Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vô hạn thể

Tiểu thuyết gốc · 1981 chữ

"Hừ, lần này cắn để cảnh cáo ngươi, lần sau nếu ngươi dám làm vậy nữa chặt tay ngươi" Tiên Cơ nói, nàng ngồi dậy khỏi người Văn Khang, dù tỏ ra ghét bỏ nhưng Tiên Cơ thật sự rất thích cảm giác ngón tay của Văn Khang vào trong miệng mình chơi đùa, nhưng nàng đang là thân phận gì, là gia chủ đấy, phải tỏ ra tôn nghiêm của vị gia chủ chứ.

"Ta biết rồi, gia chủ chủ là ngài quá quyến rũ và xinh đẹp, không kìm được mà vô lễ, mong ngài đừng giận vì sẽ làm sự xinh đẹp của ngài" Văn Khang nói, hắn không quên nịnh nọt nàng.

"Hừ, miệng ngươi dẻo lắm, ta không giận được, ta đang vui, nói đi còn muốn gì không ta sẽ làm cho, nhanh lên trước khi ta đổi ý" Tiên Cơ nói.

Thiên suy nghĩ, hắn muốn mình dung nhập với cổ ma, thì cách duy nhất mà Văn Khang biết là sắc hoa chân khí của sắc hoa tông, Văn Khang đã nghĩ xong.

"Ta muốn ngài bảo hộ ta thâu tóm sắc hoa tông" Văn Khang nói, Tiên Cơ nghe xong trong lòng cũng bắt đầu suy nghĩ điều gì đó rồi gật đầu.

"Cầm lấy đây là lệnh bài cho phép ngươi nhờ vả nhất trưởng lão, phần còn lại ngươi tự lo, đây là truyền âm ngọc khi cần ta sẽ liên lạc với ngươi" Tiên Cơ ném hai vật cho Văn Khang rồi đi.

Văn Khang nhìn mỹ nhân đã đi, hắn khoá cửa lại, chuẩn bị hấp thu cầu thể chất, sức mạnh của cần thể chất bắt đầu lan truyền ra.

Văn Khang bắt đầu cảm ngộ sức mạnh của cầu thể chất, ý thức của Văn Khang đi vào hắc thức, một luồng ánh sáng đang phát ra cả vùng của hắc thức.

Văn Khang tiến lại, tay chạm vào luồng của ánh sáng kia, bỗng nhiên Văn Khang cảm giác được thân thể bên ngoài đang rất đau.

Thân thể của Văn Khang bắt đầu bị sức mạnh của cầu thể chất nung cho tan chảy ra, da, thịt, nội tạng đều bị nung cho tan chảy ra hết.

Xương cũng bị tan ra thành nước, ngoại trừ máu và trái tim cùng bộ não toàn bộ đều bị tan chảy ra thành nước.

Văn Khang đau rất đau thậm trí còn đau hơn lúc thay máu và tim, vì nó chỉ thay máu và tim, cái này nó khác mẹ rồi, nó làm tan chảy tất cả thân thể ngoại trừ trái tim, máu, và não.

Não không tan vì là nơi quan trọng, còn máu và trái tim không tan vì nó là máu và trái của một tồn tại siêu cấp, cầu thể chất không đủ đẳng cấp để nung chảy bọn chúng ra.

Cầu thể chất bay lên rồi năng lượng của nó hóa vào bao lấy ba thứ còn sót lại của cơ thể, nó hóa thành bộ xương, hóa thành nội tạng, rồi hóa thành thịt, da,bên trong hắc thức Văn Khang vừa hấp thu ánh sáng kia vừa cảm giác được sự đau đớn bên ngoài của cơ thể mình.

Cảm giác được sức mạnh mới của bản nguyên thân thể, Văn Khang hài lòng, thể chất của Văn Khang được gọi là vô hạn thể.

Bằng cách hấp thu các dược liệu cho phép rèn ra thân thể mới, hắn có thể rèn ra những phân thể từ cơ thể chính, nó sẽ tự sinh ra bản ngã linh hồn của mình, đặc biệt ở thể chất này là, phụ thể sẽ không bao giờ chết trừ khi giết chính thể.

Tùy vào phẩm của dược liệu rèn ra phân thể thì phân thể sẽ sở hữu cấp tượng tự, gồm các cấp tương đương với các bậc tu vi của các con đường tu luyện, dược phẩm chỉ có thể giúp phân thể luyện ra tối đa bậc 8 tương đương cuối cảnh, và nó cũng có thể tự tu luyện nâng cao bậc của mình lên.

