Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thôn phệ bổn nguyên

Tiểu thuyết gốc · 1471 chữ

Lại xâm nhập vào một gian thạch thất, chợt...

Vù vù vù vù vù!

Một vầng sáng đỏ sẫm đột nhiên xuất hiện dưới chân Hứa Phong.

Hứa Phong chưa rõ chuyện gì xảy ra bỗng thấy người nhẹ hẫng, cảm giác xuyên qua đường hầm thời không truyền đến, bên tai có tiếng vù vù khe khẽ. Mắt hắn hoa lên, phong ảnh thay đổi hoàn toàn.

Hắn lạc vào động thiên khác, đây là một cái thông đạo, hai bên lối đi khảm đầy quang thạch khiến xung quang sáng như ban ngày.

Phía trước là một gian thạch thất nhỏ, ở giữa có một bộ thây khô ngồi xếp bằng trên giường đá, cũng không biết là đã toạ hoá bao lâu, một cái áo bào đen choàng trên thây khô, hết thảy đều lộ ra mười phần quỷ dị. Bên cạnh giường đá là một tấm bàn đá nhỏ phủ đầy bụi bặm, phía trên có một bản đồ vật tương tự với sách. Toàn bộ thạch thất đều lộ ra một cỗ khí tức âm trầm kinh khủng.

“Đây là ai? Đây là đâu?” Hứa Phong nghi hoặc, suy đoán có thể cỗ thây khô là chủ nhân của toà cổ mộ này.

Sau khi cẩn thận xem xét thây khô một hồi, Hứa Phong ánh mắt liền chuyển tới cuốn sách trên bàn đá, cái này chỉ sợ cũng không phải là phàm vật.

“Xem là cái gì.” Hứa Phong mừng thầm trong lòng, ngầm đoán quyển sách này, hẳn là một cái tuyệt thế võ học.

Cẩn thận vỗ vỗ tro bụi trên sách, phát hiện phía trên sâch cũng không có bất kỳ chữ gì, chẳng lẽ là Vô Tự Thiên Thư?

Hứa Phong không tin tà, đột nhiên nảy ra ý nghĩ, cắn ngón tay, một giọt tiên huyết nhỏ vào trong quyển sách, quả nhiên nó đem giọt máu này nhanh chóng hấp thu.

“Xùy.”

Hắn đang muốn xem xét bí mật trong quyển sách, lại chỉ thấy bên trong sách phát ra một cỗ quang mang chói mắt, chiếu sáng toàn bộ thạch thất.

“Mẹ nha.” Hứa Phong trong nháy mắt đem sách ném trở về trên bàn đá, toàn bộ thân thể nhanh lùi lại, đợi cho tia sáng tan hết, thạch thất lại khôi phục bình thường. Hắn lần nữa dò xét cảnh vật chung quanh, phát hiện cũng không có biến hóa gì. Bất quá, bầu không khí này, đột nhiên có một cỗ quỷ dị không nói rõ được.

“Đợi mấy vạn năm, cuối cùng có người tới nơi này.” Ngay lúc này, thây khô trên giường đá đầu đột nhiên ngẩng lên, hốc mắt vốn trống rỗng bỗng phát ra hồng quang, tinh quang tràn ngập. Âm thanh u lãnh từ thây khô truyền ra.

“Ngươi là ai, ngươi không chết?” Hứa Phong kinh ngạc nói, một màn quỷ dị này, để cho hắn rùng mình, cả người đều nổi da gà, thân thể cũng cấp tốc hướng lui về phía sau, thẳng đến ngoài rìa thạch thất.

“Chết? Không khác biệt lắm!” Cái thây khô nhẹ nói, âm thanh giống như là từ Cửu U địa ngục truyền đến, khiến cho thạch thất bầu không khí càng thêm âm trầm.

“Tiền bối, ngươi đến cùng là ai? Là chủ nhân nơi này sao?” Một hồi kinh hoảng đi qua, Hứa Phong cũng là lấy lại tinh thần, nhỏ giọng nói.

“Ta là ai? A, thời gian quá lâu, tên của ta cũng quên, chỉ nhớ rõ mọi người xưng ta là Phệ Thiên Tà Hoàng” Thây khô thản nhiên nói.

“Phệ Thiên Tà Hoàng tiền bối, ngài còn sống sao? Bộ dạng ngài nhìn không tốt lắm.” Hứa Phong hỏi.

“Ngươi đây cũng nhìn không ra? Người sống có cái dạng này sao?”

“Phệ Thiên Tà Hoàng tiền bối, ngươi làm sao nên nông nỗi...”

Hứa Phong lời còn chưa dứt, thây khô nói: “Ngươi bây giờ tu vi còn thấp, tự nhiên là không biết, sau đại chiến viễn cổ, ta mang trọng thương, khi đó bày ở trước mặt ta liền hai lựa chọn: Hoặc là tập trung tinh lực toàn lực đột phá đến Đế cảnh, hoặc là từ từ chết đi. Ta bởi vì không cam lòng, lại thêm khi đó trẻ tuổi nóng tính, quá tự tin, liền lựa chọn thứ nhất. Thử đột phá nhưng thất bại, hết cách xoay chuyển, nhưng lại không cam tâm cứ như vậy chết đi, không đành lòng truyền thừa của ta cứ như vậy biến mất, liền từ bỏ Luân Hồi, dùng một chút thủ đoạn lưu tại trong quyển trục này, không nghĩ tới lần chờ đợi này, chính là mấy vạn năm.”

