Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bắt đầu buổi tiệc

Tiểu thuyết gốc · 1373 chữ

Bước vào chính là một người đàn ông trung niên, khuôn mặt uy nghiêm, trên mặt đã ẩn ẩn có nhiều nếp nhăn, chính là Mục Thần.

Mục Thần đẩy cửa vào, thấy con gái mình đang khóc lóc, hắn chỉ thở dài một hơi rồi nói:

"Ngươi không nên trốn đi, số phận của ngươi từ lúc sinh ra chính là định sẵn như thế."

Thấy "Mục Dao" không trả lời, Mục Thần liền đóng cửa lại rời đi.

~~~

"Thứ Sử đại nhân đến."

Mục Thần, Mục Vệ cùng đám người hầu, nghe nói như thế liền chạy ra đón tiếp.

Hồng Tinh Kỳ bước xuống xe ngựa, thấy đám người Mục gia cúi đầu chờ mình, liền gật đầu bước xuống xe.

"Bái kiến Thứ sử đại nhân."

"Ha ha, ông thông gia, sao lại khách sáo như thế, nghe nói ông thông gia đã tìm được con dâu của ta về rồi sao?."

Mục Thần cười nói:

"Đúng vậy, tiểu nữ chỉ là nghịch ngợm muốn ra ngoài chơi, nhưng không biết làm sao lại bị nói là trốn nhà bỏ đi."

"Ha ha, tốt tốt, chúng ta vào trong."

Mục Thần đi theo sau Hồng Tinh Kỳ bước vào trong, tuy là chủ nhà, lại sắp là thông gia, nhưng lại tỏ ra hèn mọn đến cực kỳ, chấp nhận làm nhỏ. Khi đi tới sảnh lớn cũng là nhường cho Hồng Tinh Kỳ ngồi ở chính giữa, còn hắn chỉ dám ngồi ở dưới.

Hồng Tinh Kỳ đang muốn mở miệng thì bên ngoài lúc này có tiếng ồn ào. Hắn ta hơi nhíu mày.

Mục Thần thấy vậy liền sai Mục Vệ đi ra ngoài xem thử.

~~~

Thì ra bên ngoài đang có một tên cầm kiếm trên tay xông vào Mục phủ, còn nói muốn gặp gia chủ. Đám người muốn ngăn cản thì bị đánh bay ra ngoài.

Thấy Mục Vệ thiếu gia bước ra, lúc này đám người mở thở ra một hơi. Mục Vệ thấy tên này tự tiện xông vào lại còn đánh người, chẳng lẽ hắn không sợ chết.

"Ngươi là ai?"

"Ta là ai?".

Tên thiếu niên kia liền từ từ bỏ ra nón tre trên đầu xuống, lộ ra khuôn mặt, chính là Lâm Phàm.

"Lâm Phàm? Ngươi chán sống hay sao mà lại đến đây."

Mục Vệ thấy Lâm Phàm đến thì hơi ngạc nhiên.

"Mau thả Dao nhi ra."

Lúc nãy khi Mục Thần rời đi, Lâm Phàm trở lại phòng liền không thấy Mục Dao biến mất, nên mới xảy ra tình huống như bây giờ.

Mục Vệ thấy vậy liền tức giận nói:

"Nếu không phải ngươi, tỷ tỷ cũng không đến mức như thế, Sa Thương, Sa Phủ, bắt tên này cho ta "

Hai tên thuộc hạ của Mục Vệ lúc này nghe lệnh chủ nhân, vẻ mặt dữ tợn nhảy về phái Lâm Phàm. Nhưng Lâm Phàm chỉ nhẹ nhàng một cước liền đạp hai người phun ra máu.

"Ngươi là tông sư."

Mục Vệ nghe vậy thì hơi nhíu mày, rõ ràng mấy tháng trước tên Lâm Phàm này vẫn chỉ là đoán thể, sau mấy tháng lại trở thành tông sư rồi.

Nhưng có thể một cước đạp hai tên thuộc hạ hậu thiên của hắn chết đi, tiên thiên là không thể nào.

"Gọi cha ngươi ra đây."

"Không cần."

Phải sau liền truyền đến giọng nói của Mục Thần, bước theo sau còn có Hồng Tinh Kỳ. Mục Thần trong lòng hơi kinh nghi, tên Lâm Phàm này sao lại đột nhiên mạnh như thế.

Hắn cũng là mới đột phá đến tiên thiên, ở đây Hồng Tinh Kỳ lại là đại tông sư, cho nên hắn cũng không sợ.

Hồng Tinh Kỳ cũng là hơi kinh ngạc, việc đời hắn thấy nhiều lắm, người trẻ tuổi đạt tới cảnh giới cao hắn cũng là biết đến không ít người. Nhưng chỉ mới mười lăm, mười sáu mà đạt tới tông sư, đây là lần đầu hắn thấy.

