Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đạo Bất Đồng Bất Tương Vi Mưu

Tiểu thuyết gốc · 1913 chữ

Chu Lãng lập tức lao tới nhặt lên chiến phủ của yêu tinh chém thẳng lên cổ của nó.

Phập !

Một khoả đầu lâu xấu xí bay lên kèm theo tiếng ngã phịch xuống đất của thi thể không đầu.

Chu Lãng không đợi lãng phí liền áp sát thi thể tiếp tục bổ chém khiến máu tươi văng tung toé 1 thân.

Cả người bị máu nóng tưới lên bốc lên hừng hực huyết khí cực kì gay mũi vậy mà đối với Chu Lãng là 1 sự hưởng thụ.

Lập tức thực lượng lại tăng lên tam trung cấp phong Võ đồ.

Chu Lãng biểu hiện hoàn toàn đều rơi vào mắt mọi người, ai nấy đều khiếp sợ lực lượng của hắn ở đâu ra lại có thể chém giết 1 con chiến binh cấp yêu tinh.

Số lượng chiến binh yêu tinh giảm bớt 1 con ngay lập tức giải toả áp lực cho chiến trường.

Một tên Võ giả binh sĩ thấy Chu Lãng lợi hại như vậy sinh ra lòng tán thưởng liền ném 1 con dao găm tốt hơn cho hắn.

- Hảo tiểu tử, giúp chúng ta chém giết một đầu nữa đêm nay ta liền mời rượu !

Chu Lãng nhẹ nhàng tiếp dao găm vào trong tay lập tức cảm nhận được độ sắc bén của nó, hắn hơi ngạc nhiên khẽ gật đầu coi như cảm tạ.

Kì thực Chu Lãng lại ưa thích dao găm như vậy hơn, nhỏ nhẹ linh hoạt phối hợp với năng lực của Ma Đồng dễ đâm vào chỗ hiểm yếu của đối phương.

Chu Lãng lại 1 lần nữa lao lên như báo săn lập tức đối chiến với 1 con tam giai chiến binh yêu tinh.

Vũ khí mới trong tay Chu Lãng dường như hổ thêm cánh lại dễ dàng cắt ra áo giáp trên người địch thủ.

Yêu tinh gầm rống giận dữ gầm lên giận dữ vậy mà có tác động lên tinh thần của địch nhân khiến địch nhân rơi vào giận dữ hướng về nó mà đánh.

- Mẹ nhà ngươi dám khiêu khích lão tử !

Chu Lãng vậy mà ác độc cắm thẳng dam găm vào miệng yêu tinh sau đó dùng lực xoắn nát đầu nó máu cùng óc dịch bắn ra tung toé lên thân.

- hắc hắc, ta lại mạnh lên !

Thực lực lại trực tiếp nhảy đến đỉnh phong tam giai Võ đồ chỉ cần 1 bước nữa sẽ bước vào tứ giai Võ đồ trở thành 1 tên chân chính trung cấp Võ đồ.

Với sự gia nhập của Chu Lãng chiến hoả rất nhanh liền dập tắt, trận chiến 1 buổi sáng sớm này phần thắng thuộc về Hạ Hổ doanh thuộc về nhân loại.

- Thắng rồi !

- Hu hu, ta còn sống !

- Cuộc sống thật không dễ dàng !

Máu và nước mắt hoà cùng 1 chỗ phát tiết ra nội tâm của binh sĩ, thảm hại nhất vẫn là tử sĩ doanh khóc kêu cha gọi mẹ.

Chu Lãng đi đến tên Võ giả binh sĩ kia đưa ra dao găm cho hắn.

- cảm ơn dao của ngươi !

- Ha ha, tiểu tử ngươi thật làm ta sáng mắt a, dao này coi như lễ gặp mặt! Làm quen đi ta gọi Đại Bôn là 1 tên tứ giai Võ đồ !

Chu Lãng lịch sự đưa tay bắt lấy.

- Ta gọi Chu Lãng !

Hắn mặc dù hiện tại điên cuồng khát máu thế nhưng đó chỉ là đối với kẻ thù, bản tâm của hắn sẽ không đổi, kẻ không phạm ta ta sẽ không phạm người, người phạm ta ta sẽ trả lại gấp trăm ngàn lần.

