Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sắc Đảm Ngập Trời

Phiên bản Dịch · 2212 chữ

“Ôi, “khách” rất ít đến nhà, đại bá, đã lâu rồi không thấy đại bá tới thăm chúng cháu, mau tới phòng trước ngồi, cháu đi pha trà mời đại bá.” Lý Noãn cười tiến đến gần Lý Huy, kéo ông ta tới phòng trước.

“Lão tử, lão tử không tới uống trà, nhanh gọi cha ngươi ra đây, lão tử tìm hắn lấy bạc!” Lý Huy say khướt nói xong, đi theo Lý Noãn vào phòng trước, mới vừa ngồi vào trên kháng, lập tức ngã ngửa nằm xuống, trong miệng nấc rượu kêu lên, “Lão Tứ, nhanh đi lấy bạc cho lão tử —— con mẹ nó, ngày hôm qua đám người Đông Đầu kia uy hiếp lão tử, nói trong mười ngày không đưa ra nổi bạc, sẽ chém tay lão tử, giết lão tử......”

“Đại bá, cha cháu đang nghỉ ngơi ạ.” Lý Noãn vội vàng cười cắt đứt lời Lý Huy, nói: “Đại bá, cháu nói này, sao đại bá phải chạy xa tới nhà cháu đòi bạc, cháu nghe nói hai ngày trước nhị bá nhặt được một thỏi vàng ở trong núi, trị giá hơn 100 lượng bạc!”

“Chuyện khi nào, sao ta không biết?!” Lý Huy ngồi dậy, miệng đầy hơi rượu hỏi Lý Noãn.

Lý Noãn không biến sắc dịch lui ra, cười nói: “Đại bá ‘bận rộn’ ở trấn trên mỗi ngày, dĩ nhiên không biết những chuyện này, hơn nữa, nhị bá cũng không muốn chúng cháu nói cho đại bá biết, trong lòng nhị bá cũng không muốn cho đại bá biết bọn họ có bạc, sợ đại bá tìm bọn họ đòi....!”

“Lão nhị khốn kiếp, phát tài, lại còn gạt lão tử, hãy xem lão tử, lão tử đi về trừng trị hắn thế nào!” Lý Huy nhất thời say khướt mắng.

Uống rượu say tất nhiên rất nóng tính, hùng hùng hổ hổ nói xong, lập tức đứng dậy say lảo đảo đi ra ngoài, chỉ là đi chưa được mấy bước, cũng không biết hắn đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, quay đầu lại muốn nói với Lý Noãn, trong lúc bất chợt phát hiện nụ cười yếu ớt trên mặt Lý Noãn rất đẹp, hơn nữa dưới ánh nến lập lòe càng thêm xinh đẹp, lập tức nổi lên sắc tâm.

Ông ta cũng không kiêng dè gì, trực tiếp xiêu xiêu vẹo vẹo đi tới bên người Lý Noãn, đưa tay phải muốn sờ mặt của Lý Noãn, ô ngôn uế ngữ tự nhiên bật thốt lên: “Con mẹ nó mấy năm không gặp, không ngờ dáng dấp của nhị nha đầu đã xinh đẹp như vậy rồi, dáng vẻ này rất đẹp, mau cùng đại bá của cháu đến trên giường thân mật nào.”

Nụ cười trên mặt Lý Noãn nhất thời cứng đờ, lui về phía sau mấy bước trốn khỏi cánh tay của Lý Huy.

Nào biết Lý Huy thấy nàng trốn tránh như vậy, nhất thời hăng hái, cặp mắt toát ra ánh sáng đỏ tà ác, bước chân không yên nhào về phía Lý Noãn, trong miệng càng ngày càng không chịu nổi.

“Ngượng ngùng cái gì, dù sao tiểu dâm phụ ngươi cũng đã sớm không còn sạch sẽ nữa rồi, sau này cũng không ai thèm lấy, có thể chơi đùa với dã nam nhân, thì sao không thể để đại bá của ngươi nếm thử hương vị một chút, tiểu dâm phụ, đã lâu không có nam nhân chơi với ngươi, ngươi cũng muốn nhỉ, tới đây, để đại bá giúp ngươi đỡ thèm......”

Lý Noãn hoàn toàn không ngờ tới Lý Huy nổi danh du côn lưu manh chẳng những chơi bời lêu lổng thích đánh bạc, hơn nữa còn sắc đảm ngập trời (ham muốn dục vọng), có thể háo sắc với cháu gái?!

Nghe thấy những câu nói tục tĩu vang lên từ miệng gã ta, trong lòng nàng lạnh lẽo đến buồn nôn, khẽ cong thân thể khéo léo né tránh cái ôm của Lý Huy, Lý Huy đụng vào trên tủ, chưa từ bỏ ý định xoay người lại nhào về phía Lý Noãn, Lý Noãn không nhịn được tránh lần nữa, sau đó dứt khoát đá một cước vào Lý Huy đang nhào vào trên kháng, nhanh, hung ác, chuẩn đá vào bắp chân của gã, trong nháy mắt những câu nói tục tĩu trong miệng Lý Huy biến thành kêu thảm thiết, ngã nhào trên đất ôm bắp chân rên rỉ.

