Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

khúc nhạc dạo (2)

Tiểu thuyết gốc · 1138 chữ

Lúc này trên phố, có một tên thiếu niên trên tay cầm theo thanh kiếm, trên đầu đội nón lá tre, che mắt đi khuôn mặt của hắn.

"Người hay tin gì chưa? Mục Dao tiểu thư bỏ nhà theo tình nhân Lâm Phàm."

"Hả, ta còn nghe nói cô ta còn đang mang đứa con của tình nhân".

"Cái gì, nhưng mà ta nghe được tin là Hồng Vũ không chơi được Mục Dao, cho nên Hồng Tinh Kỳ cố ý thiệt lập màn bắt cóc này, để có thể danh chính ngôn thuận chơi con dâu của mình nha."

"Ta còn nghe nói đứa con trong bụng đó là của Hồng Tinh Kỳ."

"Ngươi nói bậy."

Tên thiếu niên đội nón kia túm lấy cổ áo người vừa mới nói này.

Người kia hoảng sợ, nhưng trong miệng vẫn là chữi rủa:

"Ngươi ngươi là ai, chẳng lẽ ngươi là tên tình nhân kia của Mục Dao."

Thiếu niên đội nón liền đẩy tên đó một cái thật mạnh rồi rời đi.

"Đồ khùng".

Trương Quân chữi một câu rồi cười lạnh, cậu đoán Lâm Phàm sẽ xuất hiện, còn ở ngõ Nê Bình, cho nên sáng sớm liền mai phục tung tin đồn ở đây, liền đợi cá xuất hiện.

Thổ dân cổ đại quả nhiên là khá ngu ngốc, ban ngày ban mặt, lại còn đang bị truy nã, ăn mặc như thế như kiểu ngươi đang cố ý khoe khoang mình là tội phạm truy nã, đến bắt ta đi.

Nhưng tên giữ cổng kia có lẽ cũng là ăn phân lớn lên. Để tội phạm truy nã ra vào tự do như thế. Trương Quân bây giờ càng khẳng định, Lâm Phàm này có liên quan đến Bùi Sài, nhưng con cá lớn Bùi Sài vẫn chưa xuất hiện nha.

Người thiếu niên đội nón vừa rồi chính là Lâm Phàm, vốn định đột phá tông sư, trở lại cứu người yêu Mục Dao, mặc mũi tông sư vẫn là rất lớn, phía sau hắn lại có người, cho nên lần này ổn thỏa.

Nhưng không ngờ khi đến đây thì nghe tin Mục Dao đã bị bắt đi, lại còn đủ loại tin đầu xấu.

"Dao muội muội không phải là người như thế, ta phải điều tra cho rõ." Bóng người thiếu niên liền hòa lẫn vào dòng người biến mất đi.

~~

"Mục Dao tiểu thư, ta mới vừa trên đường gặp người yêu của cô".

Trương Quân ngồi trên bàn nhìn xuống Mục Dao, hôm nay cô ấy không còn khóc nữa, cậu cảm thấy hơi lạ, mới đêm qua con ả này còn khóc như chết đi sống lại, nhưng hôm nay Lâm Phàm xuất hiện, ả liền trở nên bình tĩnh, chẳng lẽ hai người này có tâm linh tương thông.

Lâm Tịnh Tuyền như đọc được ý nghĩ của sư huynh mình, liền nói:

"Có lẽ là có pháp bảo cảm ứng, chỉ cần hai bên gần nhau, là sẽ cảm ứng được."

Mục Dao hơi ngạc nhiên, đây là bí mật của cô cùng Lâm Phàm, không ngờ lại bị khám phá.

"Hừ, biết thì đã sao, Phàm ca ca sẽ nhanh chóng tìm đến đây."

Trương Quân nghe đến đó thì sợ hãi, cảm thấy nên chia hành lý được rồi, nhưng tiểu sư muội bảo không, Lâm Tịnh Tuyền cười lạnh:

"Cô có thể cảm ứng được hắn, nhưng nơi đây có trận pháp, hắn sẽ không cảm ứng được cô, dù cho bây giờ ta để cô trước mặt hắn, hắn cũng sẽ không nhìn thấy."

Trương Quân thầm thở ra một hơi, sư muội quả nhiên âm hiểm xảo trá, không đúng, là tính toán không bỏ sót.

Mục Dao hoảng sợ, người này là ai nhưng lại thần thông như thế, biết trong người nàng có dị vật có thể cảm ứng, còn nói cái gì trận pháp, nàng nghe trong miệng Lâm Phàm nói, cao nhân phía sau tình nhân chính là một trận pháp đại sư rất tài giỏi.

Mục Dao lúc này có hơi lo lắng cho người yêu, cũng không biết vì cái gì tên chó má Trương Quân không chết, lại còn quen biết người tài giỏi như thế này.

"Sư muội nói xem, tối nay tên Bùi Sài kia có xuất hiện hay không?".

Lâm Tịnh Tuyền nhìn qua sư huynh nhà mình, sau đó suy nghĩ một lúc nói:

"Có thể hắn đã sớm xuất hiện từ lâu, ngụy trang thành một kẻ nào đó mà chúng ta không nhận ra, mà trong thời gian ngắn có thể nâng cao thực lực một người, ngoài luyện đan sư ra thì chỉ có trận sư mới có thể."

"Mà cơ thể phàm nhân không có linh căn, không thể hấp thụ được dược lực, cho dù là đan dược dành cho người phàm cũng không được, cho nên tên phía sau hắn chỉ có thể là trận sư."

Lâm Tịnh Tuyền nói đến đây thì ngưng, nhưng Trương Quân hiểu ý phía sau sư muội muốn nói, là tên Lâm Phàm này cùng người phía sau, ít nhất đã giết rất nhiều người, mới có thể trong thời gian ngắn có thực lực như thế.

Mục Dao bên cạnh nghe càng là tâm chết đi một nửa, giữa đêm khuya, nàng cảm ứng được tình nhân đã tới, trong lòng vui mừng, tưởng là sẽ có thể thoát được hiểm cảnh.

Không ngờ thiếu nữ trước mắt này, tuổi có lẽ bằng nàng, nhưng lại có thể từ chi tiết nhỏ mà đoán ra đúng hết toàn bộ chân tướng.

Lần trước Lâm Phàm từng nói rằng đã làm một việc trái lương tâm, nếu sau khi qua chuyện này, sẽ cùng nàng ẩn cư núi rừng, sống đời bình an. Bây giờ nàng mới biết thì ra chuyện trái lương tâm mà tình lang nói chính là chuyện này.

Trương Quân không để ý đến bộ dạng như người thực vật của Mục Dao, mà nhìn về sư muội nói:

"Tên kia ít nhất cũng là luyện khí đỉnh phong, tình huống xấu nhất chính là Hư cơ, nên hai ta phải có kế hoạch kỹ càng."

Hư cơ chính là cảnh giới trên Luyện Khí viên mãn nhưng dưới Trúc Cơ. Nếu bước vào cảnh giới này, đời này sẽ không thể lên được Trúc cơ nữa. Đến thế giới mạt pháp thường là những người có cảnh giới này.

Nếu đã là Trúc cơ, cho dù ở tu tiến giới, cũng có thể đảm nhận một chức trưởng lão ở tông môn nhỏ, hoặc là khách khanh, cung phụng của một gia tộc nào đó. Giá trị thơm hơn là làm vương gia, hoàng đế ở phàm tục nhiều lắm.

Bạn đang đọc Lôi Thần Ở Thế Giới Tu Tiên sáng tác bởi pknnahh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi pknnahh
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.