Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 2433 chữ

Chương 5

Thi triển xong chiêu thức này, nháy mắt sắc mặt Quân Duệ Ngôn trở nên tái nhợt, chiêu Ngưng Nguyệt này là do hắn lĩnh ngộ được, so với Kim quang kiếm lợi hại hơn rất nhiều, nhưng tiêu hao linh khí cũng không ít.

Trong tay nắm khối linh thạch hạ phẩm, chỉ hấp thu được mấy giây cũng vỡ thành bột phấn, Quân Duệ Ngôn miễn cưỡng khôi phục ba thành linh lực.

Ngưng Nguyệt không hổ là tuyệt chiêu Quân Duệ Ngôn che dấu, có thể tạo nên danh tiếng ở môn phái sau này, lực sát thương kinh người. Linh tín xà bị Chu Lỗi kiềm chế, tránh né không kịp nửa đuôi rắn bị chém đứt.

Màu đỏ của máu từ đuôi rắn phun ra tung toé, Linh tín xà rít lên một tiếng, càng thêm hung hãn hướng về phía Chu Lỗi đánh tới.

Chu Lỗi mắt thấy linh tín xà bị trọng thương, trong lòng mừng rỡ, móng vuốt nhanh chóng vươn ra tiếp đón Linh tín xạ đang đánh tới, tới lui vài lần trên thân thể Linh tín xà lại nhiều thêm vài vết cào.

Linh tín xà mắt thấy mình không địch lại, trong lòng thầm hận, xoay người chạy trốn.

Chu Lỗi sao có khả năng để nó bỏ trốn, phàm là nội đan yêu thú Trúc Cơ kỳ trở lên đều có thể bán giá tốt, Linh tín xạ trước mắt này tuy rằng nguy hiểm, nhưng cũng đã nửa tàn, hắn đương nhiên sẽ không bỏ qua cho linh thạch trắng bóng .

Nổi giận gầm lên một tiếng, Chu Lỗi nghĩ đến linh thạch chồng chất, lập tức càng đánh càng hăng, trái đánh phải chặn, ngăn cẳn đường đi của Linh tín xà.

Linh tín xà tức giận vô cùng, chịu đựng khúc đuôi bị đau nhức, mượn lực từ trên mặt đất bắn mạnh qua, hướng về phía Chu Lỗi mà cắn.

Chu Lỗi ngao một tiếng lập tức xoay người bỏ chạy, này linh tín xà không chạy rõ ràng là muốn liều mạng, nhưng hắn không muốn cùng nó đồng quy vu tận đâu a.

Quân Duệ Ngôn khôi phục vài phần thực lực trường kiếm chém một nhát, lại lần nữa gia nhập cuộc chiến, có Quân Duệ Ngôn trợ giúp, Chu Lỗi lại quay đầu tiếp tục lăn lộn với Linh tín xà đáng thương kia.

Bị chặt đứt nửa cái đuôi, hơn nữa trên người có đến mấy đạo miệng vết thương, Linh tín xà vì mất máu quá nhiều, động tác càng ngày càng chậm chạm, không còn linh hoạt như lúc trước.

Chu Lỗi nắm lấy cơ hội này mà ra sức đánh, phối hợp Quân Duệ Ngôn hạ tử thủ.

Cuối cùng, tứ cấp Linh tín xà bị Quân Duệ Ngôn dùng kiếm đâm vào bảy tấc. Một người một cẩu liếc nhau, đều là một thân chật vật, Quân Duệ Ngôn không khỏi cười khổ một tiếng, ngồi bệt dưới đất.

“Ngươi gia hỏa này, thật sự là không giống linh thú, quả thực thành tinh.” Hắn dùng sức xoa xoa đầu Chu Lỗi.

“Gâu gâu!”, lão tử vốn dĩ không phải linh thú!, Chu Lỗi ngạo kiều xoay mặt đi.

Quân Duệ Ngôn bật cười, lại dùng sức xoa xoa cái đầu lông xù.

“Uông!”, đừng có mà làm loạn kiểu tóc của ca! Chu Lỗi chán ghét liếc mắt trừng Quân Duệ Ngôn một cái, đem thân mình mệt mỏi xê dịch sang bên khác.