“Đại bá, đại bá sao thế ạ, chân không thoải mái?” Lý Noãn đi vòng qua bên cạnh Lý Huy, vẻ mặt ngạc nhiên hỏi một câu, sau đó xoay người ra ngoài phòng kêu lên, “Đại ca, chân đại bá xảy ra vấn đề, nhanh đi vào đỡ đại bá trở về!”

Chỉ chốc lát sau, Lý Huy đã bị Lý Văn mang nụ cười trên mặt đỡ đi, chỉ chốc lát sau, Lý Văn trở lại, vẻ mặt lại có chút cổ quái.

“Đại ca, họ trách huynh?” Lý Noãn đang chuẩn bị đi phòng bếp giúp Tô thị và Tương thị, thấy bộ dạng của Lý Văn, lập tức dừng bước lại hỏi thăm.

Lý Văn lấy lại tinh thần, hình như là nghĩ tới điều gì đó, không nhịn được cười nói: “Mới vừa rồi huynh đỡ đại bé về nhà cũ, mới vừa đi ra khỏi không bao xa, đã bị một đám người lao tới, trực tiếp lôi đại bá trong tay huynh đi rồi.”

“À?” Lý Noãn nghe cũng không hiểu ra sao, thì suy đoán nói, “Chẳng lẽ là đại bá đánh bạc, nên tới tìm đại bá đánh bạc?”

Lý Văn cười lắc đầu nói: “Lúc bắt đầu huynh cũng cho rằng như thế, đang muốn trở lại, đã nghe được đại bá kêu thảm thiết...... Huynh nhìn qua, chỉ thấy đám người kia đánh cho đại bá gần chết, nhìn dáng vẻ của đám người kia, không giống như người trong thôn ta, hẳn là đại bá chọc phải người không nên chọc ở bên ngoài rồi.”

Lý Noãn nghe thế thì hả giận, nhất thời cười lên nói: “Đồ điên kia, bị đánh đáng đời!”

“Đúng rồi nhị muội, còn có chuyện thiếu chút nữa đã quên nói cho muội biết, Tịnh Liên đại sư bảo huynh chuyển lời cho muội, nói ngài ấy và Thế tử Vân vương sẽ nhanh chóng trở lại kinh thành, sau khi muội tỉnh lại thì không cần đi miếu Bạch Đà tìm, ngày sau hữu duyên thì sẽ gặp lại.” Lý Văn đột nhiên nhớ tới chuyện này, nở nụ cười, nói.

“Ồ.” Lý Noãn cười gật đầu đáp lời, trong lòng lại thêm một phần cảm kích Tịnh Liên.

Mặc dù lời này của Tịnh Liên rất tùy ý, ý tứ cũng là bảo đảm với nàng, tên khốn kiếp Lăng Diệp Vũ kia tạm thời sẽ không tìm tới cửa hại nàng.

Chỉ là nhắc tới chuyện này, Lý Noãn không khỏi nhớ lại tình huống lúc đó, không nhịn được hỏi: “Đại ca, muội nhớ lúc đó rõ ràng là ngủ ở hậu đường chủ miếu, sau đó đã xảy ra chuyện gì, sao muội bị người bắt đi?”

Lý Văn nghe vậy thu nụ cười lại, trịnh trọng lắc đầu nói: “Chuyện này huynh cũng vậy không rõ ràng lắm, sau khi muội ngủ, đã có người thả mê hương vào hậu đường, bao gồm tiểu sư phụ Tịnh Tâm và chúng ta đề bị ngất đi, sau khi tỉnh lại đã phát hiện không thấy muội, huynh và tiểu sư phụ Tịnh Tâm còn có Tịnh Liên đại sư tìm muội khắp nơi, cuối cùng là Tịnh Liên đại sư tìm được muội đầu tiên.”

“Hóa ra là như vậy.” Lý Noãn gật đầu một cái, ngược lại cười nói, “Thôi, cũng may có Tịnh Liên đại sư, muội và đứa bé mẹ tròn con vuông, cũng coi như may mắn trong bất hạnh.”

Sau đó hai huynh muội lại nói chút chuyện khác, cùng đi vào phòng bếp giúp Tô thị và Tương thị một tay.

Đợi đến lúc ăn cơm tối, rốt cuộc trên mặt Lý Đức đã tốt hơn, vừa ăn vừa cười nói tay nghề Tô thị giỏi, mọi người nhìn nụ cười chất phác trung hậu kia, nhất thời đều thở phào nhẹ nhõm, người một nhà lại khôi phục không khí vui vẻ hòa thuận trước kia.

Chỉ là Lý Noãn lại nhạy cảm cảm thấy Lý Đức có chút không bình thường, trong ánh mắt nhìn như bình thường kia, thậm chí có một ánh sáng âm u cực đoan vặn vẹo, giống như ma quỷ ngủ đông trong bóng tối, lúc nào cũng có thể bộc phát ra lực phá hoại điên cuồng.