Nghịch thiên hơn khi nó phá bỏ việc 1 kẻ không sở hữu sức mạnh của 2 thể chất được, chỉ cần cho phân thể hấp thu cầu thể chất thì các phân thể cùng bản thể chính cũng sở hữu sức mạnh của thể chất đó, chỉ cần đủ tài nguyên thì Văn có thể có vô vàng cơ thể nên nó mới gọi là vô hạn thể.

Văn Khang hài lòng rời khỏi Hắc thức, tu vi hắn cũng đa nâng lên cấp B(hổ), ổn định xong Văn Khang mở mắt tỉnh khỏi sự tu luyện, vừa tỉnh một mùi hôi thối đã sọc lên mũi của Văn Khang, nhìn quanh phòng, là thân xác cũ của Thiên bị tan chảy ra, nhìn lên điện thoại vậy mà 2 ngày đã trôi qua, thân thể cũ trở nên thối rữa nên hôi cũng đúng thôi.

Văn Khang đi tắm, rồi lấy y phục từ trong vòng trữ vật ra mặc vào, sau đó gọi người dọn dẹp đống nước xác chết này.

Văn Khang rất nhanh đã trở về Nguyễn gia, bên trong trụ sở chính hắn được khen thưởng rất nhiều, hắn cũng biết mình vậy mà có 1 vị hôn phu, cũng mệ vì đây là liên hôn chính trị, Văn Khang định đi nghỉ ngơi tí để ngày mai khởi hành với nhất trưởng lão đến sắc hoa tông.

"Ah...mạnh lên...sướng...ah...mạnh lên...ah con trai...ah sướng mẹ...sướngggggg" Văn Khang định vào phòng của mình thì nghe tiếng rên của 1 giọng nói rất quen thuộc.

Văn Khang mở cửa ra, hắn tò mò không biết ai bên trong đang làm gì, chẳng lẽ là nô tì bào tự sướng, nhưng tại sao lại trong phòng hắn.

Văn Khang nhìn vào, gương mặt xinh đẹp này hắn quá quen thuộc là Sayuri Ai mẹ của hắn, nàng đang trần truồng, một tay ôm lấy áo của hắn đưa lên mũi, tay còn lại kích thích lấy âm đạo của mình.

"Bà đang làm gì vậy" Văn Khang kìm không được nói, Sayuri Ai nghe tiếng liền quay lại, dù ngoại hình Văn Khang thay đổi nhưng nàng vẫn nhận ra vì đã được xem.

Nàng không ngờ Văn Khang đã về, mấy ngày nay khi hứng lên Sayuri Ai luôn luôn vào phòng của Văn Khang lády những chiếc áo mà hắn mặc ngửi lấy Ngửi để mùi thơm của Văn Khang còn sót lại mà tự sướng.

"Nghe ta giải thích, không phải như con nghĩ" Sayuri Ai cố gắng giải thích, Văn Khang thở dài không ngờ bà mẹ của mình có cái sở thích này với con trai mình.

Lúc này côn thịt trong người Văn Khang đã cứng lên khi chứng kiến hành động dâm dục của mẹ mình.

Nàng và hắn bây giờ chỉ còn là mẹ con trên danh nghĩa thôi, chứ máu và thể đã thay chả còn tí liên quan đến nhau, chả còn cùng huyết mạch nữa, nên Văn Khang cũng không ngại loạn luân trên damh nghĩa đâu.

"Nếu mẹ muốn thì cứ nói con một tiếng cần gì tự xử như vậy" Văn Khang nói, còn Sayuri Ai cũng bất ngờ khi lần đầu tiên hắn gọi nàng bằng tiếng mẹ.

Nhưng sự chú ý nàng đổ xuống phía dưới khi Thiên đã cởi hết toàn bộ đồ xuống, con quái vật kia cương cứng, nàng ước tính nó dài và to hơn của Văn Thiên gấp 10 lần.

Văn Khang tiến lại gần nàng, Sayuri Ai có phản ứng muốn thoát khỏi cảnh này, đây là loạn luân đấy là trái đạo lý.

"Muốn thoát thì mẹ đã không đã vào phòng con rồi" Văn Khang kéo tay nàng lại, nếu bình thường nàng dễ dàng chống lại nhưng bây giờ Văn Khang nắm thế chủ động.

Văn Khang đè nàng xuống, côn thịt cạ lấy hai mép âm đạo làm Sayuri Ai càng hứng lên, Văn Khang bây giờ nhìn thấy toàn bộ người của nàng.

Bầu sữa đã nuôi dưỡng hắn khi còn bé, Văn Khang bý lấy nhưng đứa trẻ cơn thèm thuồng sữa mẹ vậy.

Chùn chụt chùn chụt chùn chụt chùn chụt.

