Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 5

Phiên bản Dịch · 534 chữ

Vừa đánh xog 1 trận khá là hài, P nát nhà xog thả cho chúng nó def, ai ngờ chúng nó def pro quá late theo =)) Bên mình lại phải farm rồi def rồi canh p lại =)) Công nhận đánh vs anh em, vừa đánh vừa chém gió vui phết. Thôi tiếp tục câu chuyện nào :'x

Ngày đầu tiên đi làm, cô chủ cửa hàng hoa khá là xinh :'x Bạn của em có khác, thân thiện với tao lắm. Cơ mà không vì thế mà tao làm quá, tao lên trường xếp lại lịch học cho lên buổi sáng gần hết. Chủ yếu làm chiều, được cái không bị ép Từ ngày đi làm thì không đi với em thường xuyên được, nhưng bù lại ngày nào rảnh em qua tận phòng mình nấu cơm ăn chung. Rồi tới một hôm, ngày tao không thể nào quên được...

Hôm ấy tao đang làm, bỗng con bé chủ shop hoa nó gọi tao lại nói nhỏ:

- Anh Quân, hôm nay anh nghỉ sớm đi nhé, cái Thụy nó vừa gọi đt cho em xin cho anh nghỉ

- Ủa, có việc gì hả em? Hôm nay anh đâu có bận gì đâu, để anh gọi đt cho Thụy thử.

Tao chưa kịp gọi thì đt rung lên, cái Thụy đang gọi tới, bất chợt tao cảm thấy bất an lắm.

- Anh nghe này Thụy. Có chuyện gì à

- Anh Quân ơi... hức hức...

- Sao thế, có chuyện à, em đang ở đâu thế...

- Em ở nhà, hức hức...

- Thôi em ở yên đó đi, anh qua ngay

Tao cúp điện thoại rồi chạy ù sang nhà Thụy, mặc kệ con bé chủ shop hoa vẫn đang đứng ngơ ngác không hiểu chuyện gì. Chưa bao giờ tao chạy nhanh như thế, chẳng nhớ vượt mấy cái đèn đỏ nữa. Có khi bị mấy chú giao thông thổi vào mà cũng chả nhớ ấy chứ. Đến trước nhà Thụy, vừa dựng xe tao đã thấy cái Thụy trên ban công chạy xuống, mở cửa cho tao, tay em xách theo 1 cái balo, mắt đỏ hoe:

- Anh Quân chở em đi đi

- Đi đâu em? Có chuyện gì thế

- Anh cứ đi đi, em mệt lắm, đi khỏi đây là được.

- Nhưng ...

- Anh có đi không nào, hay em tự đón xe đi nhé.

- Đi Vũng Tàu nhé - Chẳng hiểu sao lúc ấy tao lại rủ em đi VT, tiền lương nhận hôm qua trả tiền nhà xog còn khoảng 1 củ.

- Dạ vâng, anh cứ đi đi, đâu cũng được.

3 tiếng chạy từ HCM ra VT, cả tao và em đều im lặng. Tao chỉ biết đưa vai cho em dựa vào, còn em, có lẽ do quá mệt vì khóc nhiều, em ngồi sau dựa vào lưng tao rồi ngủ quên lúc nào không biết. Em giờ như một con chim bị gãy cánh, chẳng còn bay nhảy, líu lo với tao như mọi khi nữa, nhưng bù lại tao cảm thấy mình cần mạnh mẽ hơn, để còn làm chỗ dựa cho em nữa chứ...

Bạn đang đọc Lột Xác Vì Em của windy1402
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.