Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Những kẻ ăn bám

Phiên bản Dịch · 1428 chữ

Trong phòng hội thảo của một trường đại học, hơn nửa số sinh viên đang ngủ. Ngay cả các giáo sư cũng không thể giữ được cho mọi người tập trung vào các bài thuyết trình, có tới hơn một trăm sinh viên tham dự. Hơn nữa, người thuyết trình đứng trên bục giảng cũng không có được ngoại hình bắt mắt.

Người dẫn chương trình mặc quần jean sẫm màu khó lỗi mốt, đội mũ lưỡi trai đen bóng, sắc mặt hơi khó coi. Tuy nhiên, khi anh bấm con trỏ chuột để trình chiếu tài liệu thuyết trình, đôi mắt của tất cả người xem dù ai đang chán nản cũng phải kinh ngạc.

Tiêu đề : Đề xuất đặc điểm tính cách của sinh viên đại học Hàn Quốc và vai trò của họ trong xã hội.

Kích thước phông chữ dường như được viết với 93 pt cũng là một áp lực, nhưng thật không ngờ khi phông chứ đó lại là Gulim. Làm mờ hình bono trong nền có phải vấn đề nghiêm trọng nhất không? Hay vấn đề ở việc tô vẽ từng chữ trong tiêu đề với bảy sắc cầu vồng?

"Tôi sẽ bắt đầu bài thuyết trình"

Người thuyết trình tiếp tục đến slide tiếp theo với vẻ mặt thờ ơ như muốn cười trước phản ứng của mọi người bên dưới. Lần này, chỉ có phụ đề được viết bằng chữ vàng trên nền đen, nhưng phông chữ với cỡ chữ đáng sợ vẫn không thể đọc được.

"Trong bài thuyết trình này, tôi sẽ phân tích danh tiếng của những sinh viên tốt nghiệp Đại học Hàn Quốc nổi tiếng được mọi người biết đến. Cùng xem những tài năng trung thực, sáng tạo và đam mê học Đại học Hàn Quốc đã nuôi dưỡng trong những sinh viên lý tưởng của mình đến mức nào, đồng thời xác định lại những đặc điểm tính cách tốt nhất cho các sinh viên đó và khám phá trách nghiệm, vai trò của họ trong tương lai..."

Những học sinh đang ngủ sau khi nhìn thấy màn hình gây sốc được phóng to bởi máy chiếu đã tiếp tục vùi vào ngủ. Giọng nói của người nói hơi khô, đều đều không cao cũng không thấp. Hơn nữa, dù đợi bao lâu, câu đầu tiên vẫn chưa nói xong.

"Đầu tiên, một người tài năng trước hết là một người trung thực..."

Người thuyết trình đã điều tra chi tiết việc đào tạo nhân tài được thống kê trên trang web của Đại học Hankuk có thực sự chính xác hay không và kết luận rằng không phải vậy. Những sinh viên tốt nghiệp được nêu ví dụ là chính trị gia bị tước tư cách thành viên, các giáo sư bị thao túng luận án, và các doanh nhân nhận tiền và nhận lời mời làm việc.

Nội dung hiếm khi sâu sắc và được trình bày một cách logic. Thật hiếm khi có một sinh viên lại tâm huyết với bài tập nhóm của môn học chỉ có hai tín chỉ. Thật không may là đến tận giây phút cuối bài thuyết trình, cũng chỉ có ít hơn mười đang thực sự lắng nghe bao gồm cả giáo sư. Người thuyết trình đã nhấn mạnh tính trung thực và công bằng rồi kết thúc bài thuyết trình dài hơn 10 phút một chút, nhưng nhận lại được vài tiếng vỗ tay.

"Bài thuyết trình đến đây là kết thúc"

Nhưng ngay khi anh ta chiếu trang cuối cùng, một số người bắt đầu ồ lên kinh ngạc. Ngay đến cả những sinh viên đang ngủ gật không quan tâm lắm đến bài thuyết trình này cũng phải chú ý đến màn hình.

Trưởng nhóm: Chu Sangwoo

Người trình bày: Chu Sangwoo

Phần 1 Điều tra dữ liệu: Chu Sangwoo

Phần 2 Điều tra dữ liệu: Chu Sangwoo

Thu thập dữ liệu: Chu Sangwoo

Làm nội dung thuyết trình: Chu Sang woo

Danh sách nhóm tham giá: Chu Sangwoo

Bên dưới, vị giáo sư kéo kính lên với vẻ mặt đầy xấu hổ và các sinh viên thì thầm kinh ngạc với nhau.

--------

Một sinh viên đội mũ lưỡi chai bước vào phòng thí nghiệm của giáo sư. Vị giáo sư tỏ vẻ ngượng ngùng và bảo anh ngồi xuống.