“Thì ra là thế.” Hứa Phong không quá kinh ngạc, thế giới này, cường giả thực lực thông thiên hoàn toàn có thể dùng phương pháp đặc thù kéo dài tính mạng. Bất quá, vừa nghe đến truyền thừa, Hứa Phong trong lòng mừng thầm.

“Ukm, không tệ, không tệ, mới có mười bảy tuổi liền đột phá đến Linh Nguyên Cảnh tam trọng, còn là Luyện Đan Sư, thiên phú này xem như tại thời kỳ viễn cổ cũng không tệ chút nào. Ta hỏi ngươi, ngươi có muốn nhận được truyền thừa của bản toạ không." Phệ Thiên Tà Hoàng nói với Hứa Phong.

“Muốn.” Hứa Phong không có chút gì do dự. Nghe khẩu khí này, người này thời kỳ viễn cổ là đại nhân vật, Phệ Thiên Tà Hoàng, nghe tên, kém nhất cũng là Thần Hoàng cảnh cường giả. Nếu như mình nhận được truyền thừa của hắn, thực lực nhất định sẽ nhanh chóng đề thăng, chuyện tốt như vậy, đồ đần mới cự tuyệt.

“Ngươi tên là gì?” Phệ Thiên Tà Hoàng hỏi.

Hứa Phong cũng không cần thiết giấu diếm, nói: “Vãn bối Hứa Phong.”

“Tốt, vậy ngươi quỳ xuống dập đầu a.” Phệ Thiên Tà Hoàng nói.

“Dập đầu?”

“Chỉ có đệ tử của ta mới có thể được sở học suốt đời của ta, chẳng nhẽ làm đệ tử của ta ngươi không vui? Đã từng bao nhiêu người khóc quỳ cầu ta thu làm đồ đệ ta nhìn cũng không nhìn dù chỉ một mắt.”

“Đệ tử bái kiến sư tôn.” Hứa Phong trong lòng tưởng tượng, dù sao mình cũng không mất mát gì, tiếp đó dập đầu ba cái, lúc này mới đứng lên.

“Tốt, từ giờ trở đi, ngươi chính là đệ tử của ta. Lúc trước ta chỉ si mê với tu luyện, cũng chưa từng thu đồ đệ, bây giờ vừa thu một tên đệ tử thiên phú không tệ lại không thể tự tay dạy bảo, thực sự là ủy khuất ngươi.” Phệ Thiên Tà Hoàng thở dài nói.

“Ta bây giờ truyền cho ngươi tinh túy cả đời của ta” Phệ Thiên Tà Hoàng giơ bàn tay xương xẩu điểm nhẹ vào trán Hứa Phong.

Oanh!

Trong đầu Hứa Phong ầm ầm chấn động, trong nháy mắt kia, ý thức có phần mơ hồ.

Hắn hoảng sợ, bị biến hóa kinh người như thế khiếp sợ, chợt phát hiện trong thức hải của mình, xuất hiện một cái ấn ký không ngừng phát ra chấn động lớn, tựa như đang hình thành cái gì.

Phảng phất là một cái lực lượng áo nghĩa cực kỳ đáng sợ!

Ấn ký không ngừng xảy ra biến hóa kinh người, vặn vẹo, như là hình thành một cái lỗ đen tràn đầy khí tức thôn phệ cực độ bá đạo.

Vù!

Trong lỗ đen, lực lượng dao động càng trở nên quỷ dị, làm cho cả người Hứa Phong kinh hãi bất an nhìn biến hóa kia.

Loáng thoáng, hắn phát hiện hắn cùng lỗ đen có liên hệ nào đó, như là có thể dùng thần hồn nắm giữ. Chỉ là, thật sự muốn làm, mới phát hiện cũng không thể như nguyện.

"Đây là Thôn Phệ bổn nguyên của ta, Nếu như ngươi có thể thật sự luyện hóa được Thôn Phệ bổn nguyên, vậy tiềm lực sau này của ngươi không thể hạn lượng. Chỉ có điều vi sư trước hết phải nói cho ngươi biết, luyện hóa Thôn Phệ bổn nguyên cũng vô cùng hung hiểm, chỉ một chút sơ suất sẽ bị thôn phệ linh hồn, vạn kiếp bất phục." Phệ Thiên Tà Hoàng thanh âm trầm thấp, nói tiếp: "Bất quá bây giờ ngươi muốn rút lui còn kịp, ta sẽ thu hồi lại"

“Cái này có gì, con đường tu luyện chính là muốn dãi dầu sương gió, vượt mọi chông gai, muốn cả đời tầm thường, vậy không bằng về nhà dưỡng lão đi! ” Hứa Phong ánh mắt lấp lánh nhìn sư tôn.

Bạn đang đọc Lôi Động Cửu Thiên sáng tác bởi tamdaulang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tamdaulang
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 40

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.