Thu hoạch được cái nhìn xem thường của linh thú nhà mình, Quân Duệ Ngôn nhịn không được bật cười ha ha, lần này tới Kỳ Vân sơn mạch thật sự là kiếm lớn, thu hoạch lớn nhất có lẽ chính là linh thú thông minh Khiếu Nguyệt Thiên Khuyển này.

Quân Duệ Ngôn điều tức trong chốc lát, sau khi khôi phục hơn phân nửa thực lực mới đứng lên, nhìn về phía Chu Lỗi, “Tốt, Minh Nguyệt, ngươi mang ta đến đây không chỉ là muốn ta đánh nhau với Linh tín xà đi.”

Chu Lỗi oán giận kêu hai tiếng, trong tiểu thuyết rõ ràng không đề cập qua việc nơi này có có thứ nguy hiểm này, ta cũng thực vô tội được không.

Từ trên mặt đất đứng lên, Chu Lỗi chạy chậm đến bên người Linh tín xà, sạch sẽ lưu loát đào nội đan, loại sự tình này hai ngày này hắn đã làm thành thói quen, ban đầu có lẽ còn có chút không khoẻ, bất quá ngẫm lại những thứ này đều đại biểu cho linh thạch, chút oán niệm đó của hắn liền không còn.

Thu hoạch được một viên nội đan cấp bốn, Quân Duệ Ngôn cũng thực hưng phấn, chỉ cần một viên nội đan này là có thể hơn phân nửa thu hoạch lúc trước của hắn, lúc này trở về, hắn cũng có thể mua một ít pháp khí trung cấp.

“Uông!” bên này, Chu Lỗi kêu một tiếng, ý bảo Quân Duệ Ngôn bên này đi.

Quân Duệ Ngôn nhướng mày, đi theo qua, hắn hiện tại đối với đồ vật Minh Nguyệt muốn cho hắn xem sinh ra hứng thú không nhỏ. Từ tình huống vừa rồi, Minh Nguyệt rõ ràng không biết nơi này có Linh tín xà, bằng không nó tuyệt đối sẽ không hề không có phòng bị mà đứng dưới tàng cây. Nếu Linh tín xà đánh lén Minh Nguyệt trước, như vậy thì dù nó không chết cũng trọng thương.

Yêu thú có quan niệm về địa bàn rất quan trọng, vì vậy sau khi giết chết Linh tín xà Quân Duệ Ngôn không lo lắng nơi này sẽ có yêu thú khác, hắn đi phía sau theo Chu Lỗi, vòng quanh cây cổ thụ có chút kỳ lạ kia hai vòng, không đợi Chu Lỗi mở miệng, hắn liền cảm giác được nơi này ẩn ẩn có chút không đúng.

Hắn cẩn thận quan sát cây cổ thụ này, trừ bỏ hình dạng tương đối kỳ lạ, cái cây này tựa hồ cũng không có chỗ dị thường, sờ sờ vỏ cây thô ráp, cảm xúc trong lòng bàn tay khi sờ lên cũng giống như nhưng cây đại thụ khác.

Bàn tay dùng sức ấn một chút, hắn bất ngờ cảm giác được nơi đầu ngón tay chỗ vỏ cây cư nhiên có chút hãm xuống.

Ảo trận!.

Quân Duệ Ngôn hai mắt sáng ngời, ở trong mắt hắn, vỏ cây này rất bình thường, lúc tay hắn chạm vào cũng rất giống với những thân cây khác, hắn vội vàng duỗi tay sờ soạng trên thân cây một vòng, tổng cộng sờ được năm nơi bị hãm vào, hắn phỏng chừng những chỗ bị hãm vào này cũng giống như ổ khóa, cần phải có chìa khóa mới có thể vào ảo trận.

Quân Duệ Ngôn tự nhiên sẽ không có chìa khóa, nhưng may mắn hắn là một kiếm tu, Kiếm tu được xưng là chiến lực cường đại nhất!.

Cái ảo trận này cho dù hắn là một người kém hiểu biết nhất cũng có thể phát hiện, có thể thấy được người bố trí ảo trận này, khẳng định cũng không phải cao thủ gì.