"Chào em, sinh viên Sangwoo, tôi gọi em tới để nói về bài thuyết trình hôm nay"

"Thầy có vấn đề gì sao ạ?"

"Nội dung rất ấn tượng. Tuy nhiên..."

Vị giáo sư giơ sổ điểm danh với vẻ mặt ngượng ngùng.

"Sinh viên Sangwoo đã trình bày nội dung rất sâu sắc đáng khen ngợi, nhưng đây là một dự án chung. Có ba người nữa cùng tham gia trong nhóm với em. Có phải các thành viên khác trong nhóm không tham gia đúng không?"

"Đúng ạ" Cậu sinh viên trả lời mà không thay đổi nét mặt.

"Hãy nói cụ thể hơn"

"Ban đầu, em được cho là mình chỉ nghiên cứu 1 phần và làm tài liệu thuyết trình. Tuy nhiên, người quyết định thực hiện làm phần thứ 2 đã không giữ lời hứa sẽ gửi tài liệu trước 6 giờ ngày hôm qua, nên em tự làm phần đó. Người thuyết trình thì lấy lí do khó đến lớp vì nhà có người mất. Vì vậy nên em cũng làm cả phần đó."

"Còn thành viên cuối "

"Em chưa bao giờ thấy người đó xuất hiện trong buổi nhóm nào"

Giáo sư gật đầu và xem kĩ lại sổ điểm danh xem có phát hiện gì mới không.

"Ô? Có một sinh viên sắp tốt nghiệp có trong nhóm đó. Trò đó có gửi email cho tôi và nói rằng không tham dự được vì tuần này phải ra nước ngoài tham dự lễ trao giải cuộc thi."

Giáo sư nhìn sinh viên.

"Trong tình huống như vậy, em không nghĩ rằng hơi bị quá khi mà loại tên trò đó hoàn toàn ra khỏi dự án sao?"

"Không. Em không nghĩ như vậy."

"Tại sao?"

"Nếu cậu ta có đóng góp và không bỏ lỡ buổi học nào, em sẽ xem xét, nhưng cậu ta không hề làm bất cứ bài tập nào."

Giáo sư đẩy sổ điểm danh lên trước.

"Nhìn đây này. Ngoại trừ buổi trước và buổi hôm nay, buổi điểm danh nào trò đó cũng có mặt."

"Em không rõ. Nhưng em đoán rằng cậu ta đã nhờ người điểm danh hộ."

Vẻ mặt giáo sư thay đổi một cách kỳ lạ trước câu trả lời của cậu sinh viên.

"Tôi hiểu rổi. Em có thể đi rồi sinh viên Sangwoo"

"Vâng"

Cậu sinh viên cúi đầu và rời khỏi phòng thí nghiệm với vẻ mặt tức giận, giống như gặp phải kẻ thù.

----

Học kỳ đầu tiên của năm thứ ba đã kết thúc. Điều gây khó khăn nhất đối với Sangwoo- người đã trải qua một kỳ học học với đủ 23 tín chỉ, không phải môn chuyên ngành và đó là lớp nghệ thuật tự do. Sẽ không thể tốt nghiệp nếu không tham gia môn giáo dục đạo đức này, bao gồm một bài giảng và một bài thuyết trình đơn giản.

Chủ đề của nó quá rõ ràng nên thoạt đầu cậu đã nghĩ nó hơi buồn cười. Mặc dù một thành viên trong nhóm biết anh ta có thể không tham gia lớp học vì lý do cuộc thi, anh ta coi đó là điều không quan trọng. Tuy nhiên, một số được qua môn và những người khác đã lặn mất tăm trước ngày có điểm.

Nếu cậu làm nó ngay từ đầu thì đã có thể hoàn thành nó chỉ trong một ngày, nhưng lại mất nhiều thời gian vào việc liên lạc và gửi dữ liệu cho các thành viên.

Sangwoo tỏ ra khó chịu, nhưng sau buổi thuyết trình, cậu đã quên đi ký ức tồi tệ đó. Nhưng không may khi điểm số được đưa ra, một số vấn đề nhỏ đã nảy sinh.

Ting ting

Ăn bám 1 : [ Anh quên em rồi sao? Sao anh có thể làm vậy? Em chỉ không tham dự được vì gia đình em có người mất thôi mà ]

Ăn bám 2 : [ Cuối cùng thì cũng bị điểm F môn giáo dục đạo đức. Hài lòng chưa hả? ]

Ăn bám 3 : [ Bị trượt tốt nghiệp là vì chú em đó, nói chuyện chút nào đàn em.]

Bạn đang đọc Lỗi Ngữ Nghĩa - Semantic Error của Jeosuri, Angy

Truyện Lỗi Ngữ Nghĩa - Semantic Error tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vanhdv97
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 1422

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.