tấm khăn che mặt xuống, dùng hai tay nâng mặt đang cúi xuống của hắn lên.

Văn Khang nhìn chăm chú vào nàng, chợt nhận ra đều gì đó đôi tai dài nhọn của nàng dài giống như tiên tộc, tuy nhiên tiên tộc sẽ có mái tóc màu vàng, còn nàng là mái tóc màu trắng, mắt nàng màu đỏ khác tiên tộc mắt màu vàng.

Nàng rất xinh đẹp, thậm trí còn đẹp hơn Tiên Ý cùng Linh Lung và Minh Tuyết nữa, nét đẹp của thần tiên chăng.

"Tiểu nhân sao có thể vô lễ với ngài được gia chủ" Văn Khang tuy háo sắc nhưng biết háo sắc đúng chỗ, không cẩn thận lại tạo ra đống phiền phức không đáng có.

"Hừ, ta mặc kệ sao ngươi không làm gì ta chứ, được rồi ta muốn ngủ trên đùi ngươi hôm nay, chuyện hủy diệt hải thanh đảo tam trưởng lão đã đi ngươi yên tâm" Tiên Cơ nói rồi kéo Văn Khang lên, để hắn gối đùi cho mình ngủ.

Văn Khang nhìn không tin được thực sự có phải là gia chủ không đấy, sao tự nhiên trẻ con ngang vậy, nàng còn yêu cầu Văn Khang xoa đầu để nàng dễ ngủ hơn...

Bạn đang đọc Linh Khí Khôi Phục: Năng Lực Của Ta Là Song Tu sáng tác bởi khang1234
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi khang1234
Thời gian
Lượt thích 17
Lượt đọc 418

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.