Hắn không giải được trận, nhưng mà có thể phá trận. Cái này gọi là nhất lực phá vạn pháp, chỉ cần hắn thi triển kiếm chiêu có sức mạnh vượt qua sự thừa nhận của ảo trận này, thí nó sẽ tự động bị phá.

“Ngưng Nguyệt!”.

Lại lần nữa dùng ra chiêu thức có uy lực cường đại nhất của mình, Quân Duệ Ngôn vung trường kiếm tạo thành một vòng sáng hình bán nguyệt sau đó hung hăng đánh vào trận pháp.

‘Ầm’ một tiếng vang thật lớn, cây cổ thụ bên ngoài ảo trận nháy mắt tan vỡ, lộ ra bên dưới cây cổ thụ là cửa động đen nhanh.

“Uông!” Chu Lỗi hưng phấn vọt đi vào, Quân Duệ Ngôn vội vàng mở miệng, “Chờ một chút! Nói không chừng phía dưới có cơ quan gì đó!”.

Bước chân Chu Lỗi tức khắc dừng lại ở đó, hắn biết lúc ấy Quân Duệ Ngôn đi vào không có kích phát cơ quan nào, nhưng Linh tín xà vừa rồi đã cho bọn họ một ‘kinh hỉ’ thật lớn, có tấm gương sờ sờ ngay trước mắt, ai dám bảo đảm bên trong không có ‘kinh hỉ’ khác đang chờ bọn họ hay không?.

Hai người bọn hắn hiện tại, một linh thú cấp ba, một Luyện Khí tầng bảy, khoảng cách đến Nguyên Anh còn rất xa, nếu thật sự có cái gì đó nguy hiểm, phỏng chừng đều ở bên trong. Vì tránh cho tình huống này lại xuất hiện lần nữa, Chu Lỗi vẫn là thành thành thật thật ngồi xổm bên cạnh Quân Duệ Ngôn, chờ hắn điều tức xong mới đi vào.

Có lẽ là xem phân lượng lúc nãy bọn họ khổ chiến một hồi với Linh tín xà, cho nên từ lúc vào hầm ngầm bọn họ không gặp bất luận cơ quan hay yêu thú nào. Hai người một đường đi đến cuối mật thất vô cùng an toàn, Quân Duệ Ngôn đốt đuốc lên, một mật thất nho nhỏ lộ ra trước mắt hai người.

Không gian trong mật thất cũng không lớn, chỉ có một cái giá nhỏ, mặt trên thả vài món pháp khí, có nhìn ra đã để ở đây rất lâu, trên mặt pháp khí mặt có một tầng bụi dày.

Giữ mật thất đặt một khối đệm hương bồ, trên đệm có một bộ xương đang ngồi, không biết vị tiền bối này là ai, vì so lại chết ở chỗ này, nhưng Quân Duệ Ngôn biết, đây là cơ duyên của hắn!.

Tu chân tu chân, tu chính là Thiên Đạo, đạo chính là cơ duyên!.

Trừ bỏ tư chất của bản thân, cơ duyên của cái tu giả là phi thường quan trọng, tỷ như Quân Duệ Ngôn, tư chất của hắn cũng tính không tồi, nhưng tài nguyên lại không nhiều, người giống như hắn nếu không có gia tộc giúp đỡ, như vậy ở tu chân giới một đường đi xuống là điều chắc chắn, nhưng một khi gặp cơ duyên nào đó, liền có thể cho hắn trợ giúp rất lớn.

Quân Duệ Ngôn trên mặt không biểu hiện gì, nhưng trong lòng lại hưng phấn không thôi. Hắn nhìn Minh Nguyệt phe phẩy đuôi cắn ống quần hắn, kéo hắn đi đến nơi đặt cái giá, không khỏi hơi hơi mỉm cười. Lần này là cơ duyên là Minh Nguyệt mang đến cho hắn, hắn tất nhiên sẽ không phụ lòng!.

Duỗi tay túm lại ống quần, Quân Duệ Ngôn vẫy vãy tay với Chu Lỗi, xoay người đi đến đệm hương bồ.