Đầu mâu của hắn sẽ chỉ về hướng kẻ thù cho dù là dị tộc lẫn nhân loại….đều tất sát !

Một tên sĩ quan hướng về phía Chu Lãng đi tới chào 1 cái quân lễ.

- tử sĩ doanh số 3350, trưởng quan cho mời ngươi ! Đây là giấy phép !

Sĩ quan liền đưa ra 1 tấm thẻ bài trên đó có huy hiệu cấp thiếu tá khắc tên Mạc Cung.

- Ta đi tiểu tử ngươi thật may mắn a, lại được Mạc Cung đại nhân triệu kiến !

Chu Lãng có chút nghi ngờ nhưng cũng không hỏi đành đi theo sĩ quan.

Hắn được dẫn tới 1 cái lều lớn nhìn hiện đại xa hoa hơn hẳn túp lều vải đơn bạc của binh sĩ bình thường.

Sĩ quan dẫn phía trước nhưng sắc mặt lại nhăn nhó thấp thỏm muốn nói nhưng lại thôi, bởi vì hiện trạng của Chu Lãng quá kinh dị, 1 thân là máu cộng thêm băng vải rối tung cả người thì phát ra mùi xú uế kinh khủng.

- Sĩ quan có gì muốn nói sao ? - Chu Lãng phát hiện hỏi.

- Ân, ngươi hiện tại có thể đi tẩy 1 chút được không !

Chu Lãng có chút ngẩn ra nhìn lại 1 thân tàn tạ không khỏi cười khổ, thế là hắn yêu cầu sĩ quan cho hắn đi tẩy 1 chút.

Chu Lãng tẩy rửa toàn bộ máu dơ trên người cả băng vải cũng tháo xuống, 1 thân cặn bã xú uế theo dòng nước trôi đi trả lại 1 thân hình cao ráo cân đối như tác phẩm điêu khắc.

Khoác lên 1 bộ quân phục mượn tạm cả người bốc lên vẻ suất khí mang theo cỗ nồng đậm sát khí như ẩn như hiện như 1 đầu cự thú lúc nào cũng có thể bộc phát ra cường đại lực phá hoại.

Sĩ quan dẫn Chu Lãng đi vào lều lớn sau đó cúi chào lui ra.

- Chào ngươi, ta gọi Mạc Cung quân hàm thiếu tá !

- Chào thủ trưởng ! - Chu Lãng không sợ hãi không kiêu căng đáp.

- Ha ha , hảo thiếu niên anh tài ! Biểu hiện của ngươi ở chiến trường ta đều trông vào mắt, thế nào có hay không ý tiến vào binh sĩ chính thức !

Chu Lãng nghe tới bỗng nhiên không nhịn được cười, lời nói lại có chút ngạn ý.

- Ta không biết Mạc thiếu uý vừa mắt ta ở chỗ nào thế nhưng ta chỉ là 1 cái tử sĩ không dám nhúng vào vũng nước đục này, chỉ sợ khi nào ta không may liền bị phái làm 1 cái chịu chết nhiệm vụ thì kêu oan ai đây !

Mạc Cung khoé miệng khẽ giật cũng không lấy đó làm sinh khí mà cười khổ.

- Sự tình ngươi bị điều đến tử sĩ doanh ta đã tự xem xét qua ! Quả thật có 1 số người ngồi ăn sung mặc sướng quen rồi nên quên mất ai là người bảo vệ Lam Hải thành !

Chu Lãng nhún vai thần sắc hơi lơ đễnh, hắn hiện tại không còn như lúc trước phải dựa vào người thay hắn đòi công đạo, hắn…..có thực lực !

- Nhân tiện có Mạc thiếu tá ở đây ta xin được phép lui quân !

Chu Lãng đột nhiên tung ra quả bom nặng kí.

Mạc Cung có chút sững sờ khẽ chau mày lại, giọng điệu cũng trở nên không hài hoà.

- Chu Lãng ngươi phải biết rõ là 1 quân nhân nghĩa vụ là bảo vệ nhân loại và gia viên tổ quốc, ngươi đây là đào binh !

- Ha ha ha , đào binh ?? Mạc thiếu tá ngươi cũng quá xem trọng ta rồi, hai chữ ‘ đào bình ‘ chỉ được dùng cho binh sĩ chính thức mà ta chỉ là 1 tử sĩ !