Bú lấy 1 cách say đắm, dòng sữa từ hai quả dâu cũng chảy ra khi nhận phải kích thích của Văn Khang.

"Ah...đừng...mau buông ta....ah...sướng... không buông ra...ah...sướng...ah" Sayuri Ai đang đấu tranh giữa sự sung sướng của ngụt dục và lý trí đạo đức của con người.

Nhưng khi Văn Khang hôn mấy nàng, hai cái lưỡi như hai con hổ đói lao vào cắn xé nhau, quấn lấy không buông, thì ngụt dục đã thắng.

Nàng buông xuống lý trí của mình, nàng say đắm trong nụ hôn với chính con trai mình, côn thịt của Văn Khang từ lúc nào đã ướt đẫm dâm thủy của Sayuri Ai, nó bôi trơn lên côn thịt của hắn.

"Con vào đây mẹ yêu" Văn Khang nói, rồi đâm thẳng vào Sayuri Ai là người lấy đi trinh tiết của thể mới của hắn, vừa vào một cảm giác kích thích liền chạy lên não của Văn Khang, côn thịt của Văn Khang chiếm lấy hoàn toàn âm đạo của nàng, nó chạm thẳng đến hoa tâm.

Âm đạo của Sayuri Ai cũng không vừa khi bên trong ép lấy côn thịt của Văn Khang một cách dữ dội, nàng đã bảo lâu chưa cảm giác được sự sung sướng này.

"Ah...bạch...ah sướng...của con...ah...bạch thật là...ah...bạch to...ah sướng quá...mạnh lên... ah mẹ...yêu...con...ah...chết mất...sướng" Sayuri Ai rên kên đầy sung sướng, Văn Khang cũng sướng lên không ít.

Hắn nhấp lấy âm đạo của mẹ mình nhanh và mạnh hơn, từng thớt thịt bên trong của nàng bóp lấy khít chặt lấy côn thịt của hắn sau mỗi cú nhấp, nàng cuối cùng cũng có cảm giác sắp lên đỉnh sau nhiều năm.

Văn Khang nhìn gương mặt xinh đẹp tuyệt trần này đã rất sung sướng, hắn Biết nàng sắp ra, nên đã rút côn thịt mình ra, hắn nằm xuống một bên, côn thịt cứng lên chỉ thắng lên sàn nhà.

"Không phải mẹ nói dừng, không được làm sao, được con theo ý mẹ, muốn làm tiếp thì tự làm đi" Văn Khang nói, Sayuri Ai đã đắm chìm vào ngụt dục rồi, nàng dâm dục bò lên trên người của Văn Khang, nàng tự cấm côn thịt vào trong âm đạo của Minh.

"Ah...sướng....ah...sướng quá...sướng...bạch ah...sướng mẹ....mẹ...sướng ah...mẹ raaaaa" Nàng rên lên rồi nói,dâm thủy chảy ra như suối, Văn Khang không nhấp để mẹ hắn tự làm.

"Ah...sướng quá...to...quá...bạch...bạch... sướng quá...sướng ah...to quá...ah bạch bạch sướng...sướng" nàng rên lên đầy sung sướng khi tự nhấp lấy, côn thịt bị chèn ép bởi âm đạo của nàng làm Văn Khang sướng lên, hắn không thể đêt nàng tự làm nữa, Văn Khang bắt đầu nhấp, nó chạm đến hoa tâm của Sayuri Ai làm nàng lên đỉnh lần nữa.

"Ah...sướng...bạch...bạch...bạch...sướng em ah...sướng....em raaaaaa" Sayuri Ai cũng thay đổi từ mẹ thành em, cơ thể nàng đã mẫn cảm đến cực hạn, Văn Khang bóp lấy hai bầu sữa, còn kích thích lấy hai đầu dâu làm nào bắt ra cả sữa.

"Sướng quá....bạch...bạch...sướng...ahhh... sướng quá...ah...em sắp ra" Sayuri Ai rên lên, T

Văn Khang cũng sắp ra nên hắn nhấp thô bạo hơn làm nàng sung sướng không thôi.

Tinh dịch vừa bắn ra, nàng cũng ra luôn, mệt mỏi nằm xuống trên người của Văn Khang, hắn thì luyện hóa lấy chân khí của Sayuri Văn Khang luyện chọn tu theo nội thể, tu vi võ giả nâng lên nội thể võ giả ngũ, hành lòng Văn Khang ôm mẹ mình đi ngủ.

Bạn đang đọc Linh Khí Khôi Phục: Năng Lực Của Ta Là Song Tu sáng tác bởi khang1234
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi khang1234
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 19
Lượt đọc 481

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.