"Mục lão tặc, ông thất hứa, mau thả tiểu Dao ra."

"Hừ, còn gọi tiểu Dao nghe thân mật như thế, nếu ngươi hôm nay nhận tội, ta sẽ xin Hồng đại nhân giảng tội cho ngươi."

Lâm Phàm biết tên này là tên cáo già, trong sự việc lần đó ở Trương gia, cũng có sự góp mặt của tên Thứ sử này, cho nên tha cho hắn là điều không thể nào.

"Hừ, nói nhiều lời vô ích."

Lâm Phàm rút kiếm ra bộc lộ khí thế tông sư xông về hướng Mục Thần.

"Làm càn." Hồng Tinh Kỳ quát lớn, tiến lên ngăn cả đường kiếm của hắn.

Hồng Tinh Kỳ chính là đại tông sư, sở trường là Thiên Quan Thủ, lúc trẻ chính là dựa vào nắm đấm, sau này lập công được triều đình phong làm Thứ sử.

Lâm Phàm tuy là tông sư, nhưng thế không hề yếu, người ngoài nhìn vào có thể thấy rõ hắn đang đánh ngang tay cùng Hồng Tinh Kỳ.

Mục Thần lúc này hơi có chút lo, rõ ràng là Hồng Tinh Kỳ phải nhẹ nhõm trấn áp Lâm Phàm mới đúng. Tông sư cùng đại tông sư tuy chỉ thua có một chữ, nhưng đó khoảng cách trời cùng đất.

Tông sư có thể bước đầu không chế chân khí, phát khí ra ngoài, nhưng đại tông sư sự điều khiển chân khí đã trở nên thành thạo, có thể tùy ý thu phóng chân khí.

Hồng Tinh Kỳ cũng là ngạc nhiên, không ngờ tên trẻ tuổi này lại bá đạo như thế. Hắn tuy cảnh giới võ đạo cao hơn, nhưng rõ ràng thủ nhiều hơn công, bị đối phương đè ép.

Lâm Phàm khí thế như hồng, thế kiếm như chẻ che, đánh về Hồng thứ sử, hắn tu luyện chính là Cửu Ma kiếm pháp, do một vị cao nhân thần bí chỉ dạy, lấy máu nuôi kiếm, dùng sát khí dưỡng kiếm, cho dù gặp đại tông sư, hắn cũng không ngại một trận chiến.

Mà trên mái nhà của Mục phủ lúc này liền xuất hiện ba bóng người, hai người nhìn không rõ khuôn mặt, người còn lại chính là "Mục Dao ".

Lúc Mục Thần rời đi, "Mục Dao" muốn trở lại giường nằm một lát, liền thấy có hai bóng người nhảy vào phòng, đánh ngất nàng đi. Nàng cũng là giả vờ phối hợp ngất đi, muốn xem đối phương là ai.

Một tên trong đó nghe giọng có vẻ là nữ, nói:

"Phu quân, hình như tên Lâm Phàm kia không đúng."

Mà người được gọi là phu quân kia, liền trầm ngâm nói:

"Trên người hắn sát khí rất nặng."

"Vậy phải giết bao nhiêu người mới có thể có sát khí như thế?".

Người áo đen kia không trả lời, mà là tiếp tục quan sát. "Mục Dao" kế bên nghe hai người nói chuyện, hình như hai tên này cũng không phải người tiếp ứng Lâm Phàm, đây lại là ai tới nữa, phàm tục chẳng lẽ rối bời đến như thế.

~~~

Trận chiến bên dưới lúc này cũng đang tới hồi kết. Hồng Tinh Kỳ quần áo rách rưới, còn Lâm Phàm thì cũng đang dùng kiếm chống đỡ thân thể, trên miệng có vết máu chảy ra.

"Hừ, ở đâu ra học loại võ công chí tà này, nhưng ngươi đừng cho rằng như thế có thể thắng được đại tông sư."

Hồng Tinh Kỳ lúc này thân thể cũng không khá hơn gì mấy, nhìn bên ngoài hắn còn trông khá ổn, nhưng bên trong giống như đèn đã cạn đầu.

Hắn không nghĩ rằng mình là đại tông sư, đi đánh nhau với tên tông sư lại trật vật như thế. Nhưng cũng may nơi đây là sân nhà của hắn.

Mục Thần kế bên liền hiểu ý, thừa lúc này liền xông thẳng lên, bắt lấy Lâm Phàm.

Nhưng mà hắn còn chưa kịp chạm vào người Lâm Phàm, thì liền bị một người thần bí đánh ngược trở về.

"Dám đụng vào đệ tử của bổn tọa, đã hỏi ý bổn tọa chưa?".

Bạn đang đọc Lôi Thần Ở Thế Giới Tu Tiên sáng tác bởi pknnahh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi pknnahh
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.