Chu Lãng phá lên cười không chút kiêng kị sau đó lại cười gằn nói.

- Ta nhớ tử sĩ chỉ cần lập được quân công có thể giải trừ thân phận gia nhập thành binh sĩ chính thức hoặc tự do ! Ta lựa chọn là tự do !

Mạc Cung bị nói á khẩu, quả thực có điều lệ như vậy mà Chu Lãng cũng vừa vặn giết được 2 con chiến binh cấp dị tộc.

Mắt thấy Chu Lãng có địch ý với quân đội như vậy Mạc Cung trong lòng là 1 ngụm hoả, không phải đối với Chu Lãng mà là đối với những kẻ tự tung tự tác con sâu làm rầu nồi canh trong quân doanh.

- Chu Lãng ta biết ngươi có oan ức thế nhưng ngươi vẫn phải tin tưởng quân đội, ta sẽ đích thân thay ngươi xử lí việc này ! - Mạc Cung thả giọng điệu hoà hoãn hơn.

Thế nhưng Chu Lãng hiện tại tâm ý đã quyết, hắn có con đường muốn đi có kẻ thù đến báo không thể ngốc tại quân đội được.

- Mạc thiếu tá, ta kính ngươi là 1 người quân nhân công chính nghiêm minh thế nhưng ‘đạo bất đồng bất tương vi mưu’ , kẻ làm hại ta tự ta sẽ đến cho bọn chúng trả giá đắt ! Cảm tạ !

Chu Lãng kính cái quân lễ cuối cùng cũng như là tạm biệt ước nguyện trở thành 1 quân nhân bảo vệ nhân loại khi xưa.

Hiện tại Chu Lãng thật thấm thía 1 câu “ người không vì mình trời tru đất diệt “ , nếu hắn có thực lực đủ cường đại ai lại dám trêu trên đầu hắn.

Chu Lãng rời đi cũng chỉ mang theo con dao bằng hợp kim đặc chế được Đại Bôn tặng, hắn hướng rừng sâu mà đi, hắn cần mạnh lên mạnh đến mức không cần phải hối tiếc.

Mạc Cung ngồi thừ trên ghế cũng không ngăn cản Chu Lãng, tâm tình một mảnh phức tạp, trong đầu lại không ngừng ong ong lên lời nói của Chu Lãng.

- Mẹ kiếp đám sâu mọt các ngươi, quả thực ta mà để yên không chừng nhân loại sẽ sớm bị diệt trong tay bọn chúng !

Mạc Cung hầm hực nhấc lên máy truyền tin tiếp thông với Trần tướng quân.

Ngay lập tức bên kia đã tiếp thông, 1 vị trung niên nhìn qua anh minh thần dũng khí khái hào hùng xuất hiện với dạng lập thể.

- Trần thiếu tướng là ta Mạc Cung !

- Nói đi, ngươi bình thường không có sự tình quan trọng sẽ không tìm đến ta !

Tiếp đến Mạc Cung một rõ một mười đem toàn bộ sự tình của Chu Lãng báo cáo lên trong đó cũng không khỏi bày ra sự đáng tiếc cùng tức giận.

Vị Trần tướng quân này không hổ là 1 kẻ cư cao lâm hạ đã lâu sắc mặt không chút biến hoá nào thế nhưng giọng điệu lại mang theo ẩn ẩn sát cơ.

- tiểu Mạc ta hiện tại cho phép ngươi toàn quyền thực nội bộ thanh lí mò ra tất cả những kẻ sâu mọt đưa danh sách lên cho ta ! Sự tình này nói nhỏ không nhỏ nói lớn không lớn thế nhưng lại có ảnh hưởng đến quyền uy của quân đội ta tuyệt không để nó tiếp diễn !

Cứ thế Chu Lãng không hay biết cũng không cần biết sau khi hắn rời đi đã để lại sóng gió trong nội bộ quân đội chính quyền, một trận thanh tẩy máu tanh diễn ra với tốc độ thần tốc khiến người nghe mà khiếp sợ.

// vote nha :">

Bạn đang đọc Linh Khí Thức Tỉnh: Thế Giới Tàn Khốc sáng tác bởi ViTúc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ViTúc
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.