Trong lòng Lý Noãn có chút khiếp sợ, ngẩng đầu nhìn Lý Văn, phát hiện Lý Văn cũng đang nhìn nàng, hiển nhiên cũng phát hiện vấn đề.

Sau buổi cơm tối, Lý Noãn ở trong phòng ký sổ, Lý Văn đi vào, cũng xoay người lại đóng cửa lại.

“Nhị muội, lúc nãy muội phát hiện ra đúng không? Lúc nãy rõ ràng cha có chỗ không thích hợp.” Lý Văn ngồi vào bên kháng, hơi nhíu đuôi lông mày nói.

Lý Noãn dừng lại nói: “Có lẽ là hôm nay kích thích quá mức, ông hoàn toàn không cách nào tiếp nhận được, đại ca, muội phải biết rõ rốt cuộc giữa cha và nhà cũ bên kia đã xảy ra chuyện gì, cảm giác giống như cha đi đứng không bình thường, muội thấy điều này có chút không chắc chắn, vừa đúng ngày mai là Đông Chí, muội lấy chút đồ đưa qua cho gia gia và nãi nãi bên nhà cũ.”

“Như vậy cũng tốt.” Lý Văn khẽ gật đầu, nói đến chuyện mắt thấy tai nghe trước đó: “Lần trước khi huynh đưa nhị bá mẫu về nhà cũ, hai đứa bé choai choai trong nhà cũ đứng ở góc tường chơi, vắng ngắt, cũng không biết những người khác trong nhà cũ đi đâu.”

“Ngày Đông Chí phải dâng lễ giổ tổ, gia gia và nãi nãi nhất định ở đó, buổi sáng chúng ta đi qua, nhất định có thể nhìn thấy.” Lý Noãn nói xong, suy nghĩ một chút lại nói, “Khoan đã, hình như chúng ta cũng chưa từng thấy gia gia và nãi nãi.”

“Từng thấy, lúc muội bốn tuổi, chúng ta cùng với cha mẹ đi qua mấy lần, chỉ là có thể muội không nhớ thôi.” Lý Văn cười nói.

“Thật sự là không nhớ được.” Lý Noãn nghiêng đầu suy nghĩ một chút, trong đầu không có chút ấn tượng, chỉ có thể lắc đầu.

Ngày hôm sau, Lý Noãn bắt đầu chính thức xuất hiện ở trong tầm nhìn của mọi người, bởi vì tạm thời không cần chế thuốc viên, nàng đích thân tới Tây Sương viện, chỉ đạo đám thợ làm sửa phòng dưới đất.

Lý Noãn nói chuyện rất có kỹ xảo, trong quá trình hướng dẫn cũng không quơ tay múa chân, mà giống như một người bạn đang chỉ rõ thiếu sót trong đó, cũng tán thành và khích lệ một ít cách làm của bọn họ, thậm chí còn dạy cho đám thợ làm một chút phương pháp đào móc nhẹ nhàng, cùng với một chút tư tưởng kỹ thuật tân tiến của hiện đại, rất nhanh quen thuộc với đám thợ kia, cũng trong thời gian ngắn nhất lấy được công nhận và yêu thích của đám thợ kia.

“Hôm nay hai mươi hai tháng chạp, mọi người sớm tan tầm một chút, ngày mai là Đông Chí, sẽ cho mọi người nghỉ một ngày, đây là quà tặng trong ngày lễ nhà ta chuẩn bị cho mọi người, một cân thịt heo, nửa cân bột mì, đương nhiên chỉ là một chút tâm ý, mọi người chớ ghét bỏ.” Lý Noãn cười đặt đồ ở trên bàn trong Tây Sương viện, nói với những người thợ kia.

Mấy người thợ thấy quà tặng trong ngày lễ phong phú, trong lòng càng thêm có ấn tượng tốt với người một nhà Lý Noãn, nói vài câu ơn sau đó mỗi một người lĩnh một cân thịt heo, nửa cân bột mì gói kỹ rời đi.

Ngày hôm sau trời vừa sáng, sau khi toàn bộ người trong nhà đã ăn qua điểm tâm thì lập tức đến phòng bếp.

Tương thị nhào bột mì cán vỏ bánh sủi cảo, Tô thị lưu loát chặt thịt muối hòa với cải trắng làm nhân sủi cảo, ba đứa trẻ Lý An giúp một tay xem lửa nấu nước, một lát làm thịt dê để dùng, Lý Văn chi chút ngân lượng, đi nhà Chu Đà Tử nuôi dê mua một đầu dê trở lại, lại kêu ba bốn tiểu tử trẻ tuổi an phận trong thôn cùng giúp một tay làm thịt dê, tinh thần Lý Đức sáng láng chống gậy gỗ ngồi ở bên cạnh xem, nhìn cảnh tượng trong nhà hòa thuận, trong lúc nhất thời cười không khép miệng được.

Bạn đang đọc Lương Điền Mỹ Thương của Tiêu Diêu Dương Dương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.