Chu Lỗi khó hiểu nhìn hắn, lúc này không nhanh tay đem pháp khí lấy đi, còn lề mề cái gì a?.

Quân Duệ Ngôn đến trước đệm hương bồ quỳ xuống, dập đầu ba cái, sau đó thi pháp đem thi hài an táng, lúc này mới chậm rãi đi đến phía trước cái giá.

Đối với hành động Quân Duệ Ngôn, Chu Lỗi lại ở trong lòng cảm khái một phen, quả nhiên không hổ là nam chủ mà hắn thích, cho dù là một vị tu sĩ chết đi cho hắn trợ giúp, hắn cũng sẽ mang ơn đội nghĩa. Loại tình chí nghĩa này mới là nguyên nhân khiến hắn trợ giúp Quân Duệ Ngôn.

Trên giá pháp khí cũng không nhiều, phần lớn đều là pháp khí trung phẩm, hạ phẩm, đối với một tu sĩ Trúc Cơ kỳ mà nói, đây cũng coi như là không tồi, nhưng đối với Quân Duệ Ngôn chỉ mới Luyện Khí Kỳ tầng bảy, đây là may mắn lớn.

Hắn cầm lấy một pháp khí hình dánh giống chiếc ô từ trên giá, yên lặng đem tinh thần xâm nhập vào, qua một hồi lâu, mới mở mắt ra.

Cái ô này là một kiện pháp khí phòng ngự, nếu hắn đem linh lực rót vào trong đó, hẳn là có thể để cản được một kích toàn lực của tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ.

Nếu lúc trước hắn có cái này thì lúc ở ngoài động đối phó với Linh tín xà không còn chật vật như vậy nữa, lợi dụng phòng ngự của cái ô cùng với công kích của hắn, hoàn toàn có thể dễ dàng giết chết Linh Tín xà.

Buông cái ô ra, hắn lại cầm lấy một pháp khí hình quả phương ấn, lại một lần nữa tinh tế quan sát.

Chu Lỗi chán chết ở trong động xoay quanh, những pháp khí đó hắn đều không dùng được, tự nhiên chỉ có thể tiện nghi Quân Duệ Ngôn. Quân Duệ Ngôn ở bên kia kiểm tra pháp khí, mà hắn thì không có việc gì liền lười biếng ghé vào bên cạnh đệm hương bồ.

n?.

Chu Lỗi nâng chân lên gãi gãi cổ, từ hắn góc độ này của hắn vừa lúc có thể nhìn thấy trong một góc phía dưới cái giá có một viên cầu xám xịt, nếu không phải đầu của hắn vừa vặn hướng đến góc độ này, chỉ sợ căn bản không phát hiện được.

Viên cầu kia đại khái chỉ lớn bằng móng tay cái còn rất hôi, nhưng không biết vì sao, Chu Lỗi lại mạc danh cảm thấy thứ đồ kia rất hấp dẫn.

Nhìn nhìn Quân Duệ Ngôn, đối phương còn ở đang xem pháp khí trên giá, Chu Lỗi chậm rì rì đi qua, dùng thân mình cọ cọ trên đùi Quân Duệ Ngôn.

“Ngoan, rất nhanh liền xong.” Quân Duệ Ngôn cho rằng Chu Lỗi cảm thấy nhàm chán, ôn nhu cười cười sờ sờ đầu nó, trấn an nói.

Được vuốt lông thực thoải mái, Chu Lỗi bị Quân Duệ Ngôn kia tươi cười ôn hòa làm hoa mắt, chờ đến khi hắn phục hồi tinh thần, đã phát giác mình lại chạy về nằm súp tại chỗ cũ!!

Sát! Sắc đẹp hại người a!.

Chu Lỗi vô lực che mặt, hắn rõ ràng là muốn đi xem viên cầu kia, thế nào vô ý thức liền đi cọ cọ Quân Duệ Ngôn, sau đó còn bị vuốt lông đâu! Aaa! Cái này cũng quá không khoa học!.

Bạn đang đọc Linh Thú Công Lược - Mặc Vũ Yên Dạ của Mặc Vũ Yên Dạ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BiNganBiNgan
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.